Chỉ trong một khoảng khắc khi cả nhóm đồng loạt chớp mắt, không gian xung quanh lập tức thay đổi như thể mọi thứ trước đó chỉ là mơ.
Cả nhóm mở mắt ra cùng lúc, sự hoang mang hiện rõ trên khuôn mặt cả bốn người.
Cả nhóm đang đứng trong một căn phòng ngủ, với một chiếc giường không quá lớn cho hai người, chiếc nệm và chăn với màu đỏ tươi xen lẫn trắng. Chiếc gối màu đen. Tất cả được xếp ngay ngắn không một nếp gấp.
Ngay cạnh giường là một chiếc tủ nhỏ với một cây gậy được gắn đá phát sáng trên đỉnh, phát ra những ánh sáng yếu ớt, nó chỉ sáng hơn ánh sáng của một cây nến lớn một chút. Càng khiến cho không gian quanh phòng tối và mờ ảo.
Ngay cạnh chiếc tủ nhỏ, nhìn ra là một cánh cửa có chút cũ với màu đỏ đã phai đi theo năm tháng.
Bức tường gần cửa là một chiếc tủ lớn đựng đồ, với các hoạ tiết đơn giản và bình dân.
Đối diện với bức tường có cánh cửa ra vào là một chiếc cửa sổ kính. Bên ngoài, trời mưa như chút nước, mây đen bao phủ khắp nơi khiến ánh sáng từ mặt trời như tắt lại. Có thể so sánh ánh sáng từ hôm trăng tròn còn sáng hơn so với hiện tại.
Ngay phía dưới chiếc cửa sổ là một chiếc bàn với một chiếc ghế gỗ cữ. Trên bàn là một mảnh giấy lớn.
Phía góc tường bên phải để hai chiếc ghế cũ giống với loại đang đặt ở chiếc bàn.
Takeshi hoang mang, nhìn ngang ngó dọc.
" Đây là đâu?"
Cả nhóm đang đứng giữa nhà, ai lấy đều hoang mang nhưng cũng tản ra để xem xét xung quanh.
Ayaka cùng Airi bước tới chiếc giường, ánh mắt của ai lúc này cũng chỉ là dò xét.
Ayaka:" Đây là thử thách đó"
Ayaka và Airi liền ngồi lên chiếc giường êm, mặt nệm lõm lại theo trọng lượng cả hai.
Elyssia bước tới chiếc bàn ở cửa sổ, cô áp sát chiếc bàn và ngó lại gần mặt kính của cửa sổ.
Giọng cô nói khẽ khá bé, như thể để một mình cô nghe. Có chút ngạc nhiên trong tông giọng ấy:
" Bên ngoài đang mưa lớn quá, tôi không thể nhìn rõ ở bên ngoài có gì luôn. Bầu trời bị mây đen lấp kín rồi"
Airi với vẻ mặt nghiêm trọng, cô liếc ra chỗ Elyssia đang đứng, rồi lại liếc lại mặt giường.
" Cảm giác chân thật quá"
Takeshi bước lại gần chiếc tủ lớn và sờ vào mặt gỗ. Cảm giác lạnh từ mặt gỗ truyền vào các đầu ngón tay cậu.
" Như không phải là không gian ảo vậy"
Airi liếc nhìn Takeshi đang sờ mặt gỗ trên tủ. Giọng cô trầm xuống, thể hiện sự nghiêm trọng:
" Chưa chắc là giả đâu, đầy kẻ có khả năng thao túng thực tại hoặc không gian đó. Con ma đó không tầm thường, nó chắc chắn rất mạnh"
" Tôi sợ nhất là con ma này không tạo ra một thử thách ảo cho chúng ta. Mà có thể là hắn thao túng mọi thứ xung quanh chúng ta và biến mọi thứ thành trò chơi"
" Dù gì hắn mạnh như vậy chắc cũng là thuộc hạ của Loid Kencho rồi, mà là thuộc hạ của hắn. Chắc chắn nguy hiểm"
Ayaka gật đầu.
" Đến bây giờ tớ còn cảm thấy mình vào lâu đài đó là một sai lầm đây"
Takeshi quay lưng lại, và dựa lưng vào chiếc tủ, sự thô dáp có thể cảm nhận rõ qua lớp áo. Cậu khoanh tay trước ngực, vẻ mặt suy tư.
Elyssia vừa ngắm bầu trời tối đen tĩnh mịch bên ngoài, vừa nghe Airi nói. Cô cúi xuống và cầm lấy mảnh giấy lớn. Tay trái cô cầm mảnh giấy, nhưng chưa đọc, tay phải cô cầm lấy chiếc ghế và quay chiếc ghế lại.
Cô từ từ ngồi xuống, tờ giấy được đưa trước mặt cô. Cô liếc nhìn những dòng chữ đen mờ được ghi trên đầu của tờ giấy. Ánh sáng yếu ớt từ cây nến không khiến cô phải nheo mắt lại đọc, cô vẫn bình thản.
" Viết những gì các ngươi nhớ sau khi đêm xuống"
Thiên thần có mắt rất tốt, tầm nhìn rất xa và xa hơn những tộc khác. Và khả năng quan sát trong bóng tối gần như không bị kiềm chế. Đối với cô, ban đêm cũng như ban ngày vậy.
Cô nhíu mày khi đọc dòng chữ.
Cùng lúc đó, Takeshi tò mò. Cậu quay người lại và mở cánh tủ ra, tiếng " kẽo kẹt" của năm tháng vang lên. Airi và Ayaka liền chú ý đến hành động của Takeshi. Elyssia đang ngẫm dòng chữ trên giấy liền ngừng lại và ngẩng đầu lên quan sát Takeshi.
Takeshi có chút bất ngờ khi cậu mở cả hai cánh tủ ra, bên trong có một chiếc đồng cát kích cỡ bình thường. Nó đang chảy từng hạt cát rơi xuống mặt thủy tinh bên dưới, và mới chỉ có vài hạt.
Takeshi đưa tay trái lên và cầm chiếc đồng hồ cát, cậu quay người lại. Có chút tò mò.
" Xem này, tôi tìm được một chiếc đồng hồ cát"
Airi và Ayaka cũng không hiểu tại sao lại là chiếc đồng hồ cát, họ im lặng và quan sát.
Với bàn tay khá to, tay trái Takeshi trùm lên đỉnh chiếc đồng hồ cát, cậu liền thay đổi tư thế và đặt nó qua bên tay phải.
Lúc này, phía trên đỉnh chiếc đồng hồ cát là một dòng chữ. Takeshi nhíu mày đọc dòng chữ.
" Một ngày?"
Takeshi bước tới chỗ Airi và Ayaka khoe cho họ hai chữ trên đồng hồ.
" Nhìn nè, đồng hồ cát này sẽ chạy trong vòng một ngày"
Airi và Ayaka nhón lại gần để xem dòng chữ trên đồng hồ mà Takeshi đưa ra.
Airi với vẻ suy tư, cô nói:" Đây là thử thách, và có khả năng là chúng ta cần làm gì đó trong vòng một ngày"
Ayaka gật đầu đồng tình. Sau khi cô cố gắng đánh vần từng chữ.
" Có vẻ như là một nhiệm vụ rồi. Có thể là tìm một thứ gì đó"
Thực ra, trước đó khi mọi người mới ra khỏi khu rừng mà Ayaka ở. Họ đã đến nhà trọ, và Airi khi rảnh đã viết chữ ra tờ giấy và dạy cho Ayaka cách đọc. Hiện tại cô cũng đã biết đọc, nhưng khác chậm và phải quan sát và ngâm rất kâu. Cô vẫn chưa hề có khả năng viết. Vì họ ở đấy khá nhanh...
Elyssia cầm mảnh giấy trên tay bước tới gần, tiếng bước chân khiến họ quay qua liếc nhìn Elyssia.
Elyssia với vẻ hoài nghi, cô bế tắc và đưa tờ giầy cho Ayaka.
" Nhìn nè"
Ayaka cầm lấy tờ giấy, Airi bên cạnh liền ngó vào xem. Takeshi đang đứng cầm chiếc đồng hồ cát cũng ngó vào.
Airi:" Viết trong giấy những gì các ngươi nhớ trước khi đêm xuống?"
Cả nhóm vẫn chưa làm rõ được bất kì thứ gì trong đây.
Khi đọc dòng chữ, cả nhóm chỉ có thể là hoang mang và hoài nghi.
Elyssia với vẻ nghi hoặc:
-" Nhớ?"
Elyssia nói ra những gì mà cô đang suy nghĩ trong đầu:
" Đã là thử thách thì chắc chắn đây sẽ là manh mối rồi"
Cả nhóm im lặng nghe Elyssia phân tích.
" Chỉ có hai manh mối và suy luận của tôi cho rằng: có khả năng khi đêm xuống và chúng ta tỉnh dậy, có khả năng sẽ bị mất kí ức, vậy nên mới phải ghi lại"
" Ngoài trời đang mưa, thậm chí phân biệt ngày và đêm còn khó. Vì vậy chúng ta có chiếc đồng hồ này"
Elyssia chỉ tay vào chiếc đồng hồ khiến cả nhóm liền nhìn theo.
" Nhìn xem, đồng hồ mới chạy được một chút, và đồng hồ ghi bên trên là một ngày. Như vậy có nghĩa là khi đồng hồ chạy hét thì chúng ta sẽ mất kí ức"
Cả ba nghe Elyssia phân tích cũng phải mở mắt lớn trầm trồ trước màn phân tích của Elyssia.
Airi vuốt cằm, cô gật gù thấy rất hợp lý.
" Ra là vậy?"
Rồi cô lại ngẩng đầu lên nhìn cả nhóm.
" Nhưng vậy chúng ta ghi nhớ điều gì?"
Cả nhóm lại tiếp tục đi vào bế tắc.
Takeshi liền liếc nhìn qua cánh cửa đang đóng, cậu liền tay vào cánh cửa. Giọng nói bình thản:
" Chỉ có thể là bên ngoài, phải không?"
Tất cả liền đổ dồn ánh mắt về phía cánh cửa trong sự im lặng.
Takeshi đặt chiếc đồng hồ cát xuống bên chiếc tủ nhỏ cạnh giường, cậu bước lại gần cánh cửa và đưa tay ra muốn mở.
Nhưng Ayaka liền hồ lớn:
" Từ từ đã Takeshi..."
Takeshi liền ngừng lại, cả nhóm liền đổ ánh mắt về phía Ayaka.
Ayaka lên tiếng, nói ra suy nghĩ của mình:
" Tớ thấy đừng vội, đây là thử thách mà. Mọi hành động đều có thể ảnh hưởng đến một thứ gì đó đó"
" Nếu bây giờ mở cửa mà có chuyện gì thì sao? Bây giờ mọi hành động cần cẩn trọng"
Ayaka nhớ lại khi mình 11 tuổi, đang bẫy một con nai trong rừng. Cô nằm trong một bụi cây, ngay cạnh một chiếc cây được buộc một sợi dây. Cô nhìn chăm chú vào nó.
Trong lúc bất cẩn, cô đã di chuyển người một chút, một cành cây nhỏ ở bụi cây liền rung nhẹ, không may nó đã chạm vào sợi dây bẫy được ẩn trong lá của cô.
Sợi dây liền căng lên và âm thanh sợi dây phát ra khiến con nai lập tức chạy mất.
Trở lại, Ayaka đang mỉm cười.
" Là như vậy đó, giống như bứt dây động rừng vậy"
Airi và gật gù đồng tình.
" Vậy thì chúng ta sẽ ghi lại vào giấy đi, như vậy cho chắc chắn"
Elyssia gượng cười, nhìn tờ giấy đang đặt trên đùi Ayaka, cô lại quay qua chiếc bàn ở cửa sổ.
" Nhưng không có bút"
Cả nhóm có chút khựng lại một chút.
Takeshi bước tới, với sự khó hiểu.
" Không có bút thì ghi kiểu gì chứ?"
Elyssia gượng cười.
" Tôi không biết, ở chiếc bàn đó chỉ có một tờ giấy thôi"
Takeshi như nhận ra, cậu bước lại gần chiếc tủ nhỏ cạnh giường và mở ra.
Bên trong đúng là có một cây bút được làm từ một phương pháp nào đó khiến nó trong suốt và có thể nhìn được mực đen ở trong bút đang ở mức một nửa.
Takeshi thò tay vào và cầm lấy chiếc bút, cậu đứng dậy và đưa ra.
" Này, có mỗi chỗ này chưa kiểm tra thôi"
Airi có chút bất ngờ liền cầm lấy cây bút. Ayaka liền đưa cho Airi tờ dấy, Airi liền cầm lấy. Cô liếc nhìn xung quanh mọi người.
" Bây giờ tôi sẽ ghi là: Khi chiếc đồng hồ cát chạy hết, kí ức sẽ bị xoá đi. Như vậy được không?"
Cả ba liền gật đầu.
Ayaka:" cứ vậy đi"
Airi không đặt tờ giấy lên bàn để viết, cô đặt tờ giấy lên đùi mình và bắt đầu viết. Vì không kê lên bàn, những dòng chữ của cô khá xấu, nhưng vẫn có thể đọc được.
Khi cô viết xong dòng chữ: Khi chiếc đồng hồ cát chạy hết, kí ức sẽ bị xoá.
Mọi người xung quanh đều im lặng nhìn Airi viết. Airi ngừng bút và nhìn lại dòng chữ một lượt.
Cô cảm thấy chưa ưng ý. Liền ghi thêm một dòng nữa bên dưới: Phải cẩn thận trong từng hành động. Rồi cô dừng bút, cả nhóm cũng im lặng và cảm thấy hợp lí khi Airi viết thêm vào.
Takeshi liền lên tiếng, đưa ra một sáng kiến:
" Hay bây giờ xé nhỏ tờ giấy ra và chép y nguyên vậy, như vậy mỗi người đều có cảnh báo. Và nếu trong trường hợp khẩn cấp, ai có bút thì ghi lại những dòng cần thiết trước khi xoá kí ức"
Cả ba cô gái liền cảm thấy hợp lý. Rồi họ mỗi người đều có một mảnh giấy riêng ghi nội dung giống nhau. Elyssia cầm chiếc bút và đi lại gần chiếc bàn gần cửa sổ và đặt nó xuống trong sự quan sát của mọi người.
Airi:" Trường hợp khẩn cấp hãy chạy đến chiếc bàn và cầm lấy chiếc bút nhé"
Cả nhóm liền gật đầu đồng ý.
Airi:" Để chắc chắn, Elyssia sẽ đứng cạnh cây bút để đề phòng đi. Tôi cảm giác giờ chúng ta còn yếu hơn người bình thường nữa, tôi sợ phảm xạ không kịp"
Ayaka gập ngọn tờ giấy và để vào trong người.
Đột nhiên, một tiếng động lớn vang lên, phát ra từ bên ngoài căn phòng. Âm thanh như thể ai đó vừa đạp đổ cánh cửa.
Cả nhóm hoang mang, trước tiếng động lớn ấy. Sự cảnh giác bao trùm lấy không gian, nhưng vẫn xen theo chút lo lắng.
Airi với một chút bực tức.
" Nhanh vậy sao?"
Ánh mắt cả bốn người họ tập trung nhìn vào cánh cửa phía trước. Nhưng họ không di chuyển và vẫn ở im một chỗ.
Âm thanh lúc này liền biến mất, nhưng điều đó không hề giúp họ trấn an tinh thần. Mà giống như một khoảnh lặng trước cơn bão vậy.
Takeshi đứng giữa nhà, cậu vào tư thế chiến đấu quen thuộc. Ánh mắt cảnh giác nhìn vào cảnh cửa. Cậu thầm chửi trong tâm mình:
- " Khốn kiếp, không dùng được năng lượng . Mà cảm giác cơ thể yếu đi nữa"
Ayaka và Airi ngồi trên giường, ánh mắt cảnh giác nhìn vào cánh cửa.
Elyssia đang đứng cạnh bàn, nơi có chiếc bút được đặt trên đó.
Cô liền nhớ lại hồi nãy Airi bảo mình:
" Để chắc chắn, Elyssia sẽ đứng cạnh cây bút để đề phòng đi. Tôi cảm giác giờ chúng ta còn yếu hơn người bình thường nữa, tôi sợ phảm xạ không kịp"
Đột nhiên, sự yên tĩnh của tiếng mưa lại bị xáo trộn. Một âm thanh tiếng bước chân vang lên, tiếng bước chân từ từ, chậm rãi.
" Lộp cộp" âm thanh bước trên mặt sàn gỗ cứ lại gần hơn một cách trậm dãi.
Cả nhóm đứng im lặng bên trong bất động, không ai lên tiếng. Tim ai cũng đập loạn nhịp như muốn thoát ra khỏi lồng ngực.
Rồi tiếng bước chân như thể dừng lại trước cánh của.
Cộc...cộc...
Tiếng gõ cửa vang lên, cả nhóm hoang mang liếc mắt nhìn nhau. Những cú chạm mắt mang theo sự lo lắng tột cùng.
Cộc...cộc...
Những lần nuốt nước bọt dần tăng lên. Không ai dám làm gì cả, họ tự biết hiện tại không thể chiến đấu.
Cộc...cộc...
Tiếng gõ cửa hoà lẫn với tiếng mưa, khiến cho cảm giác đáng sợ càng được đẩy có lên. Cảm giác như một tiếng nhạc của sự lo sợ vậy.
Những hạt cát từ từ rơi xuống lăn trên mặt kính thủy tinh từ từ...
Elyssia từ từ, chậm dãi bước lại gần bàn, mắt cô chỉ nhìn về phía cánh cửa. Tay đang mò chiếc bút trước đó mình đã đặt trên bàn lên.
Cô sờ vào chiếc bút và nắm chặt, tay trái lật mảnh giấy lại sang đầu không có chữ. Tay trái và phải đưa lên. Như chuẩn bị viết những gì sẽ diễn ra tiếp theo. Hai tay cô run lên, ngòi bút cọ vào tờ giấy được đặt trên lòng bàn tay cô.
Không khí như đang lạnh hơn, cơn gió bên ngoài rít lên, mưa và gió va chạm vào chiếc cửa sổ.
Cộc...cộc...cộc...
Âm thanh gõ cửa nhanh hơn, như thể đang nói kẻ bên ngoài đang rất gấp rút và không khiên nhẫn.
Takeshi bước lại gần cánh cửa với những bước chân chậm dãi và không phát ra tiếng động nào.
Không ai dám thở mạnh, cảm giác như không đặc quánh lại cực kì khó chịu và một cảm giác lạnh khiến mỗi lần hít thở trong khó khăn thì một chút lạnh giá lại sộc thẳng vào trong mũi.
Takeshi đưa tay lên muốn cầm vào chiếc then chốt bằng sắt hình trụ để mở cửa.
Chạm...
Airi từ lúc nào đã nắm lấy tay phải đang đưa lên của Takeshi. Sức bóp của cô lúc này rất yếu.
Takeshi quay đầu nhìn Airi. Airi không nói gì, cô chỉ lắc đầu ra hiệu không mở.
Rầm!!
Âm thanh kim loại xuyên qua gỗ vang lên. Ai cũng hoang mang, Airi và Takeshi đứng gần cánh cửa mở to mắt vì bất ngờ.
Một thanh kiếm không quá lớn, nhưng nó cũng to hơn những thanh kiếm bình thường. Thanh kiếm đâm xuyên qua cánh cửa gỗ, lưỡi kiếm ánh lên ánh sáng mờ ảo hắ lên từ cây nến, và nó ở ngay phía trên chốt cửa.
Airi với sự lo lắng, ánh mắt dán chặt vào phía trước, thâm tâm cũng cảm thấy không ổn chút nào.
-" Kẻ này có ác ý"
Takeshi đứng lặng im, tay Airi vẫn đang cầm tay cậu.
Ayaka ngồi trên giường với sự lo lắng. Ánh mắt giữ nguyên về một phía, không chớp mắt lấy một lần.
Elyssia vẫn run, nhưng cô đã sẵn sàng ghi khi có chuyện gì xảy ra tiếp theo...
Giống như kẻ bên ngoài dùng sức, thanh kiếm đang ngay phía trên thanh kim loại chốt cửa liền được kéo xuống rất nhanh với lực cực mạnh. Xé toạc những mảnh gỗ cuối cùng như những sinh mạng khô khốc.
Thanh kiếm lật tức cắt đứt thanh kim loại chốt cửa. Âm thanh của kim loại vang lên chói tai.
Keng!!!
....
Ầm!!
Cánh cửa được đạp bởi một lực cực mạnh khiến nó bật lùi lại vào trong phòng. Và lướt qua mặt của Airi và Takeshi đang đứng phía trước, rồi đập mạnh vào bức tường.
Rầm!!
Âm thanh lớn vang lên, cung với đó là hai mẩu sắt ngắn là chốt cửa rơi xuống sàn gỗ.
Cộp...
Cộp...
Một người đàn ông với một bộ đồ khá gọn gàng màu lâu, như là một người lính đã không còn trong quân đội. Chiếc thắt lưng đen buộc bụng cho thấy rõ sự chỉnh chu.
Mái tóc đen nhánh, cùng với thanh kiếm cầm trên tay loé sáng lên. Bên hông là vỏ thanh kiếm cho thấy rõ sự chuyên nghiệp. Ở cằm có một chút râu, nhưng khá thưa thớt. Khuôn mặt có chút chán nản. Ánh mắt hiện rõ sát khí dành cho mọi người.
Airi và Takeshi chưa kịp định hình khi cánh cửa bị đá ra. Người đàn ông lập tức vung kiếm ngược từ dưới lên trên.
Tay phải mà Airi đang cầm tay Takeshi liền bị chém bay ở cổ tay. Kẻ này ra tay mà không nhăn mặt lấy một cái.
Bị chém bất ngờ, cơn đau từ vết chém khiến Airi lùi lại, cô nhăn mặt, biểu cảm đau đơn. Tay trái đang cầm tờ giấy liền rơi ra, cô cầm lấy tay phải đang không ngừng rỉ máu. Bàn tay liền xuống đất, máu văng ra.
Takeshi lùi lại hai bước trong sự hoang mang.
Ayaka lúc này đứng dậy, cô sửng sốt trước cảnh tượng máu me diễn ra.
Elyssia phía sau với đôi mắt hoảng hốt, nhưng cô vẫn không quên nhiêm vụ của mình. Tay cô thoăn thoắt ghi lại từng chữ của khung cảnh này.
Khi Takeshi lùi lại hai bước, người đàn ông lập tức vung kiếm. Nhát chém loé sáng cắt qua cổ Takeshi.
Tờ giấy trên tay Takeshi cũng rơi ra khỏi tay cậu.
Cậu trợn mắt bàng hoàng. Đầu cậu dần kìa ra khỏi cổ. Máu còn chưa cả kịp chảy ra.
Bất ngờ, không gian như méo lại.
Cả nhóm bừng mở mắt.
Khung cảnh lúc này đã bình thường trở lại. Cả nhóm đứng giữ căn phòng như lúc ban đầu mới dịch chuyển đến.
Cả nhóm hoang mang liếc nhìn xung quanh căn phòng.
Ayaka cảm thấy có gì đó lạ lạ ở ngực mình, cô liền đưa tay vào và lấy ra một mảnh giấy nhỏ được gập gọn.
Ba người kia đang đi xung quanh căn phòng và xem xét mọi thứ.
Ayaka vẫn đứng im và lật từng nếp gấp tờ giấy trong sự khó hiểu của chính mình. Khi lật được ra, cô nhíu mày đọc từng chữ trên tờ giấy một cách chậm chạp như em bé đánh vần:
" Khi chiếc đồng hồ cát chạy hết, kí ức sẽ bị xoá. Phải cẩn trọng trong từng hành động"
Ayaka hoang mang, cô nhăn mặt và liếc nhìn lại một lần nữa.
" Là sao?"
Airi bước tới chiếc giường và sờ lên mặt nệm, cảm giác êm ái truyền qua người cô.
" Đây là thử thách sao?"
Ayaka bước tới chỗ Airi, trong ánh mắt nghi hoặc, và suy nghĩ về dòng chữ.
Thấy tiếng bước chân tới, Airi liền quay qua, cô đứng thẳng người.
Ayaka đưa mảnh giấy ra phía trước mặt Airi.
" Cậu xem này"
Airi có chút khó hiểu, nhưng vẫn cầm lấy tờ giấy bằng tay phải. Cô xoay nó lại về phía mình và đọc thầm lặng trọng đầu.
Airi ngẩm lên nhìn Ayaka, rồi lại nhìn xuống tờ giấy, rồi lại nhìn lên vẻ mặt khó hiểu của Ayaka.
Ayaka:" Tôi không biết tại sao mảnh giấy này lại nằm trong ngực tôi nữa"
Airi nhíu mày, cô khó hiểu trước câu nói của Ayaka.
Airi cất tiếng trong sự hoài nghi:
" Nó tự xuất hiện ở ngực cậu?"
Ayaka không nói, cô chỉ gật đầu thay cho lới nói.
Elyssia bước tới chiếc bàn cạnh cửa sổ. Bên trên là một tờ giấy lớn với một dòng chữ. Elyssia cầm tờ giấy lên và đưa sát mắt mình.
" Viết những gì các ngươi nhớ sau khi đêm xuống?"
Cô ngẩng đầu lên và nhìn ra bầu trời tối đen đang mưa như chút nước xuống, như một cơn giận dữ của thiên nhiên.
Rồi cô cúi xuống quan sát dòng chữ một lần nữa và quay người đi về phía Airi và Ayaka.
Cùng lúc, Takeshi mở cánh cửa tủ lớn ra. Bên trong là một chiếc đồng hồ cát đang chạy những hạt đầu tiên.
Elyssia liền nhìn Takeshi đang chăm chú nhìn vào chiếc tủ được cậu mở ra. Cô liếc nhìn qua phía Airi và Ayaka đang chăm chú nhìn vào tờ giấy.
" Nè, các cậu. Ở kia tôi tìm được một tờ giấy lớn này"
Airi và Ayaka đang lặng im suy luận, thấy tiếng gọi của Elyssia. Ayaka quay lưng lại, Airi ngó qua một bên.
Ayaka:" Có chuyện gì sao?"
Elyssia bước tới gần và đưa cho Ayaka tờ giấy lớn. Ayaka cũng đưa tay và nhận lấy.
Elyssia:" Tôi thấy nó ở trên bàn chỗ cửa sổ"
Airi bước tới lại gần Ayaka và đọc dòng chữ trên tờ giấy lớn. Cả hai nhíu mày, và đưa mắt nhìn ra cửa sổ.
Airi:" Nó ở trên bàn sao?"
Elyssia gật đầu.
" Phải"
Takeshi bước tới và cầm theo một chiếc đồng hồ cát trên tay phải.
" Tôi tìm thấy chiếc đồng hồ cát này trong tủ này. Bên trên còn ghi một ngày nữa"
Ba cô gái liền quay qua và nhìn trên tay Takeshi là chiếc đồng hồ cát đang rí rách chảy xuống dưới.
Họ nhìn vào dòng chữ trên đỉnh đồng hồ.