Ficool

Chapter 85 - chap 85: 3 cánh cửa?

Bước ra khỏi con đường nhỏ do mấy cái thùng tạo ra.

Trước mặt Takeshi là một khối đá lớn, bên trên là chiếc đầu nâu bé, những hoa văn kì lạ và những ngọn nến đang cháy yếu ớt.

Takeshi có chút bất ngờ khi nhìn vào cái đầu nâu, cậu cảnh giác, ánh mắt không lay động. Biết rằng lời cảnh báo là không được lại hần phong ấn, và nhìn thôi cũng biết phía trước mặt là phong ấn rồi.

Cả ba cô gái tản ra và đứng quan sát.

Airi với giọng vô cùng cẩn trọng:

" Mọi người cẩn thận đó, không được lại gần"

Takeshi đứng sau, cậu có chút tò mò khi lấy con đường có những bậc thang lộ ra và dẫn lên phía trên. Im lặng và bước lại gần, cậu nhìn lên và thấy một cánh cửa.

Quay lại và gọi:" Nè các cậu, ở đây có nối đi lên này"

Cả ba cô gái bước lại gần, ánh mắt tò mò.

Ayaka:-" Đây rồi, đợi mãi mới tới"

Elyssia nhìn lên trên, rồi cô quay lại nói:

" Sao ở đây lại có cửa nữa vậy? Lại còn dẫn lên trên nữa"

Ayaka:" Có thể là nhà của ai thì sao?"

Airi:" Cứ lên xem là biết thôi mà"

Khi Airi nói xong, cũng là lúc Takeshi bước lên trên khiế mọi người chú ý. Cậu nói:

" Tôi mở nó nhé?"

Airi:" Ừ, mở đi"

Ayaka với giọng lo lắng:

" Nhớ cẩn thận đó"

Takeshi từ từ đẩy cửa ra. Phía trước mặt cầu là một cái bàn với những món đồ vứt lung tung. Mùi rượu nồng nặc sộc thẳng vào mũi cậu khiến cậu cũng phải nhăn mặt.

Bước tiếp và quan sát quanh căn phòng, cậu vừa quan sát vừa nói:

" Lên đi, phía trên an toàn"

Ba cô gái bước lên, và quan sát căn phòng.

Elyssia:" Hai ngôi nhà này nối với nhau bằng một đường hầm sao?"

Ayaka chỉ tay lên phía trên, nơi có các căn phòng ở đó.

" Trên kia có các căn phòng kìa mọi người"

Họ quay qua và ngẩng lên nhìn ba căn phòng thu gọn trong tầm mắt.

Elyssia:" Đây là thử thách thì mấy căn phòng đó để chúng ta khám phá. Vậy nên tôi nghĩ ngôi nhà này không có ai đâu"

Airi cũng cảm thấy đúng. Cô trầm giọng xuống:

" Ừm, nhưng các cậu vẫn phải cẩn thận"

Cả bốn bước lên cầu thang.

Ayaka:" Tớ nghĩ đây là nhà gã đàn ông đó. Tôi thấy chúng ta nên khám phá thật nhanh, sau đó rời đi thì hơn"

Takeshi:" Tôi cũng thấy vậy á"

Airi gật đầu.

" Chia ra thì hơi khó nhỉ? Tại vì có mỗi một cây bút để viết thôi"

Elyssia:" Vậy thì mở cửa hết ra, sau đó ngó vào và kiểm tra tình hình bên trong, sau đó mới chia ra"

Ayaka:" Hợp lý đó, vậy chúng ta mở hai căn phòng đầu, sau đó căn phòng cuối vùng nhau làm. Không được đi một mình"

Elyssia quay qua Ayaka bên cạnh.

" Tôi thấy hợp lý đó, vậy tôi đi với Ayaka nhé?"

Airi gật đầu.

" Ừ, vậy đi"

Họ để lại ba cây gậy có đá phát sáng bên ngoài cửa và bước vào. Ayaka và Elyssia bước vào căn phòng đầu, còn Airi và Takeshi bước vào căn phòng bên cạnh"

Ayaka và Elyssia đi quanh căn phòng, cố gắng không giẫm lên những trai rượu đã hết vứt lăn lóc trên mặt đất.

...

Sau một lúc, cả bốn cùng lúc bước ra, đánh ánh mắt qua nhìn nhau.

Ayaka cầm quyển sách trong tay và đưa lên.

" Nè các cậu, tôi tìm được quyển sách này có thêm thông tin này"

Airi và Takeshi bước lại gần, nhìn chằm chằm và quyển sách trên tay Ayaka.

Airi đưa quyển sách trong tay mình lên.

" Tôi cũng tìm được nè"

Airi đưa quyển sách cho Ayaka, cô cầm lấy. Airi đưa tay ra và cầm lấy quyển sách của Ayaka.

Elyssia:" Các cậu thử đọc xem"

...

Sau khi đọc xong, Airi lên tiếng:

" Ra là vậy, tôi hiểu rồi. Vậy là thử thách này là chúng ta cần phong ấn con quái vật"

Takeshi nói nối tiếp Airi:" Và nó có vẻ rất khó, điều này khiến chúng ta mất thời gian để chuẩn bị cho việc thực hiện"

Elyssia gật đầu, cô cũng thấy hợp lý.

" Vậy là thử thách thiết kế như vậy là để gây khó chúng ta thôi, nhưng cũng tạo điều kiện cho chúng ta liên tục khám phá thì mới tìm ra được"

Ayaka nghiêng quá một bên khi Airi và Takeshi đang đứng trước mặt và nhìn về phía cánh cửa cuối.

" Vậy thì bây giờ chúng ta cần tìm mấy món đồ để thực hiện phong ấn. Có thể là căn phòng cuối là nhà kho cất đó"

Elyssia:" Có thể lắm, nhưng cũng có thể là giấu chỗ khác, và căn phòng kia chỉ đơn giản là thêm manh mối tiếp nữa cho chúng ta mà thôi"

Takeshi quay lại và nhìn cánh cửa. Cậu khá gấp rút.

" Tôi nghĩ chúng ta nên khám phá luôn đi, bàn bạc nhiều đau đầu lắm"

....

Chuyển cảnh....

Elyssia mở cánh cửa và đẩy nhẹ vào bên trong. Cơ thể cô đang ướt sũng bởi nước mưa, quần áo ướt nhẹp, bám sát vào cơ thể cô, thật tồi tệ khi cô chỉ mặc một chiếc áo. Mái tóc bạch kim dài gần tới chân, nay đã được buộc gọn như đuôi ngựa và dựng lên, chúng bết lại bởi nước mưa. Cả khuôn mặt đầy nước mưa, khiến cô không cần rửa mặt cũng tỉnh táo, lông mi và lông mày bạch kim cũng ướt, mỗi lần nhắm mắt hay nhếch lông mày như lặng hơn.

Cô mở mắt bất ngờ, đứng khựng lại không nhúch nhích, nhíu mày nhẹ với ánh mắt hoài nghi, cô nhìn chằm chằm không rời mắt khỏi phía trước.

Bên trong nhà, căn phòng cũng khá tối. Một Elyssia đang ngồi trên ghế và quay về phía cửa, với ngoại hình đó, cô như một ngọn đèn trong bóng tối vậy. Mỉm cười nhẹ một cách thân thiện, như không hề có ác ý, tay đưa lên và vẫy như đang chào.

Cô cất giọng, âm thanh vẫn như vậy, chẳng khác gì Elyssia. Nhưng có một cảm giác gì đó đang khá mệt mỏi qua giọng nói trong vắt ấy:

" Chào nha, cứ vào đi. Tôi sẽ không làm gì đâu"

( Gọi Elyssia có sẵn trong phòng là Elyssia B, còn Elyssia mới bước vào là Elyssia B).

Elyssia A bày ra vẻ mặt khó hiểu, đầy hoài nghi và cảnh giác khi có một lời mời thân thiện đến lạ. Mặc dù chân cô đã bước vào trong một chút, nhưng cô vẫn không bước tiếp mà giữ nguyên tư thế, tay phải vẫn cầm vào tay nắm cửa. Cảm giác như Elyssia sẽ sẵn sàng chạy đk bất cứ lúc nào nếu cô cảm thấy có điều không ổn.

Cô lên giọng đầy nghi ngờ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào kẻ ngồi trước mặt mình đang khá thoả mái mời mình vào:

" Ngươi muốn gì?"

Elyssia B vẫn giữ nụ cười và chỉ tay vào bên trong.

" Cứ ngồi đi, tôi cũng có chạm vào cậu được đâu mà cảnh giác vậy?"

Elyssia A vẫn giữ vẻ mặt lạnh tanh ấy, ánh mắt nhìn chằm chằm và nói:

" Ai mà biết trong căn phòng này còn những người khác sẽ lao ra và tấn công ta bất ngờ chứ?"

Ayaka không cười nữa, nhưng vẻ mặt thân thiện vẫn còn đó.

" Đây là căn phòng trống, đừng lo. Tôi đang đợi cô đó"

Elyssia A nhíu, ánh mắt ấy không hề tin bất kì lời nói nào.

" Đợi ta sao? Ngươi nói thẳng vào vấn đề chính đi, đừng dài dòng"

Elyssia B chỉ tay vào phía bức tường khiến Elyssia chú ý đến và nhìn theo.

Ở bức tường có ba cánh cửa được đặt sát tường, không hề có dấu hiệu lạ gì. Rõ dàng những căn phòng khác ở đó không hề có cửa, nhưng ở đây lại có.

Elyssia A nhíu mày, ánh mắt hoài nghi, giọng như muốn tra khảo:

" Ý ngươi là gì?"

-" ở đây có cửa à?"

Elyssia B mỉm cười nhẹ, vẻ mặt vẫn rất bình thản.

" Ngươi thấy đó, ở đây có ba cánh cửa, giờ ta sẽ cho ngươi cơ hội thoát"

Elyssia A không hề hạnh cảnh giác.

" Tiếp"

Elyssia B nói tiếp:" Các bạn của ngươi đã thoát hết rồi, giờ còn mỗi ngươi thôi đó"

Elyssia A không hề tỏ ra bất ngờ, cô giữ ánh mắt ấy, tỏ ta bình thường nhất có thể.

" Ngươi muốn dở trò gì? Ngươi cũng giống ta và đang cần thoát ra khỏi đây thôi. Ta đoán đây là một cái bẫy nhỉ?"

Elyssia B lắc đầu nhẹ.

" Ngươi nhầm rồi. Để ta nói cho ngươi nghe. Bạn của ngươi đã thoát ra hết rồi, chỉ còn mình ngươi thôi. Lẽ ra ngươi sẽ phải ở trong đây mãi mãi, nhưng vì Vilkel không muốn cách ngươi vừa mới đi mà đã dừng chân rồi. Vậy nên đây là cơ hội duy nhất của ngươi"

Elyssia A vẫn cố tỏ ra bình thường, nhưng trong đầu cô đang đầy hoài nghi. Im lặng và suy nghĩ:

-" Chỉ còn mình thôi sao? Mọi người đã thoát ra thật rồi sao? Nghe khó tin quá, nhưng cũng không thể không có khả năng. Vậy là chỉ còn duy nhất mình?"

Cô đang im lặng, bỗng nói:

" Vậy sao Vilkel biết bọn ta đi đâu mà bảo rằng: không muốn mới đi đã dừng chứ?"

Elyssia B mỉn cười như hiểu rõ chính mình.

" Ngươi đã vào đây rồi còn nghĩ rằng không ai biết về ngươi sao?"

Elyssia B bỗng giọng thấp xuống và trầm hẳn, như đang nhấn mạnh lời nói để tạo sức nặng:

" Ngươi là thiên thần, đứa con lai với một yêu tộc và thiên thần. Mang dòng máu của mẹ là thiên thần, cha là một hồ ly chín đuôi. Ta nói phải chứ?"

Cô bỗng bồi thêm cho câu nói thêm sát thương, như cắt vào trái tim cô.

" Sống ẩn trong một khu rừng cùng cha và mẹ, nhưng lại bị tộc thiên thần phát hiện và truy sát"

Elyssia A lặng im, không nói lời nào, mặt cúi gằm xuống và tối sầm lại như một bầu trời u ám.

Elyssia B mỉm cười như đang chế giễu.

" Ngươi thấy ta tóm tắt cuộc đời ngươi hay không?"

Elyssia A nắm chặt tay mình lại. Nhưng rồi cô thả lỏng ra và bình tĩnh lại, biết rằng trong đây không thể chạm vào nhau. Nhưng trong đầu cô vẫn khá tức.

Giọng cô bình tĩnh trở lại:

" Ngươi là ta thì chả nói được vậy."

Elyssia B mỉm cười.

" Thôi nào, vào chủ đề chính đi. Ta sẽ hỏi ngươi một câu hỏi và ngươi sẽ trả lời, mấy cánh cửa này là một phần của câu hỏi đó"

Elyssia A: " Tiếp"

Elyssia B chỉ tay vào mấy cánh cửa. Mỗi cánh cửa đều có một số là: 1;2;3.

" Ngươi thấy số trên mấy cái cửa không?"

" Bước vào đây đi, ta không làm gì ngươi đâu"

Elyssia A vẫn khá cảnh giác, nhưng cô cũng đang khá sợ khi nghĩ đến mọi người đã thoát ra hết rồi.

-" Nếu mọi người thoát ra rồi, vậy thì mình cần giải nó và thoát ra. Nhưng thực sự vẫn khá khó tin, nhưng hiện tại cũng không biết làm gì, cứ thử xem sao"

Cô lặng lẽ bước vào.

Thấy Elyssia A bước vào, Elyssia B bèn đứng dậy, hành động này khiến Elyssia A khá cảnh giác và ngừng lại sau khi bước được hai bước. Nhưng Elyssia B quay vào bên trong, đi qua mấy cái bếp và đến cầu thang, nhường chỗ cho Elyssia A.

Elyssia A lặng im nhìn theo, không nói một câu nào, thấy đã đi khá xa, cô mới bước tiếp và đứng trước cái bàn.

Trêm bàn có ba tờ giấy lớn đang được đặt ngay ngắn, ở đó có viết những chữ gì đó. Nhưng Elyssia A không đọc, cô ngẩng lên và nhìn Elyssia B đang ngồi ở cầu thang.

Elyssia B thấy Elyssia nhìn mình, cô chỉ tay về phía bàn, ra hiệu đọc.

Elyssia cúi xuống và nhìn xuống các tờ giấy trên bàn.

Từ phía xa, Elyssia B nói thêm, như thể cô vừa nhớ ra:

" À, đây chỉ là trao cơ hội thôi nhé, nếu hồi nãy ta có nói sai cho xin lỗi"

Elyssia A cầm một tờ giấy lên, cô quay qua, vẻ mặt khó chịu, nhíu mày đầy khó hiểu.

" Ngươi nói vậy là có ý gì?

More Chapters