Ficool

Chapter 27 - Chương 27: Tâm sự

“Khụ khụ!” Bên

trong một sơn cốc dưới chân núi sơn động Vực Ngoại Cấm Khu, một thân ảnh tàn tạ

đang nằm trên tảng đá lớn, xung quanh thân hắn bao phủ yêu khí lẫn nguyên khí

hình thành một hình bát quái lớn xoay chuyển liên hồi! Những vết thương trên

thân thể hắn sâu đến đáng sợ, bên trong nội thể cũng chẳng kém chút nào, kinh mạch

căng phồng không thể vận chuyển nguyên khí hay yêu khí, nội tạng bị chấn vỡ mấy

mảnh, trái tim hỗn loạn!

Hiện trạng bây giờ

chính là phản phệ cắn trả khi Trần Uyển chuyển sang trạng thái Yêu Sát Lục, vốn

dĩ nguyên khí chưa cạn mà tự ý thúc giục chuyển đổi sẽ khiến bản thân bị cắn trả

dữ tợn. Thanh âm rên rỉ Trần Uyển vang lên từng hồi, thực lực hắn vốn yếu lại gồng

mình đón đỡ thế công của Hậu kì Linh Mạch Cảnh, điều này khiến bản thân hắn

càng thêm thê thảm hơn.

Xích Quân hắn

đang thi triển trận pháp giúp Trần Uyển phục hồi thương thế trước, sau đó mới dể

hắn đột phá lên cấp bậc mới. Ánh mắt Xích Quân trước giờ vẫn luôn xem thường Trần

Uyển, chưa bao giờ hắn cho rằng Trần Uyển có thể làm điều gì đó khiến hắn phải

nhìn bằng con mắt khác.

Và hiện tại đôi

con ngươi đó đã hiện lộ, không còn xem thường chế giễu Trần Uyển nữa, mà là một

niềm tự hào hiện ra lấp đầy mấy vết nhăn tít trên má. Hắn thở dài một hơi,

trong tay cầm lấy bình rượu uống mấy ngụm lớn rồi cười nhạt: “Trần Uyển, có lẽ

không bao lâu nữa ta sẽ rời khỏi đây, chủ thể của ta ở trên Thượng Giới sắp

khôi phục thân thể, phân thân như ta cũng nên trở về rồi!”

Nói xong hắn lại

cầm bình rượu lên uống thêm mấy ngụm lớn, ánh mắt nhìn về ánh trăng tím kì dị

phát sáng: “Ta vốn là ở trên Thượng Giới, vì vài sự cố nên mới tạo ra phân thân

này ở Hạ Giới! Ta cũng rất vui khi thấy được gia đình ngươi, thấy được sự khổ

luyện học hỏi của ngươi, thấy được sự quyết tâm theo con đường tu hành này, mục

đích khiến ta tâm đắc và bật cười là ngươi cứu phụ mẫu ra!”

Cứ như vậy trong

một đêm hôm đó, Xích Quân uống rượu rồi lại lẩm bẩm một mình, thanh âm hắn hoà

quyện với những tiếng động xung quanh khiến khu vực trở nên sống động nhịp

nhàng hơn.

“Trần Uyển, có lẽ

xong Cấm Khu Hoang Nguyên này thì sư phụ như ta sẽ phải rời đi. Ngươi sau này

phải thật cẩn thận, mọi chuyện đều phải tính toán kĩ lưỡng rồi làm. Ta ở Thượng

Giới chờ ngươi, chờ đệ tử ta tâm đắc nhất sẽ tìm đến gặp ta!”

Những lời nói của

Xích Quân phát ra trong một đêm, tất cả đều lọt vào tai Trần Uyển. Hắn nghe

xong không khỏi run rẩy từng đợt, ánh mắt cũng tơi ra vài giọt nước mắt khoa kiền

chế được. Song thủ muốn siết chặt lại, nhưng hiện giờ thương thế còn chưa khôi

phục nên hắn không thể cử động. Miệng nhấp nhả như muốn nói gì đó, nhưng phát

hiện yết hầu bị chấn thương nặng nên không thể phát ra thanh âm nào cả.

Cứ như vậy, một

người ngồi dưới ánh trăng uống rượu tâm sự, một người lặng yên nằm nghe tất cả,

nước mắt tuôn trào ra ra ngày càng nhiều hơn: “Sư phụ, gặp được người ta rất

vui, mặc dù người luôn mắng ta, xem thường ta, nhưng lại hay dạy bảo ta, giúp

ta rất nhiều. Những điều đó mặc dù không quá lớn lao, nhưng lại khiến ta cảm nhận

được người giống như phụ thân thứ hai của ta vậy!”

Trần Uyển suy

nghĩ trong lòng, ánh mắt mang theo vẻ kiên cường hơn: “Sư phụ, người biết

không? Khoảnh khắc lúc ta gặp người lần đầu, ta đã có cảm giác người giống như

một mặt trời toả sáng rực giúp ta tránh đi khỏi bóng tối xâm chiếm.

Ta luôn thắc mắc

vì sao người lại chỉ là Nguyên Hồn thể, nhưng ta biết, với thực lực yếu ớt của

ta hiện tại thì biết hay không biết cũng chẳng giúp được gì? Hiện tại ta đã hiểu,

thì ra người chỉ là một phân thân của bản thể mà thôi! Ta rất tự hào khi có một

vị lão sư tên Xích Quân Tiên Vương dạy dỗ, cũng rất vui khi khi được người bảo

ban dạy dỗ!

Người yên tâm, ta

sẽ cố gắng tu hành đạt đến cấp bậc như người. Sau khi cứu được phụ mẫu, ta sẽ

phi thăng Thượng Giới tới tìm người, ta chỉ sợ thời gian sẽ rất lâu, lúc đó người

có lẽ sẽ quên mất vị đệ tử này!”

Hiện tại đây là

những điều mà Trần Uyển muốn nói với sư phụ hắn, tuy nhiên không thể phát ra tiếng

mà thầm nghĩ trong lòng! Cả hai sư đồ bọn họ bên dưới ánh trăng mà suy nghĩ, lẩm

bẩm.

“Vốn dĩ ta xuống

Hạ Giới để ngao du tứ phương, nhưng lại tình cờ gặp và nhận ngươi làm đệ tử. Thật

trớ trêu thay, tính cách của ngươi lại giống hệt ta năm đó, khí khái, kiêu ngạo,

ôn hoà, có lẽ cũng là một cái duyên!” Xích Quân hắn đã uống hết mười vò rượu rồi,

đa số đều là hương vị tuyệt kỹ khó kiếm được bình rượu thưa hai có hương vị như

vậy.

“Mọi thứ bây giờ

mới chỉ là khởi đầu, trên con đường tu hành có nhiều trắc trở gian nan, hiểm

nguy sinh tử luôn cận kề! Hôm nay có thể là bằng hữu, nhưng ngày mai có thể là

một nhát kiếm sau lưng, sau này tuyệt đối đừng tin tưởng ai hoàn toàn, mọi chuyện

phải dựa vào bản thân!” Lần này Xích Quân không nói một kình nữa, hắn quay qua

nhìn Trần Uyển phát ra giọng nói lớn hơn nhắc nhở, mùi rượu nồng phà vào mặt Trần

Uyển hắn.

Tất nhiên Trần Uyển

hắn đã nghe rõ, hắn cũng biết bản thân không nên đặt niềm tin vào người khác

hoàn toàn. Hắc Tần chính là bài học đắt giá dành cho hắn, đừng thấy cảnh ngộ

tương đồng mà hợp tác.

“Sư phụ, người

nói đúng! Mặc dù người đã say, nhưng những lời khi say lại là thứ giúp ta hiểu

được rất nhiều!” Trần Uyển khắc ghi trong lòng lời chỉ dạy kia, sau đó lại thần

nghĩ trong lòng.

Ba ngày tiếp theo

bên trong Vực Ngoại Cấm Khu,…

Nhờ có trận pháp

mà Xích Quân hắn bố trí bao quanh thân thể Trần Uyển, mà nguyên khí và yêu khí

thể nội hắn đã trở lại vẻ cân bằng rất nhiều, kinh mạch đang tắc nghẽn trì trệ

cũng được đả thông, nhưng vết thương nội tạng đều phải thời gian lâu nữa mới khỏi

hẳn. Bên ngoài thân thể, các vết trầy xướt hay vết thương sâu cũng đang dần hồi

phục

Nguyên khí bao phủ

thân thể Trần Uyển phập phồng không ổn định, giống như dấu hiệu hắn tuỳ thời sẽ

đột phá! Tuy nhiên, dường như Trần Uyển hắn lại đang kiềm chế chưa thể đột phá,

điều này khiến cho nguyên khí ngày càng hùng hậu hơn, lúc mạnh lúc yếu cũng được

hiển lộ rõ ràng hơn.

Xích Quân hắn thấy

cảnh tượng kia cũng chỉ nhẹ cười, sau đó lại tiếp tục uống rượu rồi lại chui

vào nạp giới ngủ một giấc.

Bên cạnh thân thể

Trần Uyển, quả trứng Kỳ Trùng Đoạn Thiên Xích Diệp cũng đang hấp thu nguyên khí

trời đất, dường như nó cũng đang chuẩn bị phá trứng thoát ra. Thật không ngờ Trần

Uyển và Đoạn Thiên Xích Diệp có thể xuất hiện dấu hiệu như vậy, quả thật là lần

đầu Xích Quân nhìn thấy.

Nguyên khí từ khắp

thiên địa núi rừng trong Cấm Khu Hoang Nguyên tràn tới, song vòng xoáy lớn xuất

hiện ở sơn cốc dưới chân núi sơn động, trung tâm chính là thân thể Trận Uyển và

Kỳ Trùng hạng mười Đoạn Thiên Xích Diệp. Cả hai đang có dậu hiệu lột xác phá trứng,

và đột phá lên cấp bậc mới.

More Chapters