Airi và Ayaka bước tới và nhìn xuống mấy món đồ dưới đất. Quay qua Elyssia và Takeshi đang đứng dậy.
Airi chỉ tay xuống bốn món đồ.
" Là chúng ở dưới gầm giường sao?"
Elyssia gật đầu.
" Phải"
Takeshi:" Mấy món đồ này kì quái thật"
Ayaka mỉm cười, cô vẫn rất thản nhiên.
" Sao bằng được bàn tay của Kuralak chứ"
Takeshi chẹp miệng một cái.
" Đừng nhắc nó nữa, nghĩ lại mà thấy sợ á"
Elyssia:" Vậy thì có vẻ chúng ta có rất nhiều đồ rồi đó, bây giờ tổng hợp lại xem có gì nào"
Ayaka đưa cho Elyssia quyển sách mà cô vừa mới tìm được.
" Cậu đọc đi, có vẻ chúng ta cần phong ấn con quái vật rồi"
Elyssia đọc nhanh một lượt và gập quyển sách lại.
Takeshi và cầm quyển sách của Elyssia và đọc.
Airi thấy vậy bắt đầu nên tiếng:
" Với những gì chúng ta vừa đọc, người phong ấn có vẻ là gã đàn ông đuổi giết chúng ta"
" Con quái vật kia có vẻ đã chạy ra bên ngoài rồi"
" Và chúng ta cần phong ấn nó, mặc dù tôi cũng có nghĩ: tại sao không phải là giết"
" Nhưng thử thách đưa cho những món đồ này thì chắc chắn phải là phong ấn"
Ayaka:" Có vẻ thực hiện phong ấn khá khó và còn có rủi do nữa"
Airi gật đầu.
" Biết là vậy, nhưng chúng ta đâu còn cách nào đâu"
Elyssia:" Vậy thì cứ thực hiện thôi, cầu may vậy"
Đột nhiên Elyssia nghe thấy âm thang lạ, rất đều, như là có ai đó đang bước đi.
Cô quay người và chạy ra bên ngoài khiến Airi, Takeshi và Ayaka hoang mang nhìn theo.
Ayaka:" cậu đi đâu vậy?"
Khựng lại, hai mắt mở to, đồng tử giãn ra và run run trong hốc mắt. Cơ thể cô run lên vì sợ, vẻ hoảng hiện rõ qua từng nét mặt.
Dưới nhà, gã đàn ông đã đứng giữa nhà và nhìn lên, đối mắt với Elyssia. Tay hắn đang cầm chặt thanh kiếm, miệng nở ra một nụ cười đầy điên loạn, miệng hắn lẩm nhẩm:
" Quái vật... ngươi đến đúng lúc ta đang chán đó"
Ayaka, Airi và Takeshi chạy ra ngay sau. Cả ba khựng lại và nhìn về phía người đàn ông.
Điều này khiến gã đàn ông càng trở lên phấn kích, giọng hắn nói lớn đầy điên cuồng.
" Thật tuyệt vời, tao sẽ chặt lũ quái vật chúng mày ra từng khúc."
Elyssia đứng trước giọng run run:
" M-Mọi người... C-Có kịp không?"
Gã đàn ông mở rộng vai, hai chân dang rộng, hắn xoay hông. Tay phải nhâng kiếm lên và lấy đà cho một cú phóng kiếm.
Biểu cảm hắn lập tức chuyển biến, hai hàm răng hắn nghiếng lại như thể muốn phá vỡ cả hàm răng của chính mình.
Hắn gằn giọng đầy tức giận, gân xanh nổi đầy mặt và tơ máu hiện ra trong mắt, cả mặt đỏ lên:
" Chết này"
Thanh kiếm rời khỏi tay và được phóng đi rất nhanh.
Airi lập tức kéo áo Elyssia ngược về phía sau và hét lớn:
" Quay lại"
Cả bốn quay người và bỏ chạy vào trong phòng.
Gã đàn ông lao tới, hắn không chạy từ cầu thang lên. Hắn chạy lại gần bức tường và bật nhảy lên cao và bám vào mép tường, rồi chèo lên và nhảy qua lan can.
Cánh cửa được đóng chặt lại. Thanh kiếm đâm thẳng lên bức tường phía trên.
Ầm!
Gã đàn ông đạp thẳng vào cửa một cái mạnh với cơn tức giận, hắn nghiến răng chửi:
" Lũ quái vật, mau ra đây"
Hắn nhảy lên và với lấy thanh kiếm.
Mở rộng vai và lấy đà cho một đòn chém.
Rầm!!
Vung kiếm thật mạnh vào cánh cửa, nhưng lưỡi kiếm bật ra và để lại một vệt dài và sâu trên cánh cửa gỗ. Có vẻ cánh cửa này dày và chắc chắn hơn những cánh cửa khác.
Bên trong, cả bốn người đang hợp lực. Tám cánh tay cố gắng dữ cánh cửa. Mặc dù có then cài bằng sắt, nhưng họ biết nó sẽ không thể cản được gã đàn ông.
Ai cũng gồng sức đẩy cửa. Airi giọng gấp gáp:
" Làm sao đây? Chúng ta bị kẹt trong đây rồi."
Takeshi:" Ai nghĩ cách đi"
Ayaka bất ngờ thả tay ra, cô chạy tới cái bàn ở cạnh cửa và muốn đẩy nó làm thứ chặn cửa.
Gồng sức và nói trong lúc đẩy, khiến giọng nói vô cùng khó nghe:
" Mọi người, tránh ra"
Airi, Takeshi và Elyssia liền khom người và lùi lại một chút để Ayaka đẩy cái bàn tới.
Đẩy xong, cô lại nghĩ ra một cách. Chạy tới cái giường và cầm lấy cái chăn.
Tiếng đập cửa lúc này ngày càng mạnh hơn khiến một cái bàn và ba người đang gặp khó khi phải chống đỡ.
Ayaka cầm chiếc chăn lớn chạy tới.
" Các cậu, chúng ta phối hợp và trùm chăn lên đầu hắn khi hắn bước vào"
Elyssia cố gắng nói:
" Dùng luôn đi, chúng ta sắp không trụ nổi nữa rồi"
Gã đàn ông bên ngoài liên tiếp đạp cửa và chém vào cánh cửa khiến cánh cửa chịu rất nhiều vết chém hiện rõ.
Đột nhiên hắn lại thôi tức giận, mặt hắn thả lỏng về trạng thái bình thường, ánh nhìn lạnh ngắt đầy chết chóc hơn cả những tảng băng.
Hắn lập tức đâm thanh kiếm vào rìa của cánh cửa, lưỡi kiếm đâm sâu vào bên trong.
Dùng sức mạnh, hắn kéo thanh kiếm từ trên xuống, cắt qua hai bản lề của cánh cửa. Âm thanh kim loại va chạm vang lên lạnh ngắt:
Keng...keng.
Hắn từ từ đứng thẳng, ánh nhìn vô hồn. Từ từ lùi lại để lấy đà.
Hông hắn chạm vào lan can, như một dấu hiệu. Hắn lao đến và tung ra một cú đạp bằng chân phải với lực rất mạnh.
Ầm!!
Cảnh của lập tức bị đạp nghiêng qua bên phải. Thứ duy nhất còn dữ cánh cửa không bị đổ là thanh chốt cửa đã bị đá cong đi, nhưng chưa gãy.
Hắn lập tức xông thẳng vào mà không thèm quan tâm thứ gì.
Lợi dụng bóng tối của căn phòng, Takeshi từ phía sau vung thẳng chai rượu vào đâu gã đàn ông.
Bốp!!
Cú đánh mạnh như một nhát búa giáng xuống. Cái chai vỡ tan như những giọt mưa đá trong một cơn bão.
Một cơn đau dữ dội và choáng váng ập đến. Mọi thứ trước mắt hắn biến thành một vệt mờ. Hắn lảo đảo, cảm giác như cả thế giới đang quay cuồng.
Máu chảy dài, dính vào tóc. Mảnh thủy tinh sắc nhọn găm vào vết thương. Một cơn đau buốt thấu xương. Đầu hắn theo lực mà cúi xuống.
Không để cho gã đàn ông thở. Takeshi vung thêm trai rượu thứ hai vào mặt hắn.
Bốp!!
Cú đập mạnh làm vỡ trai thủ tinh và những mảnh thủy tinh gặm thẳng vào mặt hắn, máu đỏ tươi trùm kín cả khuôn mặt.
Ayaka ngay bên cạnh lập tức tung chiếc chăn bay bổng lên và trùm lên người gã đàn ông.
Airi phía bên kia vung chân và đạp gã đàn ông bay ngang Ayaka và đâm sầm kệ sách.
Elyssia ôm lấy những món đồ cần thiết và chạy ra bên ngoài trước, ba người còn lại cũng chạy theo ngay sau.
Takeshi vừa chạy, vừa quay lại nhìn phía sau. Tay cậu từ lúc nào đã cầm thanh kiếm của gã đàn ông và chạy rồi.
" Như vậy là đánh chết rồi à?"
Airi giọng gấp gáp.
" Lo làm gì chứ? Hắn khoẻ lắm"
Cả nhóm nhanh chóng chạy xuống cầu thang với sự gấp gáp và lo lắng. Rồi lập tức chạy xuống hầm.
Chạy xuống bên dưới, Airi lập tức hô lớn chỉ đạo:
" Để cho chắc, Takeshi với tôi sẽ bê mấy thùng gỗ kia để chặn đường xuống của gã đàn ông"
" Elyssia với Ayaka hãy vẽ vòng phong ấn đi"
Cả nhóm lập tức hành động.
Những thùng gỗ lớn không biết là bên trong có gì, chúng rất lặng, khiến Airi và Takeshi phải chật vật bê từng thùng với những bước chân lặng nhọc đầy khó khăn.
Cùng lúc, Elyssia mở quyển sách có hình của phong ấn ra. Họ cũng tránh xa khối đá ra một đoạn vì cảm thấy nó không an toàn.
Ayaka hoang mang.
" Vậy vẽ bằng cái gì?"
Đột nhiên Takeshi đang bê các thùng liền gọi lớn, cậu tìm thấy một tờ giấy và đưa ra:
" Các cậu, tôi tìm thấy một tờ giấy này"
Airi vừa đặt thùng gỗ xuống ở phía cầu thang. Cô và Takeshi đã bị bịt kín nối đi bằng ba thùng trồng lên nhau, giờ chỉ cần gia cố thêm nữa.
Cô chạy tới với vẻ gấp rút.
" Đâu?"
Takeshi liền đưa cho Airi và nói lớn:
" Mọi người đừng lại gần cái khối đá kia nha. Nếu không bị phong ấn đó. Trên tờ giấy viết như vậy đó"
Airi đọc tờ giấy và lẩm nhẩm trong miệng:
" Đừng lại gần khối đá, nếu không sẽ bị phong ấn"
Cô như nhận ra điều gì đó.
Elyssia lúc này nói với Ayaka:
" Cắn máu ra viết đi Ayaka, không còn cái gì để viết đâu"
Airi nhớ lại tất cả những manh mối, cô mở mắt lớn nhận ra.
" Mọi người, tôi hiểu ra rồi"
" Lý do gã đàn ông kia đuổi giết chúng ta bởi vì thử thách này thiết kế chúng ta là quái vật"
Elyssia như nhận ra thông tin này mình chưa nói với mọi người, nhưng cũng bất ngờ khi Airi nói ra.
Airi tiếp tục nói:
" Khối đá này là phong ấn cũ để phong ấn con quái vật, và thử thách sắp xếp cho chúng ta là quái vật. Vậy nên mới có lời cảnh báo này"
" Đừng lại gần khối đá"
Takeshi cũng phải ôm đầu trước thông tin mình vừa nghe.
" Cái quái gì vậy? Thế cũng được nữa à?"
Nói xong, cô như nhận ra gì đó, lập tức quay qua và nói lớn:
" Takeshi, mau gỡ mấy cái thùng này xuống. Chúng ta quên không tìm con quái vật rồi"
Takeshi mở mắt lớn khi nhận ra.
" Thôi chết, hoảng quá nên quên mất rồi"
Airi:" Có khả năng nó ở trên trần nhà đó"
Takeshi lập tức chạy tới và bê xuống hai thùng gỗ, cậu và Airi nhảy qua cái thùng gỗ phía dưới đất và chạy lên phía trên. Takeshi vẫn không quên mang theo thanh kiếm.
Trên nhà, Airi và Takeshi cảnh giác quan sát một lượt, mắt hướng về căn phòng mà họ từng chạy ra.
Takeshi:" có vẻ như tên kia vẫn bất tỉnh rồi"
Cả hai nhìn lên trên trần nhà và cố gắng tìm.
Họ liên tục di chuyển để quan sát trên trần nhà. Mấy khúc gỗ khá lớn khiến họ phải đổi góc để nhìn cho chắn chắn.
Đột nhiên, Takeshi thấy một thứ gì đó đen đen ở phía trên. Cậu liền chạy lên trên cầu thang và đứng ở góc nhà nhìn lên.
Đó là con quái vật với thân hình cậu bé đang nằm trên khúc gỗ lớn để trốn.
Takeshi chỉ tay lên phía trên và nói lớn:
" Airi, tôi tìm thấy thằng nhóc rồi, nó ở phía trên, mau lên đây"
Airi lập tức chạy lên và cũng nhìn thấy.
" Là nó, thân hình trẻ con đúng với miêu tả."
" Làm sao cho nó xuống bây giờ?"
Con quái vật ở phía trên biết mình bị phát hiện, cố gắng dấu mình đi.
Nhưng Takeshi đã gào lớn lên:
" Mày muốn trốn à? Xuống đây"
Takeshi lập tức chạy vào căn phòng đầu tiên. Gã đàn ông vẫn nằm bất tỉnh và bị chăn quấn.
Cậu ôm lấy rất nhiều chai rượu trống và chạy ra bên ngoài. Rồi đến chỗ Airi và thả xuống.
" Đáp nó đi Airi"
Airi gật đầu. Cô đáp chai rượu lên và đạp thẳng vào khúc gỗ và vỡ tan, những mảnh vụn rơi xuống như cơn mưa lấp lánh.
Takeshi đáp một chai lên nhưng đã lệch. Cậu đáp thêm một chai nữa lên.
Lần này cái chai bay tới rất sát con quái vật và đập thẳng vào khúc gỗ, những mảnh thủy tinh bắn ra tung toé và văng và chân con quái vật khiến nó rung lên.
Những vệt máu bắt đầu chảy ra từ chân nó.
Airi đáp thêm một chai nữa, nhưng chỉ đập vào khúc gỗ và vỡ vụn.