Ayaka lắc đầu nhẹ, cùng lúc nhắm hờ mắt.
" Cái đó tôi không biết nữa, tôi chỉ nhặt được quyển sách thôi mà. Chắc là thử thách giữ chừng cho chúng ta thêm manh mối đó"
Airi chống tay lên bàn và đặt má mình vào lòng bàn tay, có vẻ cô cảm thấy mỏi.
" Có thể lắm, chúng ta đang ngồi đợi và đợi các manh mối xuất hiện mà"
Elyssia vừa viết ra giấy, vừa nói:
" Vậy là tạm thời cứ coi như nhiệm vụ là phong ấn con quái vật đó, coi nó là mục tiêu đi. Còn trước mắt là chúng ta cần tìm nơi nào có phong ấn đã"
Takeshi gật đầu.
" Thử thách cho mục tiêu, nhưng không cho thêm các thông tin khác mà bắt chúng ta tìm. Nghe hợp lý đó"
Airi cảm thấy có chút nguy hiểm, lo lắng và nhớ lại những gì mình vừa đọc.
" Nhưng mà người phong ấn con quái vật đó đã bị điên từ từ. Vậy thì chúng ta mà phong ấn nó, liệu chúng ta có giống hắn không?"
Elyssia đã viết xong, cô cất giấy bút vào giày mình, rồi tham gia vào. Gật đầu khi Airi và nói đúng điểm mấu chốt mà cô cũng đang nghĩ tới.
Takeshi cảm thấy lo lắng hiện rõ qua giọng nói:
" Tôi sợ một người phải ở lại và giữ phong ấn như người đã phong ấn con quái vật trước đó ý"
Ai cũng phải im lặng trong khoảng khắc này, khi Takeshi nói xong.
Ayaka:" Mong là không đi"
Elyssia gõ ngón tay nên bàn và nói, như thể thu hút sự chú ý:
" Vilkel nói sẽ cho chúng ta viên đá sau khi hoàn thành thử thách mà, hắn sẽ không làm trò phải chọn như vậy đâu"
Airi thở dài, có chút khó khăn.
" Ai mà biết được chứ? Hắn là ma tộc mà, và bọn chúng khá thích chơi đùa đó"
Ayaka:" Vậy thì nếu chúng ta đến bước phong ấn thì hãy tìm hiểu kĩ hơn và xem liệu có cái giá nào phải trả không?"
Airi gật đầu với một chút khó khăn như chỉ có một sự lựa chọn duy nhất.
" Chỉ có thể là vậy thôi"
Ayaka:" Nhưng mà bây giờ tìm ở đâu nhỉ?"
Cô đứng dậy, chiếc ghế cũ mà cô ngồi lên đã thấm nước và đổi qua màu đen khi cô ngồi lên với chiếc quần ướt.
" Tớ thấy khó chịu quá, đồ ướt hết rồi"
Airi nhìn theo và chẹp miệng một cái.
" Cái này khó đây, ở đây chúng ta không có quần áo. Để cậu mặc như vậy mà cảm thì không ổn"
Elyssia nhìn theo và thở dài bất lực.
" Cố chịu nhé Ayaka, giờ cậu mặc đồ ngoài mà khô, nhưng đồ trong mà ướt thì lại dễ cảm ơn á"
Ayaka thở dài miễn cưỡng khi cố gắng nhâng chỗ ướt ra khỏi người mình khi nó đang bám sát vào người.
" Mong là tớ không bị cảm"
Takeshi nhìn xung quanh căn nhà một lượt, vẫn là mấy chi tiết đơn giản không có gì mới lạ cả.
" Chúng ta đã khám phá xong cái ngôi nhà này rồi, cũng không có gì nữa cả. Chẳng nhẽ bây giờ đến lượt manh mối ở bên ngoài sao?"
Ayaka im lăng suy nghĩ và nhìn cả ba người đang ngồi phía trước mặt mình:
-" Có vẻ họ chưa tìm cái dòng chữ dưới gầm bàn, nếu không mình đã bị nghi ngờ và không được cho vào rồi"
Airi quay qua.
" Ayaka ở bên ngoài có vào nhà nào trú mưa không?"
Ayaka lắc đầu.
" Tôi không"
Airi:" Vậy chắc là đến lúc chúng ta ra ngoài rồi đó"
Ayaka quay người và bước tới cánh cửa, vừa đi cô vừa nói:
" Tôi mở cửa cho mát nhé, trong này bí quá, còn lâu đồ tôi mới khô được"
Cô bước tới cánh cửa và mở ra, một làn khí mát sộc thẳng vào cô như một cú tạt mạnh. Cô cảm thấy có một chút dễ chịu, ánh mắy hướng về phía bầu trời đen và những ngôi nhà ở xa như những bóng đen.
Cô quay người, hiện tại cô đang đứng sát bức tường và có thể nhìn thấy một chút từ cái khe ở cầu thang.
Nhìn ra phía cả ba người đang ngồi, có vẻ họ đang suy nghi. Rồi đánh ánh mắt của mình ra phía cầu thang. Cô cảm thấy lúc này là hợp lý.
Cô khá bất ngờ và chỉ tay về phía cầu thang. Giọng có chút tò mò:
" Mọi người, ở kia có một đường phải không?"
Cả ba đang ngồi trên ghế liền đánh mắt theo. Ayaka bước lại vào trong và đi sát vào tường, rồi nghiêng người cố gắng nhìn.
Ba người kia cũng đứng dậy và đi tới.
Họ đi lại gần và thấy một cái khe nhỏ và phía cuối có cánh cửa cũ ở đó.
Cả bốn khá bất ngờ và nhìn nhau một lượt.
Ayaka thấy rất tò mò.
" Là tầng hầm sao?"
-" Hiện giờ đi chung với họ và khám phá căn nhà của gã đàn ông là tốt nhất"
Takeshi vuốt cằm và gật đầu.
" Có vẻ là vậy rồi"
Elyssia lấy giấy bút ra từ trong giày của mình và ghi lại.
Airi đi lên cầu thang và cầm lấy hai cây gậy có đá phát sáng và đi xuống, vừa đi vừa nói:
" Chúng ta thử xem trong đó có gì đi"
Takeshi có hào hứng nhưng cũng khá lo lắng sợ rằng bên dưới là điều không lành.
" Thì còn cách nào đâu, có khi dưới này lại có chỗ phong ấn con quái vật đó không chừng"
Airi đưa cây gậy phát sáng cho Ayaka và cô cầm lấy.
Cầm cây gậy phát sáng trong tay, làm cô nhớ đến những người tương tự họ cũng cùng cô đi xuống dưới, ánh mắt có chút trùng xuống, nhưng cô nhanh chóng kiểm soát cảm xúc và trở lại bình thường.
Airi cầm cây gậy phát sáng và đi qua Takeshi. Nhưng cậu cầm lấy cây gậy phát sáng mà Airi đang cầm. Airi quay qua thì thấy Takeshi mỉm cười, giọng bình thản và tự tin:
" Để tôi đi trước cho"
Airi giữ ánh nhìn một lúc rồi chuyển đi. Thả tay ra khỏi cây gậy. Giọng nói như đang khinh thường:
" Thể hiện"
Takeshi vẫn giữ nụ cười như một chỗ dựa vững chắc của mình.
" Tôi đi đầu là đúng nhất mà"
Airi với ánh mắt vô cảm nhìn Takeshi, không như cạn lời không biết nói gì.
Takeshi thấy Airi nhìn mình vậy cũng khiến nụ cười trên môi cậu dần cứng lại.
Airi:" Tùy cậu thôi"
Takeshi gãi đầu.
" Cậu phải tin tôi chứ? Từ khi nào tôi mất niềm tin trong mắt cậu vậy?"
Airi quay đi, không thèm nhìn Takeshi nữa.
" Tôi không mất niềm tin đâu, đừng lo"
Ayaka quay qua Elyssia đang đứng và đợi Takeshi đi vào trong cái khe nhỏ trước, sau đó là Airi đi theo ngay sau.
" Tôi soi cho cậu viết nhé?"
Elyssia lắc đầu.
" Đừng lo, không cần đâu"
Ayaka tò mò, nhưng cũng khá khó hiểu mà nghiêng đầu qua một bên.
" Tại sao vậy?"
Elyssia thấy Ayaka nhìn mình như vậy, cô cũng trả lời:
" Tôi là thiên thần mà, ban đêm đối với tôi như là ban ngày thôi. Vì vậy tôi không cần đèn hay đá phát sáng gì cả"
Ayaka khá bất ngờ mà" Ồ" lên một tiếng.
" Ra là vậy, nghe tuyệt ghê"
Takeshi đang đứng gần cánh cửa cũng thấy khá thú vị mà quay lại nói:
" Vậy cậu ấy đi cùng tôi mới phải đó"
Airi đứng ngay bên cạnh và thở dài bất lực.
" Cậu ấy mà đi trước và lại là người viết, nhỡ đâu làm sao không phải là chúng ta quay về điểm xuất phát ban đầu à?"
Takeshi khựng lại, có vẻ cậu đã quên điều đó. Cậu mỉm cười như muốn cho qua.
" Tôi quên, thông cảm"
Ayaka bước vào, sau đó là Elyssia.
Takeshi mở cánh cửa ra một cách từ từ, tay trái cậu cầm cây gậy có đát phát sáng và soi vào bên trong.
Takeshi cảnh giác bước vào bên trong, theo ngay sau là ba cô gái.
Tiếng" chít chít" của chuột kêu vang vọng.
Cả bốn nhìn xuống dưới cầu thang có chút lo lắng.
Takeshi là người bước xuống đầu tiên, không quên dặn dò:
" Nhớ cẩn thận nha"
Bọn họ từ từ bước xuống từng bậc thang, với những bước chân chậm mà chắc, mỗi lần bước là mỗi làn quan sát lại thật kĩ.
Đi xuống phía dưới, trước mặt họ là một đoạn người không rõ dài hay không. Nhưng nó khá tối khi ánh sáng từ đá phát sáng không thể soi xa đến.
Trước mặt là bóng tối khiến họ vô cùng cảnh giác, mọi giác quan như ở trạng thái hoạt động cao nhất.
Đi thêm một đoạn, họ bước tới cánh cửa gỗ cũ kĩ và đơn sơ, không có một chút mịn hay đánh bóng nào.
Takeshi nuốt nước bọt vào trong và quay qua Airi đang đứng bên cạnh mình, cậu gật đầu một cái ra hiệu.
Airi cũng gật đầu như một lời nói "sẵn sàng". Cô quay lại và gật đầu.
Elyssia và Ayaka cũng gật đầu sẵn sàng.
Takeshi từ từ mở cánh cửa ra, nhưng chắn trước mặt cậu là những cái thùng gỗ đang được xếp trồng lên nhau cao lên tận trên.
Takeshi bước lại gần và quay qua bên tay trái và thấy một lối đi nhỏ, cậu không do dự mà bước lên phía trước.
Trước mặt cả nhóm là một khối đá lớn hình trụ, xung quanh mép là những ngọn nến đang cháy và phát ra những ánh sáng yếu ớt. Trên mặt đá là những đường vẽ và hoa văn kì lạ, và ở giữa là một chiếc đầu nâu nhỏ.
Cả bốn khựng lại một nhịp có chút hoang mang, ai cũng thấy vô cùng khó hiểu.
Ayaka lặng im nhìn và suy nghĩ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào khối đá:
-" Đây là nơi phong ấn rồi, hồi nãy mình chạy hoảng quá cũng không để ý, giờ quan sát thì là thật rồi"
-" Vậy là sẽ phải phong ấn con quái vật đó lại một lần nữa như thể ra cố phong ấn vậy"
Cô thoáng nghĩ qua đến Kuralak, nhưng rồi lại gạt đi.
Airi:" Có vẻ đây là nơi phong ấn nhỉ?"
Elyssia đứng sau và ghi lại một cách cẩn thận.
Takeshi bước lên phía trước và quan sát, cậu vô tình thấy nối đi dẫn lên trên. Chỉ tay về phía đó và quay người lại.
" Mọi người, ở đây có nối đi này"
Ayaka bước tới ngay bên cạnh.
-" Có lẽ nên khám phá ba căn phòng kia trước xem có manh mối gì thêm không"
Cô chỉ tay về phía đó.
" Hay chúng ta đi đường này nhé?"
Airi cũng đi tới và nói ngay sau Takeshi và Ayaka đang đứng phía trước.
" Từ từ đã"
Bất ngờ, một ánh sáng đỏ loé lên.
Elyssia bước lại gần và muốn qua sát kĩ hơn, cô mở mắt lớn khi ánh sáng đỏ loé lên từ những kí tự trên khối đá. Cô hoang mang và bất giác lùi lại. Chiếc đầu nâu rung lắc dữ dội, ánh nến sáng mạnh hơn...
Và rồi, ánh sáng ấy đã nuốt chửng cô. Elyssia lập tức biến mất mà không kịp phản ứng gì.
Khi cả ba thấy ánh sáng đỏ loé lên và quay lại. Họ đã không thấy Elyssia đâu nữa.
Airi hoang mang nhưng đầu cảnh giác mà liếc nhìn xung quanh.
" Cái gì sáng vậy?"
Takeshi nhíu mày, cậu cảm thấy cứ thiếu thiếu, chợt nhận ra... Giọng nói lớn rất hoảng:
" Elyssia đâu?"
Lúc này, Airi và Ayaka mới nhận ra, Elyssia đã biến mất từ lúc nào không hay.
Ayaka hoang mang, vội chạy tới cánh cửa sau những cái thùng và ngó vào, nhưng không có gì, cũng không thấy cánh cửa nhúc nhích, tại vì cô là người đi cuối và đóng cửa nên cô vẫn nhớ.
" Đâu rồi? Cậu ấy đùa à?"
Airi quay ngang ngó dọc.
" Không lẽ cậu ấy đi về bên kia nhà rồi à?"
Takeshi:" Cậu ấy không sợ bóng tối thì có thể lắm"
Ayaka nhăn mặt khó hiểu.
" Nhưng mà chúng ta bảo khám phá mà?"
" Hay để tôi quay lại và tìm nhé?"
Airi gật đầu đầy nghiêm trọng.
" Được, nhưng phải cận thận đó, chúng ta đang rất bị động"
Ayaka gật đầu, ánh mắt tím thạch anh loé lên sự tin tưởng.
" Ừm"
Cô quay người và chạy vào đường hầm, tay nắm chặt cây gậy có đá phát sáng.
-" Chuyện quái gì đang diễn ra vậy? Tại sao lại biến mất chứ?"
Airi và Takeshi đứng im không nói lời nào trong tình huống đầy sự hoang mang này.
Chợt Takeshi lên tiếng, cậu chỉ tay vào khối đá:
" Này? Không lẽ do khối đá này làm à?"
Airi đã nghĩ đến việc đó rồi, nhưng cô không nghĩ ra gì hơn, vẻ mặt vẫn rất nghiêm trọng.
" Tôi không biết nữa, tôi sợ đây là một phong ấn gì đó nếu đến gần là bị hút vào ý"
Takeshi khá bất ngờ.
" Có cả loại đó luôn sao? Vậy Elyssia đã bước vào đó và bị phong ấn sao?"
Airi lắc đầu.
" Không biết"
Nói xong, cô quay qua Takeshi với ánh mắt nghiêm trọng và cảnh báo:
" Cậu nên cẩn thận đó, tốt nhất là đừng có lại gần"
Takeshi đang khá lo lắng và nóng ruột khi Elyssia biến mất mà không rõ lý do.
" Vậy giờ phải làm gì bây giờ?"
Airi đang bình tĩnh trở lại, giọng cô trở lại bình thường:
" Cứ bình tĩnh và đợi Ayaka trở về tìm xem, xem có phải Elyssia ở bên đó không?"
Bất ngờ, một giọng nói trầm, mang theo sự uy hiếp và chết chóc, hắn gằn giọng:
" Lũ quái vật các ngươi muốn đến cứu nó sao? Các ngươi còn lâu mới giải được phong ấn của ta"
Airi và Takeshi mở mắt lớn hoang mang, từ từ quay lại. Trước mắt cả hai là người đàn ông đang đứng im ở đó, cây gậy có đá phát sáng được vứt dưới chân, làm ánh sáng hắt từ dưới lên mặt hắn khiến cho hắn càng trở lên đáng sợ hơn.
Thanh kiếm đã được rút ra từ lúc nào đó, hiện đang hướng mũi xuống dưới mặt đất, tay hắn nắm chặt chuôi kiếm.
Airi lên tiếng trước, cô vẫn rất hoang mang khi lại có một người đàn ông xuất hiện ở đây. Mỉm cười nhẹ và tỏ ra một chút thân thiện:
" Bọn tôi đang đi khám phá căn hầm, không ngờ nó lại nối tới nhà ông đó"
Người đàn ông đang đứng lặng im và ánh mắt thù địch nhìn cả hai thì đột nhiên nở ra một nụ cười rộng đến tận mang tai.
Biểu cảm biến đổi nhanh một cách khó hiểu.
Hàm răng trắng muốt lộ ra, khuôn mặt như đang rất thích thú, cùng với ánh sáng từ đá phát sáng hắt từ dưới lên khiến hắn lúc này vô cùng đáng sợ mà chẳng cần động tay cũng đã đủ sức uy hiếp về mặt tinh thần rồi.
Giọng hắn thay đổi một cách chóng măt từ trầm chuyển qua trong, giọng trong khiến hắn cười càng trở lên đáng sợ hơn.
" Hahaha, là quái vật thì chắc chắn phải chết. Các ngươi chẳng cần cứu nó đâu, ta cho các ngươi ở cùng nhau luôn cũng được"
Hắn lao đến với tốc độ cực nhanh, thanh kiếm trên tay hắn vung từ trên xuống.
Takeshi đứng phía trước không kịp phản ứng với tốc độ đó. Chỉ đứng im và đón nhận nhát chém đang lao tới.
Xoẹt!!!!
Thanh kiếm chém dọc từ trên xuống và chẻ đôi Takeshi ra làm đôi một cách dễ dàng mà không hề có chút khó khăn nào.
Máu bắn lên mặt Airi đang đứng lặng, mở mắt lớn trong sự bàng hoàng, cơ thể đông cứng và lạnh buốt.
...
Ayaka lúc này đang chạy trong đường hầm và trở lại, cô rất gấp gáp.
-" Mình lục tung nhà mà không thấy Elyssia đâu cả, phải quay về bảo với hai người kia mới được"
-" Chẳng nhẽ mấy cái hoa văn trên khối đá đó là phong ấn hay gì sao?"
-" Khốn kiếp mà, tìm một nơi mà mọi người không nghi ngờ rất khó. Giờ đi chỗ khác chắc chắn những người trong nhà đó sẽ nghi ngờ cho xem"
-" Đen quá, đang đâu Elyssia biến mất rồi, như vậy là thành thiếu một người. Cũng không biết có tìm được ngôi nhà nào thiếu mình nữa hay không?"
Đang chạy, cô khựng lại khi cảm thấy có gì đó không ổn. Không gian xung quanh như đang biến dạng, giống như mặt nước tĩnh lặng đến đông đặc chợt có con thuyền đi qua và khiến mặt nước phải biến đổi theo.
Hoang mang và nhìn xung quanh, mắt cô mở lớn cố gắng nhìn.
-" Chuyện gì vậy? Căn hầm bị làm sao à? Hay do ánh sáng của đá phát sáng yếu khiến mình nhìn thành như vậy?"
Chợt nhận ra điều gì đó khinh khủng, cô tức tốc chạy lên phía trước.
-" Đấy là tầng hầm của gã đàn ông, không lẽ hắn đã xuống và bắt gặp Airi và Takeshi đang ở đó, sau đó giết họ"
Cô đang chạy thì dừng lại, cảm giác khó hiểu và nếu chạy sẽ khó suy nghĩ hơn đứng im.
-" Vậy có nghĩ là họ sẽ bị xoá kí ức"
Cô nhìn xung quanh không gian tối.
-" Vậy còn mình thì sao? Không lẽ do mình không phải là người của nhà này sao? Và mình không bị ảnh hưởng bởi điều đó?"
-" Elyssia biến mất rồi, sẽ không còn tờ giấy mà cô ấy ghi chép nữa, có nghĩa là mọi thứ sẽ trở lại ban đầu. Liệu Elyssia có quay lại không? Và Ayaka của căn nhà này thì sao?"
Cô hoang mang và chạy ngược lại... Sau một lúc chạy tới cánh cửa, cô dừng lại nhưng không mở ngay. Nuốt nước bọt vào bên trong trong sự lo lắng.
Cô bám tay vào cánh cửa và từ từ mở ra, nhưng khi vừa hé ra một chút, cô khựng lại khi nghe thấy giọng nói.
...
Airi và Takeshi bước ra bên ngoài trong sự hoang mang. Họ đi dọc trên hành lang và nhìn xuống dưới nhà với sự lạ lẫm.
Takeshi cảm thấy rất khó hiểu.
" Tại sao chỉ có hai chúng ta được dịch chuyển đến thử thách vậy?"
Airi lắc đầu, nhún vai.
" Không biết nữa, có khi họ sẽ được nhận thử thách khác đó"
Takeshi:" Vậy là hai chúng ta sẽ phải giải chung một thử thách sao? Không rõ hai người kia có ở chung hay không, nhưng chúng ta đang có hai người chắc chắn thử thách sẽ rất khó rồi đây"
Cả hai bước xuống dưới nhà, những bước chân" cộp...cộp" khi họ bước xuống nền đá. Họ đứng đó và quan sát xung quanh căn phòng một lần nữa.
Takeshi nhìn quanh căn phòng.
" Nơi này là sao đây? Chúng ta cần làm gì?"
Airi lắc đầu, trong khi nhìn một lượt căn phòng.
" Chắc phải tìm rồi"
Takeshi có chút khó chịu.
" Bắt chúng ta tìm kho báu trong căn nhà này à?"
Cậu thấy căn nhà này cũng bình thường, giọng hạ đi:
" Nhưng căn nhà này khá bình thường nhỉ? Nếu tìm kho báu chắc chỉ là vấn đề thời gian"
Airi bước lên phía trước, vừa đi vừa nói:
" Ai mà biết có phải tìm kho báu hay không chứ?"
Takeshi đi theo ngay sau.
" Cũng có thể mà, hiện giờ chúng ta cũng không hề biết gì mà"
Airi đi lại gần căn bếp và đi vào muốn kiểm tra xem bên trong này có gì không.
" Căn nhà này khá đơn sơ, có khi nó lại lấy manh mối hay cái gì đó ở một nơi nào đó"
Takeshi đi lại gần và ngó vào bếp.
" Có khi nào nó bắt chúng ta phải chơi ghép hình không?"
Cậu vuốt cằm.
" Nói sao ta?"
Rồi lại nghĩ ra.
" Thử thách bắt chúng ta thu thập các manh mối và ghép nói lại sau đó tìm ra cái gì đó chẳng hạn, hoặc thu thập đủ là thoát được ra"
Airi đang mở từng cánh tủ trong bếp ra và nhấc từng chiếc bát và đĩa lên để xem xét.
" Cũng có thể lắm"
Takeshi quay người và đi lại gần cái bàn và nhìn một lượt.
Airi bước ra khỏi bếp mà không thu hoạch được cái gì, mặt hiện rõ biểu cảm thất vọng.
...
Ayaka lúc nay đang đứng sau cánh cửa của căn hầm và nghe toàn bộ cuộc trò chuyện của Airi và Takeshi.
Cô đang cảm thấy rất khó, đầu cô đang rất rối.
-" Cứ cho Elyssia bị phong ấn đi, và khi bị phong ấn sẽ không thể đi trở lại được nữa. Bị phong ấn là biến mất luôn"
-" Và mình là người ngoài bước vào cũng không hề bị ảnh hưởng, chỉ có những người ở sẵn trong nhà mới bị xoá kí ức thôi"
-" Không phải, đây giống như một dạng vòng lặp mới đúng, và cứ một ngày hoặc ai đó bị giết thì vòng lặp sẽ đưa trở về ban đầu"
-" Vậy mình cần làm gì đây? Bây giờ họ đang thiếu mình và Elyssia rồi, nếu mình đột nhiên xuất hiện thì biết phải giải thích như nào chứ?"
Cô quay đầu lại và nhìn xuống dưới những bậc thang đang được soi sáng bởi ánh sáng của đá phát sáng, ánh mắt cô trùng xuống.
-" Không ổn chút nào mà, khả năng mình cần tự hành động một mình thôi. Sau đó tìm một căn nhà nào đó cũng đã thiếu mình mới được"
-" Nếu vòng lặp vừa bắt đầu, có nghĩa là người đàn ông chưa về nhà phải không nhỉ? Nếu vậy mình cần khám phá hai căn phòng ở nhà hắn càng nhanh càng tốt mới được"
Ayaka quay người, cô gấp gáp chạy xuống dưới cầu thang... Và muốn trở lại nhà gã đàn ông.
Đang chạy trong đường hầm, vì trong đây khá bụi khiến mũi cô khá khó chịu.
" Hắt xì"
Cô hắt xì một cái mạnh, nhưng không quan tâm và chạy tiếp.
...
Cô chạy tới cánh cửa và mở nó một cách gấp gáp, và chạy vào, lướt qua khối đá, nhưng cô không quan tâm mà tiếp tục chạy và không muốn mất thời gian ở dưới này.
Chạy nên trên nhà gã đàn ông, cô tức tốc chạy lên cầu thang mà không chút do dự. Ánh mắt liếc tới căn phòng đầu tiên và rồi lại chuyển hướng ra xa, nơi căn phòng thứ hai ở đó.
-" Căn phòng thứ nhất kiểm tra rồi, bỏ qua đi. Mình cần kiểm tra căn phòng thứ hai"
Cô chạy tới và mở cánh cửa ra, căn phòng khá tối, nhưng tay cô cầm sẵn đá phát sáng rồi. Đưa lên và quán sát xung quanh căn phòng.