Elyssia B mỉm cười.
" Là giải xong câu đố này không phải là thoát ra, mà là có cơ hội thoát ra. Ngươi vẫn cần chơi tiếp thử thách, sau đó hoàn thành như thường, chỉ khác là ta sẽ giúp ngươi một chút thôi"
Elyssia A im lặng, cô đang không biết nói gì cho hợp với những lời giải thích kia.
" Vậy có nghĩa là ta vẫn có thể bị kẹt ở đây sao?"
Elyssia B mỉm cười, giọng thản nhiên.
" Đương nhiên rồi"
Elyssia A quay lại và đọc tờ giấy, nhưng đầu cô vẫn còn vài suy nghĩ hoài nghi:
- " Liệu có tin được không? Hay thử thách này là thử thách tiêu diệt các bản sao?"
Thấy Elyssia A đọc tờ giấy khá lâu, Elyssia B lên tiếng:
" Đừng suy nghĩ nhiều, ta chắc chắn không hại ngươi đâu, tin hay không tùy ngươi"
Elyssia A nhếch mép cười.
" Đó là cách trấn an một người đang có nhiều suy nghĩ tiêu cực hay khó hiểu sao?"
-" Nếu vậy thì câu đố này này có ý nghĩa gì chứ? Hay đây là bài kiểm tra hắn muốn kiểm tra mình sau đó mới giúp à? Sao nó nói nhiều điểm đáng nghi quá vậy? Mâu thẫn với nhau quá, có nên tin không?"
Elyssia B nhún vai lắc đầu.
Elyssia A quay lại và đọc tờ giấy trên tay.
-" Cửa 1: ' Ta chính là cánh cửa dẫn ra bên ngoài ' "
Đặt tờ giấy vừa đọc xuống bàn, cô liếc mắt qua hai tờ giấy bên cạnh.
-" Cửa 2:' Cửa số 1 đang nói dối' "
-" Cửa 3: ' Đừng tin cửa số 2 ' "
Đọc xong, cô ngẩng lên và nhìn ba cánh cửa thô trước mặt, trông nó khá đáng ngờ, nhưng cô gạt đi và ngồi xuống ghế từ từ với cơ thể đầy nước.
-" Cũng khá dễ, chưa nghĩ nhưng mình cảm thấy mình giải được"
Nàng cau mày. Ba cánh cửa, ba lời khẳng định, nhưng chắc chắn chỉ một sự thật.
Cô nhắm mắt, bắt đầu phân tích trong đầu:
-" Nếu cửa số 1 thật sự dẫn ra ngoài… thì cửa số 2 nói ' Cửa số 1 đang nói dối' sẽ sai. Mà cửa số 3 lại nói 'Đừng tin cửa số 2'. Nếu cửa số 2 sai thật, thì cửa số 3 đúng. Tức là cửa 1 đúng. Mọi thứ khớp…"
Cô lặng một nhịp, rồi nghĩ tiếp:
- "Nếu ngược lại… cửa số 2 mới là đúng, nghĩa là cửa 1 nói dối… thì cửa số 1 không dẫn ra ngoài. Nhưng cửa số 3 lại bảo 'Đừng tin cửa số 2'. Nếu ta nghe lời cửa 3, thì cửa 2 sai. Mà nếu cửa 2 sai thì cửa 1 đúng. Mâu thuẫn hoàn toàn. Không thể là cửa số 2."
Cô mở mắt, ánh bạc lóe lên trong đồng tử, giọng lạnh lùng hơn hẳn:
- "Vậy chỉ còn lại một khả năng. Cửa số 3 là đúng. Nhưng nếu cửa số 3 đúng, nghĩa là cửa số 2 sai. Mà cửa số 2 sai thì cửa số 1 đang nói thật… Cánh cửa đầu tiên mới là lối thoát thực sự."
Elyssia khẽ nhếch môi, đôi mắt không còn hoài nghi mà trở nên sắc bén... nhưng khoảng khắc đó chỉ thoáng qua, cô cảm thấy khá dễ và dễ như vậy mới là điều đáng nghi.
-" Liệu có phải không nhỉ? Có mẹo gì trong câu đố này à?"
Nhìn chằm chằm vào cánh cửa với ánh mắt hoài nghi, cô đang khá hoang mang khi liệu có cái bẫy nào khác hay không.
-" Mình thấy đúng mà nhỉ? Chẳng nhẽ câu đố chỉ có mỗi vậy?"
Cô quay qua và nhìn Elyssia B đang hai tay chống xuống đùi, hai tay xoè ra như bông hoa và đợ lấy khuôn mặt, vẻ mặt vẫn rất thản nhiên và nhìn chằm chằm không rời mắt.
Hai người đụng mắt nhau, nhưng Elyssia B không quay đi mà vẫn giữ nguyên, còn Elyssia A thì quay lại và nhìn mấy cánh cửa với sự lo lắng.
-" Hay thôi cứ chọn đi nhỉ? Dù gì mình cũng chưa nghĩ ra thêm cái gì hợp lý hơn cả"
Cô đứng dậy từ từ, cơ thể va vào cái bàn khiến nó rung lên và mấy chiếc cốc kim loại trên bàn va chạm vào nhau và kêu " leng keng" chiếc ghế cũng bị xê dịch lại phía sau.
Có vẻ cô đã quyết định sau khi im lặng và suy nghĩ một hồi nhưng vẫn chưa có gì hợp lý hơn.
Lên tiếng với giọng chắc nịch:
" Lối ra là cửa số một. Ta không nhầm đâu."
Elyssia B ngồi lặng đi một thoáng. Trong ánh sáng lờ mờ của căn phòng, nụ cười ban đầu thoáng cứng lại, như thể không ngờ Elyssia A có thể phân tích nhanh đến vậy.
Một nhịp im lặng kéo dài, rồi khóe môi cô cong nhẹ, nụ cười trở nên khác hẳn, không còn cái vẻ thân thiện giả tạo ban đầu, mà mang theo chút gì đó pha lẫn chấp nhận và cả mỏi mệt.
"Đúng rồi… Cửa số một. Ngươi đoán không sai một chữ nào"
Cô khẽ nhấc tay, như muốn ra hiệu rằng trò chơi nhỏ này đã kết thúc. Giọng cô vang lên, lần này không còn che giấu sự thật:
"Ngươi thông minh thật đấy. Nhưng ngươi nghĩ ta cho ngươi câu đố này… chỉ để thử trí tuệ sao? Không. Ta muốn biết liệu ngươi có đủ quyết đoán để bước qua cánh cửa mà ngay cả ta "bản gốc" cũng từng sợ hãi hay không."
Elyssia A im lặng, nhíu mày nhẹ, không hiểu ý muốn nói là gì.
-" Nó nói gì vậy? Sao cứ rời dạc vậy?"
Nụ cười nhạt dần, thay bằng ánh mắt trống rỗng, như kẻ đã quá mệt mỏi sau vô vàn vòng lặp.
Elyssia A đứng im, trái tim như bị ai đó siết chặt. Trong khoảnh khắc, cô thấy rõ đôi mắt của Elyssia B, đôi mắt giống hệt mình, nhưng chất chứa sự mệt mỏi mà cô chưa từng nếm trải.
Elyssia A vẫn tỏ ra bình thản.
" Nói rõ hơn đi. Ta chỉ hiểu sơ qua ngươi nói thôi"
Elyssia B lại mỉm cười trở lại, nhưng đó là một nụ cười không mấy đẹp đẽ, nó gượng gạo và thô cứng, chẳng có chút mềm mại nào.
Giọng nói có chút buồn thoáng:
" Được, để ta giải thích cho nhé. Dù gì đây cũng là một phần mà"
" Thực ra thử thách này có một số quy tắc đó, ngươi biết không?"
Elyssia A:" Tiếp"
Elyssia B:" Thử thách này được thiết kế chỉ có bản gốc mới có thể ra ngoài thôi, còn những bản sao như cô không thể ra ngoài đâu. Để ta nói rõ hơn cho"
" Ta là một bản gốc, còn ngươi là bản sao. Ngươi nghĩ ta và ngươi khác nhau không? Chắc chắn là không rồi, có thể ngươi nghĩ chỉ là mấy vòng lặp thôi"
" Có một điểm khác, đó chính là bản gốc khi ở bên ngoài có thể nhìn thấy bản sao. Còn bản sao thì không, và hai bên vẫn không thể tác động nhau nhé"
" Đương nhiên ngươi không biết điều đó, bởi đơn giản ngươi là bản sao thì không thể nhìn được rồi"
" Việc nhìn thấy bản sao, chính là lúc biết mình sẽ có thể thoát ra đó"
Elyssia A:" Vậy ngươi là bản gốc sao?"
Elyssia B gật đầu.
" Phải"
Elyssia A:" Vậy sao ngươi không thoát ra"
Elyssia B:" Bởi vì vẫn còn hoàn thành thử thách nữa. Ngươi cứ im lặng nghe ta nói đi"
" Ta đã tìm hiểu rất lâu để được biết, nơi đây giống như vô tận vậy, đi mãi đi mãi mà chẳng thấy điểm dừng"
" Khi một bản gốc bước vào một căn nhà bất kì, thì bất kì ở đâu có một bản sao ở bên trong nhà bước ra bên ngoài, lập tức quyền bản gốc được trao đi. Nhưng nếu trong khoảng thời gian đó mà không có bất kì bản sao nào ở bất cứ nơi đâu bước ra ngoài, khi ngươi ra ngoài, ngươi vẫn là bản gốc"
" Ngươi cũng có thể thấy ở bên trong thì không nhìn được ra bên ngoài và ngược lại. Vậy nên, đây là cách duy nhất kiểm chứng, đã vậy khi bước ra bên ngoài, căn nhà ban đầu sẽ hoà vào không gian của thử thách và trộn lẫn, ngươi sẽ khó mà quay lại được, nếu không muốn nói là không thể"
" Và khi bản gốc chết, lập tức quyền cũng được trao đi"
Elyssia A:" Vậy làm sao ngươi khám phá ra luật của thử thách với độ triệt để này?"
Elyssia B cười nhẹ.
" Đương nhiên là quan sát rồi"
Elyssia A mở mắt lớn vì bất ngờ.
-" Như vậy mà vẫn quan sát được sao? Nếu vậy hắn phải mất bao lâu để qua sát chứ?"
Elyssia B nói tiếp:
" Ta sẽ trao cho ngươi quyền bản gốc, và ngươi hãy cố gắng mà thoát ra nhé"
Elyssia A nhíu mày khó hiểu.
" Tại sao ngươi lại trao cho ta? Hay đây mới là cái bẫy?"
Elyssia B mỉm cười, nhưng lại thể hiện rõ sự mệt mỏi.
" Ngươi chỉ cần bước ra ngoài và sẽ thành bản gốc thôi"
Elyssia A bị bơ đi câu hỏi, cảm thấy càng nghi ngờ hơn, cô gằn giọng:
" Nói cho ta biết, ý đồ của ngươi là gì?"
Elyssia lắc đầu.
" Không có"
" Nếu ngươi không bước ra ngoài sớm, gã đàn ông sẽ qua đây và giết cả hai đó."
Cô chỉ tay vào mấy thùng gỗ quen thuộc ở dưới tầng hầm, nay lại nằm một góc tường.
" Ta dùng cái đó để chặn đó"
Elyssia A vẫn cảm thấy không đáng tin, cô im lặng và nhìn chằm chằm.
Elyssia B cũng nhìn ra sự cảnh giác ấy.
" Ta có chạm được vào ngươi đâu mà gây hại, vậy nên đừng lo"
" Đó là trợ giúp dành tặng cho ngươi đó, đi và hoàn thành thử thách đi"
Elyssia A đứng im lặng và suy nghĩ.
-" Từ nãy giờ không hề có hàng động nào khác thường, ngoài cái ánh mắt có chút lạ đó ra thì không. Mình nên tin hay không?"
Cô nói lớn:" Vậy có nghĩa là khi ta bước ra sẽ là bản gốc sao?"
Elyssia B gật đầu.
" Phải"
Elyssia A :" Vậy nếu có ai đó đi ra thì không phải là ta thành bản sao à?"
Elyssia B lắc đầu.
" Không, ngươi sẽ vĩnh viễn là bản gốc luôn. Ta đang mong ngươi đừng có chết đó, nếu không thì phí công ta nắm đó"
Elyssia A nhíu mày.
" Sao ngươi dám khẳng định?"
Elyssia B thở dài, có chút mất kiên nhẫn, nhưng cũng hiểu chính mình.
" Ngươi cho ta yên tĩnh đi, ngươi chỉ cần biết như vậy là được rồi, và ngươi sẽ không thành bản sao đâu"
Elyssia A lùi lại từ từ về phía cửa, cô cũng đang muốn kiểm chứng sự thật, nhưng cũng sợ sẽ gặp nguy hiểm nếu ra ngoài.
Elyssia B vẫn nhìn với ánh mắt nặng trĩu.
Elyssia A quay người và mở cửa. Chớp từ bên ngoài loé lên và hắt lên mặt cô. Cô quay lại và nhìn Elyssia B, rồi lại quay lại và nhìn ra bên ngoài.
-" Quả thực giờ mình cũng chẳng biết làm gì cả. Đây cũng có thể là cơ hội đó, nhưng đúng và mấy quyền bản gốc ấy. Vậy thì nếu mình không thoát ra, thì vẫn còn mình khác nữa. Tạm thời cứ tin và ra thử đã, cũng không còn cách nào khác, cái căn phòng này không có ai ngoài cô ta cả"
Cô quay lại và thấy Elyssia B đang nằm trên cầu thang, buông thõng cơ thể đầy mệt mỏi, hai mắt chưa nhắm, nhưng nặng, rất nặng và dần nhắm lại.
Cô không quan tâm và quay đi.