Ficool

Chapter 76 - chap 76: bàn bạc

Cảnh tượng bên trong khiến cậu đứng sững người, hai mắt mở lớn, đồng tử giãn ra và rung rung trong hốc mắt. Khuôn mặt cậu như bị đóng băng, tay phải vẫn đặt ở tay nắm cửa chưa rời.

Bên trong, khung cảnh vẫn vậy. Không khác gì ngôi nhà ban đầu ma Takeshi đã được đưa đến, không sai một chi tiết.

Có Airi, Ayaka và Elyssia đang đứng đó...

Nhưng điều kinh khủng nhất là bên trong có tới 4 Takeshi khác, giống như đến từng chi tiết.

Không biết họ đang bàn bạc về vấn đề gì. Nhưng khi thấy Takeshi bản gốc bước vào. 7 cặp mắt quay qua và nhìn cậu.

8 cặp mắt nhìn nhau một hồi lâu trong sự im lặng, biểu cảm hoang mang đều hiện rõ trên khuôn mặt tất cả mọi người.

( Hãy phân chia các Takeshi là A, B, C, D. Còn Takeshi vừa bước vào có thể gọi là bản gốc).

Takeshi A liền chỉ tay ra phía Takeshi bản gốc, ánh mắt hoang mang.

Takeshi C cũng hoang mang. Tông giọng chả khác gì nhau:

" S-Sao lắm...quá vậy? Đùa à?"

Takeshi bản gốc từ từ bước vào trong sự hoang mang. Cậu cảm nhận được an toàn, đơn giản vì không chỉ có mỗi mình mình đang ở đây, mà có nhiều.

Những bước chân lặng lẽ, giọng cậu run run:

" R-Rốt...C-Cuộc...Là...Sao...?"

Cả 5 Takeshi đứng đối diện nhau trong cùng một nơi, họ chỉ biết nhìn nhau. Không biết nên làm gì.

Takeshi bản gốc đưa tay lên run run chỉ tay từng bản sao một, ánh mắt không thể tin những gì diễn ra trước mắt.

Elyssia bước lên trên, cô cũng rất bất ngờ nhưng đã thôi, giọng nói dõng dạc:

" Mọi người, bình tĩnh lại. Hiện tại tình thế đang khá khó hiểu, tạm thời ngồi xuống và nói chuyện đã"

Cô bước lại gần hơn một bước, chỉ tay ra ghế, ra hiệu cho Takeshi bản gốc ngồi.

" Cậu ngồi đi, rồi chúng ta nói chuyện cho dễ"

Takeshi bản gốc gật đầu, nuốt nước bọt vào bên trong. Cậu bước tới phía trước, chiếc ghế đã được Takeshi A ngồi rồi. Takeshi A nhích qua một bên cho Takeshi bản gốc ngồi. Takeshi bản gốc cúi đầu nhẹ coi như lời cảm ơn đơn giản và ngồi xuống từ từ, cũng đem theo phần cảnh giác.

Takeshi bản gốc ngồi cùng Takeshi A, xung quanh từ bên phải qua. Là Takeshi B, C và D.

Cả ba cô gái im lặng đứng phía sau quan sát, ánh mắt liếc từng cử chỉ của 5 Takeshi.

Lúc này, không một ai thoát khỏi sự hoang mang cả.

Trên bàn, mỗi Takeshi trước mặt đều có một đồ vật khác nhau, để dễ nhận dạng. Mặc dù đã xếp chỗ ngồi.

Airi đi tới cầu thang và cầm lấy cây gậy có đá phát sáng và bẻ mạnh. Cô cầm lấy cây gậy ngắn và đi tới, vứt viên đá phát sáng qua một bên. Đưa cho Takeshi bản gốc.

" Này, cầm lấy đi"

Takeshi có chút hoang mang nhưng vẫn cầm lấy.

Hiện tại, Takeshi bản gốc cầm một cây gậy. Takeshi A, có một cái đĩa. Takeshi B có viên đá phát sáng. Takeshi C có một cái thìa. Và Takeshi D có một cái bát nhỏ.

Takeshi bản gốc nhíu mày quan sát từng món đồ trên bàn, cậu cũng hiểu ra họ muốn làm gì.

" Có cần phức tạp vậy không? Chia chỗ rồi mà?"

Airi thở dài, có chút bất lực.

" Mặc dù chia chỗ rồi, nhưng giờ mấy người đi đâu thì cầm món đồ đó đi. Hồi nãy bọn tôi không để ý chút nữa là nhận nhầm người rồi"

Takeshi bản gốc gật đầu hiểu ra đó là không thừa, mà thừa còn hơn thiếu.

Takeshi bản gốc đánh mắt xung quanh nhìn một lượt.

" Vậy mọi người ở đây làm gì vậy?"

Takeshi D ở bên tay trái thở dài trong sự bất lực, mắt nhắm lại trong lúc đó, rồi lại mở ra.

" Bọn tôi đã nói được gì đâu, hồi nãy loạn hết nên, mãi mới hoà được và ngồi vào ghế đó. Lúc đó là lúc cậu vào luôn đó"

Takeshi bản gốc gật đầu hiểu ra.

Takeshi C:" Vậy thì bây giờ kể qua về mọi người sao lại ở đây đi, tôi nghĩ sẽ có manh mối đó"

Có vẻ Takeshi bản gốc đã quá hoảng sau khi thấy rất nhiều chính mình trong căn nhà, mà lại còn có thể giao tiếp cùng. Cậu đã quên đi cần xin tờ giấy ghi lại từ lúc nào không hay.

Takeshi bản gốc lên tiếng:" Được, vậy tôi kể trước nhé?"

" Tôi và mọi người khống chế gã đàn ông muốn giết cậu bé đã vào nhà. Bọn tôi khống chế hắn, nhưng không đủ sức để giết hắn. Bọn tôi quyết định chạy. Nhưng khi tôi chạy ra ngoài, không hề thấy mọi người đâu. Đứa bé trong tay tôi cũng biến mất từ lúc nào không hay... Là vậy đó"

Takeshi B đạp bàn đứng dậy. Mấy đồ vật trên bàn cũng nảy lên. Và mọi người có chút giật mình.

" Tôi cũng khá giống cậu đó, mỗi tội không bế cậu bé thôi"

Takeshi A thở dài bình thản nói:

" Tôi thì tò mò nên đi ra ngoài, sau đó không tìm được nhà đâu"

Takeshi C:" Tôi thì bị gã đàn ông đá bay ra khỏi cửa sổ khi đột nhập nhà hắn"

Takeshi D:" Tôi là chủ nhà, tự dưng tên có đá phát sáng lao vào trong nhà đó"

Airi đứng sau Takeshi D và nói:" Tạm thời tôi cũng thấy khá khó hiểu, nhưng bây giờ ai có thông tin nào hữu ích cho thử thách này không?"

Takeshi A thở dài.

" Không biết nữa, tôi mới xuống nhà nhưng tò mò đi ra ngoài này"

Takeshi C vuốt cằm trầm tư.

" Vậy thì chúng ta hiện tại cần phải làm gì?"

Cả căn phòng rơi vào im lặng, không ai biết hiện tại họ nên làm gì cả.

Takeshi D chống tay xuống bàn:" Cái này khó nhỉ? Giờ chúng ta chẳng biết làm gì cả"

Ayaka:" Tôi nghĩ mọi người nên giúp bọn tôi đi, giờ chúng ta có nhiều người, có thể có manh mối dễ dàng hơn đó"

Elyssia gật đầu.

" Ừ, mọi người thấy sao?"

Takeshi C :" Vậy giúp cái gì giờ? Cái căn nhà nhưng đồ dùng thì ít, lật hết nên cũng chả có manh mối gì nên hồn đâu"

Takeshi A phản bác lại:" Không thử làm sao biết được chứ?"

Takeshi A quay qua Airi.

" Vậy các cậu tìm nơi đây kĩ chưa?"

Airi gật đầu.

" Tìm rất kĩ rồi, nhưng không thấy gì giúp được cả"

Takeshi D:" Nếu các cậu từ bên ngoài mà vào đây, thì chắc hẳn những manh mối còn lại ở bên ngoài rồi. Mọi người cũng thấy trong đây làm gì có gì đâu?"

Takeshi bản gốc lặng im suy nghĩ và quan sát mọi người nói:

-" Có vẻ họ không tấn công, tạm thời cứ tin tưởng"

Takeshi B lắc đầu, có chút không đồng ý.

" Nhưng nếu ra ngoài nhỡ đâu như bọn tôi thì sao? Ra một cái là lạc luôn mọi người đó"

Takeshi A gõ tay xuống bàn suy xét.

" Vậy thì chỉ chúng ta đi thôi, Airi, Elyssia và Ayaka ở lại trong nhà, như vậy là ổn mà"

" Ở bên ngoài toàn là nhà tôi, tôi nghĩ chúng ta cứ đi tìm từng nhà có khi lại tìm được gì đó"

Takeshi bản gốc xoa hàm của mình:" Nhưng cậu không nghĩ đến các căn nhà đều có chúng ta ở đấy à? Tôi còn bị đánh nè"

Takeshi A:" Nhưng chúng ta đi chung mà, chắc chắn sẽ có lòng tin tốt hơn so với một chứ"

Takeshi B gật đầu:" Cũng có lý đó"

Takeshi bản gốc nhíu mày.

" Ơ? Vậy các cậu ra ngoài không nhìn thấy gì ngoài mấy ngôi nhà à?"

-" Bọn chúng đang muốn giấu cái gì à?"

Các bản sao đều đồng loạt quay qua Takeshi bản gốc, ánh mắt khó hiểu nhìn cậu.

Takeshi C:" Cậu nói vậy là sao? Cậu có thấy thêm thứ gì khác à?"

Takeshi bản gốc gật đầu thản nhiên.

" Vậy là các cậu không thấy thật à?"

Takeshi A nhún vai lắc đầu.

" Không, bọn tôi ra ngoài có thấy gì đâu, toàn nhà với nhà thôi mà"

Takeshi bản gốc nhăn mặt khó hiểu.

" Ơ? Kì quái vậy?"

Takeshi D ánh mắt loé lên sự nghiêm túc, giọng trầm xuống với sự nghiêm túc.

" Vậy là cậu thấy gì sao?"

Takeshi bản gốc gật đầu.

" Ừ, tôi thấy mà. Tôi thấy có rất nhiều chúng ta đi lang thang bên ngoài á"

Ai lấy trong phòng cũng khó hiểu trước câu nói của Takeshi bản gốc.

Elyssia đang không ngừng viết vào tờ giấy, không thèm quan sát mà chỉ nghe.

Takeshi A vẫn thấy khó hiểu:" Cậu nói vậy là sao? Giải thích kĩ hơn được không?"

Takeshi bản gốc thản nhiên trả lời:

" Ừ, tôi thấy hàng loạt các bản sao của chúng ta đi ở bên ngoài mà, tôi còn đi xuyên qua chúng cơ. Các cậu không thấy gì thật à?"

Airi nhíu mày, như nhận ra điều gì đó.

" Tất cả các Takeshi ở đây cũng không chạm được vào nhau mà"

Elyssia quay qua Airi:" Nhưng cậu ấy bảo khi ở bên ngoài cậu ấy nhìn được các bản sao khác mà"

Takeshi C:" Tôi ra ngoài làm gì có thấy gì đâu chứ?"

Takeshi B:" Tôi cũng vậy"

Takeshi A:" Tôi cũng vậy"

Takeshi C gật đầu:" Đó, bọn tôi có thấy đâu. Chỉ mưa với nhà, có bản sao nào đâu"

Takeshi bản gốc nhăn mặt, cậu rất khó hiểu.

" Nhưng mà tôi thấy mà, vậy nên tôi mới kể cho mọi người này"

Takeshi D:" Vậy rốt cuộc là sao?"

Ayaka vén tóc qua tai và nói:

" Không lẽ nào Takeshi có cây gậy này là Takeshi bản gốc, nên cậu ấy mới nhìn được. Còn tất cả các cậu là bản sao, vậy nên không thể nhìn được"

Airi có chút thương xót liếc nhìn cả 5 Takeshi đang ngồi.

" Nghe đau lòng quá vậy?"

Takeshi C gãi đầu khó chịu.

" Hả? Vậy tôi là bản sao của cậu sao?"

Takeshi bản gốc lắc đầu cho thấy cậu không biết.

Takeshi B vò đầu mình rối như tổ quả:" Nghe ảo quá vậy?"

Takeshi A:" Tôi vẫn có mọi thứ từ trước đến nay mà, nhớ rất kĩ luôn"

Takeshi D:" Tôi cũng vậy nè"

Elyssia:" Nhưng đã là bản sao thì phải giống nhau rồi, chắc cậu cậu cũng có kí ức giống nhau thôi, tôi nghĩ không khác đâu"

Airi nhíu mày khó chịu.

-" Rốt cuộc con ma Vilkel đó muốn cái thử thách chết tiệt gì đây? Như này quá loạn mà"

-" Bình thường đã khó rồi, nay còn khó hơn với mấy cái bản sao bản gốc chết tiệt này nữa"

Ayaka:" Vậy thì chúng ta phải làm gì?"

" Hay là Takeshi có cây gậy này là may mắn nhìn được, kiểu bất kì một bản sao á. Có thể thử thách đang làm một dạng gì đó khó hiểu. Ví dụ như: các cậu biết ai là bản gốc, các cậu có thể đánh nhau chẳng hạn"

Elyssia quay qua Ayaka:" Nhưng họ có chạm được vào nhau đâu, với lại đánh nhau để làm gì chứ?"

Ayaka cười gượng, cô cũng không thể biết.

" Tôi không biết nữa, tôi lấy đại một ví dụ thôi"

Airi chỉ tay vào Takeshi bản gốc.

" Tạm thời cứ coi Takeshi cầm cây gậy là bản gốc đi, và tất cả còn lại là bản sao. Vậy thì khả năng chúng ta cần giúp bản gốc thoát ra"

Takeshi A chỉ tay vào chính mình.

" Vậy còn bọn tôi thì sao?"

Airi tiếp tục giải thích.

" Thì cậu ấy là bản gốc, bây giờ cậu ấy thoát ra. Thì cậu là bản sao chắc cũng vậy thôi"

Takeshi C:" Vậy là giúp bản gốc thoát ra, thì bản sao cũng theo bản gốc à?"

Airi gật đầu.

" Tạm thời tôi chỉ nghĩ được vậy thôi. Tôi sẽ cỗ nghĩ thêm"

Takeshi B nhăn mặt, cậu có một cảm giác khó chịu bên trong.

" Nghe cứ cấn cấn thế nào ý. Cảm giác không phải là vậy"

Takeshi D gật đầu:" Tôi cũng thấy sai sai, nhưng cũng không biết nghĩ sao"

Elyssia:" Tạm thời cứ coi là vậy đi. Nhưng vấn đề hiện tại vẫn chỉ có 1. Đó là tìm như nào?"

Tất cả lại im lặng trước câu hỏi của Elyssia.

Airi lên tiếng:" Trong nhà thì tìm hết rồi. Nhưng bên ngoài thì chưa, khả năng là ở bây giờ sẽ ở bên ngoài hết rồi"

Ayaka:" Vậy là chúng ta có đi với họ không? Hay để họ đi ra ngoài và chúng ta chờ bên trong đây đợi kết quả"

Airi lắc đầu không biết.

" Cái đó tôi đang suy nghĩ đây"

Elyssia:" Nhưng các bản sao này bước ra và không làm sao. Vậy thì chúng ta bước ra ngoài có thể sẽ trở thành một bản sao đó. Cũng có thể là không làm sao giống họ"

Airi gật gù.

" Vậy có nghĩ là chúng ta sẽ không thấy được nhau nữa khi đi ra bên ngoài. Và nếu chúng ta là bản sao, chúng ta sẽ phải hành động một mình"

Takeshi bản gốc:" Nhưng mà các cậu ra ngoài có nhìn thấy được tôi đâu, có mỗi tôi nhìn thấy các cậu. Lại còn không tác động được nhau nữa"

" Như vậy thì làm sao chỉ đường hay làm việc chung lúc ra ngoài chứ? Đã thế còn khó xác định"

Airi gật đầu.

" Nếu vậy thì phải tự làm một mình thôi, vẫn chung một mục đích mà"

Takeshi A nhíu mày và nhăn mặt, cậu cảm thấy có chút không ổn.

" Nhưng cái này tôi vẫn thấy không ổn lắm. Nhỡ đâu mục đích của thử thách không phải là vậy thì sao?"

Elyssia giọng thản nhiên nhưng cũng có phần miễn cưỡng nói:

" Nếu không phải, nhưng chúng ta cũng có thể khám phá ra các manh mối mà. Nhưng hiện tại đó là thứ suy nhất mà bọn tôi nghĩ ra rồi"

Takeshi C chỉ tay ra phía cái khe bé ở cầu thang, nơi có cánh cửa dẫn xuống đường hầm và qua nhà gã đàn ông.

" Vậy các cậu đã kiểm tra nhà của gã đàn ông chưa?"

Takeshi D gật đầu, cùng lúc thở dài.

" Kiểm tra rồi, nhưng không có gì"

Takeshi bản gốc:" Vậy các cậu có nghe thấy tiếng gõ cửa không?"

Takeshi D gật đầu.

" Có chứ, nhưng dòng chữ dưới gầm bàn bảo không cho nó vào mà"

Chỉ tay vào chiếc bàn trước mặt , ánh mắt nhìn ra phía cánh cửa.

" Vậy nên bọn tôi kéo cái bàn này và chặn cửa này. Sau đó một lúc lâu, bọn tôi không thấy có tiếng gõ cửa nữa. Vậy nên mới dám kê bàn lại nè"

Takeshi bản gốc cũng hiểu ra:" Ra là vậy"

" Vậy còn gã đàn ông?"

Takeshi D:" Trong giấy bọn tôi cũng có ghi mà, bọn tôi cũng bị giết vài lần rồi. Nhưng sau khi tiếng gõ cửa biến mất, đến giờ cũng không thấy gã đâu"

Takeshi C vuốt cằm suy nghĩ:" Vậy là vấn đề nằm ở thằng nhóc đó chắc rồi. Tôi nghĩ chắc chắc luôn ý"

Takeshi bản gốc gật đầu, và chỉ tay nên trần nhà.

" Có vẻ là vậy. Khi bọn tôi nghe thấy tiếng gõ cửa, bọn tôi đã leo lên trên mái nhà để trốn và quan sát mà"

Mọi người đều ngẩng lên trần nhà theo ngón tay Takeshi bản gốc chỉ, rồi lại hạ đầu xuống nghe Takeshi bản gốc nói. Ai cũng có chút bất ngờ khi có thể leo lên trên trần nhà cao như vậy.

" Sau đó có một thằng chạy vào nhà. Rồi người đàn ông đuổi theo và muốn giết, bọn tôi đã vật lộn với nhau rất lâu sau đó chạy được nè"

Takeshi D có chút bất ngờ, tông giọng thấy rõ sự bất ngờ và nói:

" Vậy là có một thằng nhóc nữa sao? Bọn tôi thì không thấy, có vẻ vì bọn tôi không cho vào, vậy nên thằng nhóc đó đã bị gã đàn ông giết rồi"

Takeshi B:" Nghe tội thật"

Takeshi A mặt chán nản, cậu lại thấy khá bình thường.

" Tội gì chứ? Đây chỉ là một phần của thử thách thôi"

Elyssia suy nghĩ thật kĩ.

" Vậy là khác nhau trong một số hành động đó"

Airi gật đầu.

" Khác lựa chọn"

Ayaka cắt ngang cuộc trò chuyện.

" Thôi được rồi, tớ thấy nói vậy cũng nắm được nhiều thông tin rồi. Bây giờ hành động đi"

Airi gật đầu, quyết đoán.

" Ừ, tôi nghĩ làm luôn đi"

Takeshi A khá chắc chắn, muốn hỏi kĩ hơn:

" Vậy không có phân chia công việc gì à?"

Elyssia lắc đầu.

" Mục tiêu chính là giúp bản gốc, còn giúp ra sao thì phải dựa vào các cậu rồi"

Elyssia và Airi nhận thấy có điều không ổn. Họ đồng thanh nói lớn:

" Khoan đã"

Elyssia nói gấp gáp:" Các cậu vừa bước ra ngoài là lạc à?"

Airi gật đầu, có vẻ rất nghiêm trọng.

" Phải đó"

-" Nếu chỉ chạy ra thì quay lại được mà, sao lại có thể lạc dễ dàng vậy được?"

Takeshi bản gốc gật đầu.

" Phải, tôi vừa chạy ra, khi quay lại. Thay thì ngôi nhà thì lại là con đường này"

Takeshi B gật đầu:" Đúng đó, khi chạy ra ngoài cái, quay lại không thấy nhà đâu luôn"

Airi nhíu mày, mặt nghiêm trọng.

" Vốn dĩ tôi tính là các cậu sẽ quay trở lại đây và cùng xem xét lại thông tin đã thu thập. Nhưng có vẻ là không được rồi"

Ayaka gật gù suy nghĩ, lỡ nói ra luôn khỏi miệng:" Nghe như là một khi đã ra là không thể quay lại vậy"

Elyssia búng tay" tách" một tiếng.

" Chính xác đó, nhưng lại có thể vào nhà khác. Điều này có nghĩ chúng ta phải liên tục tìm và một mình làm"

Cô hít một hơi nhẹ, giọng thấp xuống.

" Nếu vậy thì giúp nhau xem ra không được rồi"

Ayaka chỉ tay xuống mấy món đồ đang để trên bàn. Mọi người nhìn theo tay cô chỉ.

" Nhưng họ cầm một món đồ đi là được mà, khi vào nhà thì lại nhận ra thôi"

Elyssia gật đầu, như được Ayaka khai sáng hơn.

" Mặc dù có thể khi cầm một món đồ ra ngoài có thể sẽ bị biến mất đi. Nhưng khi vào nhà, chúng ta lại tìm và cầm vật đó theo người là được"

Cô liếc nhìn xung quanh, quan sát một lượt một cách khá nhanh chóng.

" Mấy món đồ trước mặt các cậu thì nhà nào chả có chứ, vậy là cũng không cần phải lo lắm rồi"

Airi:" Vậy thì mọi người chỉ có thể tình cờ gặp nhau khi ở một căn nhà nào đó thôi. Còn căn nhà này khả năng sẽ không thể trở về được rồi. Nói chúng là rất hên xui, hên thì gặp, còn nếu xui thì cuộc gặp và bàn này coi như bỏ đi đó"

Ayaka:" Cũng không đến lỗi bỏ đi đâu"

Elyssia:" Thôi được rồi, giờ sẽ bắt đầu này"

Takeshi D đứng bật dậy, chiếc bàn run nhẹ, ghế phía sau bị đẩy ngược lại. Ánh mắt quyết tâm.

" Được, vậy giờ chúng ta đi thôi"

Cả 5 Takeshi cùng đứng dậy và gật đầu, ánh mắt ai cũng quyết tâm sẽ hoàn thành.

Ầm!!!

Sấm vẫn còn và luôn khiến ai cũng giật mình. Chớp cứ loé lên như niềm hi vọng của chính họ vậy. Còn mưa, như thể trận mưa này sẽ không bao giờ kết thúc vậy. Tiếng" rào rào" vẫn vang đều đều, không nghỉ một lúc nào. Cảm giác như bầu trời đang gào khóc vậy.

Cả 5 Takeshi đồng loạt di chuyển ra gần cánh cửa. Những bước chân vững chắc khi mang theo hi vọng lớn sẽ thoát ra.

Airi, Ayaka và Elyssia đứng phía sau quan sát cả 5.

Ayaka:" Tớ sẽ đi ra ngoài nhé?"

Airi gật đầu miễn cưỡng.

" Ừ, cậu có thể ra mà"

" Tôi cũng đang tính khi họ ra. Tôi cũng sẽ ra bên ngoài đây"

Elyssia mỉm cười.

" Giống tôi vậy, tôi cũng đang chuẩn bị thông báo cho hai cậu đây"

Airi mỉm cười.

" Có vẻ sẽ khó gặp lại nhau đó"

Elyssia:" Lo gì chứ? Cứ làm hết sức thôi. Còn nếu không may, chúng ta sẽ cùng kẹt trong đây mãi mãi"

Airi có chút bất ngờ, quay qua Elyssia và nhìn chằm chằm.

" Cậu mới đi cùng bọn tôi mà"

Elyssia mỉm cười.

" Ban đầu thì vẫn là kẹt trong màn sương và không thể thoát được ra thôi. Các cậu cũng vậy mà, đi chung là để tìm cách đó. Ai lại muốn bị kẹt mãi mãi chứ?"

" Và đây là thử thách để chúng ta có thể ra khỏi làn sương mù nè"

Airi và Ayaka mỉm cười nhìn Elyssia.

Airi quay đi.

" Tôi vẫn chưa muốn chết đâu"

Elyssia:" Ai lại muốn chết khi còn trẻ như chúng ta chứ?"

Ayaka:" Tôi là con người còn tiếc hơn các cậu này, sống chả được bao nhiêu mà lại phải mắc kẹt ở cái nơi này nè"

Airi lắc đầu.

" Sai nha, bọn tôi thì có nhiều nhưng chưa được hưởng này. Nói chung khi chết thì chúng ta ngang bằng nhau thôi. Quan trọng lúc sống tận hưởng ra sao"

Elyssia thở dài.

" Dù sao thì mắc kẹt ở đây thì cũng như chết rồi còn gì"

Airi:" Với lại nếu Ayaka mai sau mạnh hơn. Cậu hoàn toàn có thể bất tử với thời gian như bọn tôi mà"

" Tôi không nắm rõ, nhưng phải hấp thụ năng lực cực tốt thì vấn đề tuổi tác không còn là vấn đề. Nhưng sơ hở cũng có thể chết"

" Mấy tộc bọn tôi thì toàn quái vật nguy hiểm nè. Đặc biệt có mấy con nguy hiểm trong rừng hay bất kì nơi đâu của một tộc, nó có thể giết được cả những kẻ mạnh nhất đó"

Elyssia thở dài.

" Thôi, ra chỗ họ đi Airi"

Họ cùng bước lên và quan sát 5 Takeshi đang đứng thành vòng tròn với nhau.

Takeshi A:" Được rồi, chúc may mắn nhá"

Tất cả đều đồng thanh hô:" được" Ai cũng có ánh mắt quyết tâm mạnh mẽ, và niềm hi vọng sẽ có thể gặp được nhau.

Takeshi B là người đứng gần cửa nhất. Cậu quay lại và đứng đối diện với cánh cửa. Đưa tay phải ra và kéo cánh cửa về phía mình.

Bên ngoài, bầu trời vẫn tối đen và mưa như vậy. Chớp loé lên sáng loá cả bầu trời, rồi lại tắt dần đi như một sinh mạng yếu ớt và lụi tàn.

Takeshi B quay người lại và nhìn mọi người.

" Tôi ra trước nhá. Mọi người nhớ cẩn thận đó"

Tất cả bên trong đều cùng gật đầu.

Takeshi B bước ra bên ngoài không chút do dự. Theo ngay sau là Takeshi bản gốc, rồi đến những người khác. Họ vẫn theo thứ tự đó và bước ra khỏi mái che của ngôi nhà.

Nhưng rồi....

More Chapters