Mythyr có vẻ nghe thấy Kazuka nói nhỏ, cô ta trừng mắt lớn, gân nổi đầy mặt và mặt đỏ lên. Cô ta tức giận và gào lớn xuống dưới:
" Các ngươi nói gì hả? Muốn chết sao?"
Lập tức, cô ta tràn nguồn năng lượng màu đỏ thẫm của mình ra. Nó bao quanh cô ta và chuyển động như một ngọn lửa.
Mắt cô ta sáng lên. Tay phải rút thanh kiếm từ bên hông, âm thanh kim loại ma sát vào nhau kêu lên như đánh thẳng vào mạc nhĩ. Lưỡi kiếm một màu đen, không một hoa văn hay hoạ tiết gì thêm, nhưng chính màu đen đó lại ẩn chứa sự nguy hiểm.
Cả nhóm nhìn lên, ánh mắt cảnh giác vẫn dõi theo từng hành động. Nhưng cô ta có vẻ đứng khá xa, vậy nên nhóm không vội.
Phía dưới, người dân vẫn đang quan sát, và tránh xa khỏi phạm vi.
Takeshi liếc qua Kazuka.
" Lần sau nói bé lại hơn nha Kazuka, có vẻ chúng ta gặp rắc rối rồi."
Kazuka nắm chặt thanh kiếm trong tay mà cậu đã rút ra trong lúc Mythyr toả năng lượng ra. Nhếch mép nhẹ đầy tự tin.
" Đừng lo, chúng ta cũng tập và chiến đấu nhiều rồi mà. Với lại năm người cũng không sợ."
Mythyr phía trên cười lạnh, năng lượng mà đỏ thẫm bao quanh lấy thanh kiếm cô ta cực kỳ dày đặc.
Bất ngờ từ phía xa không rõ. Một giọng nói lớn trong trẻo vang lên, là giọng của con gái:
" Mythyr, bình tĩnh đi. Có chuyện gì từ từ nói."
Cả nhóm liền chú ý đến.
Đó là một cô gái khá trẻ, mặc lên mình bộ váy sang trọng nhưng cũng không quá vướng víu, xung quanh váy là những viên đá phát sáng như những viên kim cương rải trên bầu trời đêm, cùng với những sợi dây lấp lánh có vẻ cũng rất đắt tiền. Chiếc váy với ba màu chính là, vàng, xanh lá cây và một chút xanh dương. Chiếc váy như thể tượng trưng cho sự chói sáng của mặt trời, vươn mình như những khu rừng xanh và sâu thẳm ẩn chứa những chất riêng như đại dương. Mái tóc xanh dương dài và xoã ra sau, cùng với bện một vài đoạn tóc nhỏ như tạo điểm nhấn, cài thêm một bông hoa nhỏ phía bên trái. Khuôn mặt hiền dịu và thanh cao, một tiểu thư dịu dàng và xinh đẹp. Bước chậm tới với những bước chân nhẹ tựa lông vũ, tiếng giày còn khó mà nghe rõ.
" Có chuyện gì vậy Mythyr? Giải thích kĩ cho ta đi."
Cả nhóm khá hoang mang với bộ dạng của người mới tới, cũng hiểu rằng cô ấy không hề tầm thường. Họ im lặng và quan sát muốn xem người này muốn làm gì.
Mythyr nhảy từ trên cao xuống, chân cô ta tạo ra một lớp năng lượng và đáp đất khiến mặt đất nứt toác, như đang thị uy sức mạnh. Cô ta liếc nhìn nhóm Kazuka một cái và quay lại với người mới đến. Vẻ mặt đầy khó chịu. Người mới đến cũng nhìn ra, nhưng cô im lặng và muốn nghe lời mà Mythyr trình bày.
" Bọn chúng tấn công thú cưng của ta."
Phía sau lưng. Con đại bàng lớn hạ cánh xuống, tạo ra một làn gió lớn thổi cát bụi tung lên và khiến tóc mọi người bay lắc lư.
Cô gái quay lại và nhìn vào con đại bàng lớn phía sau.
" Muốn tấn công Dạ Ưng sao?"
Mythyr gật đầu và chỉ tay về phía cả nhóm đang đứng im lặng quan sát.
" Phải, chúng gọi dạ ưng là con chim và bảo tôi là cái lò nung. Cô xem vậy có được không?"
Khoanh tay lại trước ngực, vẻ mặt cao ngạo.
" Tôi là thầy của cô mà chúng dám làm như vậy, đúng là không biết điều."
Cô gái vẫn vẻ mặt bình thản, biết rằng không thể lắng nghe từ một phía. Cô ấy tiến tới chỗ mà nhóm đang đứng.
" Xin được giới thiệu. Tôi là Selena Ravencourt. Con gái của thứ ba của gia tộc Ravencourt, là chủ của toà thành này."
Airi cũng nhận ra ý muốn nói của Selena.
-" Hừ, mặt tỏ ra khá bình thường. Nhưng lời nói như đang uy hiếp vậy, cô ta chắc chắn không vừa đâu."
Airi hạ giọng xuống thấp, muốn châm chọc:
" Không cần phải nói tên gia tộc đâu, tiểu thư." Ánh mắt lạnh tanh của Airi nhìn thẳng vào Selena.
Selena cũng nhận ra ánh mắt ấy. Cô mỉm cười, giọng nhẹ nhàng như muốn thôi trò uy hiếp do chính mình tạo ra.
" Tôi chỉ muốn hỏi xem, việc tấn công Dạ Ưng của sư phụ tôi có phải là thật hay không thôi."
Mythyr bước tới gần, giọng đầy khó chịu với ánh mắt khinh bỉ nhìn cả năm người họ:
" Còn gì nữa, để ta sử lý bọn chúng đi."
Takeshi đang là người đứng trước, và ánh mắt Selena nhìn cậu đầu tiên khiến Takeshi khó sử. Tình thế này như thể Takeshi sẽ là người trả lời vậy. Cậu đành trả lời, chỉ tay vào túi thịt nước đang đặt góc tường mà Kazuka đã dựa vào đó.
" Con chim đó muốn lao xuống và cướp chỗ thịt này của bọn ta. Và khá bất ngờ, vậy nên tấn công như để tự vệ thôi."
Selena cũng hiểu ra. Nhưng Mythyr nổi cắu, cô gằn giọng mà tiến lại gần đầy sự uy hiếp:
" Phòng thủ cái quái gì, ta đã giúp dạ ưng chặn đòn của con bé tóc tím kia đó." Cô ta vừa nói, vừa chỉ tay về phía Ayaka.
Ayaka lắc đầu chỉ vào mình với vẻ hoang mang khi bị nói như vậy.
" Sao lại là lỗi của tôi?"
Elyssia cảm thấy khá khó chịu khi nhóm cứ bị cô ta làm phiền và mọi chuyện đang đi xa hơn. Giọng cô hiện rõ sự khó chịu.
" Lúc cô thấy nó tấn công có ngăn cản đâu. Khi mũi tên mà bạn tôi bắn tới con chim của cô thì cô lại chặn. Cô gây sự rồi đó."
Mythyr nghiến răng " ken két" mặt cô ta méo mó khi tức giận. Cô ta toả năng lượng đỏ thẫm của mình ra bên ngoài với đầy sát khí khiến mặt đất nứt toác.
Kazuka bước lên và chắn trước Elyssia. Cô ta khá cao. Nhưng Kazuka ngẩng đầu lên một chút là đối mặt trực diện với cô ta. Cậu toả năng lượng ra và khiến mặt đất dưới chân nứt toác.
Hai nguồn năng lượng bao quanh hai người chỉ cách nhau một đoạn nhỏ.
Selena cảm thấy không ổn, cô quát lớn:
" Mythyr, bình tĩnh đi. Cô không được làm loạn ở đây, xung quanh có rất nhiều dân thường."
Mythyr nói với giọng đầy khó chịu:
" Đừng ra lệnh cho ta, cô Selena. Cô nên tránh khỏi đây nếu không sẽ gặp chuyện đó, tôi không chịu trách nhiệm đôi."
Kazuka đang khá phấn khích, cậu tập luyện rất lâu ở trong lâu đài Velmoura rồi. Nhếch mép cười đầy khinh bỉ. Chợt trong đầu cậu không hiểu sao lại hiện lên hình ảnh mình ở trong thử thách, không biết vì sao, hay chỉ là vô tình, nhưng nó vẫn luôn nhắc nhở cậu rất nhiều.
- " Chưa biết mạnh đến đâu thì phải kiểm chứng mới biết được. Đấu luyện thì đao kiếm không có mắt, rất khó."
Đưa tay lại và chỉ về phía sau lưng. Nơi Ayaka, Elyssia, Airi và Takeshi đang đứng, giọng cậu có chút tự hào cho những người bạn, nhưng đầy khinh bỉ cho kẻ đứng trước mặt:
" Ngươi muốn đấu với cả năm bọn ta sao?"
Mythyr giọng đầy cao ngạo và kinh thường. Cô quét mắt qua những khuôn mặt phía trước:
" Ta là kẻ mạnh nhất cái thành này. Các ngươi muốn thì cứ bơi vào đây. Ta sẽ cho các ngươi chết chết đuối cả lũ."
Airi đứng sau vẫn quan sát tình hình.
-" Có vẻ không ổn rồi, nếu đánh nhau không biết thắng nổi không nữa."
-" Trước đánh với Kuralak khá mạnh nhưng hắn có ít khả năng khi ở dạng đó nên độ khó chịu chưa cao. Đối đầu với một người đứng đầu thành thì cô ta sẽ có nhiều đồ chơi hơn chắc."
Takeshi:-" Cảm nhận năng lượng thì thấy cửa năng lượng cô ta cũng khá lớn."
Ayaka không quá lo lắng, cô cũng đấu luyện nhiều và có cây cung mới nên cũng khá tự tin.
Elyssia thì vẫn rất bình thản.
-" Không biết mình hiện tại có san phẳng được cái thành nhỏ này không nhỉ?"
Selena lúc này rất hoảng hốt, cô biết nếu đánh nhau ở đây sẽ không ổn, vội gọi lớn:
" Khoan đã, đừng đánh vội. Ta có một cách."
Cô vội nói thêm trước khi quá muộn:
" Ở đây đông người, nếu được thì tới sàn đấu."
Mythyr bỗng ngừng tỏ ra năng lượng, như một quả bong bóng vỡ, năng lượng biến mất. Cô ta áp sát lại gần Kazuka và gằn giọng đầy thách thức và đe doạ:
" Ngày mai, nếu ngươi muốn chết thì tới sàn đấu. Ta sẽ giết ngươi nhóc con."
Kazuka nhếch mép, cậu quay lại và vẫn thấy vẻ mặt mọi người phía sau khá bình tĩnh khiến cậu cảm thấy càng tự tin. Quay lại thì thấy Mythyr đã quay người đi.
" Ta sẽ cho ngươi không xù lông lên được nữa, chó lông đỏ."
Cả nhóm đứng phía sau bỗng khựng lại khi lời của Kazuka thoát ra khỏi miệng, trên mặt ai cũng toát mồ hôi. Họ vốn nghĩ mọi chuyện sẽ xong, ai ngờ Kazuka còn trêu tức cô ta thêm.
Selena cũng toát mồ hôi, cô liếc qua Mythyr đang đứng lại, cúi mặt xuống và người rung nhẹ.
-" Chết rồi, tên kia bị ngu à? Sao lại nói thêm làm gì chứ?"
Bỗng Mythyr quay lại, cô ta cười lớn:
" Hahahahaha..."
Rồi cô ta bỗng không cười nữa, nhưng không có biểu cảm sắc lạnh đe doạ, mà là một vẻ mặt bình tĩnh, giọng cô ta như khác hẳn:
" Cứ tiếp tục dùng miệng của ngươi và nói đi. Ngày mai nếu ngươi đến nó sẽ thấp ngang chân đó."
Nói xong, cô ta quay đi và nhảy lên người dạ ưng. Con dạ ưng như hiểu chủ nhân, không cần phải ra lệnh. Nó vỗ cánh mạnh hai lần, gió lớn thổi lên khiến tóc mọi người bay lắc lư trong gió. Rồi nó bay vút lên trời và đi về phía xa.
Kazuka quay lại, cậu cười đắc ý.
" Cô ta đúng là chỉ dám nói. Thấy chúng ta đông hơn nên không chịu rút lui thôi. Nếu đánh thì di chuyển vài cú nhảy là ra khỏi thành mà."
Nghe thì thấy Kazuka phân tích khá hợp lý. Nhưng sự thật là cô ta muốn đấu trên võ đài vì trên đó không có luật lệ. Mặc dù là người mạnh nhất thành, nhưng mạnh nhất vẫn luôn có luật lệ kiềm chân.
Elyssia và Ayaka lấy tay che miệng và chụm đầu lại gần nhau và cười khúc khích.
Kazuka khó hiểu mà chỉ:
" Hai cậu cười gì vậy?"
Selena liếc ánh mắt chỗ cả nhóm một lúc rồi quay người rời đi.
Airi thở dài nhìn theo, cô quay lại:
" Cậu đúng thật là, sao lại khiêu khích cô ta thêm làm gì?"
Kazuka cười nhẹ, cũng hiểu ý Airi muốn nói.
" Thôi mà, nhưng cô ta sẽ không dám tấn công đâu. Chưa kể chúng ta còn đông hơn nữa và cô ta cũng thấy tôi, Takeshi dùng năng lương, còn Ayaka thì bắn mũi tên rồi."
" Cô ta biết vậy nên chỉ doạ thôi, đừng lo."
Takeshi chống tay hai bên.
" Vậy cậu có tới sàn đấu không đó?"
Kazuka lắc đầu.
" Không biết nữa, tôi còn chẳng biết nơi đó là ở ở đâu nữa."
" Mặc dù đánh nhau chính là cách tập luyện tốt nhất, thế nhưng tôi cũng biết nguy hiểm hay không mà. Không tới cũng không mất gì, tôi đấu tập với mọi người cũng được."
Airi tự hỏi trong đầu:
-" từ khi nào cậu ta nghĩ xa vậy?"
Rồi cô lại nhớ tới lần Takeshi bị chiếm xác, Kazuka không biết gì nhưng vẫn phải cố làm sao cho có lựa chọn tốt nhất cho cả nhóm dù vẫn chưa biết gì.
Elyssia và Ayaka đã thôi cười.
Elyssia:" Vậy chúng ta tìm nơi nào ở tạm và tiếp tục tìm Aoto thôi."
" Tôi thấy chúng ta sẽ thay phiên nhau đứng đợi Aoto, còn những người khác sẽ đi tìm."
Takeshi:" Hợp lý đó, nếu mà đi tìm hết thì loạn lên là cái chắc. Hai bên tìm nhau, cái thành này khá to, chắc tìm cả năm chưa xong."
Kazuka quay qua Takeshi.
" Vậy cậu tìm được nhà trọ chưa?"
Takeshi gật đầu.
" Rồi, khá rẻ. Cũng không quá tệ."
...
Tới quán trọ mà Takeshi đã thuê phòng. Takeshi đi trước và tới quầy thanh toán mà chủ quán đang đứng đó. Quán vắng khách không có một ai ngồi ăn.
" Ông chủ, đây là mấy người bạn của tôi, ông nhớ nhá. Còn một người nữa, chút nữa cô ấy sẽ đến."
Ông chủ quán ngoài trung niên, gật đầu nhẹ.
" Ừm, ta nhớ rồi."
Cả nhóm bước lên cầu thang.
Kazuka vừa bước vừa quan sát.
" Để Ayaka lại đó có sao không?"
Airi:" Đừng lo, tôi đi tắm nhanh sau đó ra ngoài đó thay cô ấy ngay mà."
Elyssia hiện rõ sự lo lắng.
" Không biết Aoto làm gì mà không thấy đâu nhỉ? Đừng nói cậu ấy ra ngoài thành rồi không? Có thể là một công việc nào đó mà không kịp nói với chúng ta."
Đi dọc hành lang và tới cuối.
Takeshi thở dài lắc đầu.
" Không biết nữa, nhưng chúng ta cũng đâu còn cách nào khác đâu. Giờ cũng chỉ là suy đoán, nếu cậu ấy vẫn trong thành thì sao?"
Airi:" Đừng lo, đi sinh hoạt nhanh đi."
Takeshi:" Giờ mới thấy chúng ta kém, mua đồ ở quán trọ khá rẻ hơn so với bên ngoài. Biết vậy không chia ra."
Kazuka:" cũng có biết đâu."
...
Sau một lúc. Airi đã tắm xong, cô bước ra khỏi phòng tắm và vẫn đang dùng một chiếc khăn trắng lau tóc của mình cho nhanh khô. Mặc một bộ đồ khá đơn giản, chiếc quần đen bình thường, chiếc áo trắng đi với chiếc áo khoác ngoài màu xanh dương nhợt nhạt. Xỏ đôi giày vào và đi xuống dưới...
Cô bước ra khỏi quán trọ với một túi giấy, bên trong có bốn biến bánh bao, và tay cô cầm một chiếc đang ăn.
Đi tới chỗ mà Ayaka đang đứng, cô đứng ở bên rìa đường, đoạn này khá dễ quan sát.
" Thay ca thôi."
Ayaka bước tới và gật đầu.
" Ừm, vậy đợi tôi nhé."
Airi lắc đầu.
" Không cần đâu, tôi đứng đợi cho. Cậu đi tìm cùng mọi người cũng được."
Ayaka có chút khó hiểu.
" Hả? Tôi tưởng cậu muốn đi tìm mà?"
Airi lắc đầu.
" Thôi, tôi ở lại đợi cho."
-" Thực ra mình lười đi."
" Mái tóc tôi nổi lắm, đi khắp nơi sẽ bị chú ý đó. Tôi đúng một góc quan sát sẽ tốt hơn."
Ayaka gật đầu, cô nhanh tay lấy một chiếc bánh bao trong túi của Airi và quay người chạy.
" Vậy ở lại đợi nhé."
Airi nheo mắt lại như đang lườm, cô cũng khá bất ngờ.
" Chắc do cậu ấy ở gần bọn mình lâu nên tính cách cũng thay đổi hơn rồi, cũng thích trêu chọc ha?"
Kazuka và Elyssia đang đi cùng nhau trong một con đường khá nhỏ với những ngôi nhà khá cao xung quanh.
Họ đi cùng nhau là vì đã có sự bàn bạc trước.
Trở lại với khoảng thời gian ở lâu đài Velmoura.
Lúc này, cả nhóm đang nằm ngủ ngon lành sau khi tập luyện xong.
Aoto và Airi thì ngồi dưới nhà.
Airi vào thẳng vấn đề chính.
" Bây giờ bàn bạc cho việc nên tách Kazuka và Elyssia ra. Năng lượng của quỷ và năng lượng của thiên thần như là thiên địch của nhau vậy. Nó sẽ tự động làm suy yếu và cố gắng đối đầu nhau."
Aoto lắc đầu.
" Không, tôi thấy nên để cho họ đi cùng nhau sẽ hợp lý hơn."
Airi với vẻ khó hiểu.
" Tại sao?"
Aoto thở dài.
" Cậu không biết ngày xưa hai tộc đánh nhau có bao giờ bị như vậy đâu. Vấn đề nằm ở việc hai người họ mới tiếp xúc với nhau vậy nên chưa quen và mới bị như vậy. Hoặc là cũng còn yếu nữa."
" Thế nên bây giờ để hai cậu ấy đi cùng nhau và thích nghi dần năng lượng của nhau. Như vậy sẽ hợp lý hơn."
Aoto nuốt nước bọt rồi lại nói tiếp:
" Nếu tách hai cậu ấy ra thì mai sau mà phối hợp nhóm thì sao? Không phải sẽ không thể à? Vậy nên cho hai người họ làm quen và thích nghi dần đi."
Airi gật gù, thấy cũng hợp lý.
" Vậy cũng được, nhưng hiện giờ chúng ta không ở trong làn sương mù, không có lý do giải thích hợp lý khác cho Kazuka khi cả hai lại gục xuống như lần trước."
Aoto:" Cũng khá khó, nhưng hãy để hai cậu ấy toả năng lượng từ bé sau đó nhiều hơn dần dần, như vậy là tập luyện thích nghi rồi đó."
Airi gật đầu.
" Vậy đi."
....
Kazuka và Elyssia đứng đối diện trong nhau phòng tập. Đứng ngay sau lad Aoto và Airi.
Aoto:" Vậy bây giờ hai cậu sẽ tập thích nghi nhé, toả năng lượng ra từng ít một thôi, sau đó tăng dần."
Kazuka khó hiểu.
" Tại sao phải thích nghi chứ?"
Airi chỉ tay vào Kazuka.
" Đương nhiên là tập luyện rồi, tập làm quen với năng lượng của nhau đó."
Kazuka nhíu mày nghi ngờ, gãi đầu.
" Cần vậy nữa sao?"
Airi:" Phải, nhưng phải toả năng lượng ra ít thôi. Bình thường cậu dùng nhiều năng lượng thì bây giờ tập sử dụng một chút năng lượng xem được không?"
Kazuka chống tay hai bên.
" Cái này dễ."
Airi nhìn qua Elyssia đang đứng im lặng nghe. Cô gật đầu, Elyssia cũng hiểu và gật đầu.
Nhanh chóng, Kazuka và Elyssia ngồi khoanh chân và đối diện nhau chỉ cách một khoảng nhỏ. Họ nhắm mắt với sự tập trung cao.
Aoto:" Nhắc lại là dùng một chút xíu thôi. Để tôi sẽ là người nhắc lúc nào cần tăng cho dễ nhé."
Airi:" Bắt đầu đi."
Kazuka toả năng lượng của mình ra bên ngoài, cậu toả ra rất ít. Năng lượng màu xanh dương của cậu đang rất mờ và khó nhìn với lượng ít ỏi đó bao quanh.
Elyssia cũng toả năng lượng ra với một khoảng nhỏ, năng lượng màu trắng gần như không thể nhìn mà chỉ có thể cảm nhận.
Cả hai nguồn năng lượng chạm vào nhau như hai ngọn lửa từ hai chiếc que cháy. Nhưng nó không bùng mạnh hơn mà nó lại đang tự triệt tiêu nhau.
Aoto và Airi đứng im lặng quan sát.
Aoto cầu nguyện thầm:
-" Tạm thời như vậy là ổn, mong là không sao và mong khả năng thích nghi của hai người này nhanh."
Kazuka cảm thấy có chút lạ khi hai nguồn năng lượng của cậu và Elyssia chạm vào nhau.
-" Sao có cảm giác khó chịu vậy?"
Aoto:" Nếu cậu cảm thấy có chút lạ là bởi vì cậu chỉ quen điều khiển nhiều năng lượng mà chưa dùng ít và duy trì ít như vậy. Cứ tiếp tục đi."
Elyssia cũng đang cảm thấy khó chịu giống Kazuka, nhưng cô vẫn rất bình tĩnh và tập trung.
Airi và Aoto lùi lại giữ khoảng cách xa và nói bé.
Aoto:" Khả năng nếu có chuyện gì thì để hai cậu ấy đi cùng nhau luôn đi. Như vậy cho có thời gian làm quen."
Airi gật đầu.
" Chỉ mong là không gặp chuyện lớn thôi. Mặc dù Elyssia đấu luyện với chúng ta vẫn chưa dùng hết sức. Nhưng tôi sợ gặp chuyện tới và Kazuka chưa quen cùng với Elyssia bung hết sức, chắc chắn Kazuka sẽ gục mất."
Aoto gật đầu.
" Tôi biết, nhưng đừng lo. Nhìn thôi là tôi biết Kazuka thích nghi cũng khá ổn mà, làm dần dần rồi đến một mức nào đó hoặc họ quen với nhau rồi thì chúng ta sẽ rời đi."
Airi:" Được."
....
Trở lại...
Kazuka quay qua Elyssia:
" Này, bây giờ chúng ta nên đi tới mấy nơi có việc làm, sau đó tìm cậu ấy sẽ dễ hơn."
Elyssia gật đầu.
" Được."
Cả hai đi khắp nơi, tìm khắp ngóc ngách và mấy nơi có khả năng có Aoto ở nhưng không có. Đi tới những: quán ăn, một nơi đang xây nhà, một khu đập đá, một nông trại khá rộng lớn, nhưng không có gì.
Trời đã gần tối. Kazuka và Elyssia đi về mà không hề có gì.
Elyssia:" Nè, chúng ta tới nơi mà cậu ấy có thể tới rồi. Bây giờ tìm nơi mà chúng ta nghĩ cậu ấy không thể đến đi."
Kazuka khó hiểu quay qua.
" Không thể đến? Là đâu được? Cậu nghĩ ra sao?"
Elyssia hạ giọng trầm xuống, biểu cảm hiện rõ sự lo lắng:
" Chúng ta sẽ tới hai nơi: một là nơi bán nô lệ, hai là tới những ngôi nhà của quý tộc giàu có."
Đang đi, Kazuka khựng lại khi nghe Elyssia nói như vậy, mắt mở lớn khó tin. Đầu cậu cố gắng làm gì đó, cố suy xét. Giọng trầm xuống, mặt hiện rõ sự nghiêm trọng:
" Có thể lắm, mọi thứ đều có thể xảy ra mà. Hiện giờ vẫn chưa tối hẳn, chúng ta thử tìm một nơi như vậy xem sao."
Elyssia gật đầu.
" Vậy chạy về báo cho nhóm Takeshi và Ayaka nữa, nếu không họ sẽ lo lắng đó. Họ cũng sẽ đi tìm cùng chúng ta luôn."
Lúc này, Kazuka và Elyssia vừa chạy vừa lo lắng, họ gấp rút chạy về nhà trọ.
Chạy vào trong nhà trọ, bất ngờ thấy Mythyr và Selena đang ở đó. Selena đang cố gắng kéo tay của Mythyr lại và cố khuyên ngăn:
" Thôi mà Mythyr, đừng làm mọi chuyện rối mù lên nữa. Chúng ta là bộ mặt của dân đó, cô mà gậy chuyện thêm là mất đi việc trở thành người giữ thành đó."
Takeshi và Ayaka đang đứng đối mặt với Mythyr, cả hai như thả lỏng cơ mặt, để một ánh mắt vô cảm nhìn thẳng vào Mythyr, như thể nếu muốn thì có thể đấu luôn.
Mythyr gằn giọng đầy đe doạ:
" Này, thằng nhóc tóc đen đó đâu. Hót hắn ra đây, dám không tới sao? Nghĩ vậy là xong à?"
Rồi cô ta nhếch một bên lông mày lên đầy hống hách và sự chế giễu:
" Trừ khi nó trốn và muốn chúng mày giúp à?"
Takeshi khá tức giận, nhưng cậu cố giữ bình tĩnh sau khi Mythyr nói:" hót hắn ra đây". Điều này không khác gì nói Kazuka là một cục phân và cần hót đi để làm sạch cả.
Kazuka và Elyssia đứng phía sau. Kazuka không cần nghe cũng hiểu chuyện gì xảy ra.
" Lại tới làm phiền sao?"
Selena quay lại, cô không hề mong Kazuka sẽ xuất hiện ở đây.
" Ngươi làm gì ở đây vậy?"
Mythyr thì đã cảm nhận được Kazuka phía sau. Cô ta quay lại và cười khinh bỉ.
" Ồ, nhóc con, ngươi trốn kĩ thật đó."
Rồi cô ta quát lớn lên:
" Nếu như vậy sao còn dám khiêu khích ta?"
Kazuka nhíu mày, cô không muốn phí thời gian với con ả trước mắt một chút nào.
" Ta không có thời gian mà cãi nhau với cô."
Mythyr bước tới, vẻ mặt hống hách vẫn giữ nguyên như một sự khinh bỉ không bao giờ kết thúc.
" Không có thời gian là sao? Không phải là ngươi sợ chết sao?"
Kazuka đối mắt với Mythyr, cậu biết nếu không có cách nào đó giải quyết hợp lý, chắc chắn cô ta sẽ tới tiếp.
Bất ngờ, giọng nói của Lin trong đầu Kazuka vang lên đầy dễ thương:
" Đánh thẳng mặt cô ta luôn đi, đừng sợ. Ta sẽ bảo kê cho cậu."
Kazuka nghe được, nhưng cậu không để lọt tai lời nào, mắt liếc nhìn qua Takeshi và Ayaka đang đứng phía sau, cậu nhớ về mục đích của mình hiện tại. Rồi cậu liếc mắt qua Selena đang đứng phía trước và nhớ ra cô ta là con của chủ thành. Lập tức đầu cậu sáng lên có vẻ đã nghĩ ra cách gì đó.
Bình tĩnh mà nói lại:
" Như này đi, bọn ta đang bị lạc mất một người bạn trong nhóm."