I. Khởi nguyên của Hỗn Mang – thai nghén một chiến thần
Trước khi trời đất chia đôi, linh khí hỗn độn xoay vần tạo thành một viên Thạch Nhãn – hòn đá do trời đất thai nghén.
Trải qua hàng vạn năm, đá hấp thu sấm sét của Càn Thiên, hơi thở của Địa Mạch và tinh quang của nhật nguyệt. Nhưng không ai biết rằng trong nó đã sinh ra một luồng ý chí – ý chí muốn phá vỡ mọi trật tự mục nát mà thần tiên dựng lên.
Ở tầng mây xa nhất, các vị thần nhìn xuống.
Thiên Đình thì muốn giữ trật tự.
Địa Phủ thì thích ghi chép mệnh số.
Không ai để ý đến hòn đá kia đang ngấm ngầm thai nghén một biến số.
II. Phá đá ra đời – Sự xuất hiện của kẻ sinh ra để chống lại vô lý
Một ngày thiên tượng dị biến: nhật nguyệt chồng sáng, biển cả rung chuyển.
PANG!
Hòn đá nứt ra, ánh vàng phóng lên trời, hóa thành một tiểu hầu tử – đôi mắt sáng như sao, miệng cười như thách thức cả vũ trụ.
Các tiên quan nhìn xuống, xì xầm:
"Một con khỉ thôi, chẳng đáng bận tâm."
Nhưng họ không biết…
Trong đôi mắt ấy có lửa của tự do, và hận của thiên mệnh ép người.
III. Hoa Quả Sơn – tuổi thơ của một kẻ không chịu cúi đầu
Tiểu hầu tử chạy nhảy khắp nơi, nhảy lên ngọn cây, lượn quanh thác nước.
Mỗi ngày nó đều chứng kiến cảnh:
– thú lớn ăn thú bé,
– cư dân yếu bị áp bức,
– thiên tai ập xuống không ai cứu.
Có lần bão biển kéo đến làm chết một đàn khỉ non.
Tiểu hầu tử đưa mắt lên trời, gầm lên:
"Vì sao các ngươi ngồi trên mây mà để chúng ta chịu khổ?!"
Từ ngày đó, trong lòng nó nhen nhóm một ước muốn:
phải mạnh lên – để bảo vệ những kẻ không ai bảo vệ.
IV. Tìm sư – Bồ Đề Tổ Sư và bài học đầu tiên
Khi trưởng thành, hầu tử đi khắp nơi tìm cách tăng sức mạnh. Một hôm, nó gặp một ẩn sĩ tóc bạc, ánh mắt thấu triệt thiên cơ.
"Hầu tử, ngươi muốn gì?"
"Muốn đủ mạnh để phá mọi quy tắc bất công."
Ẩn sĩ chỉ cười:
"Nếu thế, hãy tìm Bồ Đề Tổ Sư."
Hành trình dài qua ngàn núi vạn sông, cuối cùng nó đến Linh Đài Phương Thốn Sơn – nơi Tổ Sư giảng đạo.
Tổ Sư nhìn hầu tử, ánh mắt hơi lóe sáng:
"Ngươi không phải phàm sinh. Ta dạy ngươi, nhưng nhớ: sức mạnh lớn sẽ luôn bị kẻ yếu lòng trên cao căm ghét."
Hầu tử cúi đầu:
"Để bảo vệ, con chấp nhận mọi thù ghét. "Tổ Sư dạy nó 72 phép thần thông, Cân Đẩu Vân, thuật luyện thân kim cương bất hoại. Nhưng Tổ Sư cũng cảnh báo: "Thiên Đình không thích kẻ nào vượt khỏi sắp đặt. Một ngày… họ sẽ ép ngươi quỳ." Và hầu tử đáp lại bằng nụ cười bất phục. V. Trở về Hoa Quả Sơn – mở đầu chiến tranh Trở về núi, hầu tử thấy một cảnh tượng tàn bạo: Yêu quái từ biển sâu bắt khỉ non làm mồi. Lửa giận bao năm bùng lên. Hầu tử đánh tan bọn chúng chỉ bằng một gậy, một trận gầm khiến trời đất chấn động. Quần hầu quỳ xuống tung hô: "Đại Thánh! Đại Thánh!" Từ đó, hắn thành Mỹ Hầu Vương. VI. Thiên Đình và Địa Phủ – sự ghê tởm của quyền lực Nghe tin có kẻ mạnh lên ngoài kiểm soát, Thiên Đình lập tức muốn "chiêu an" – thực chất là giám sát, kiềm chế. Địa Phủ thì âm thầm ghi tên "Tôn Ngộ Không – thọ 342 tuổi – phải chết". Khi quỷ sứ đến bắt, Đại Thánh xé nát sổ sinh tử, đập nát điện U Minh, gầm lên: "Ta không chấp nhận để số phận bị định đoạt bởi kẻ trốn trong bóng tối!" Địa Phủ kinh hoàng. Thiên Đình tức giận.
