Ficool

Chapter 36 - chap 36: tập luyện nguy hiểm

Hai tháng nữa lại trôi qua, mùa đông lặng lẽ rút lui như một giấc mộng dài. Mùa xuân đã đến một cách nhẹ nhàng như lời du của mẹ vào hàng đêm.

Gương mặt cả ba như đông cứng lại trong một biểu cảm lặng lẽ mà uể oải đến mức tưởng chừng có thể tan ra trong gió. Đôi mắt lờ đờ nửa nhắm nửa mở, ánh nhìn như trôi dạt vô định, chẳng buồn tập trung vào bất cứ điều gì trước mắt. Hàng chân mày khẽ nhíu lại, không phải vì tức giận, mà là vì sự mệt mỏi. Khóe miệng cậu hơi trễ xuống, như thể chỉ cần thêm một lời nói ngớ ngẩn nữa thôi, cả ba sẽ nằm vật ra đất mà thở dài một tiếng đến tận hoàng hôn.

Lão sói khẽ nghiêng đầu, đôi vai trùng xuống như không biết phải làm gì. Một tiếng thở dài nhẹ tênh thoát ra.

" Haizzz, con Wyvern đó già rồi, chết là đương nhiên thôi, chắc chúng ta phải kiếm một con quái vật nào mạnh hơn để tập luyện thôi"

Kazuka vẫn giữ vẻ mặt ngán ngẩm, cậu rốt cuộc cũng mở miệng, giọng nói lững thững như không dính líu gì đến cuộc đời.

" nhưng chúng tôi muốn đánh với nó hơn, trước kia thua nó giờ vẫn chưa phục"

Airi và Takeshi liền gật liên tục, như thể đó là mục tiêu duy nhất của họ vào thời điểm hiện tại vậy.

" Phải đó"

" Phải đó"

Lão sói nhún vai, cũng chẳng thể làm điều gì khác thay đổi.

" Ta chịu thôi"

Lão sói gãi đầu với vẻ khó chịu, mặt có chút nhăn nhó. Giống như đang miễn cưỡng.

" Hay các ngươi xuống hầm quái vật nhá?"

Ánh mắt của cả ba long lanh như đứa trẻ mới sinh mà áp sát lại gần lão sói và đồng thanh:

" Hầm quái vật?"

Lão sói với sự khó chịu và đẩy lùi cả ba ra.

" Các ngươi bớt cái vẻ mặt đó đi. Cái hầm này nguy hiểm hơn con Wyvern đó, nhưng các ngươi muốn thì ta cho các ngươi xuống thử xem sao"

Takeshi suy nghĩ về lời lão nói và nói luôn ra khỏi miệng:

" nguy hiểm hơn cả một con Wyvern sao?"

Lão sói với gương mặt chợt trầm hẳn xuống, từng nét trở nên căng cứng và lạnh lẽo. Đôi mắt như không còn phản chiếu ánh sáng, chỉ còn lại chiều sâu của sự tập trung và căng thẳng đến nghẹt thở. Hàng chân mày nhíu lại, khoé miệng mím chặt, và toàn bộ khí chất quanh cậu mang theo một thứ uy lực lặng lẽ khiến người khác không dám lên tiếng.

" Nhóc con vẫn chưa ra ngoài nhiều nên không biết rồi, một bầy quái vật nguy hiểm hơn một con quái vật mạnh đó"

" Đơn giản vì một mục tiêu sẽ dễ kiểm soát hơn nhiều mục tiêu rồi, và đặc biệt, đây là một hầm quái vật nhỏ tuy không nguy hiểm lắm, nhưng đây là hang ổ của chúng. Và biết đâu nó sẽ xuất hiện từ cái góc nào mà các ngươi không để ý chứ?"

" Giờ quyết định đi, đi hay không?"

Kazuka ưỡn ngực và hô lớn, sự tự tin toả ra:

" đương nhiên là sẽ đi rồi"

" Ta nói trước, giờ ta yếu lắm, nếu các ngươi gặp nguy hiểm thì tự chịu, ta không biết đâu"

Đi men theo chân núi, họ đến một cái hố lớn. Cả bốn đều đứng trước miệng hố. Kazuka với vẻ tò mò.

" Là ở chỗ này sao?"

Lão sói gật đầu với chút trầm tư:

" ừ"

" Các ngươi cứ coi đây là bài tập chiến đấu trong không gian hẹp đi, chỗ nãy lúc to lúc bé, khá khó nói đó"

Airi với vẻ mặt khó hiểu mà nhìn lão sói.

" Ông có kết giới à?"

" Đương nhiên, không có kết giới thì cái miệng hố to như này chúng chả leo lên từ lâu rồi"

" Ở đây cũng khá tối đó, mấy bài tập cảm nhận ta dạy cho các ngươi rồi đó. Nhớ đừng đứa nào chết đó. Mà thực ra mấy con quái vật đào hang khi đào được đá phát sáng chúng sẽ để thắp sáng hang thôi, cũng không cần lo"

Takeshi chỉ tay sâu xuống hố và hỏi:

" cái hố này có sâu không? Thấy cũng khá tối"

Lão sói:" Không sâu lắm đâu, dồn nhiều năng lượng vào chân và nhảy xuống là không sao đâu"

Takeshi liền quay qua Kazuka, cả hai như hiểu ý nhau, ánh mắt bình thản nhưng lại mang theo vẻ không sợ sệt, cả hai cùng gật đầu và nhảy xuống. Airi đang đứng đó, cô bất ngờ vì hai người họ nhảy trước. Cô cũng nhảy theo ngay sau.

" Ơ kìa, đợi tôi với"

Đáp đất xuống hang, cả hai liền nhìn ngó xung quanh. Airi cũng vừa đáp đất, giọng nói cô có chút hờn dỗi.

" Sao nhảy mà không bảo tôi chứ?"

Không gian xung quanh cái hang lớn cũng có chút tối, chỉ có ánh sáng từ những nối đi phát sáng ra và bốn phía đất đá sần sùi nhô ra thụt vào.

Takeshi liền gia dấu im lặng, Airi thấy vậy cũng không nói nữa. Âm thanh gầm gừ, tiếng gào thét vang vọng từ tứ phía. Xung quanh họ là 10 nối đi khác nhau. Nối đi nào cũng ẩn giấu sự rình rập chết người.

Airi đi đến bên cạnh cả hai.

" Chọn lối đi nào bây giờ?"

Takeshi lắc đầu với vẻ không biết.

" Lối đi nào cũng bí ẩn, khó mà chọn"

Kazuka liền lên tiếng:" cứ chọn đại một lối đi, dù gì cũng là tập luyện mà"

Takeshi gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn có chút suy nghĩ.

" Cũng được thôi, vậy chọn lối đi đầu tiên đi, về sau sẽ dễ xác định hơn"

Airi chỉ tay vào một lối đi, có vẻ nó là lối đi đầu tiên.

" Vậy chọn cái ở góc kia đi"

Cả hai liền quay đầu nhìn về phía Airi chỉ và đồng tình gật đầu.

" Ừ, vậy đi"

" Được đó"

Tiếp cận lối đi không quá lớn. Chiều dài khoảng 1.5 tharn và chiều rộng khoảng 1 tharn. Cả ba đứng đó và nhìn vào lối đi, họ có chút lo lắng khi không biết bên trong là sinh vật gì đang đợi mình.

Lão sói cũng đã bảo phải tự lo, có nghĩa sẽ có khả năng chết ở đây.

Kazuka chỉ tay vào trong hang đang được phát sáng.

" Mấy cái hang này đều có đá phát sáng cài khắp nơi ở tường này"

Takeshi liền bước đi trước, gạt đi khả năng mình sẽ gặp nguy hiểm. Và để lại sự dũng cảm và liều lĩnh bên trong mình.

" Kệ đi, cứ vào thôi"

Cả ba tiến vào với vẻ cảnh giác, những bước chân của họ chậm dãi không phát ra tiếng động nào có thể đánh động đến lũ quái vật. Họ đặt gót chân xuống trước rồi mới nhẹ nhàng dẫm.

Kazuka nuốt một ngụm nước bọt vào bên trong, như nuốt đi được một chút lỗi sợ, cậu liền rút kiếm ra để đề phòng, âm thanh ma sát với vỏ kiếm kêu nhẹ lên từ từ.

Airi mở lớn nàn tay ra, năng lượng hoà trộn với máu liên tục biến đổi như thể một sinh vật nào đó, cô tạo ra một thanh kiếm màu đỏ tươi, sự tập trung đang ở mức rất cao của cả nhóm.

Bước xa hơn nữa, đó là một không gian rộng lớn, âm thanh ồn ào khắp nơi. Rất nhiều những con quái vật đang hô hào như thể đang cổ vũ một cái gì đó. Cả ba liền lấp sau một khối đá như một cái ghế lớn và quan sát.

Đó là một không gian rộng lớn với hình tam giác tròn lật ngược, ở phía dưới cùng là một sàn đấu cực kì lớn của lũ quái vật. Khung quanh giống như là một khán đài lớn, trật kín và ồn ào.

Mùi máu tanh nồng lan toả khắp không gian như một chiến trường, phía dưới chính xác là một đấu trường để bầy quái vật tàn lẫn sát nhau và thoả mãn bản tính giết chóc của mình ở dưới đó.

Ở đây có những con quái vật như : orc, sói, goblin, người khổng lồ một mắt, những bộ xương mặc giáp, rắn khổng lồ, sư tử ba mắt, những kẻ có thân người nhưng đầu ngựa,....

Dưới sàn đấu, đó là một con Bạch Lang đang đối đầu với một con Orc to lớn

Con bạch lang với biểu cảm đắc ý, liên tiếp tung các đòn đánh vào con orc khiến cơ thể nó chảy máu không ngừng. Móng vuốt liên tiếp cào xé vào da thịt giày, máu văng tung toé khắp sàn.

Con Orc bị đánh lùi lại phía sau, và nhận cơn mưa đòn. Cảm thấy chịu đựng đã đủ.

Chiếc gậy gỗ vung từ trên xuống như một chiếc búa tạ muốn nghiền nát mọi thứ, nhưng móng vuốt của con bạch lang đã nghiền nát khúc gỗ đó.

Thể hình chênh lệch không làm khó được con bạch. Nó nhe hàm răng sắc nhọn ra giống với lưỡi sắc lẹm và nhảy lên

Cắn vào cổ con orc với một lực hàm khủng kiếp có thể nghiền nát kim loại. Con orc to lớn khoảng 2 tharn đau đớn, cố gắng dãy dụa nhưng là vô ích. Mắt nó trợn trắng và chết. Cơ thể to lớn đổ về phía sau.

Ầm!!

Máu không ngừng chảy ra và lan dài trên sàn đấu. Nhưng chả ai thèm để ý đến con orc đã chết.

Con bạch lang khoảng 1.2 tharn liền đứng dậy trên cơ thể con orc và gầm lớn trong sự oai hùng của chiến thắng, hắn chỉ đứng và liếc nhìn khắp khán đài của sàn đấu trong sự kiêu ngạo. Một con sói màu đen có cơ thể chỉ to hơn một con chó bình thường một chút liền nên tiếng hô lớn về phía khán đài.

" Kẻ thắng cuộc là bạch lang"

Giọng nói của nó như một đứa em bé mới biết nói. Đám đông quái vật ở trên cũng đang hô hào ầm ĩ. Kẻ thì đứng dậy nhảy múa, kẻ thì đấm vỡ chiếc ghế đá khổng lồ vì tức giận, và nghiền nát con goblin đang ngồi trên đó, không kịp biết lý do mình chết. Những con quái vật ngồi cạnh còn cảm thấy phấn kích hơn.

" Đánh hay lắm"

Lúc này nhóm Kazuka lấp sau một chiếc ghế của một con orc lớn, họ không dám thở mạnh mà bịt miệng lại. Airi chụm tay lại và nói khẽ vào tai Kazuka:

" Rút lui"

Kazuka cũng chụm tay lại và nói khẽ vào tai Takeshi :

" Rút lui"

Họ đi vào con đường vừa đi, bóng dáng họ chưa kịp khuất đi, thì một con sói gần nhất khịt khịt mũi như thể ngửi thấy mùi lạ. Mở bừng mắt như cảm nhận điều bất thường.

" Có mùi lạ"

Nó liền quay ra đằng sau trong sự nghi hoặc và muốn làm rõ và thấy nhóm Kazuka khuất đi, con sói đó đứng dậy và hô lớn.

" Có con người xuống đây, mau giết chúng"

Những con quái vật liền đứng bật dậy và chạy về phía cửa như thể được thiết lập sẵn một coe chế thấy con người là phải giết. Những con sói và sư tử ba mắt hay rắn đều suy nghĩ:

" Bảo sao cứ thấy mùi lạ"

Nhóm Kazuka khi nghe thấy tiếng động liền chạy thật nhanh với vẻ hoảng sợ.

Takeshi quát lớn:

" Cái quái gì? Sao chúng phát hiện ra chúng ta nhanh quá vậy?"

Airi vừa chạy vừa phân tích.

" Nếu bây giờ chèo lên chưa chắc đã kịp, cái hố cũng sâu lắm, ở đó có mấy con sói, hổ với sư tử to lắm. Chắc một bật là đuổi kịp thôi"

Kazuka hoảng hốt, gương mặt tái đi như thịt vừa nhúng vào nước sôi.

" Vậy phải làm sao?"

Airi như nghĩ ra phương án cuối cùng, không còn sự lựa chọn hay sự lưỡng lự nào, họ buộc phải chạy sâu hơn. Dẫu cho có khả năng gặp nguy hiếp khác còn kinh khủng hơn.

" Chạy vào một lối đi khác đi"

Họ chạy ra bên ngoài , mắt cả ba đảo liên hồi quanh hốc mắt, họ không lưỡng lự, lập tức chạy vào lối đi bên cạnh

Kazuka:" Cái hang này mong là ổn, nếu không là chúng ta chết chắc đó"

Airi càu nhàu:" Nói câu đó vô ích thôi Kazuka, lo mà nghĩ cách đi"

Kazuka:" Vậy cậu nghĩ đi Airi"

Airi với sự căng thẳng vào khó chịu.

" Tôi đang nghĩ đây, cậu ồn quá đó"

Kazuka liền hô lớn.

" Takeshi, dùng khả năng của cậu tạo một cái hố lớn ở đoạn đường này đi, như vậy sẽ cắt đuôi được chúng đó"

Nhưng Airi không đồng tình và phản bác lại:

" Không được, nếu làm như vậy thì càng củng cố rằng chúng ta đang ở đây, và nếu chúng tập hợp lại mà tìm thì cái hang này có to hơn nữa thì chúng ta cũng không thoát được"

Kazuka lại nghĩ ra một cách khác:

" Hay chúng ta tìm một góc nào đó trốn, sau đó dùng khả năng của Takeshi che lại"

" Như vậy cũng không được, chúng ta bị chúng đánh hơi rồi"

Kazuka hoảng loạn và gào lớn.

" Vậy phải làm sao chứ?"

Airi với vẻ khó chịu.

" Vậy sao lúc chưa xuống hang cậu không như vậy đi"

Airi liền mở mắt lớn như thể vừa nghĩ ra một cách gì đó.

" Kazuka, mau lấy mấy viên đá phát sáng ở quanh đây đi"

Kazuka ngơ ngách và khó hiểu, không hiểu ý đồ của Airi muốn là gì.

" Hả? Để làm gì chứ?"

" Mau lên, tôi có cách rồi"

Kazuka nghe theo liền vừa chạy, vừa nhổ các viên đá phát sáng được cắm trên tường ra.

Họ chạy đến một không gian có chút lớn, ngay phía trước là ba con đường hiện ra.

Không rõ trong đó có gì, nhưng kế hoặch thì vẫn phải thử.

Airi đưa ra kế hoặch trong lúc chạy, tiếng nói của cô trộn lẫn với hơi thở gấp gáp.

" Ở phía trước có ba con đường. Takeshi sẽ chạy vào con đường ở góc bên phải. Tôi và Kazuka sẽ dùng đá phát sáng để che đi thân nhiệt và mùi của mình. Takeshi, khi chúng vào trong hang cùng cậu thì phải dựng liên tiếp thật nhiều lớp đá dày để bảo vệ mình nhé. Mấy con sư tử lớn kia thì vài bức tường đá thì nó phá được đó. Vậy nên phải dựng thật nhiều"

" Lúc vào cửa hang phải để lại một sợi năng lượng làm điểm dẫn, cái này sẽ khá khó khi phải điều khiển năng lượng từ xa và thành một sợi dây như vậy, nhưng phải cố đó. Sau đó có thể dùng khả năng của cậu để nhốt bọn chúng bên trong. Và khi xong phải nhớ dùng khả năng của cậu mở đường cho bọn tôi đến chỗ cậu"

Takeshi liền gật đầu.

" Được"

Kazuka vừa chạy, vừa kiếm cạy các viên đá phát sáng lớn, cậu liền ném cho Airi.

" Airi"

Cô liền đưa tay và cầm lấy 3 viên. Họ chạy đến nơi mà kế hoạch đã dự tính, một tiếng gầm lớn lạo vang vọng khắp cái hang to.

Airi:" Bọn chúng sắp đuổi kịp rồi, nhanh lên"

Họ tách nhau ra như kế hoạch. Airi và Kazuka chạy vào con đường ở giữa, Takeshi chạy vào con đường ở góc bên phải. Đang chạy vào trong đường hầm lớn, Airi liền mở mắt lớn, biểu cảm hoảng hốt.

" Thôi chết, lẽ ra phải đưa cho Takeshi một mảnh quần áo của bọn mình mới phải, tự dưng mùi của mình và Kazuka biến mất, vài con quái thông minh chắc chắn sẽ nghĩ ra"

" Vậy phải làm sao Airi?"

Airi với vẻ nghiêm trong, vấn đề đang trở lên rất leo thang.

" Cậu nguyện đi"

Sau một lúc, lũ quái vật đã đuổi đến. Chúng lao như một cơn lũ, cái hang lớn rung chuyển lên liên tục và dữ dội, bọn chúng lao vào cái hang mà Takeshi vừa chạy vào. Takeshi bên trong đang chạy rất nhanh mà lao thẳng, chân của cậu dày đặc năng lượng màu cam.

Nhưng con bạch lang vừa chiến đấu ở trên sàn đấu và ba con bạch lang khác liền dừng lại. Ánh mắt của chúng hiện rõ sự hoài nghi. Chúng ngước mặt lên cao và ngửi khắp nơi dò xét bất kì sự khả nghi nào.

" Không tìm thấy mùi của hai đứa còn lại, chỉ có một đứa đi vào con đường góc bên phải thôi"

Con hổ ba mắt, những con rắn và một vài con sói đen liền chạy tới, bọn chúng dừng lại cùng bốn con bạch lang.

Chúng đều đồng thanh, giọng nghi hoặc:

" Mất dấu hai đứa?"

Một con rắn với cơ thể màu đen xám, liền lên tiếng, nói ra những gì mình suy đoán:

" có khả năng tên đang chạy kia là mồi nhử để cho hai đứa còn lại chạy vào một trong hai con đường này"

Một con rắn khác lại lên tiếng, muốn bác bỏ đi những gì mà con rắn có thể thể đen xám nói:

" chưa chắc, có thể chúng đang muốn đánh lừa những kẻ có trí tuệ như chúng ta và tiêu diệt toàn bộ lũ ngu kia"

Bên trong đường hầm của Airi và Kazuka đang chạy, từng bước chân dẫm nền đá thô kệch, mỗi lần dẫm là một lần vang lên âm thanh vang kháp hang.

Kazuka liền thắc mắc, cậu vẫn chưa hiểu được kế hoặc của Airi:

" Tại sao chúng ta không chạy cùng Takeshi vậy?"

Airi kiên nhẫn giải thích:

" Thực ra tôi muốn như vậy là vì: nếu cả ba dùng đá và dấu vết đều biến mất, thì chúng sẽ tản ra và chạy cả ba đường, như vậy thì chết chắc. Vậy nên tôi để một mình Takeshi lộ mùi là để thu hút sự chú ý, như vậy chúng sẽ đuổi theo cậu ấy và khi nhốt được, tôi sẽ dùng huyết xích và tàn sát chúng bên trong chỗ mà Takeshi đã nhốt chúng"

" Còn về việc không đi cùng là tôi sợ chúng ta sẽ làm vướng chân Takeshi. Cậu ấy dùng thổ nguyên tố và có thể chui xuống dưới và trốn được, còn nếu chúng ta đi cùng thì khi di chuyển, cậu ấy phải duy trì đường hầm dưới mặt đất dài hơn, như vậy sẽ khó cho cậu ấy. Và nguyên tố rất khó dùng đó"

Kazuka nhíu mày một thoáng, rồi gương mặt dãn ra. Một tia nhận thức hiện lên trong ánh mắt cậu, và lần này, cậu chỉ khẽ "à" một tiếng nhỏ đầy thấu hiểu

" Vậy là cậu nghĩ phía cuối đường mà Takeshi chạy sẽ là đường cụt sao? Và nếu chúng ta chạy cùng thì sẽ làm khó cậu ấy"

Airi khẽ mỉm cười, gật đầu chậm rãi như xác nhận điều mà người kia vừa nhận ra.

" Đúng rồi"

Cậu khẽ mỉm cười, gật đầu chậm rãi như xác nhận điều mà người kia vừa nhận ra.

Liên hoàn các tiếng động chấn động vang lên như sấm nổ giữa lòng đất, khiến toàn bộ không gian rung chuyển dữ dội đến mức tưởng như hang động sắp sụp đổ. Những viên sỏi và mảnh đá từ trần hang bắt đầu rơi xuống lã chã như cơn mưa xám xịt, va vào nền đá vang lên lách cách đầy hỗn loạn. Mặt đất dưới chân rung lên từng hồi, đến mức những viên đá nhỏ như thể bị gắn lò xo, bật tung lên loạn xạ.

Từ vị trí của Kazuka và Airi, mọi thứ hiện ra rõ ràng đến rợn người, từng vệt bụi mờ bay trong không khí, và tiếng vọng dội lại trong hang nghe như tiếng gào của một con quái vật vừa tỉnh giấc.

Kazuka có chút hoang, liếc nhìn và cảm nhận về phía Takeshi, năng lượng cậu toả ra ngay bên bức tường rất dễ cảm nhận.

Một tia nhận thức lóe lên trong mắt Airi, gương mặt cô lập tức căng lại. Không cần ai lên tiếng, cô đã cảm nhận rõ tình thế. Tư thế lập tức thay đổi, hơi thở chậm lại, và sự tập trung bỗng hiện rõ nơi từng cơ bắp.

" Cậu ấy nhốt bọn chúng rồi"

Phía bên ngoài, những con quái vật có chút thông minh cũng đang hoang mang. Chúng nhăn mặt, ngơ ngác quay dọc quay xuôi để kiểm tra.

" Tại sao lại có rung động mạnh vậy"

Một bức tường đá đang từ từ dựng lên ở cửa hang động góc bên phải, như một mầm cây khổng lồ đâm xuyên qua mặt đất và vươn lên tìm kiếm sự sống.

Rầm!!!

Khối đá khổng lồ va trạm vố trần hang và vang lên tiếng động lớn trói tai, như muốn xé toạc mạc nhĩ ra.

Mấy con bạch lang liền tiến lại gần trong sự hoài nghi, cẩn thận, chúng sờ vào thử. Bức tường nhẵn đến lạ, không hề thuộc về mẹ thiên nhiên.

Tiếng gào thét của những con quái vật khác đang vang ra không ngừng từ sau bức tường đá vừa mọc lên bịt kín lối vào. Bọn chúng hoảng loạn, tiếng gào thét và dẫm đạp lên thân xác củ nhau, chỉ nghe thôi cũng thấy sự hỗn loạn.

" Khả năng đây là cái bẫy để dụ chúng ta, sau đó nhốt ở bên trong luôn"

Một con sói đen bước lên phía trước, liền chỉ tay vào con hổ ba mắt sau đó lại chỉ vào cánh bức tường đá mà Takeshi tạo ra.

" Ngươi, phá được nó không?"

Con hổ ba mắt to lớn liền tiến lại gần bừc tường do Takeshi tạo ra một cách trậm rãi, đặt chân trước lên trên với vẻ suy nghĩ.

" Ta không biết nữa, không biết bức tường này có dày không nữa"

Con sói đen nói tiếp, đưa ra bằng chứng bằng số đông bắt con hổ ba mắt làm:

" ngươi cứ thử đi, ở đây có mỗi ngươi là bốn chân thôi"

Con hổ với vẻ khó chịu mà nhíu mày và quát lớn:

" các ngươi cũng là bốn chân mà"

Con sói đen ranh mãnh nhún vai lắc đầu, như thể bọn chúng khác nhau.

" Ngươi không thấy bọn ta đứng bằng hai chân à?"

Con rắn cạnh đó liền lên tiếng, muốn phủi đi và bắt con hổ ba mắt làm:

" ta không có chân nhé"

Con hổ ba mắt liếc nhìn cả đám xung quanh, ai cũng nở nụ cười thân thiện, vẫn tức giận nhưng cũng đành làm với sự hậm hực khó chịu.

" Lũ khốn kiếp các ngươi"

Nó lập tức vào việc, con hổ gồng sức, năng lượng màu tím bao quanh nó, chân trước bên phải nó đưa lên và vung chân về phía khối đá lớn đang chặn đường. Bàn chân to lớn vung đi như muốn nghiền nát mọi thứ và ép chặt không khí lại.

Ầm!!!

Cái hang có chút rung chuyển, bức tường đá thì phát ra tiếng nổ lớn. Khói bụi phun ra bao quanh khắp nơi, nó liền nhảy và lùi lại.

Khói bụi tan đi, trên bức tường đá bị nứt và vỡ nhiều chỗ như một tấm lưới mạng nhện khổng lồ, nhưng bức tường đá vẫn chưa bị phá hủy hoàn toàn.

Mấy con quái vật đứng đó với bất ngờ, ánh nhìn chăm chú vào vết nõm trên bức tường.

Một con bạch lang liền lên tiếng, có chút cảm thán trước bức tường vững chắc:

" Không ngờ bức tường này lớn như vậy"

Con hổ ba mắt vẫn chưa chịu khuất phục, lòng tự tôn của một con quái vật không cho phép nó khuất phục một bức tường đá vỡ vẩn. Nó gầm lên một tiếng trầm đục như tiếng đá nứt dưới lòng đất, rồi bất ngờ dẫm mạnh cả bốn chân xuống, tạo thành một tư thế bám trụ đầy uy lực. Bốn chi của nó xoãi rộng ra, vững chãi như bốn cột trụ khổng lồ ghim sâu xuống mặt đất, truyền vào lòng đất một lực ép khủng khiếp đến mức những vết nứt nhỏ bắt đầu lan ra dưới móng vuốt. Thân hình đồ sộ của nó căng cứng, cơ bắp nổi lên cuồn cuộn.

Những con quái vật có chút bất ngờ, nhưng cũng chỉ im lặng quan sát đợi chờ kết quả.

Cơ hàm nó giãn ra, miệng nó mở lớn, quả cầu năng lượng từ cổ họng nó liền hiện ra nhỏ bé, năng lượng đang không ngừng nhào lặn nó và biến nó to lớn hơn.

Lập tức nó phóng ra nguồn năng lượng vào bức tường đá.

Ầm!!!

Một vụ nổ lớn khiến cái hang có chút rung chuyển dữ dội như sắp sập xuống. Khói bụi phủ kín và bao quanh không gian rộng lớn.

Khói bụi dần tan đi. Đất đá nằm dải rác khắp nơi, viên to, viên nhỏ.

Nhưng bọn chúng lại mở mắt lớn vì bất ngờ. Không phải vì đòn tấn công của con hổ quá mạnh.

Con hổ đã làm nổ hai bức tường cùng lúc, nhưng bên trong vẫn còn một bức tường nữa.

Con bạch lang ngó vào rồi nhíu mày, nhăn mặt với vẻ khó chịu.

" Khốn kiếp, có vẻ như có nhiều lớp tường đá chứ không phải một, xem ra chúng ta không vào được rồi"

Phía Takeshi, cậu đang quỳ dưới đất mà thở dốc liên hồi, tiếng thở lấn áp mọi âm thanh khác bên ngoài khỏi tai cậu, vẻ mặt hiện rõ sự mệt mỏi và đuối sức, cơ thể nặng chĩu như đeo hàng ngàng khối đá trên người.

" Khốn ... Kiếp..."

Ở phía đầu ngón tay cậu, là một sợi dây năng lượng màu cam, có vẻ như nó nối đến đầu hang.

Hình ảnh lão sói lại hiện lên, cả ba đang ngồi quanh lão vào mùa đông lạnh giá trên cánh đồng cỏ đã bị phủ tuyết trắng xoá.

" Được rồi, khả năng điều khiển năng lượng của các ngươi cũng khá tốt rồi, bây giờ sẽ nâng độ khó lên nhé"

" Hôm nay chúng ta sẽ học về điều khiển năng lượng với mức tập trung cao, bằng cách biến năng lượng thành một sợi dây"

Hai ngón tay lão sói ở hai bàn tay hướng về nhau, có một sợi dây bằng năng lượng hiện ra.

" Đây là dây năng lương, các ngươi phải tập trung mới làm được"

Takeshi và Kazuka với sự hứng thú liền ngó lại gần và quan sát, ánh mắt cả hai tò mò như những đứa trẻ khi thấy thứ gì đó mới lạ.

Kazuka lên tiếng trước khen ngợi và tò mò:

" thú vị thật đó"

Giọng Takeshi cũng mang theo sự tò mò.

" Ừ, nhìn lạ ghê"

Airi với vẻ mặt không thèm quan tâm mà quay đi, lão soi cũng để ý thấy.

" Ngươi được học rồi thì chỉ hai thằng nhóc này đi chứ, hoặc tập luyện thêm, lại muốn lười à?"

Airi quay mặt đi với sự kiêu ngạo.

" Hừ, ta biết làm rồi nên học làm gì chứ?"

" Học để thành thạo hơn. Cái này dùng làm bẫy tốt lắm đó"

Airi không thèm quan tâm.

" Chỉ là bẫy kẻ yếu thôi"

Trở về hiện tại, sợi dây năng lượng trên tay cậu liền biến mất, chống tay xuống đất hơi run run, cảm giác sần sùi dưới đất truyền lên một sự không hoàn hảo, cậu đứng dậy với vẻ mệt mỏi.

" Dùng hết nhiều năng lượng quá, mình điều khiển vẫn khá kém, di chuyển xa như vậy làm tiêu hao nhiều năng lượng quá"

Takeshi liền nhắm mắt lại và cảm nhận.

" Hai người kia đâu rồi nhỉ?"

Cậu dò tìm hai người bạn của mình, năng lượng của họ không xa, mà chỉ cách một vách đá lớn.

" A, thấy rồi"

Đi sâu vào bên trong một đoạn, cậu đặt tay lên bức tường đá, Takeshi liền gồng sức, năng lượng cậu bùng phát ra, một nối đi được mở ra.

Ầm!

Kazuka và Airi đang ngồi ngay phía trước. Thấy Takeshi, cả hai liền chạy đến và vứt những viên đá phát sáng đi.

Airi khẽ mỉm cười hài lòng.

" làm tốt lắm Takeshi"

Takeshi cũng có chút vui mừng.

" Ừ"

Kazuka liền đưa nắm đấm ra trước mặt Takeshi và nở một nụ cười. Takeshi cũng hiểu ý mà cụng nắm đấm với Kazuka.

" Làm tốt lắm"

Airi thay đổi biểu cảm, trở về sự nghiên túc, các đường cơ mặt như được làm lại.

" Takeshi, bây giờ cậu tạo cho tôi trên bức tường đá này một cái lỗ để huyết xích của tôi đi vào nhé"

Takeshi gật đầu, nó khá dễ dàng thức hiện.

" Đợi xíu"

Takeshi liền đưa tay lên và chạm vào bức tường đá, trong tâm trí cậu đang đang hình dung ra một cái lỗ trên tường, sau một lúc, cậu mở mắt và bỏ bàn tay ra khỏi bức tường. Trên đó đã có một cái lỗ chỉ vừa cho cánh tay nhét vào.

Airi đứng đó, nhắm mắt lại, năng lượng màu đỏ bao quanh cô, những sợi xích đang dần hiện ra và bay lơ lửng xung quanh, Kazuka và Takeshi liền lùi lại.

Kazuka liền than một câu:

" cái đống xích này làm trật trội quá đó"

Sợi xích với ngọn lửa hồng đang cháy mãnh liệt, nó chui vào chiếc lỗ trên bức tường mà Takeshi tạo ra.

Phía những con quái vật đang ở bên ngoài, chúng liền đánh hơi được mùi của cả ba người.

Con bạch lang liền lên tiếng trước, có chút căng thẳng và thích thú:

" ngửi thấy chúng rồi, chúng đang ở con đường ở giữa. Không, chúng di chuyển qua con đường bên phải rồi"

Một con rắn lên tiếng cảm thán trong khi không biết một cái gì.

" không ngờ chúng lại trốn ở đó, vậy đi thôi. Đến giờ đi săn rồi"

Bọn quái vật liền phóng vào con đường ở giữa.

Phía Airi, những sợi xích của cô đang đi vào cái lỗ đó liên tục. Âm thanh gào thét của những con quái vật bên trong vô cùng thảm thiết.

Bên trong, những sợi xích liên tục di chuyển như một con rắn và tấn công những con quái vật từ lớn đến nhỏ, ngọn lửa hồng lập loè bên trong tối đang không ngừng thiêu đốt chúng. Âm thanh ngày một thảm thiết hơn.

Những con bị đánh chúng mà chưa chết lăn ra đất vùng vẫn trong tuyện vọng thì bị ngọn lửa thiêu rụi đến chết, hoặc bị chính những con khác dẫm đạp lên. Những con bị đánh chết trong một đòn thì ngọn lửa cũng thiêu rụi xác của bọn chúng. Điểm chung là đều có một kết cục.

Sau một lúc nghe âm thanh gào thét ấy, cuối cùng Airi cũng đã dọn dẹp xong, cô liền thu huyết xích lại, chúng biến mất trong không trung.

Airi quay lại và mỉm cười sau cuộc tàn sát không cần nhìn của mình.

" Xong rồi"

Kazuka có chút vui mừng, vừa đi vừa nói:

" ừ, vậy đi thôi"

Bất ngờ, cậu cảm nhận được năng lượng của thứ gì đó đang lao tới, biểu cảm vui vẻ tắt đi và chuyển về hoảng loạn.

" Không ổn, vẫn còn những con quái vật khác đang đi tới"

Airi và Takeshi bất ngờ với những gì mình vừa nghe được, biểu cảm Airi mang theo sự hoảng hốt.

" Cái gì? Vẫn còn sao? Vậy là vẫn còn một số con không đuổi theo Takeshi mà lại ở bên ngoài canh giữ sao?"

Takeshi nói ra những suy đoán của mình.

" Như vậy có khả năng là bọn chúng thông minh hơn những con mà chúng ta nhốt"

" Hai cậu, có 13 con đang lao đến đây"

Airi quay phắt qua Takeshi và hô lớn với sự gấp rút:

" Takeshi, mau hoá giải mấy bức tường đá này đi, nơi này quá hẹp, bây giờ chúng ta cần chạy lại chỗ trước cửa của ba con đường"

Takeshi gật đầu.

" Ừ"

Takeshi quỳ xuống dưới đất, hai tay đặt xuống, cắn chặt răng gồng sức. Bức tường đá dày liền hạ dần xuống, một chút rung chuyển nhẹ nhưng không đáng kể và để lại một chút bụi.

" Mau nhanh lên" 

Cả ba lại chạy ngược lại và tiến lại lối ra với vẻ rất hấp tấp.

Một con bạch lạch đang chạy cùng một con hắc lang khác ở trên đầu liền cảm thấy không ổn.

Con hắc lang quay phắt lại về phía sau, con đường mà chúng vừa chạy và hô lớn:

" bọn chúng biết chúng ta đang đuổi bắt rồi, chúng đang chạy ngược lại"

" Khốn kiếp"

Lũ quái vật lại chạy ngược lại, con đường chúng vừa đi.

Kazuka đang chạy, năng lượng của cậu vẫn đang toả ra để cảm nhận.

" Bọn chúng chỉ cách chúng ta một bức tường thôi, nếu như vậy, khi ra khỏi hang, có thể chúng ta sẽ đụng mặt chúng luôn đó"

Airi đang chạy, giọng cô vẫn rất bình thản. Cô đã xác nhận sẽ đối đầu, vì đây là sự lựa chọn tốt nhất có thể nghĩ ra thay vì phải chạy và tiêu tốn thể lực.

" Cứ đối đầu trực diện thôi, tầm này chạy nữa là chỉ khiến tốn thể lực thôi. Nhưng cũng cần đánh nhấp nhả, vừa đánh vừa thăm dò"

Nhóm Kazuka ra khỏi hang động trước, lũ quái vật ngay phía sau. Hai bên dừng lại và nhìn nhau.

Hai bên với ánh mắt thù địc liếc nhìn toàn bộ lực lượng của nhau, trong sự căng thẳng và bầu không khí chết tróc.

Con bạch lang liền lên tiếng trước, cảnh báo những con quái vật còn lại:

" bọn nhóc này không tầm thường"

Con hổ ba mắt mắt không báo trước một lời liền mở miệng lớn và phóng ra nguồn năng lượng lớn hướng về phía nhóm Kazuka đang đứng và mở đầu cuộc chiến.

Nhóm Kazuka nhảy ra khỏi tầm ngắm của đòn năng lượng mà con hổ ba mắt kia phóng tới.

Ầm!!!

Cả ba đã trúng kế và buộc phải tản ra để né đòn.

Những con quái vật khác cũng lao vào. 4 con bạch lang liền bao vây lấy Kazuka, 5 con hắc lang cũng bao vây Airi, ba con rắn và con hổ ba mắt bao vây lấy Takeshi.

Cuộc chiến đã bị chia nhỏ ra.

Ba người họ bị bao vây liền vào trạng thái cảnh giác. Tất cả đều hiểu, đây là một cuộc đua.

Bên nào có thể nhanh chóng hạ được một trong ba có thể chạy đến và hỗ trợ.

Kazuka đứng đó, mắt cậu liếc nhìn xung quanh.

" Hừ, nếu như vậy thì không ổn, như vậy thì rất khó hỗ trợ hai người kia"

Lũ bạch lang liền lao vào, thấy vậy, phía Airi và Takeshi, lũ quái vật cũng lao vào.

Con bạch lang ở sàn đấu liền lao tới, ánh mắt thèm khát máu tanh của nó như đang trực chò để được xả ra, vung móng vuốt sắc nhọn của mình về phía Kazuka. Cậu đưa thanh kiếm lên và chống đỡ đòn tấn công.

Keng!!!

Hai bên đang ở thế giằng co, không bên nào chịu lùi lại, vì lùi lại có thể tạo cơ hội cho kẻ còn lại ra đòn trước.

Thấy vậy, ba con bạch lang khác liền lao tới. Kazuka đang nghiến răng chống trả, năng lượng cậu đang tuôn trào ra mạnh hơn để kết thúc thật nhanh.

Cậu liếc nhìn xung quanh, cậu đưa ra lời tuyên bố hùng hồn uy hiếp và là lời cảnh báo cuối cùng dành cho những con quái vật.

" ta từng giết bạn các ngươi rồi đó, có giỏi thì vào đây, ta sẽ cho các ngươi cùng đoàn tụ"

Cậu dùng sức hất móng vuốt của con bạch kia ra. Sau đó quay người với năng lượng lớn như một cơn lốc xoáy, tấn công và phòng thủ trước móng vuốt tad ác nhưng yếu ớt.

Hất văng toàn bộ chúng ra xa.

Con bạch lang lao lên trước và ở gần liền bị hất văng va vào tường, nó đau đớn và cơ thể bật ngược ra khỏi bức tường

Tận dụng cơ hội hỗn loạn này, Kazuka lao đi, mặt đất dưới chân nứt ra, chân cậu như một chiế lò xo đã được tích tụ lục từ sẵn. Một con bạch lang vừa bị cậu hất văng đang trượt dài trên mặt đất, kéo dài thành hai vệt song song. Nó vừa mới dừng lại và ngẩng đầu lên, thì ngay trước mắt nó là Kazuka với toàn cơ thể là năng lượng màu xanh dương như một hung thần với sát khí ép đến lũ quái vật như chúng, con mắt của cậu được bao phủ bởi năng lượng xanh dương.

Kazuka áp sát đủ gần, thanh kiếm liền được truyền năng lượng. Cậu vung thanh kiếm đi theo chiều từ trên xuống, với ý đồ muốn chẻ đôi con bạch lang này.

-" Nó đỡ được không?"

Con bạch lang đưa hai chân trước lên đỡ, năng lượng đặc trưng màu tím của bất kì những con quái vật nào toả ra. Cú chém của Kazuka hạ xuống, năng lượng màu xanh của nhân tộc và năng lượng màu tím của yêu tộc liền đối đầu với nhau và chiệt tiêu nhau.

Nhưng cú chém của Kazuka là quá mạnh, nó cắt đứt toàn bộ móng vuốt của con bạch lang. Cú chém vẫn tiếp tục hạ xuống và hướng về đầu của nó. Con bạch lang mở mắt lớn, sau đó lùi ra trong sự hoảng sợ.

Kazuka gào lớn :

" CHẾT ĐI!!!!"

Con bạch lang tưởng chừng thoát được cú chém đó của Kazuka, khi đã lùi lại. Nhưng tay cậu vẫn hạ thanh kiếm xuống sâu hơn.

Đó không phải là một đòn chém với cự li gần, mà đó là một đòn chém năng lượng.

Nhát chém năng lượng được tung ra và hướng về phía con bạch lang. Đầu mũi kiếm chạm nhẹ xuống mặt đất.

Nhât chém của cẫu vẫn lao đi, không có sự thương sót cho những sinh vật này. Xé toạc mặt đất và xuyên thủng không khí.

Con bạch lang không kịp phản ứng trước đòn chém đánh lừa cực mạnh và nhanh này. Nó chỉ đứng im đón nhận, ánh mắt nó còn chưa tin mình đã bị lừa. Lập tức đòn chém của Kazuka chia làm đôi cơ thể nó ra và chết ngay tại chỗ.

Năng lượng yếu ớt của một nhân tộc mới chỉ có chút trí tuệ không thể nào chống đỡ được.

Chưa kịp để cho Kazuka thở những con bạch lang khác lại lao tới ngay sau lưng cậu.

More Chapters