Việt Anh đột
nhiên quyết định thử hấp thu Dị khí thay thế không khí, điều này khiến cho Đức
Huy bạn hắn phản đối quyết liệt. Đây là thứ gì chứ, không phải là đang liều mạng
đó chứ.
Loại năng lượng
mà khiến động vật biến đổi gen cấu trúc, khiến nó sinh ra năng lực lẫn kích thước
to lớn khác nhau, hơn nữa nhiều người còn không muốn dính phải loại thứ kì dị
kia, vậy mà hắn lại một mực muốn thử, đây là cỡ nào mạo hiểm cơ chứ.
“Cái tên đầu thú
dốt nát nhà ngươi mau khuyên hắn dừng lại đi, nếu không đừng có trách ta!” Đức
Huy cực kì bực bội lẫn phẫn nộ, hắn không ngờ được sức dụ hoặc đầu thú kì dị
sáu mắt kia lại mạnh tới vậy, hắn nắm hai chiếc sừng Bối Mạc Khắc mà quát không
ngừng.
“Hừ, dám nói bổn
gia gia là dốt nát! Ngươi thì thông minh chắc, đến cả Dị khí độc hay lợi ngươi
còn không biết thì sao dám xem thường ta!” Hai chiếc sừng Bối Mạc Khắc phát ra
quang mang sáng rực, một dòng điện trường có lực áp cao phóng thích.
Nguồn điện trường
mạnh bạo dí mạnh vào bàn tay Đức Huy khiến hắn giật bắn người ra phía sau, lực
điện áp này có thể so với điện áp cao thế ở quốc gia rồi.
“Được rồi Đức
Huy, đây là quyết định của ta, người đừng ngăn cản nữa! Không phải trước kia
ngươi từng nói muốn làm y khoa sao? Nếu tôi có điều gì xảy ra, thì nhờ cậu cả
đó!” Việt Anh thở dài tiến tới gần Đức Huy, ánh mắt nhìn hắn thật nghiêm túc mà
nói, hai tay vươn ra vỗ nhẹ vào vai hắn.
“Ừm, cẩn thận một
chút! Đầu thú sáu mắt, nhớ phải giúp cho hắn an toàn. Hắn mà có mệnh hệ gì thì
đừng trách ta!”
Dứt tiếng, Đức
Huy xoay người rời khỏi phòng. Ánh mắt hắn liếc nhìn Bối Mạc Khắc một cái, rồi
đóng cửa phòng lại.
“Hừ, ngu ngốc không
hiểu gì cả!” Bối Mạc Khắc nhìn Đức Huy rời đi không khỏi tức giận, ánh mắt liếc
sang một bên mà quát.
“Được rồi, bây giờ
có thể nào chỉ cho ta cách nhận biết Dị Khí tồn tại hay không?” Việt Anh lên tiếng,
hắn hiện tại vẫn chỉ là con người bình thường, nên rất khó nhận biết sự tồn tại
của Dị khí.
“Nếu muốn nhận biết
Dị khí thì vẫn nên tái tạo cấu trúc gen, biến đổi ADN để cơ thể thích hợp chứa
lượng Dị Khí bên trong!” Bối Mạc Khắc bay tới gần Việt Anh rồi lên tiếng giải
thích, nó cũng khá thích tính cách của hắn, dám nghĩ dám quyết và dám làm,
không một chút chần chờ, đắn đo hay do dự nào cả.
“Vậy phải làm thế
nào để có thể biến đổi?” Việt Anh trầm ngâm suy nghĩ, hắn hít thật sâu rồi lại
thở ra, tuần hoàn như vậy không biết vao nhiêu lần. Đến lúc đỏ bừng cả mặt, hắn
mới thở hồng hộc mà hỏi thêm.
“Nhân loại sao lại
ngu ngốc như vậy? Ngươi tưởng hít thở như vậy là đang hút Dị khí sao?” Bối Mạc
Khắc bay tới gõ mạnh lên đầu hắn mà chửi, nó thật không thể tin được hắn lại
dùng cách kia để cảm nhận được Dị khí, đây là cỡ nào ngu ngốc cơ chứ?
“Cái tên thú sáu
mắt này thật hay chửi người khác, chờ sau này ta có được siêu năng lực sẽ trị
ngươi!” Việt Anh tức tối trong lòng mà thầm nghĩ, hắn nhịn nỗi nhục này đã đủ rồi.
“Bây giờ ngươi ngồi
xếp bằng lại rồi nhắm hờ hai mắt, sau đó toàn bộ tâm thần hay suy nghĩ đều phải
loại bỏ, giữ cho trạng thái thả lỏng không một vướng bận, cuối cùng là hít thở
thật đều theo từng nhịp!” Bối Mạc Khắc nhìn Việt Anh mà giải thích, đây là cách
dễ nhất để có thể cảm nhận Dị Khí đang tồn tại và hấp thu nó.
Việt Anh nghe vậy
cũng gật đầu, hắn bắt đầu ngồi xếp bằng trên giường, hai mắt nhắm hờ lại, một
luồng hơi thở nhẹ nhàng tuôn ra, tâm thần trạng thái đều bắt đầu tĩnh lặng lả
lướt như những cơn sóng nhẹ nhàng trên mặt biển. Hơi thở hắn chậm rãi tiến vào
quỹ đạo ổn định, nhịp tim đập đều từng đợt, mỗi lần hô hấp đều có thể cảm nhận
được những hạt nhỏ li ti không khí tiến vào.
Hắn giữ trạng
thái như vậy trong suốt một canh giờ, toàn thân hắn đã tê cứng đến mất cảm
giác, nhưng hắn lại không nhúc nhích chút nào.
Xung quanh căn
phòng thoáng chốc trở nên vô hình, Việt Anh có thể cảm nhận được thanh âm dù với
tần số thấp nhất, những hạt không khí li ti đang trôi nổi trong không gian căn
phòng, mọi thứ giống như đang biến đổi theo hô hấp của hắn vậy.
“Tên này coi bộ
ngốc nhưng cũng không tệ!” Bối Mạc Khắc chăm chú quá trình Việt Anh thực hiện
không khỏi kinh ngạc, ánh mắt lấp loé vẻ hài lòng thầm nghĩ.
Ngay khoảnh khắc
này, Dị khí vốn đang trôi nổi dung hoà với không khí đột ngột biến động, nó như
bị vật gì đó kéo về một phía mà lao tới. Quanh thân Việt anh lúc này tràn đầy
luồng năng lượng màu xám lam, có thể dùng mắt thường thấy Dị khí ngưng thành thực
chất!
Dị khí xoay quanh
thân hắn như là đứa trẻ xoay quanh vậy!
Một lát sau, Dị
khí theo hô hấp của hắn mà tràn vào. Dị khí như một hải dương tiến vào theo hai
lỗ mũi của Việt Anh, từng đợt như vậy diễn ra mất tới thêm hai canh giờ.
Bên trong cơ thể
Việt Anh, Dị khí theo đường hô hấp tiến vào, bắt đầu thẩm thấu qua tế
bào, bắt đầu tràn tới bộ gen ADN và RNA. Dị Khí như thuỷ triều dập dờn uốn lượn,
va chạm không ngừng với bộ gen của hắn, lúc này từng đoạn mã gen của hắn tự
phát sáng, rung động, chồng lấn lẫn nhau.
Bên ngoài thân thể
Việt Anh hắn chấn động không ngừng, toàn thân thể đột ngột nóng lên đến đáng sợ,
nếu sử dụng máy đo nhiệt độ thân thể sẽ thấy vượt ngưỡng 40 độ C, da thịt của hắn
đỏ như bị lửa thiêu hừng hực vậy, đây là dấu hiệu ban đầu khi bị Dị khí xâm nhập
gọi là sốt cực cao.
Cơ thể hắn tất
nhiên hiện tại vẫn chưa thể chịu được cơn sốt cao như vậy, cho nên thân thể hắn
không kìm nổi mà co giật liên hồi. Bởi vì Dị khí đang tiếp xúc bộ gen ADN của hắn,
nên xương cốt từ cổ tới bàn chân hắn đều như bị gãy nát từng khúc vậy.
“Tên này, không
biết có chịu đựng được hay không?” Bối Mạc Khắc nhìn cảnh tượng thân thể hắn
đang co giật mạnh mẽ không khỏi kinh sợ, ánh mắt lộ rõ vẻ lo lắng thầm nghĩ.
Ngay khoảnh khắc
này, Việt Anh đột ngột thét lên vô số tiếng, ba hồn bảy vía bên trong thân thể tự
nhiên bay ra phân tán tứ phương bát hướng, cặp mắt hắn như laze phát sáng dữ dội.
Ba hồn bảy vía
liên tục nhập lại thân thể rồi lại phân tán, quá trình lặp đi lặp lại không biết
bao nhiêu lâu mới dừng lại. Thân thể hắn đổ đầu mồ hôi lạnh, đường thở của hắn
phun ra làn Dị Khí xám lam đậm đặc. Quá trình biến đổi gen vẫn đang tiếp tục diễn
ra, và sắp hoàn thành, nhưng nếu thân thể hắn không thể chịu đựng được sẽ dẫn tới
thất bại.
Một ngày trôi
qua, bên trong căn phòng lầu năm tại khách sạn trung tâm Hà Nội.
Việt anh hắn vẫn
đang trong gia đoạn tái cấu trúc bộ gen, quá trình này đã diễn ra một ngày một
đêm, hắn hiện tại bây giờ đã quá sức chịu đựng, hơi thở bắt đầu suy yếu kịch liệt,
da thịt hắn xuất hiện dấu hiệu Dị Hoá, đây là biểu hiện của sự thất bại hiển hiện.
“Không lẽ là thất
bại?” Bối Mạc Khắc nhìn da thịt hắn đang tha hoá biến đổi màu sắc không khỏi
cau mày, nó vốn còn muốn dùng hắn để thực hiện một kế hoạch nhỏ đó là giúp nó
trở về hành tinh của nó.
Nhưng nhìn hiện tại
có vẻ như không được thuận lợi!
Bên trong cơ thể
Việt Anh, Dị Khí đang từ bộ gen tiến tới não bộ hắn mà xâm nhập tha hoá. Tuy
nhiên lúc này, một làn sóng vô hình từ não bộ hắn kích phát lan ra hấp thu Dị
khí vào bên trong, điều này không hề hại hắn mà ngược lại giúp hắn rất nhiều.
“Đây là…Tinh Niệm
Dị Lực?” Bối Mạc Khắc cảm nhận được nguồn lực vô hình lạ phát ra, nó nhíu mày cảm
nhận thật kĩ rồi bất ngờ phát ra thanh âm: “Tên này vậy mà lại sở hữu Tinh Niệm
Dị Lực?”
Đúng lúc này, cơ
thể Việt Anh hắn vốn đang Dị Hoá thì đã dừng lại, một màu xanh lục mờ nhạt theo
lỗ chân lông hắn phát ra quang mang, chỉ sau mười phút hơn thì màu xanh lục đã
rõ ràng hơn và đang bao phủ toàn thân hắn.
Vù!
Khoảnh khắc tiếp
theo khiến Bối Mạc Khắc càng thêm bất ngờ, từ thân thể Việt Anh phát ra một loại
cảm giác lạnh lẽo xen kẽ với đó lại có sự nóng rát dữ dội. Ánh mắt Bối Mạc Khắc
nhìn tới, từ thân thể Việt Anh bùng phát ra mạnh mẽ, toàn bộ mặt đất bán kính
ba mét đều bị đóng băng tất cả, trên đầu hắn còn có những hạt tuyết trắng xoá
rơi xuống. Chưa dừng lại, một đoàn hoả diễm nóng bức bộc phát ra tứ phía, thế
nhưng mặt băng lại không bị hoả diễm thiêu đốt rạn nứt, ngược lại là Băng Hoả
giao thoa dung hoà với nhau.
Hự! Cùng lúc đó,
một loại sóng vô hình vô sắc từ đầu Việt Anh phát tán ra vô số, đây chính
là Tinh Niệm Dị Lực bộc phát. Nó lan tới đánh vào não bộ Bối Mạc Khắc, khiến nó
hơi choáng lui ra phía sau vài bước, sắc mặt lộ rõ vẻ chấn kinh mà thốt ra tiếng:
“Tam… Tam Hệ Dị Thể?”
Bên trong cơ thể
Việt Anh, bộ gen ADN đã hoàn toàn tái cấu trúc có thể chứa lượng lớn Dị Khí,
ngoài ra dòng máu đang lưu thông cũng biến đổi màu sắc Lam Hồng, đây là hai màu
sau khi sinh ra Song Hệ Dị Thể Băng – Hoả! Cơ bắp hắn cũng trở nên cường tráng
gấp vô số lần, xương cốt cũng thay đổi cấu trúc để có thể chịu đựng Dị khí tràn
tới, các nội tạng như ruột, dạ dày, gan, phổi, đều sinh ra Hạch Dị Năng ở trán
ngực và bụng. Thể trạng hắn lúc này đã có thể vượt xa người bình thường, cộng
thêm Song Hệ Dị Thể thì hắn đã vượt giới hạn vật lý mà nhân loài hiểu biết.
“Không ngờ mới đó
đã vượt qua hai Tiểu Cảnh Giới của Linh Căn Thức Tỉnh, giai đoạn đầu tiên để
người thường biết được sự hiện diện Dị khí gọi là Dị Khí Cảm Ứng. Mà Việt Anh hắn
đã vượt qua Tiểu Cảnh này, tiến vào cấp độ Tẩy Huyết Trùng Cốt! Không tệ, không
tệ chút nào! Lại còn sở hữu Tinh Niệm Dị Lực và Song Hệ Dị Thể Băng Hoả, quả
nhiên là nhân loài đặc biệt!”
Bối Mạc Khắc cảm
nhận được sự thoát thai hoán cốt sắp hoàn thành của Việt Anh, liền không do dự
mà đi một vòng quanh thân hắn xem xét, một lúc sau nó hài lòng mà lên tiếng.