Ficool

Chapter 13 - Chương 13: Khai Mở 20 Khiếu

Sau khi thông qua

hệ thống sinh học Cổng lớn Học Viện Linh Cảnh Sơ cấp, một ngàn người đăng kí đều

đã thông qua kiểm duyệt trở thành học giả của Học Viện.

“Giảng sư, bây giờ

chúng ta sẽ đi đâu?” Nguyễn Hoàng Anh đi gần vị giảng sư liền tò mò lên tiếng hỏi,

ánh mắt mọi người cũng đồng loạt hướng về phía vị giảng sư kia.

“Bây giờ ta sẽ dẫn

tất cả đi tới kiểm tra nội tế bào, kiểm tra bộ gen ADN, và xác định các thuộc

tính mà các trò đang sở hữu. Sau khi hoàn tất, Học Viện sẽ phân phát thiết bị hỗ

trợ cho các học giả mới!” Giảng sư Nguyễn Thanh Nam lên tiếng đáp, hắn vừa nói

vừa chỉ về một toà nhà phía sau mười tầng sau lưng bức tượng Bác Hồ.

Nơi đó chính là

chỗ để tiến hành kiểm tra và chẩn đoán bộ gen các học giả, xác định thuộc tính,

cấu trúc và phân loại trường lớp phù hợp để rèn luyện.

Di chuyển mất khoảng

chừng nửa tiếng mới tới toà nhà mới được gọi là Kiểm Tra Dị Thể.

Ở đây có phân

chia ba căn phòng kiểm tra Dị Thể nhân loài gồm Đơn Hệ, là những người sở hữu một

thuộc tính duy nhất, Song Hệ và Tam Hệ là những người sở hữu hai tới ba thuộc tính

khác nhau, và cuối cùng là kiểm tra chỉ số Tinh Niệm, đây cũng là nơi đặc biệt

nhất.

“Những người thuộc

tính Đơn Hệ Dị Thể mời vào đây, những người thuộc tính Song Hệ tới Tam Hệ mời

vào bên kia. Những ai sở hữu Dị thể riêng biệt đặc dị mời vào căn phòng đối diện,

tất cả hãy xếp hàng tiến vào, không được chen lấn hay gây gỗ đánh nhau!” Một vị

nữ tử xinh đẹp từ phía trước tiến tới, sau khi trao đổi sơ qua một lượt với giảng

sư Nguyễn Thanh Nam, cô ấy mới tiến tới vài bước cúi chào và đồng thời lên tiếng

phân chia.

Ngay lập tức sau

đó, số lượng người thuộc Đơn Hệ gấp nhiều lần số người Song Hệ hoặc Tam Hệ, nữ

giảng viên kia cũng phải bất ngờ trước cảnh tượng kia. Số lượng Đơn Hệ tới tận

994 người, mà Song Hệ và Tam Hệ chỉ có hai tới bốn người, đây là con số mà khiến

cô gái hoảng hồn.

Ngay sau đó số

người Đơn Hệ Dị Thể đều tiến vào bên trong phòng kiểm tra dị thể, quá trình kiểm

tra cũng đã bắt đầu.

Phía bên Song Hệ

hoặc Tam Hệ Dị Thể cũng đã tiến hành, về phần căn phòng Dị Thể riêng biệt đặc dị

thì nó liên quan tới não bộ, những người sở hữu những năng lực kì lạ đều sẽ tới

đó kiểm tra, nhưng trong số học giả đăng kí thì không có một ai cả.

Lúc này, Đức Huy,

Đỗ Hậu cùng hai cô gái khác đều tiến vào kiểm tra trước, bởi gì bọn họ đều là

Song Hệ nên được ưu tiên trước. Còn về Việt Anh và cô gái gọi là Lê Thị Kim

Liên thì đang đứng chờ, bây giờ đứng gần thì Việt Anh mới thấy được dung mạo của

nàng tinh khiết xinh đẹp tới cỡ nào, quả thật đây là lần đầu tiên hắn thấy được

cô gái xinh đẹp mà băng lãnh như vậy.

“Chào cậu, cậu cũng

tới đây…đăng kí vào Học Viện sao?” Việt Anh hơi run run và ngại ngùng, nhưng

sau đó cũng lấy hết can đảm mà lên tiếng hỏi, giọng nói hắn vậy mà thập phần e

ngại, khuôn mặt hắn cũng hơi đỏ ửng lên.

Kim Liên nghe thấy

cũng đảo mắt nhìn hắn một cái, nhưng rồi cũng nhìn qua nơi khác, ngay cả câu hỏi

của hắn mà nành cũng không thèm trả lời.

“Không biết cậu

vào Học Viện là Y Khoa – Sinh Học, Nghiên Cứu Khoa Học hay Quân Sự vậy?” Việt

Anh thấy nàng không thèm trả lời cũng thấy hơi quê, nhưng cuối cùng vẫn là mạnh

dạn hỏi thêm một câu nữa.

“Quân Sự!” Lần

này thì Kim Liên đã trả lời, tuy nhiên nàng chỉ nhạt giọng lên tiếng, ngay cả

cười hay nhìn qua cũng không luôn.

“Trùng hợp a, tớ

cũng vào Quân Sự. Sau này tớ và cậu sẽ cùng một lớp, có gì chúng ta có thể hỗ

trợ lẫn nhau!” Việt Anh không cảm thấy xấu hổ hay gì cả, hắn giơ bàn tay ra muốn

bắt tay với nàng trở thành người bạn cùng tu tập và tác chiến.

“Ừm!” Nàng khẽ đảo

con ngươi qua thấy Việt Anh nở nụ cười thiện cảm, bàn tay hắn đưa ra muốn trở

thành người bạn. 

Nàng gật đầu, bàn

tay trắng hồng đưa ra chạm nhẹ vào tay hắn rồi nhanh chóng thu lại.

Mặc dù chỉ là cái

chạm nhẹ nhưng cũng đủ khiến Việt Anh vui vẻ rồi, hắn thầm mỉm cười rồi đưa mắt

nhìn quanh, đột nhiên hắn cảm nhận được luồng năng lượng áp lực dị năng (khí tức)

phóng tới. Luồng áp lực dị năng này có ẩn chứa lôi đình chi lực, nó lao đến như

là cảnh cáo Việt Anh chớ động vào cô gái tên Kim Liên vậy.

Việt Anh đưa mắt

nhìn lên, từ trong hàng ngũ đứng chờ Kiểm Tra Dị Thể đang nhìn tới. Toàn thân hắn

hơi cường tráng to cao, khuôn mặt nham hiểm và ẩn hiện ác ý, mái tóc ngắn để rối!

Áp lực dị năng là từ thân thể hắn phóng tới, hắn giơ ngón tay cái ra chỉ thẳng

xuống đất rồi lại giơ bàn tay xẹt qua cổ vậy.

Việt Anh thấy được

hành động kia chỉ cười nhạt lắc đầu, cơ thể hắn đột ngột vận chuyển Dị khí, bộ

gen ADN tái khởi động, một luồng năng lượng trường (khí tức nhưng cao cấp hơn)

tuôn ra hướng thẳng tên vừa rồi mà phóng tới.

Năng lượng trường

mà Việt Anh phóng ra không chỉ chứa Song Hệ Dị Thể, mà ngay cả Tinh Niệm Dị Lực

cũng được kích hoạt lao ra. Nếu như lúc này không thể hiện lập trường rõ ràng,

thì sau này tồn tại trong Học Viện cũng trở nên khó nhằn hơn.

Kim Liên bên cạnh

cảm nhận được năng lượng trường khuếch tán không khỏi nhíu mày, nàng liếc qua

nhìn Việt Anh một cái, trong lòng thầm nghĩ: “Tên này cũng sở hữu năng lượng

não bộ sao?”

Tên thân thể cường

tráng cảm nhận được năng lượng trường phong toả, khiến hắn tái mét khuôn mặt,

toàn thân run sợ lẩy bẩy, ánh mắt ngay lập tức cụp xuống không dám nhìn vào Việt

Anh nữa.

“Cậu cũng sở hữu

loại Dị Hoá não bộ sao?” Kim Liên quay đầu nhìn Việt Anh mà hỏi, thứ nàng vừa

cảm nhận được đích xác là từ não bộ dung hoà phóng ra.

“Ừm, đây là Dị biến

thứ ba của tớ!” Việt Anh cũng gật đầu đáp, nhưng lại không nói rõ được vì đây

là thứ át chủ bài của hắn.

Sau khoảng ba

mươi phút hơn, Đức Huy, Đỗ Hậu lẫn hai người khác cũng hoang thành việc Kiểm

tra Dị Thể và đi ra, sắc mặt bọn họ có vẻ nhợt nhạt hơn một chút.

“Hai người sao vậy?”

Việt Anh nhìn thấy hai người họ như vậy hơi lo lắng tiến tới hỏi, hắn không biết

hai người trải qua những gì bên trong nữa.

“Không sao? Hai

người mau vào kiểm tra đi!” Đức Huy gian nan cười mà lên tiếng.

Nói xong bốn người

đều lại chiếc ghế ngồi chờ và nghỉ ngơi, không chỉ sắc mặt mà về hơi thở cũng

không đều nữa, dù sao cũng chỉ là cuộc kiểm tra Dị Thể mà thôi.

Việt Anh và Kim

Liên một mặt nhìn nhau, hai ánh mắt đều loé lên một vẻ gì đó giống nhau.

“Đi thôi!” Việt

Anh cười khan lên tiếng, hắn hót một hơi rồi thở ra.

Cả hai cùng bước

vào bên trong căn phòng Kiểm Tra Song hoặc Tam Hệ Dị Thể, vừa mới bước vào mà bọn

họ đã cảm nhận được nguồn Dị khí cực kì đậm đặc khuếch tán bên trong phòng.

“Dị khí nồng đậm

thật, nhưng lại cực kì thuần tuý! Hấp thu nó không khác gì thuốc đại bổ cả, Việt

Anh vận chuyện kỹ năng dị hoá Nguyên Tức Quyết hấp thu đi!” Bối Mạc Khắc trong

lòng bàn tay Việt anh cảm nhận được Dị khí nồng đậm không khỏi bất ngờ, nó thức

giục hắn nhanh chóng hấp thu để nhanh chóng Khai Mở 36 Khiếu trong cơ thể để đột

phá Tiểu Cảnh Khai Linh Khiếu.

Việt Anh nghe vậy

gật nhẹ đầu, kỹ năng dị hoá Nguyên Tức Quyết nhanh chóng vận chuyển! Dị khí

trong căn phòng lập tức như nhận lệnh tràn tới quanh thân Việt Anh, các lỗ chân

lông trên cơ thể mở ra để hấp thu Dị khí. Bên trong cơ thể, bộ gen ADN xoắn

xoay chuyển với nhau bắt đầu quá trình trao đổi với nhau, cấu trúc tế bào co

bóp liên tục để vận chuyển trôi chảy mượt mà như suối tuôn ra biển vậy.

“Rất tốt, mới đó

đã khai mở được 20 khiếu trong cơ thể rồi, tiếp tục như vậy không bao lâu sẽ đột

phá vào Khai Linh Khiếu a!” Bối Mạc Khắc gật đầu hài lòng mà truyền âm.

Việt Anh hắn mới

chỉ hấp thu lượng vừa đủ Dị khí bên trong căn phòng, vậy mà đã khai mở 20 mươi

khiếu trong cơ thể. Gồm có khiếu chính gọi là Khiếu Sinh Mệnh có 8 Khiếu, những

khiếu này có tác dụng điều hoà hoạt động sống, gắn với gen và quá trình Dị Hoá, ngoài ra nó còn giúp cho nhân loài hồi

phục thương thế nhanh, kháng độc (tuỳ vài loại độc khó kháng) và kháng bệnh.

Mà 12 khiếu còn lại

gọi là Khiếu Năng Lượng, đây là khiếu phụ trong cơ thể nhưng cũng quan trọng. Khi

khai mở 12 khiếu này, thì việc hấp thu hay chuyển hoá Dị Khí thành năng lượng

trong cơ thể đều dễ dàng rất nhiều, còn có khi khai mở thì con người có thể hấp

thu năng lượng ngoài môi trường, thậm chí có thể chuyển hoá dị vật, dị khí

thành sức mạnh bản thân.

“Xem ra ngày đột

phá Tiểu Cảnh Khai Linh Khiếu không còn xa nữa!” Việt Anh nghe Bối Mạc Khắc

truyền âm thì gật đầu đáp, hắn hơi nắm chặt bàn tay lại một chút.

More Chapters