Cả bốn lúc này rất khó hiểu.
Airi liền lên tiếng, xoá đi bầu không khí căng thẳng và im lặng này:
" Đây là một thử thách, vậy nên có thể đây là manh mối gì đó"
Ba cô gái liền lần lượt ngồi xuống giường, họ đều nhìn vào những mảnh giấy với vẻ hoài nghi.
Takeshi đặt chiếc đồng hồ cát lên trên chiếc tủ bé cạnh giường và xoay người bước về phía chiếc bàn ở cửa sổ. Cậu cầm chiếc ghế gỗ lên và đi ra nơi đối diện với ba cô gái vừa ngồi xuống.
Takeshi ngồi trước mặt họ và quan sát.
Elyssia ngồi đó, cô quan sát tờ giấy nhỏ bên tay phải Ayaka và liếc sang tờ giấy lớn mà cô vừa đưa, đang ở bên tay trái Ayaka.
Airi với vẻ suy tư, nhưng cô vẫn nói ra những phân tích của mình:
" Theo tôi thấy, mấy cái này có thể là manh mối"
" Chiếc đồng hồ cát là để đếm ngược trước khi hết một ngày và xoá kí ức, và thông tin trên miếng giấy mà Ayaka đưa cũng khẳng định rồi. Có vẻ như đó là manh mối được sắp trước"
" Và tờ giấy lớn trên bàn là để chúng ta ghi chép lại"
Airi với vẻ mặt khó chịu trước thử thách này.
" Nghe thôi đã thấy thử thách này rất phức tạp rồi. Tên Vilkel đó..."
Elyssia đong đưa chân khi nghe Airi phân tích, một cảm giác lạ trong giày cô khiến cô ngừng lại.
Cô cúi xuống, mọi người đề chú ý đến cô, Airi đang nói cũng ngừng lại.
Elyssia liền cởi chiếc giầy cao cổ ra với một chút khó khăn. Cô vẫn đeo một chiếc tất trắng và ngắn.
Cô liền dốc ngược chiếc giày xuống, rơi ra một cây bút và một mảnh giấy.
Cả ba ngồi quan sát có chút bất ngờ, Elyssia cúi xuống và nhặt cả hai lên trong một lần cua tay.
" Là một manh mối khác sao?"
Cô ngẩng dậy và nhìn kĩ vào hai món đồ, cả ba xung quanh cũng vậy.
Ayaka liền lên tiếng:
" Có vẻ như chiếc bút là để chúng ta viết, còn tờ giấy là một manh mối khác"
Elyssia đặt chiếc bút lên đùi mình, và cầm tờ giấy lên.
Nhìn qua nó được gấp qua loa, nhưng lại có cả chữ ở bên ngoài, cho thấy tờ giấy nhỏ này được viết rất nhiều trên đó.
Takeshi tò mò liền đứng dậy và đi đến gần quan sát.
Elyssia từ từ mở mảnh giấy ra, từng nếp gấp được bỏ ra. Cả nhóm nín thở quan sát, ai cũng biết manh mối sẽ rất quan trọng.
Cô đã mở đúng hướng. Một mặt kín chữ với các chữ nhỏ trên đó.
Elyssia chưa đọc, nhưng cô mở to mắt khi nhận ra:
-" Đây là nét chữ của mình mà"
Cả bốn người họ ngó vào và đọc từng chữ nhỏ, tuy khó đọc. Nhưng không phải là không thể đọc.
" Tôi không chắc, nhưng đây có thể là lần đầu"
" Bọn tôi ở trong một căn phòng, sau một lúc. Một tiếng động lớn vang lên từ bên ngoài cánh cửa. Sau đó có ai đó gõ cửa. Rồi một người đàn ông phá cửa và xông vào. Hắn chém đứt một bên tay Airi"
Cả nhóm nuốt nước bọt, khi đọc hết mặt này, ai cũng mang theo sự hoang mang. Đặc biệt là Airi, nhưng cô vẫn cố giữ bình tĩnh.
Elyssia liền lật qua mặt bên.
Phía trên dòng chữ: Khi chiếc đồng hồ cát chạy hết, kí ức sẽ bị xoá. Phải cẩn trọng trong từng hành động.
Là một đoạn ngắn:
" Takeshi bị chém đứt đầu..."
Takeshi giật mình khi đọc đến cuối, cậu sờ vào cổ mình với sự hoang mang.
" Tôi...bị chém sao?"
Elyssia im lặng, giọng cô chuyển qua sự nghiêm túc:
" Bình tĩnh đi"
Cả nhóm liền im lặng lắng nghe.
"Hết một ngày là ký ức bị xoá mà, và mấy mảnh giấy này thực chất không phải là một manh mối của thức thách. Mà nó là những gì mà lần xoá kí ức đầu tiên để lại cho chúng ta"
Airi gật gù như để đồng tình.
" Rất hợp lý, và tôi nghĩ rằng. Sự kiện này là để chúng ta thay đổi"
Ayaka khi nghe vậy, khuôn mặt cô dạng dỡ khi hiểu ra.
Airi nói tiếp:" Chúng ta cần thay đổi hoặc làm một thứ gì đó để hoàn thành thử thách. Cái này tôi nghĩ là phải tìm rồi"
Takeshi chỉ tay ra cửa, vẻ mặt nghiêm trọng.
" Vậy có nghĩa là chúng ta cần ngăn chặn người đàn ông nào đó sẽ xông vào đây trong khoảng một lúc nữa à?"
Airi gật đầu, cô không biết nói gì thêm, nhưng cũng không thể suy luận được gì thêm.
" Chắc là vậy rồi, coi đó là sự kiện đầu tiên đi và sau khi ngăn chặn người đàn ông. Chúng ta sẽ có những cái khác"
Elyssia cầm lấy cây bút trên đùi mình và đưa lên để thu hút sự chú ý của mọi người.
" Vậy là chúng ta cần ghi chép lại, tránh việc có sự cố và kí ức bị xoá. Nếu không chúng ta sẽ như hồi nãy mới được đưa đến đây"
Ayaka ngẫm lại những gì mình vừa đọc, cô vừa gật gù vừa nghĩ, như đã nghi ra thứ gì đó.
Cô liền nói ra suy nghĩ của mình.
" Tờ giấy bảo là có một tiếng động lớn rồi mới có tiếng gõ cửa mà. Vậy lên bên ngoài cửa sẽ tạm thời an toàn, phải không?"
Takeshi bước tới phía cánh cửa và quay lại hỏi một lần nữa như để chắc chắn:
" Tôi mở nó nhé"
Airi gật đầu, ánh mắt cô hiện rõ sự căng thẳng.
Elyssia đang kê tờ giấy lên đùi mình và cúi người xuống viết. Ayaka ngó qua Elyssia đang viết, rồi lại nhìn qua phía Takeshi.
Takeshi cầm lấy chốt cửa bằng sắt, cảm lạnh từ kim loại truyền vào tay cậu. Mắt cậu căng thẳng ngay sát khe cửa.
Cậu từ từ kéo chốt cửa ra với sự lo lắng sẽ có thứ gì đó.
Elyssia vẫn mải viết trên giấy.
Airi và Ayaka nín thở với sự lo lắng, không khí như biến mất.
Chốt cửa được Takeshi kéo hết, cậu nuốt một ngụm nước bọt vào trong, như nuốt đi sự sợ hãi của chính mình.
Cậu bám tay vào cánh cửa và kéo về phía mình.
Không có ai bên ngoài cả.
Cậu nhìn ra bên ngoài, có một lan can bằng gỗ phía trước mắt cậu. Phía xa tầm mắt là bức tường lớn. Takeshi từ từ bước ra bên ngoài trong sự lo lắng.
Elyssia đã viết xong, cô liền cất vào trong giày mình. Cây bút cũng được để nhét vài trong. Cả ba cô gái bước ra bên ngoài và liếc nhìn xung quanh.
Tiếng" kẽo kẹt" vang lên từ phía sau, Takeshi liền quay lại. Ba cô gái bước tới ngay bên cạnh cậu.
Mọi người quan sát xung quanh.
Phía dưới nhà, ở giữa là một chiếc bàn gỗ và những chiếc ghế dài khá cũ nát, dấu hiệu bị mối mòn hiện rõ qua từng khía cạnh của chiếc bàn.
Ở giữ bàn là một bốn chiếc cốc bằng kim loại vẫn khá mới. Bao quanh một chiếc bình đựng nước bằng kim loại.
Ở bước tường phía đối diện bên dưới là hai chiếc gậy được đặt đá phát sáng vào. Là hai thứ duy nhất phát sáng ở giữa nhà.
Liếc sang bên phải là hành lang nhỏ mà họ đang đứng, dọc hang lang chỉ có một viên đá phát sáng. Phía xa ra một chút là cầu thang đi lên trên, gắn dọc theo là đá phát sáng giúp phát sáng đường đi.
Liếc qua bên trái là một căn phòng khác.
Takeshi vừa liếc nhìn xung quanh vừa nói:
" Vậy giờ làm gì?"
Elyssia với giọng bình tĩnh:
" Đây là thử thách, và chúng ta phải tìm bí ẩn để giải thử thách rồi. Tôi nghĩ nó sẽ nằm quanh ngôi nhà này thôi"
Ayaka chỉ tay qua căn phòng bên trái họ.
" Vậy giờ chúng ta có nên kiểm tra căn phòng kia không?"
Airi gật đầu nhẹ.
" Đương nhiên là phải kiểm tra rồi, tìm manh mối mà"
Airi liền quay qua Elyssia.
" Còn giấy không Elyssia?"
Elyssia gật đầu.
" Còn"
Airi:" Vậy cậu sẽ đi sau và ghi chép lại nhá, bọn tôi đi trước"
Elyssia gật đầu nhẹ và lấy trong giày cô chiếc bút mà cô đã cất và mẩu giấy nhỏ được xé ra từ mảnh giấy lớn.
" Được"
Trong lúc Airi nói chuyện với Elyssia, Takeshi đã bước tới phía trước cánh cửa của căn phòng bên trái mọi người. Cánh cửa với gỗ cũ kĩ với màu nâu phai mờ.
Takeshi đứng nhìn và quan sát một lúc trong sự trầm tư, cậu quay qua phía ba cô cái đang đứng.
" Nè, tôi mở nhé. Tôi thấy phòng này cũng an toàn thôi"
Cả ba cô gái liền quay qua.
Airi với giọng bình thản:
" Tôi cũng nghĩ vậy"
Cả ba cô gái liền bước tới gần.
Takeshi cầm lấy tay nắm cửa. Airi và Ayaka đứng im lặng quan sát, có một chút lo lắng loé qua trong ánh mắt của cả hai. Elyssia với mẩu giấy nhỏ đặt giữa lòng bàn tay trái, tay phải cầm bút sẵn sàng viết.
Takeshi kéo cánh cửa với một chút lo lắng.
Bên trong căn phòng vẫn vậy, cách sắp xếp và bố trí giống y hệt với căn phòng bên.
Cả bốn lặng lẽ bước vào với những bước chân nhỏ và nhẹ có chút cẩn trọng.
Ầm!!!
Một tiếng sấm vang lên từ bên ngoài khiến họ trói tai và co dúm người lại. Cùng với đó là ánh sáng từ chớp loé lên từ chiếc sửa sổ, soi sáng căn phòng hơn.
Cả bốn đều giật mình, tim như thể nhảy ra khỏi lồng ngực, tiếng tim loạn nhịp đập liên hồi.
Takeshi:" Giật cả mình"
Cả ba cô gái thở phào ra một hơi, cảm giác an toàn như thể vừa xa khỏi tầm tay.
Cả bốn liền tản ra.
Takeshi:" Thiết kế chả khác gì phòng bên, chắc cũng không có gì đâu"
Sau khi lục tung căn phòng, họ đứng giữa phòng cùng nhau.
Airi:" không có"
Ayaka:" Tôi cũng không"
Elyssia:" Tôi cũng vậy"
Takeshi lắc đầu nhẹ.
Airi:" Ra ngoài đi, ở đây chả có gì cả, thử xuống dưới xem sao đi"
Ayaka:" uh"
Cả nhóm đi dọc theo hành lang, ánh sáng mờ ảo màu vàng hắt lên trên khuôn mặt họ.
Takeshi:" Rốt cuộc thử thách là cái quái gì vậy?"
Bước xuống cầu thang một cách chậm dãi, âm thanh " kẽo kẹt " vang lên của chiếc cầu thang cũ.
Bước xuống dưới tầng dưới với lớp sàn đá thô dáp với các vết nứt chằng chịt khắp nơi, như một tấm mạng nhện không lồ.
Cộp cộp...
Những tiếng bước chân trên nền đá thô dáp vang lên khẽ, cũng khó nghe nếu không tập trung.
Ngay phía bên tay trái họ là một căn bếp nhỏ với những chiêc nồi và chảo được cheo một cách gọn gàng.
Ayaka bước tới chiếc bếp và nhìn ngó xung quanh.
" Ở đây có cái bếp này"
Airi bước tới chiếc bàn và quan sát. Takeshi thì ngồi xuống ghế lặng im quan sát xung quanh, cố gắng tìn từng chi tiết hữu ích nhất có thể.
Elyssia bước tới cánh cửa nhà khá lớn. Gió và mưa liên tục va vào chiếc sửa và khiến nó giật mạnh. Cảm giác như thiên nhiên cũng đang muốn phá nát nơi họ ở vậy.
Cô ngó qua khe cửa bé ngang tầm mắt, chỉ có những mẩy gỗ nhỏ đan chéo vào nhau.
Bên ngoài, cơ mưa lớn khủng khiếp " rào rào" như thể bầu trời đang xả cơn giận và sấm chớp giật sáng cả bầu trời như có ai đó loé ánh sáng năng lượng lên rồi lại vụt tắt. Khi ánh sáng từ chớp không còn, chỉ còn một bầu trời u tối khó mà nhìn, như thể bóng tối đã nuốt chọn lấy thế giới.
Elyssia liếc nhìn bên ngoài một lúc trong sự im lặng.
Cùng lúc đó, âm thanh leng keng từ phía sau. Đó là Takeshi cầm lấy chiếc cốc bằng kim loại và chạm vào mấy mấy chiếc cốc khác.
Airi đứng cạnh liếc nhìn.
Takeshi cầm lấy chiếc bình đựng nước bằng kim loại, có vẻ cậu muốn uống nước.
Airi:" Cậu khát à?"
Takeshi gật đầu nhẹ.
" Ừ"
Ayaka bước tới lại gần.
" Nhỡ đâu bên trong đó không phải nước thì sao?"
Takeshi đang cầm chiếc bình liền khựng lại, liếc nhìn Ayaka và thở dài ra một hơi.
" Tự dưng làm tôi mất hứng uống nước luôn Ayaka"
Ayaka mỉm cười.
" Tôi đoán thôi"
Elyssia chậm dãi bước tới và ngồi đối diện Takeshi.
Takeshi liếc nhìn rồi giót nước ra khỏi chiếc bình. Tiếng nước chảy chảy xuống chiếc cốc sắt như một tiếng du ngủ.
Những giọt nước trong đã đổ đầy chiếc cốc.
Ai lấy đều nhìn vào chiếc cốc.
Takeshi:" Tôi thấy nước trong mà, chắc uống được đó"
Elyssia với giọng và gương mặt có chút bình thản.
" Nhỡ đâu nó có độc thì sao?"
Airi:" Nếu như trong mẩu giấy là đúng thì chúng ta chết là sẽ bị xoá kí ức mà"
Takeshi không quan tâm nữa, cậu cảm thấy là nó không có độc. Cầm cốc nước lên không chút do dự và đưa lên miệng và uống một hơi hết luôn cốc nước.
Cả ba cô gái im lặng quan sát.
Airi:" Bị làm sao thì biết là tôi cảnh báo rồi đó"
Takeshi sảng khoái đập mạnh cốc nước xuống, dòng nước mát chảy trong cổ họng cậu.
" Đừng lo"
Ayaka và Airi cũng ngồi vào ghế, mỗi người một hướng.
Airi:" Giờ tôi cũng chả biết làm gì cả. Ngôi nhà này chống không à"
Takeshi liếc nhìn xung quanh một lượt một lần nữa.
" Không biết là giải đố hay tìm kho báu nữa, chả cho chúng ta cái gì. Và bắt chúng ta tìm, cứ như này chúng ta đợi cho đến khi lặp lại mà không có thu hoạch gì à?"
Ayaka thở dài.
" Quanh quẩn chỉ có vài chi tiết bình thường, không biết là nên làm gì"
Elyssia:" Cứ đợi đi mọi người"
" Chúng ta cũng được biết là vòng lặp lần trước là chúng ta bị giết mà. Có khi xíu nữa người đàn ông đó đến giết chúng ta không chừng. Có vẻ như là các sự kiện sẽ xuất hiện từ từ"
Cả nhóm khựng lại một chút khi nghe Elyssia nói sẽ có người đến giết mình.
Takeshi:" Có khi nào nó sẽ bị giấu ở đâu không? Kiểu góc khuất của căn phòng mà chúng ta chưa tìm được ý?"
Airi:" Điều này cũng có thể lắm"
Elyssia cũng cảm thấy hợp lý và gật đầu nhẹ đồng tình.
" Cứ cho là vậy đi, nhưng chúng ta đâu thể chia ra và tìm được, nhỡ đâu gặp chuyện thì sao?"
" Hiện giờ chúng ta vẫn cần phải đi chung và ghi lại một cách cẩn trọng, và hiện tại chỉ còn 1 mẩu giấy nhỏ thì làm sao chia ra được"
Ayaka:" Với lại Airi và Takeshi không có mẩu giấy, và chỗ giấy nhỏ mà tôi và Elyssia lấy ra và là manh mối đó khá bé, ghép cả hai lại chỉ bằng một nửa. Như vậy có nghĩ là phải cất vào người, còn lần chết trước có thể là hai cậu làm rơi nên không có"
Airi với vẻ trầm tư.
" Vậy là chúng ta vẫn phải đi chung và khám phá rồi. Đây là thử thách thì chắc chắn sẽ có mấy cái bất ngờ lao ra cho xem"
Takeshi chỉ tay vào gian bếp nhỏ bên tay trái mình đang ngồi.
" Vậy thì chúng ta thử xem ở bếp có gì không đi, tôi thấy bếp khá bé. Có khi lại có thêm manh mối"
Elyssia gật đầu.
" Cũng được đó, nhưng tôi nghĩ mọi người nên thả lỏng xíu đi. Chúng ta đang khá căng thẳng và ở một mức cảnh giác rất cao rồi đó"
Airi thở dài ra một hơi, cho thấy cô cũng có chút mệt mỏi.
" Cũng biết làm sao giờ, cảnh giác là thứ duy nhất chúng ta có thể làm khi không thể biết những gì sẽ diễn ra tiếp theo mà. Cũng giống như phòng bệnh còn hơn chữa bệnh đó"
Ayaka chống tay chống bàn.
" Nhưng có vẻ có người chết là xoá kí ức toàn bộ mà, tôi thấy Elyssia bảo vậy cũng đúng"
Airi:" Nhưng vấn đề là mặc dù tờ giấy đó ở trên người chúng ta, cũng không thể chắc chắc hoàn toàn được, hiểu không? Và có thể chỉ là một phần dàn xếp của thử thách thôi. Nếu chúng ta đi vớ vẩn và không ghi chép được gì, không phải là mọi thứ sẽ trở về ban đầu à? Vậy nên là tôi thấy cẩn thận vẫn hơn"
Elyssia:" Tôi biết là vậy, nhưng tôi cũng chỉ muốn bảo mọi người thả lỏng ra mootn chút thôi"
Takeshi:" Thôi, nói chung thì cứ chậm mà chắc"
Airi:" Nếu Thử thách xuất hiện từ từ, thì chúng ta vẫn phải từ từ"
" Bây giờ, mọi người nếu gặp bất kì một cái gì lạ, nhất định là không được tin hoàn toàn. Phải nghi ngờ, dù có đáng tin đến đâu. Và chắc chắn, mỗi một chi tiết mới sẽ là một phần của lời giải đó"
" Với lại, chúng ta cũng đang tham gia thử thách. Và tên Vilkel kia không hề đề cập đến hình phạt hay cái gì. Vì vậy, có khả năng nếu chúng ta không giải được, có thể sẽ chết hoặc mắc kẹt vĩnh viễn trong đây, như vậy cũng được coi như là chết rồi đó...."
Takeshi liền cắt ngang:
" Chung quy lại vẫn cần cảnh giác"
Cậu quay qua nhìn cái bếp.
"Vậy thì chúng ta sẽ thử xem cái bếp này có dao hay gì đó hữu ích được cất không? Chúng ta không dùng được năng lượng. Mà cơ thể lại còn yếu đi, có dao phòng thân chắc chắn tốt hơn rồi"
Ayaka quay người lại và nhìn căn bếp sau lưng.
" Tôi thấy bếp nào chả có dao chứ?"
Takeshi nhún vai.
" Biết đâu lại không thì sao? Cứ thu thập đi. Hiện giờ tôi đoán chúng ta ở đây cũng khoảng 1 nén hương rồi. Và chúng ta còn khá nhiều thời gian, nhưng thời gian sẽ không đợi chúng ta đâu"
Vừa nói xong, Takeshi đứng bật dậy. Khiến ba cô gái quan sát theo, cơ thể cậu va vào chiếc bàn khiến nó rung lên, những cái cốc sắt va vào nhau kêu:" leng keng". Cái ghế liền bị xô ra sau, tiếng gỗ kéo dài trên mặt đá.
Takeshi với giọng mong chờ, có chút cảnh giác.
" Vậy đi nhé?"
Airi gật đầu nhẹ.
Cộc...cộc...
Đột nhiên, một âm thanh gõ cửa từ bên ngoài vang lên, âm thanh khô khốc của một ai đó gõ cửa từ bên ngoài vang lên theo nhịp 2 tiếng gõ một lần, lặp đi lặp lại.
Cả nhóm lập tức quay người, ánh nhìn hướng về phía cánh cửa đang bị ai đó gõ với vẻ cảnh giác.
Giọng cả bốn theo bản năng cũng bé lại.
Takeshi:" Tôi nghĩ là đến rồi đó"
Ayaka:" Giờ sao đây? Chúng ta nên mở cửa không?"
Airi:" Bình tĩnh đi, chúng ta còn chưa xem xem ở ngoài có gì mà, kia có mấy cái khe kia"
Elyssia gật đầu, ánh mắt nghiêm trọng.
" Phải đó, tôi vừa ngó qua cái khe đó rồi. Nhìn được ra ngoài mà, chúng ta cùng xem thử xem sao"
Ai lấy đều lo lắng, ánh nhìn không rời khỏi cánh cửa.
Cộc...cộc...
Âm thanh gõ cửa vẫn đều đều vang lên, nó không nhanh, không chậm. Nhưng nó đủ khiến trái tim trong lồng ngực phập phồng của họ phải loạn nhịp như muốn nổ tung.
Cả bốn từ từ bước tới cánh cửa một cách chậm dãi. Mỗi bước chân đều không phát ra tiếng động, như những tên trộm đang đi rón rén.
Takeshi đưa tay ra cản Airi đi lên phía trước. Cậu quay qua và mỉm cười, giọng nói khẽ:
" Để tôi đi trước cho"
Nói xong, cậu đi lên phía trước và dẫn đầu. Ánh mắt cậu cảnh giác, nhưng loé lên một tia dáng gì đó, có vẻ là không sợ.
Elyssia với mẩu giấy bé đặt vào lòng bàn tay trái, đã có một vài chữ mà cô đã viết trước đó. Tay phải cầm bút sẵn sàng viết.
Không khí trùng xuống, mặc cho tiếng mưa lớn và tiếng sấm ậm ì bên ngoài. Họ bên trong với một sự im lặng đến đáng lo ngại. Không phải vì họ không nghe thấy tiếng sấm và mưa đang gào thét ngoài kia, mà là họ đã gạt bỏ hết mấy âm thanh đó đi và chỉ có âm thanh gõ cửa trong tai họ. Trời mưa khiến không khí ẩm thấp, nhưng hiện giờ bên trong, không khí lại đặc quánh đến mức khó thở. Cảm giác mỗi lần hít thở phải dùng nhiều sức hơn.
Takeshi đi sát đến cánh cửa cùng với, Airi đã đi lên phía trước cùng Takeshi. Takeshi tập trung nên cũng không để ý Airi.
Cả hai cùng lúc ngó vào cái khe nhỏ với những thanh gỗ đan chéo vào nhau như một tấm lưới nhỏ.
Bên ngoài vẫn là bầu trời tối đen vì cơn mưa, mây đen bao phủ như một lớp màu đặc. Những luồng sáng loé lên từ bên ngoài là chớp, ánh sáng hắt lên hai con mắt đang nhìn ra bên ngoài rò xét vợi mọi sự tập trung và cảnh giác.
Cả hai không thấy ai ở bên ngoài cả, chỉ có khung cảnh thiên nhiên gào thét bên ngoài.
Họ đảo mắt liên tục trong hốc mắt, liếc khắp nơi quanh tầm nhìn hạn chế mà họ có. Nhưng không có.
Cộc...cộc...
Một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng cả hai, cảm giác ớn lạnh khó chịu. Ánh mắt và vẻ mặt hoang mang từ từ lùi lại và quay lại.
Ayaka và Elyssia đang đứng sau quan sát. Khi thấy Airi và Takeshi quay lại, cả hai có ánh mắt trông chờ. Nhưng khi thấy ánh mắt cả hai, Elyssia và Ayaka nhíu mày.
Ayaka nói khẽ:" Có chuyện gì sao?"
Airi lắc đầu, cô cũng đã bình tĩnh lại rồi.
Takeshi với bộ mặt nghiêm trọng, lên tiếng khẽ:" Không có gì ngoài đó, nhưng âm thanh gõ cửa vẫn vang lên? Là sao chứ?"
Elyssia im lặng ghi lại. Cô vẫn rất bình tĩnh.
Ayaka có chút khó hiểu, cô nhíu này và nhăn mặt lại.
" Là không có gì sao?"
Takeshi gật đầu.
" Phải"
Airi quay lại nhìn cánh cửa, âm thanh " cộc cộc" của ai đó gõ cửa vẫn vang lên.
" Khả năng bên ngoài là một thứ gì đó rồi, và chúng ta không thấy được nó"
Airi bước những bước chân lặng lẽ đi qua Elyssia và Ayaka. Hơi thở cô có chút lặng nhọc.
" Đi vào đây đi"