Cậu chỉ tay qua Selena đang đứng phía sau Mythyr.
" Nếu giúp tôi tìm được ít nhất là tung tích, hoặc hứa sẽ tìm cho tới khi tìm ra. Vậy thì tôi sẽ đấu."
" Đó là việc mà chúng tôi đang bận nhất và nếu không thì sẽ không có cuộc đấu nào."
Selena đứng phía sau cũng khá bất ngờ khi mình bị chỉ.
-" Cậu ta cũng khôn quá nhỉ? Nhưng khôn chỉ dành cho chó thôi. Tìm được hay không thì các ngươi vẫn phải đánh với Mythyr. Sao không trốn đi chứ? Cuối cùng vẫn phải đấu với Mythyr không phải sẽ chết à?"
Mythyr nhếch mép cười.
" Ra là vậy, được thôi. Ta sẽ chấp nhận giúp các ngươi, sau đó sẽ đấu."
Rồi cô ta gằn giọng với sự uy hiếp và chết chóc:
" Đừng nghĩ rằng sẽ trốn, trong phạm vi thành này thì ta vẫn tìm ra thôi. Còn nếu ra ngoài thì càng tốt, ta sẽ không bị ràng buộc."
Elyssia đứng lặng im quan sát.
-" Cô ta mạnh nhất thành à? Không đấu nói chung là không biết. Chỉ mong Kazuka sẽ thắng thôi."
Kazuka gật đầu nhẹ.
" Được, vậy tôi sẽ miêu tả ngoại hình cậu ấy. Các ngươi hãy đi tìm."
Selena bước lên phía trước, nếu người kia là Kazuka đã quyết định, vậy cô cũng đành giúp. Dù sao Mythyr cũng là thầy của Selena.
" Vậy cậu thử miêu tả ta xem nào?"
Kazuka gật đầu.
...
Sau một lúc miêu tả. Mythyr và Selena đaz đi ra khỏi nhà trọ. Để lại Ayaka, Takeshi, Kazuka và Elyssia đứng nhìn phía sau.
Takeshi thở dài.
" Đúng là đen mà. Bộ cậu muốn đấu với ả ta thật à?"
Kazuka nhún vai, như thể sẽ xác định.
" Đương nhiên rồi, tôi ngại gì đâu chứ. Giờ tôi chỉ mong tìm được Aoto thôi."
Elyssia:" Giải quyết như vậy là ổn thoả rồi, nếu không đấu thì cô ta chắc sẽ làm phiền thêm nữa. Chưa kể nếu chúng ta ra khỏi thành có khi sẽ là một cuộc đuổi giết đó."
Ayaka mỉm cười.
" Cậu giải quyết tốt đó Kazuka."
Kazuka gãi đầu cười.
" Chắc là vậy ha?"
Chợt nhớ ra, mặt cậu chuyển sắc, trở về sự căng thẳng như trước.
" Quên mất, chúng ta sẽ thử đến mấy nơi bán nô lệ xem xem có Aoto ở đây hay không đi."
Takeshi vẫn giữ bình tĩnh.
" Không cần phải vậy đâu. Cậu ấy không bị bắt được đâu."
Ayaka lắc đầu.
" Không đâu, chúng ta vẫn nên thử cho chắc. Nếu chúng ta gạt đi mà Aoto có chuyện gì thì sao hả?"
Takeshi khựng lại trước lời nói và ánh mắt nhìn thẳng vào cậu.
" Vậy cũng được."
....
Chuyển đến một nơi nào đó.
Droven vác theo một chiếc bao vải lớn được buộc chặt. Hắn đi tới một nơi nào đó trong một con hẻm nhỏ.
Phía trước mặt là một ngôi nhà có chút cũ và khá bình thường.
Đẩy cửa vào bên trong.
Bên trong là một nơi giam các nô lệ. Những chiếc lồng sắt từ to tới nhỏ han rỉ một mùi khó chịu. Cùng với mùi máu tanh nồng và mùi hôi thối xộc thẳng vào mũi khiến Droven nhăn mặt. Không gian có chút tối, máu khắp nơi dưới chân.
Những chiếc lồng sắt bên trong nhốt rất nhiều người. Từ những cô bé với khuôn mặt đáng thương, khắp người và mặt là vết xước và máu. Những Elf và những người thú với đôi tai và đuôi đang nằm thoi thóp vì đói và vết thương.
Phía xa, một người đàn ông có vẻ khá giàu. Hắn có chút mập, khuôn mặt đểu cán và một nụ cười lộ ra những chiếc răng vàng phát sáng trong bóng tối.
" Muốn bán gì sao?"
Droven bỏ mũ trùm đầu xuống. Kẻ buôn nô lệ như nhận ra và " ồ" lên một tiếng.
" Là ngươi sao? Muốn bán cái gì?"
Droven vứt chiếc bao vải xuống, một tiếng " bịch" nặng nề.
" Là một Elf, ta muốn bán nó."
Tên buôn nô lệ nhếch mép cười.
" Ngươi đói tới mức phải đi bắt Elf bán sao?"
Droven mặt hiện rõ sự khó chịu mà gằn giọng:
" Kiểm tra nhanh đi, đừng lắm lời. Đây là hàng xịn đó."
Tên buôn nô lệ vẫn vui vẻ cười. Hắn bước tới và vạch chiếc bao vải ra. Bên trong là Aoto đang nằm bất tỉnh. Hắn kéo mạnh và chiếc bao thoát ra khỏi người Aoto.
Aoto nằm co người dưới đất.
Hắn nhíu mày, nhìn vào tai của Aoto đang là tai người, đứng dậy và gằn giọng khó chịu:
" Ngươi muốn bán người sao? Sao dám bảo là Elf."
Droven lắc đầu.
" Khả năng cảm nhận của ta cho thấy nó là Elf, ngươi thử xem xem nó có dùng thứ gì che giấu năng lượng và ngoại hình hay không đi."
Tên buôn nô lệ liếc Droven với ánh mắt nghi ngờ.
" Ngươi kiểm tra đi, ta chỉ nhận thôi, không rảnh."
Droven khá khó chịu, nhưng hắn cũng đành nhượng bộ vì nghĩ rằng sắp có tiền. Hắn cúi xuống và lấy chiếc khuyên tai của Aoto ra.
Bên tai vừa bị tháo khuyên lập tức biến dài ra. Tên buôn nô lệ " ồ" lên một tiếng.
Droven chuyển qua tai kia và tháo khuyên ra, tai Aoto biến dài trở lại.
Tên buôn nô lên có chút thích thú.
" Không ngờ có một Elf có cái này và trà trộm vào trong đây sống như người thường đó, đúng là thú vị mà."
" Ngoại hình cũng rất đẹp nữa."
Nhưng rồi hắn nhíu mày nhẹ, nhìn vào tai của Aoto.
-" Sao tai của thằng nhóc Elf này lại dài quá vậy? Mình nhớ đâu có dài như vậy đâu."
Hắn quay người và bước tới một chiếc lồng đang được phủ vải lên. Nhâng nhẹ tấm vải lên và bên trong có một Elf với ngoại hình trung niên đang nằm co coắp lại.
Hắn nhíu mày nhìn vào tai Elf bên trong lồng, rồi lại quay qua nhìn Aoto dưới đất.
Droven đứng dậy, có chút mất kiên nhẫn.
" Kiểm tra cái gì vậy? Nó là Elf mà, ngươi có muốn mua hay không?"
Tên buôn nô lệ hạ tấm vải xuống và chỉ tay về phía Aoto dưới đất.
" Ngươi thử tìm xem trên người thằng nhóc này có cái gì khác hay không đi."
Droven nhíu mày khó hiểu.
" Kiểm tra cái gì nữa, hắn rõ là Elf mà."
Tên buôn nô lên vẫn đang rất nghi ngờ và cẩn thận.
" Ngươi cứ kiểm tra đi, có gì chút nữa ta sẽ trả thêm."
-" Hình như tên nhóc kia có khả năng cảm nhận năng lượng tốt, vậy nên mới không cảm thấy năng lượng của thằng nhóc đầu vàng này là con người, hoặc nó bỏ qua."
-" Vậy thì khả năng nó có thứ gì đó che giấu năng lượng của mình."
Droven đang lục người Aoto, hắn sờ xuống ống quần thì có cảm giác kì lạ. Vén ống quần lên, đó là một chiếc vòng dùng để che giấu năng lượng của Aoto.
Droven loay hoay và tháo chiếc vòng ra.
Lập tức tên buôn nô lệ cảm nhận rõ được nguồn năng lượng của Aoto. Hắn lập tức toát hồ hồi, ánh mắt run run nhìn vào Aoto.
-" không ổn rồi."
Giọng hắn gấp gáp:
" Sao ngươi có được hắn?"
Droven đứng dậy, tay tung tung chiếc vòng.
" Ta theo dõi nó và hạ được nó."
Tên buôn nô lệ không muốn phiền phức, lập tức xua tay và muốn đuổi đi tránh rắc rối:
" Mau đi đi, ta không mua đâu."
Droven với sự khó chịu, hắn quát lớn:
" Sao lại không mua chứ?"
Tên buôn nô lệ mất kiên nhẫn:
" Ta không mua, và không có chỗ nào mua đâu. Mau thả đi."
Droven càng quát lớn hơn:
" Ngươi nói vậy là sao chứ?"
Thấy tiếng quát lớn, từ phía bên trong. Hai kẻ với thân hình cơ bắp và khuôn mặt giữ tợn bước ra từ trong bóng tối.
Tên buôn nô lệ vội đưa tay ra cản lại. Hai tên kia nhìn xuống Aoto đang nằm dưới đất cũng hoang mang.
Tên buôn nô lên biết cần giải thích cho tên này hiểu.
-" Giờ mà không giải thích mà chuyện lớn thì sẽ bị quét lại thành và mình sẽ toi mất."
" Nó không phải Elf đâu...."
Chưa kể tên buôn nô lệ nói xong, Droven với vẻ khó chịu mà gằn giọng:
" Ngươi nói vậy là sao?"
Tên buôn nô lệ:" Nó là một tinh linh đó, ngươi chưa từng gặp tinh linh vậy nên mới nhầm với Elf thôi."
" Tinh linh bị cấm giao bán đó, một khi bị phát hiện, có khi tất cả những kẻ bán nô lệ khắp cả nước này đều bị giết mất."
Droven nhíu mày khó hiểu, nhìn mặt tên buôn nô lệ có vẻ hoảng, hắn cảm thấy khó hiểu.
" Tại sao lại cấm? Mà nó là tinh linh sao?"
Hắn nhìn xuống Aoto dưới đất với vẻ lo lắng, biết rằng bọn buôn nô lệ mà không dám bán thì chắc chắn có vấn đề.
Tên buôn nô lên:" Nó là chênh lệch giống loài đó. Tinh linh là bậc cao hơn của Elf, việc ngươi bán tinh linh không khác gì tìm chết."
" Nếu bán Elf thì không sao, nhưng ngươi có bao giờ nghe ' bán tinh linh ' hay ' mua tinh linh ' bao giờ chưa? Đơn giản vì bán là chết. Nó là luật chung của thế giới đó."
" Tất cả các quốc gia đều như vậy cả. Mau mang khỏi đây đi."
Nói xong, tên buôn nô lệ lập tức quay vào trong nhà. Hai tên cơ bắp đứng bên cạnh nói lớn:
" Ngươi mau mang khỏi đây đi đồ ngu."
Rồi một tên nhấc Aoto lên và cho vào túi vải và ném ra ngoài.
" Cút."
Droven hoang mang hiện rõ và bước ra ngoài. Nhìn chằm chằm vào chiếc túi vải.
-" Rốt cuộc là sao chứ? Hắn là Tinh linh sao?"
-" Mình phải làm gì bây giờ?"
Bỗng bụng hắn kêu lên và tiếng " ục ục". Hắn không cam tâm mà cắn môi mình.
Lập tức vách túi vải lên và chạy đi.
....
Hắn hỏi khắp nơi, nhưng các nơi bán nô lệ đều đuổi hắn đi, những câu chửi vẫn vang vọng trong đầu hắn:
" Ngươi bị ngu à?"
" Mau cút đi, ngươi muốn giết bọn ta sao?"
" Ngươi sẽ chết, thằng nhóc ngu xuẩn."
Hắn vác Aoto tới một căn nhà bỏ hoang ở ở ngọn đồi, khuất sau những tán lá.
Ngồi trên chiếc cửa sổ cũ chỉ có bức tường, hắn nhìn xuống chiếc túi vải với ánh mắt đói lả đi.
" Không mua tinh linh sao?"
Hắn bỗng nhớ ra chiếc vòng, vội chạy tới và vạch chiếc túi ra. Hắn đeo vào tay Aoto. Nhưng cảm giác năng lượng con người mà hắn từng cảm nhận thấy một chút giờ đã biến mất.
" Không được sao? Chiếc vòng này hoạt động như nào vậy?"
Bụng hắn lại kêu lên " ục ục", hắn ôm bụng với sự khó chịu.
" Khốn kiếp, mình ăn trộm quá nhiều rồi. Giờ mà ăn trộm tiếp chắc chắn lần này không phải là vài tên lính canh thông thường đâu."
Nhìn xuống Aoto với ánh mắt đầy lỗi khổ. Nghiến chặt răng với sự tức giận. Lấy ra trong người hai chiếc khuyên tai và cùng với chiếc vòng, hắn đạp vào Aoto đang nằm bất tỉnh nhưng lại trông như đang ngủ. Chúng cứ vậy mà chui vào túi.
" Khốn kiếp."
Đột nhiên, hắn như nghĩ ra một thứ gì đó:
-" Phải rồi, nếu mình bán cho mấy tên chủ trang trại thì sẽ được, chắc chắn bọn chúng chưa tiếp xúc với tinh linh bao giờ."
Hắn vội vác Aoto lên và chạy đi, khuôn mặt thích thú như đang rất mong chờ.
Hắn vừa chạy với cái bụng đói nhưng đã quên đi khi nghĩ rằng sẽ có tiền.
-" Chết tiệt mà, đầu bên kia thành mới có một trang trại. Chạy qua đó chắc phải mất cả ngày."
...
Chuyển đến phía Kazuka...
Kazuka và Elyssia đi tới một nơi khá vắng bóng người, trật trội và bừa bộn bà bốc mùi hôi thối.
Kazuka chỉ tay vào một căn nhà, nhìn bên ngoài khá tồi tàn, nhưng nếu để ý từ phía xa, có thể thấy ngôi nhà này rất lớn.
" Là nó sao?"
Elyssia gật đầu.
" Chắc là vậy, xung quanh đây không còn cân nhà nào khá so với miêu tả của mấy tên trong quán nước cả."
Kazuka gật đầu và bước tới gần.
" Vậy đi thôi."
Đẩy cánh cửa vào trong. Bên trong có rất nhiều lồng sắt và được phủ bằng những tấm vải. Bên trong là tên bán nô lệ với cái đầu trọc và vóc dáng cơ bắp, xung quanh có bốn tên đàn em của hắn, bọn chúng đang ăn uống và cười đùa.
Bỗng dừng lại khi thấy có người mở cửa.
Kazuka thấy chúng quay qua, cậu không muốn mất nhiều thời gian mà hỏi thẳng luôn:
" Ta muốn tìm người, không biết ở đây có không?"
Tên đại ca đứng dậy khỏi ghế và bước tới. Bọn chúng vẫn luôn bình thản, làm bất cứ việc gì, việc đầu tiên là không nên nhìn bề ngoài mà đoán khả năng người khác. Vậy nên hắn nhẹ giọng:
" Vậy hai cô cậu muốn tìm ai?"
Kazuka nói luôn:
" Mái tóc vàng, con mắt xanh lá cây, vẻ ngoài trẻ 17 tuổi, đeo khuyên tai. Các người thấy không?"
Tên đại ca nhíu mày, hắn như nhớ ra và không muốn vướng đến rắc rối, giọng trầm xuống:
" Tôi không biết lý do gì, nhưng đúng là có. Có một tên nhóc tên Droven vách theo một người khá đúng miêu tả, và hỏi ' có bán tinh linh không ' "
" Ta đuổi đi rồi, tại vì luật không được bán tinh linh, nhà hắn đi theo đường này và rẽ phải, sau đó rẽ trái rồi đi thẳng ở cuối đường. Bọn ta không biết gì hết, mời về cho."
Kazuka và Elyssia như đứng hình vì sốc, hai mắt mở lớn.
Tên đại ca cũng nhìn ra biểu cảm ấy.
" Mong các vị đi cho, bọn tôi không bán tinh linh gì hết."
Rồi giọng hắn trầm thấp xuống như đang muốn đe doạ:
" Vậy nên đừng có ngu dốt mà đi báo cáo bọn ta."
Kazuka lập tức quay người và chạy ra bên ngoài với sự lo lắng, Elyssia chạy theo ngay sau.
Kazuka:" không ổn rồi, phải mau lên. Nếu không sẽ có chuyện mất."
" Khốn kiếp mà, sao cậu ấy lại dễ dàng bị bắt vậy chứ?"
Elyssia:" Có thể tên kia cũng khá mạnh, hoặc có thứ gì đó giúp hắn."
Sau khi chạy một hết con đường mà tên đại ca kia đã chỉ. Có vẻ hắn chỉ đơn giản mà muốn tránh rắc rối.
Căn nhà phía trước rất nhỏ . Chiếc cửa sổ với cửa kính vỡ, ngôi nhà cũ và mục nát đến đáng thương.
Kazuka và Elyssia dừng lại trước căn nhà và quan sát.
Kazuka:" Có thật đây là nhà của tên Droven đó hay không vậy?"
Elyssia:" Trong nó cũ quá. Nhưng cứ vào và xem thử hắn có nhà hay không."
Kazuka gật đầu, cậu bước tới gần cánh cửa, trong lòng cầu mong Aoto vẫn ổn. Chạm tay vào tay cầm của cánh cửa, cảm giác thô ráp và bẩn hiện rõ.
Đẩy cửa vào, bên trong rất tối, đồ đạc vứt lung tung khắp nơi, bàn ghế đổ, chén đĩa vỡ vụn rải quanh nhà. Cảnh tượng không khác gì một cái nhà hoang.
Bất ngờ, một cậu nhóc với bộ dạng rách nát và bẩn thiếu chạy tới, phía sau là một cậu bé khác bé hơn.
Giọng nói trẻ con đầy ngây thơ:
" Trả em đây."
Bất ngờ hai cậu nhóc chú ý tới Kazuka và Elyssia đang đứng trước cửa và ngẩng đầu lên, biểu cảm hồn nhiên dần chuyển biến thành sợ hãi. Hay cậu bé hét lớn lên đầy thảm thiết:
" Đừng có tới mà..."
" Bọn ta không có tiền mà..."
" Đừng đánh bọn ta..."
" Ta xin các người."
Hai cậu bé vừa nói vừa khóc, chúng quay người muốn bỏ chạy vào trong nhưng lại va vào nhau và ngã ra. Hai cậu bé ngồi dưới đất với ánh mắt sợ hãi nhìn lên Kazuka và Elyssia, cùng với căn phòng khá tối và cả hai đang đứng ngoài cửa khiến cho ánh sáng hắt lên nửa mặt cả hai khiến cả hai càng hoảng sợ thêm.
Kazuka đầy khó hiểu.
" Này? Ta có làm gì đâu chứ? Ta muốn tìm Droven thôi."
Từ trong nhà, một bà lão với bộ dạng yếu ớt, khuôn mặt già nua và mái tóc bạc trắng vì tuổi tác, đôi chân run rẩy cố gắng bước và hai tay phải nắm chặt chiếc gậy gỗ trong tay. Giọng nói yếu ớt nói rất chậm:
" Các người muốn tìm thằng bé Droven sao?"
Kazuka và Elyssia bỗng cảm nhận được năng lượng phía sau mình và quay lại.
Đó là Droven, tay hắn đang cầm một bọc tiền và đút trở lại vào người.
Elyssia gằn giọng:
" Ngươi là Droven sao?"
Droven bỗng cảm thấy không ổn, hắn cảnh giác và vào trạng thái chiến đấu, chân mở rộng.
Kazuka với ánh mắt tức giận và ghim chặt vào khuôn mặt Droven, nhưng cậu không nóng nảy.
" Ngươi là kẻ đã bắt Aoto sao?"
Tay của Droven tạo ra một làn khói và thanh kiếm của hắn chui từ trong đó chui ra.
" Ta không biết, các người đừng kiếm chuyện."
Kazuka rút thanh kiếm từ bên hông ra, âm thanh kim loại ma sát vang lên nhói tai như mang theo sự tức giận.
" Ta đã hỏi mấy tên bán nô lệ rồi. Ngươi là kẻ đã giao bán bạn ta, cậu ấy là một tinh linh."
Droven cắn chặt răng, cậu biết đã bị bại nộ, nhưng không muốn nhận:
" Ta không biết, đừng vu oan."
Kazuka thả lỏng cơ mặt, không muốn tức giận nữa.
" Ta vẫn còn cảm nhận được năng lượng của Aoto trên người ngươi đó."
Đột nhiên, tay hắn xoè ra và thổi ra một làn khói màu xám nhạt về phía Kazuka và Elyssia.
Droven lập tức quay người và bỏ chạy, hắn chạy rất nhanh qua các con hẻm, vẻ mặt đầy sự khó chịu.
" Khốn kiếp, hai kẻ đó là bạn sao? Hay là tên tinh linh kia có một bí mật gì đó."
" Phải tránh xa một thời gian vậy. Cô đợi anh nha hai đứa, bà ơi."
Hắn nghiến chặt hàm răng mình mạnh hơn với sự tức giận.
" Đừng hòng đòi giết được tao, tao sẽ không chết được đâu."
Đột nhiên, như cảm nhận được nguy hiểm hắn lậo tức quay lại phía sau.
Cùng lúc đó. Kazuka lao xuyên qua làn khói và lơ lửng trên không, tay trái lập tức biến ra một cây thương năng lượng, mắt đảo khắp nơi.
Lập tức xác định vị trí Droven đã chạy trong mong con hẻm, cậu phóng cây thương năng lượng đi với tốc đồ cực nhanh, gió rít lên.
Droven bất ngờ, hắn nhảy qua một bên nhưng không ngờ cây thương lại mạnh đến vậy. Nó đâm thẳng xuống mặt đất và tạo ra một cái lỗ lớn.
Droven nhảy qua một bên và xoay người ngang vài vòng và đáp xuống mặt đất, hai tay chống dưới đất và dang rộng cùng hai chân, vẻ mặt vẫn chưa hết hoang mang.
-" Quái gì? Mạnh quá."
Hắn lập tức chạy tiếp. Cố hết sức mà chạy qua các con hẻm nhỏ.
Elyssia lao ra khỏi làn khói, cô phóng vút đi khiến những sợi lông gà dưới đất bay loạn lên, tốc độ rất nhanh.
Kazuka từ trên cao mà đáp đất khiến mặt đất nứt toác, cậu lao đi rất nhanh.
Chạy tới một bãi đất trống, Droven khó chịu mà ngoái lại phía sau.
" Khốn khiếp, sao bọn chúng ngày càng chạy nhanh vậy?"
Bất ngờ, một tiếng gió rít lên cực lớn như thể là một con chim ưng kêu vậy.
Đó là một cây thương với màu trắng đang lao đi với nguồn năng lượng khủng khiếp, áp lực ấy dù cách mặt đất một khoảng cũng khiến mặt đất bị nứt liên tiếp theo cây thương di chuyển.
Droven cảm nhận được, hắn quay lại nhưng cây thương đang phóng rất nhanh và rất gần khiến hắn bất ngờ mở mắt lớn.
" Nhanh quá, ở khoảng cách xa mà phóng chính xác quá."
Hắn ửa người ra phía sau, năng lượng cùng lúc toả ra. Hai nguồn năng lượng lướt qua nhau, Droven cảm nhận rõ đây không phải nguồn năng lượng bình thường và cậu chưa gặp bao giờ.
Cây thương lao đi và đầm sầm vào tảng đá phía xa và lao dần tiếp rồi cuối cùng đâm xuống mặt đất và tạo ra một cái hố lớn và rất sâu.
Kazuka lao tới, vung thanh kiếm với nguồn năng lượng lớn mang theo sát ý cực lớn. Cú chém ngang với ý đồ cắt phăng chiếc đầu của Droven.
Nhưng hắn phản xạ khá tốt, lập tức đưa kiếm lên và đỡ thành công nhát chém chí tử.
Nhưng nguồn năng lượng lớn của Kazuka đã áp đảo Droven. Droven lập tức bị hất văng với ánh mắt hoang mang vẫn còn.
Kazuka gằn giọng:
" Aoto đang ở đâu?"
Ngay lập tức, hắn toả ra một làn khói với phạm vi bao phủ cực lớn. Kazuka nhắm lại để khói không vào mắt.
Droven như được khói đỡ lại, hắn đầy sự tập trung với ánh mắt quyết tâm.
-" Tên này mạnh quá, bạn tên tinh linh đó mạnh vậy sao?"
Cảm nhận được nguy hiểm, hắn nghiêng người với sự hoang mang.
Lập tức một nhát chém xé toạc làn khói xám, cắt tay chiếc tai của Droven, hắn vẫn hoang mang nên chưa kịp cầm máu, khiến máu toé ra.
" Hắn nguy hiểm quá."
Hàng loạt các nhát chém đang được tung ra khiến Droven phải nghiêng người tránh các đòn chém.
Kazuka không cảm nhận được gì cả. Cậu chỉ liên tiếp tung ra các nhát chém năng lượng mảnh với hy vọng sẽ chém trúng, cùng với muốn thổi bay làn khói này đi. Cậu vung loạn xạ, trong tầm mắt chỉ có khói.
Droven cắn răng khó chịu.
-" Không lẽ mình chiến thắng tên tinh linh kia chỉ là do hắn quá cảnh giác dẫn tơi ở trong làn khói của mình sao?"
Nghiến răng với sự tức giận, hắn muốn sống, nhưng cũng không chịu thua. Chiếc tai hắn đã hồi phục lại, nhưng vẫn đang rất cay cú và muốn trả lại.
" Nếu muốn thoát các ngươi xem ra phải giết các ngươi nhỉ?"
Hai tay nắm chặt chuôi kiếm, năng lượng màu xám nhạt của khói bùng phát ra dữ dội, hai chân dang rộng đứng vững. Thanh kiếm được bao phủ bởi một nguồn năng lượng lớn. Tung ra một nhát chém theo chiều dọc từ trên xuống, hướng thẳng tới chỗ Kazuka mà hắn đã xác định. Nhát chém lao đi tới tốc độ rất nhanh, xé toạc làn khói và xới tung mặt đất lên khi nhát chém đi.
Nhưng không may, nhát chém ấy đã va chạm với một nhát chém mà Kazuka đã tung loạn xạ ra.
Hai nguồn năng lượng lập tức va chạm nhau. Kazuka lập tức biết được hướng và chạm và quay lại, cậu đang cực kì quyết tâm phải hạ được tên Droven này.
Ở phía bên ngoài, Elyssia đang lơ lửng trên không sau khi cô bật nhảy lên và mặt đất phía dưới vẫn còn vết nứt toạc to.
-" Làn khói này là khả năng của hắn, nó làm mình không cảm nhận được gì bên trong cả."
Cô đưa tay ra, một nguồn năng lượng lớn bao quanh lấy bàn tay và tạo hình thành một quả cầu năng lượng với màu trắng. Khi cơ thể cô rơi gần xuống tới làn khói, cô đưa tay qua đầu như để lấy đà, lập tức đáp quả cầu xuống giữa của làn khói khổng lồ.
Khi quả cầu bay xuống, nó lập tức phóng ra tức phía một nguồn năng lượng khủng khiếp và thổ bay toàn bộ làn khói đi.
Droven ngơ ngác không hiểu chuyện gì, nhưng hắn đã cảm nhận được và ngoái lên nhìn Elyssia đang rơi xuống.
-" Khốn kiếp."
Hai nhát chém của Droven và Kazuka vẫn đang triệt tiêu nhau và dần biến mất. Nhát chém của Kazuka có vẻ yếu hơn, nhưng thực ra là cậu chỉ chém các đòn bé, còn Droven là dồn rất nhiều vào.
Kazuka và Droven đối mặt nhau. Kazuka gằn giọng tra khảo:
" Nói mau, Aoto đang ở đâu?"
Droven cũng không tỏ ra đắc ý hay khiêu khích, hắn đang rất căng thẳng và tập trung, giọng bình thường đáp lại: