Cả nhóm sau một hồi chạy gấp rút, tiếng thở dồn dập hoà vào tiếng bước chân nhỏ và bé gần như không nghe được. Họ thành công chạy trở lại căn nhà đầu tiên của họ.
Ai cũng thở dốc lên liên hồi. Người thì dựa vào tường, người thì ngồi xuống cầu thang.
Takeshi:" M-Mệt...quá...chút nữa là chết rồi"
Ayaka vừa nói vừa thở, bị ngắt quãng liên hồi:
" C-Cứ...tưởng là nhà hoang không có người cơ, không ngờ lại có thật..."
Elyssia nhét tờ giấy và chiếc bút vào trong người, có vẻ trong lúc vừa chạy, cô cũng vừa viết luôn. Cô ngồi trên cầu thang và thở dài.
" Ừ...thấy nó đổ nát và trông lâu như vậy, tôi cũng tưởng đó là nhà hoang đó"
" Đó là tiếng của một người đàn ông, liệu có phải là người đàn ông đã giết Takeshi trong lần xoá kí ức khác không?"
Airi đã thở chậm lại, cô bình tĩnh nói:
" Cũng có thể lắm, đã thế lại còn có đường hầm nối qua nhà chúng ta nữa. Tôi cũng nghi lắm nè"
Vừa nói, cô vừa bước lên trên cầu thang và đi từ từ lên, như thể không có gì làm, như đi dạo.
Takeshi:" Nếu vậy có khi xíu nữa hắn sẽ qua tìm chúng ta hay không?"
Ayaka thở dài:" Hắn làm sao biết được chứ?"
Elyssia:" Hồi nãy chúng ta chạy cũng đóng cửa rồi mà. Chắc hẳn không biết đâu, còn nếu xíu nữa mà mò qua đây thì tôi cũng chịu đó"
Airi đứng trên hành lang, cô nhìn xuống dưới và hai tay chống vào lan can. Rồi nói xuống:
" Nếu qua đây chắc chẳn sẽ có lý do gì đó thôi, nhưng tôi cũng không nghĩ ra được giả thuyết nào hợp lý cả"
Đúng lúc đó, Airi liếc nhìn ra phía cánh cửa trong lúc nói. Cô thấy một cái gì đó lướt qua cái khe nhỏ ở trên cửa.
Airi nhíu mày, yên lặng nhìn.
Cộc...cộc...
Tiếng gõ cửa bên ngoài vang lên, có thể cảm nhận một chút gấp gáp qua giai điệu đó.
Cả nhóm đang ngồi nói chuyện lập tức quay qua, ánh mắt cảnh giác cùng lúc nhìn về phía cánh cửa. Ai cũng yên lặng và nghe, liên tục trao đổi ánh mắt với nhau.
Airi đứng phía trên vẫy tay, muốn gọi mọi người lên trên chỗ cô.
Cả ba đi những bước chân lặng lẽ không phát ra tiếng động, từ từ bước lên cầu thang.
Khi đứng cùng Airi, cô đặt một ngón tay lên miệng mình, ra hiệu im lặng. Ánh mắt hiện rõ sự cảnh giác.
Cô đứng sát gần mọi người hơn, nói với tông giọng bé:
" Nghe này, hồi nãy tôi đứng trên đây nhìn thấy thứ gì đó lướt qua cái khe cửa kia. Sau đó tiếng gõ cửa mới cất lên"
" Theo như tôi thấy: kiểu như một đứa trẻ con á. Lướt sau đó gõ cửa. Vì chỉ trẻ con mới có thân hình đó thôi, chúng chạy vào tầm nhìn của cái khe cửa, sau đó đứng sát lại gần và khe cửa không thấy được"
Cả ba im lặng nghe Airi phân tích.
Ayaka:" Có khi nào là một sinh vật nào đó có thân hình nhỏ không?"
Airi gật đầu nhẹ.
" Tôi lấy thân hình trẻ con làm ví dụ đó"
Elyssia:" Chắc là quái vật thôi"
Takeshi cảm thấy vẫn khá mơ hồ.
" Vậy cậu chỉ thấy một cái bóng lướt qua thôi à?"
Airi gật đầu.
" Chỉ có vậy thôi"
Takeshi nhíu mày.
" Cứ cho là quái vật, vậy thì chúng ta sẽ không mở cửa là chắc rồi. Nhưng trong giấy lại ghi có một tiếng động, khả năng là bị phá cửa mà xông vào đó"
Elyssia:" Nhưng nếu phá được cửa thì tại sao nó phải gõ cửa. Nó trực tiếp phá là được mà, chả nhẽ muốn chơi đùa hay có mục đích nào sâu xa hơn à?"
Elyssia bắt đầu ghi thêm vào tờ giấy: Có ai đó bên ngoài trông như một đứa trẻ gõ cửa.
Ayaka:" Hiện tại tôi cũng chả nghĩ ra mục đích nào sâu xa cả"
Takeshi nảy ra một ý tưởng trong đầu mình:
" Hay chúng ta thử trốn ở một chỗ nào đó, sau đó quan sát đi"
Airi gật gù, thấy cũng khá hợp lý.
" Ừ, tôi thấy được đó"
Mọi người đều đồng loạt liếc nhìn xung quanh, cố gắng tìm ra một chỗ trốn hợp lý, và có một chút gấp gáp hiện rõ.
Ayaka với giọng thể hiện rõ sự lo lắng:
" Cái nhà này đơn sơ quá, không thấy chỗ nào hợp lý cả"
Elyssia đã ghi xong, cũng đang cố tìm.
" Cố đi, tôi nghĩ cánh cửa kia sắp không trụ nổi rồi"
Takeshi tìm mãi mà chả thấy đâu, cậu bất giác ngẩng đầu lên trên trần nhà.
Trên đó có rất nhiều khúc gỗ lớn, là chỗ chống đỡ trước những cơn gió có thể thổi bay mái nhà.
Takeshi thấy ở trên cũng khá hợp lý, cậu hạ đầu xuống bình thường.
" Nè các cậu, ở trên trần nhà được đó"
Cả bốn đồng loạt ngẩng lên và thấy trên đó cũng khá hợp lý. Nhưng vấn đề vẫn là làm sao lên trên đó.
Airi:" Sao lên được bây giờ?"
Ai cũng không nghĩ ra cách nên.
Nhưng Takeshi lại có một ý tưởng loé lên trong đầu.
" Hay chúng ta đứng lên vai nhau đi, tôi thấy cách đó là hợp lý nhất rồi"
Mọi người rất gấp gáp, đành chấp nhận.
Airi gật đầu nhẹ.
" Được, vậy chúng ta làm"
Elyssia và Ayaka cũng gật đầu đồng tình.
Trần nhà cũng không quá cao, chỉ cách họ hơn 1 tharn.
Takeshi quỳ một hối xuống dưới đất, ngay sát bức tường, ngay phía bên dưới một khúc gỗ lớn trên trần nhà. Giọng cậu gấp gáp:
" Nhanh nên, không còn thời gian đâu"
Airi nói rất nhanh:
" Vậy tôi sẽ là người tiếp theo cho"
Airi bước tới, ánh mắt có chút lo lắng cho Takeshi.
" Cố nhé"
Takeshi gật đầu.
"Ừ"
Airi giẫm chân phải lên vai Takeshi, sau đó chân trái nhấc lên, đồng thời chân phải giẫm mạnh để bật lên vai Takeshi. Cảm giác nặng khiến cậu có chút khó khăn mà chịu đựng... Airi đã đứng thành công trên vai Takeshi.
Airi ở trên vai Takeshi nói xuống:
" Được rồi"
Takeshi từ từ đứng dậy với sự khó khăn và vô cùng nặng. Sức mạnh cơ bắp của họ bị giảm xuống như người thường, dẫn đến chỉ để 1 người giẫm trên vai cũng là một thứ gì đó vô cùng nặng nhọc.
Takeshi đứng dậy có chút run run và lắc lư. Airi đứng phía trên hơi mất thăng bằng, cô gắng chống tay vào bức tường. Elyssia và Ayaka chạy đến với sự lo lắng, cô gắng giữ Takeshi không nghiêng quá mạnh.
Hai hàm răng Takeshi cắn chặt lại và nghiến, mặt nhăn nhó khi dùng hết sức. Mắt mở lớn, đồng tử giãn ra...
Takeshi thành công đứng thẳng, Airi ở trên có chút sợ ngã, nhưng cũng thở phào một hơi. Cả hai đứng úp người về phía mặt tường.
Takeshi gấp gáp.
" Nhanh nên"
Elyssia chỉ tay vào mình và nhìn Ayaka.
" Tớ nên trước nhá?"
Ayaka gật đầu.
" Lên đi"
Takeshi đang đứng sát tường và úp người vào đó, hai tay cậu đưa ra sau lưng và đan lại thật chặt, tạo thành một chỗ giẫm cho Elyssia.
Takeshi từ từ mở chân rộng ra một chút và sẵn sàng.
Elyssia nhâng cao chân phải và đặt lên hai tay mà Takeshi đan lại thành một.
Cô giẫm xuống, hai tay bám vào vai Takeshi. Takeshi cắn răng, cậu cố gắng nghiêng người về phía trước, cố gắng không bị kéo ngược lại. Airi đứng phía trên nhìn xuống phía dưới, cô cảm nhận được khã rõ Takeshi đang nghiêng người.
Elyssia đã thành công nhâng chân trái lên, và chân phải đang đặt vào lòng bàn tay của hai tay Takeshi được đan lại.
Cô có chút run run theo Takeshi, từng cử động đều rất chậm. Cô biết, nếu ngã thì mọi người sẽ ngã theo, và không có gì phòng thủ rất nguy hiểm.
Elyssia từ từ thẳng người hơn một chút, nhưng vẫn khom lưng. Chân trái cô đặt vào vai Takeshi, nơi có chân của Airi cũng đang đứng ở đó và sát cổ Takeshi.
Takeshi ở phía dưới phải gánh trọng lượng lớn khủng khiếp khiến cơ thể có chút rung nhẹ, hai hàm răng vẫn cắn chặt, mặt cúi thấp xuống cô gắng gồng sức chống chịu.
Elyssia giẫm mạnh lên vai trái Takeshi, chân trái cô thành công đứng ngay sát chân Airi. Chân phải đã nhấc lên và lơ lửng trong không trung. Cô đứng ngay sát Airi một cách trật trội.
Elyssia nói chậm chậm trong sự cẩn thận:
" Tôi sẽ giẫm lên chân cậu nhé Airi, cố chịu đấy"
Airi đứng quan sát liền gật đầu không chút do dự.
" Được"
Chân phải Elyssia đang ở giữa không trung từ từ đưa lại gần và giẫm lên chân trái Airi đang giẫm trên vai Takeshi. Airi không chút nhăn mặt, cô từ từ bỏ hai tay khỏi bức tường một cách cẩn thận.
Sau đó, Airi đan tay mình lại, nhưng lại đặt ở phía trước.
Ayaka phía dưới vẫn lo lắng nhìn lên trên, hai tay cô đang đặt trên lưng Takeshi và giữ người cậu.
Tuy Elyssia giẫm lên giày Airi có chút khó, nhưng thật may giày của Airi là giày vải.
Vì đã có chân phải giẫm lên chân trái Airi, chân trái Elyssia nhấc ra khỏi vai Takeshi và từ từ nhâng lên.
Cô nghiêng người một chút về phía bức tường. Airi cũng nghiêng hai tay đang đan lại và hướng về phía Elyssia.
Elyssia giẫm lên tay đan của Airi. Tay trái sờ vào bức tường, tay phải bám thật chặt vào vai Airi như thể ghim sâu vào.
Airi nhăn mặt vì lặng, cô nhăn mặt, cố gắng gồng sức chống chịu.
Elyssia giẫm mạnh, và chân phải nhấc ra khỏi chân Airi. Elyssia đang đứng trên tay của Airi.
Cô thành công áp sát lại gần khúc gỗ lớn trên trần nhà. Elyssia cố gắng đứng thẳng, cô từ từ đưa tay có chút run run ra. Bám vào khúc gỗ, hai tay bám chặt vào mặt gỗ thô dáp, thật ngay thay, nơi cô bám lại có đoạn gấp khúc của khúc gỗ, khiến cô dễ dàng bám hơn.
Elyssia từ từ leo lên khúc gỗ thành công.
Bên dưới, Ayaka cũng bắt đầu leo lên một cách thận trọng.
Airi:" Cố lên..."
Ngay một lúc nhỏ sau, Ayaka thành công đứng trên hai tay được đan lại của Airi. Cô bám vào khúc gỗ giống Ayaka và từ từ leo lên.
Ở phía trên, ngay khi Ayaka lên thành công. Elyssia và Ayaka lập tức nằm úp trên khúc gỗ lớn, hai chân quàng ra phía sau. Hai tay đưa xuống phía dưới.
Elyssia:" cố lên"
Takeshi phía dưới đưa hai tay ngang bằng với vai mình ở hai bên, giọng nói gấp gáp:
" Airi, mau bước lên"
Airi cúi xuống, cô nhấc chân trái từ vai ra và mở rộng ra đến chỗ bàn tay Takeshi đang đặt ở ngay rìa vai.
Takeshi biết sẽ không ổn, cậu mở hai chân rộng ra làm trụ đỡ.
Ngay khi Airi đặt chân lên bàn tay trái của Takeshi, cơ thể cậu nghiêng qua một bên một chút, cánh tay đang chống đỡ trùng xuống.
Takeshi cắn răng, cố gắng hết sức mình.
Airi có chút lo lắng, nhưng cô biết bây giờ không phải lúc. Chân phải liền giẫm qua bàn tay phải Takeshi.
Lúc này, cơ thể Takeshi rung lên rõ rệt, cậu gồng sức, cố gắng đưa Airi lên cao.
Từng nhích một, từng nhích một. Hai tay cậu run run đưa lên trước sức lặng ấy. Hai hàm răng cắn chặt, cảm giác như cậu sắp cắn nát chính hàm răng cậu vậy. Hai mắt chợn lớn, như sắp lòi ra bên ngoài.
Airi đứng thẳng phía trên với sự lo lắng. Hai tay cô đưa lên trên cao và vươn ra. Ayaka và Elyssia phía trên lập tức tóm được tay của Airi. Bây giờ mới là tình huống khó này.
Cảm thấy nhẹ nhẹ, Takeshi biết rằng đã được. Cậu từ từ lùi lại, Airi đang được kéo lên. Cậu lập tức kiễng lên và với tay, bám vào chân của Airi ở trên đỉnh đầu.
"Cố chịu nhé Airi?"
Lúc này, Ayaka và Elyssia đang phải gồng sức kéo Airi lên. Airi đang bám được vào cạnh của khúc gỗ. Elyssia và Ayaka đang vươn người xuống và bám chặt vào eo và vai Airi để kéo cô lên.
Sức lặng khủng khiếp từ Airi và Takeshi ở bên dưới khiến Ayaka và Elyssia dốc hết sức và mồ hôi cũng khó khăn vô cùng.
Airi thì nhăn mặt trước cơn đau và sự khó chịu. Cảm giác như cơ thể cô sắp bị kéo đứt đôi vậy.
Rồi họ kéo được Airi lên cao hơn. Ayaka và Elyssia vươn tay, bám vào hai tay đang bám lấy chân Airi của Takeshi.
Airi thành công leo lên, nhưng cô chưa được thở. Lập tức quay lại và nằm úp giống Ayaka và Elyssia. Hai tay cô chia ra, mỗi bên phụ một bên.
Takeshi cuối cùng cũng được kéo lên trong sự khó khăn. Ai lấy đều ngồi thở dốc liên hồi, có thể nghe thấy rõ tiếng thở của họ như một bản giao hưởng yếu ớt.
Airi với giọng run run và ngắt quãng bởi tiếng thở:
" M- Mệt...Mệt điên..."
Lạch cạch...
Tiếng mở cửa vang lên nhẹ nhẹ. Cả bốn đang ở trên trần nhà thở dốc liền ngừng lại, lập tức quay xuống dưới.
Cánh cửa từ từ hé ra một khe nhỏ. Một cậu bé với thân hình nhỏ con với cơ thể ướt sũng nước và nhỏ xuống mặt sàn đá. Gấp gáp chạy vào bên trong, như đang chạy trốn một cái gì đó. Cậu ngơ ngác, quan sát khắp nơi quanh căn nhà, cố tìm một chỗ trốn.
Chạy những bước chân nhỏ bé lên cầu thang, tiếng thở gấp có thể nghe rõ.
Cả bốn đang ngồi trên trần nhà quan sát xuống, ai cũng có chút khó hiểu, nhíu mày quan sát xuống.
Airi nghĩ thầm:
-" Hả? Một thằng nhóc thật sao? Tại sao lại có một thằng nhóc chứ? Sao nó lại muốn vào"
-" Không phải là gã đàn ông sao?"
-" Hay quái vật?"
Cậu bé chạy tới phía cuối hàng lang và chạy vào căn phòng ở cuối, chắn hẳn là chạy trốn.
Một khoảng nhỏ sau khi cậu bé chạy vào căn phòng, sự yên lặng bên trong và chỉ có tiếng mưa gào thét bên ngoài.
Cả bốn im lặng, không ai nói một lời, chỉ có đánh ánh mắt nhìn nhau.
Cộp...cộp...
Cánh cửa được mở ra một cách từ từ, một người đàn ông với vóc dáng có chút lớn bước vào. Và đó là người đàn ông đã giết Takeshi và Elyssia trong một lần xoá kí ức nào đó.
Hắn bước trên nền đá và âm thanh đã thu hút sự chú ý của cả bốn ở trên trần đang im lặng nhìn về phía căn phòng nơi cậu bé chạy vào.
Người đàn ông lạ bước được vài bước thì dừng lại, quan sát ngôi nhà một lượt một cách lặng lẽ. Con mắt thản nhiên đảo liên tục trong hốc mẳt.
Hắn im lặng và bước những bước nhẹ trên nền đá, âm thanh nhỏ hoà vào tiếng mưa bên ngoài khó mà nghe thấy được.
Hắn quay người và kiểm tra sau cánh cửa đang mở, nghĩ rằng ai đó sẽ trốn ở sau đây và nhân cơ hội chạy ra...Nhưng không có ai.
Hắn quay người tiếp tục bước đi vào căn bếp nhỏ, quan sát một lượt và mở từng cánh tủ ra. Chỉ có bát và đĩa, không có một thứ gì khác.
Hắn quay người, vẫn im lặng quan sát. Và rồi đi về hướng cầu thang. Có vẻ không để ý đến cái khe nhỏ ở cầu thang, hắn tiếp tục đi lên trên...
Elyssia ở phía trên liên tục quan sát và viết vào giấy.
Hắn bước tới căn phòng đầu tiên, là căn phòng mà cả nhóm đã xuất hiện ban đầu.
Cộc...cộc...
Hắn gõ cửa một cách chậm dãi mà không nhanh hay gấp gáp như ban đầu. Có vẻ hắn cũng biết cậu bé kia đang ở đây.
Airi ở phía trên ghé sát miệng vào tai Ayaka, thì thầm nói:
" Có khi nào hắn muốn giết cậu bé đó không?"
Airi nghĩ thầm:
-" Mình thấy có thể lắm, với tình hình hiện tại, nếu mình và mọi người ở trong đó thì chắc hẳn hắn sẽ giết..."
Ayaka gật đầu, cô cũng cảm thấy hắn có ý đồ xấu.
Gõ cửa một lúc mà không cảm thấy có bất kì giấu hiệu hay ân thanh gì trong phòng. Hắn có chút mất kiên nhẫn, nhíu mày nhẹ
Hắn rút kiếm ra khỏi vỏ, âm thanh kim loại ma sát vào nhau vang lên, có thể cảm nhận được độ sắc bén ấy qua âm thanh rút kiếm. Thanh kiếm sáng loáng trong ánh sáng mờ ảo của ngôi nhà.
Hắn dùng lực và thâm thanh vào cánh cửa gỗ, thanh kiếm đâm xuyên qua cánh cửa gỗ.
Thả tay ra khỏi chuôi kiếm, hắn cầm ngược thanh kiếm và giật mạnh. Thanh kiếm được giật mạnh từ trên xuống.
Keng!!
Thanh kiếm sắc bén cắt qua thanh sắt chốt cửa bên trong.
Nhâng chân phải lên và đạp mạnh, cánh cửa lập tức bị đạp vào trong, cùng lúc rút thanh kiếm ra. Cánh cửa gỗ đập mạnh vào tường.
Hắn nhíu mày, liếc nhìn xung quanh. Bước vào trong từ từ và mở cánh tủ ra. Nhưng bên trong không có gì. Mặt hắn nặng xuống, quay người và đi về phía chiếc giường.
Cúi xuống quan sát, nhưng chỉ có sự tối tăm.
Có chút có chịu, hắn bước ra bên ngoài và quan sát lại một lượt một lần nữa.
Bước xuống phía cuối hàng lang, và đứng trước cánh cửa của căn phòng bên cạnh.
Cộc cộc...
Hắn gõ nhẹ vào cửa, kiểm tra phản ứng của kẻ bên trong.
Cộc...cộc...
Nhưng gõ được hai tiếng, hắn đã cảm thấy chán. Thanh kiếm trong tay đâm mạnh vào trong cửa, thanh kiếm lại được giật mạnh, cắt đứt thanh sắt chốt cửa.
Đạp mạnh cửa vào. Những tiếng bước chân nhỏ hoà vào tiếng mưa như nhịp tin của con mồi đang chạy trốn và lỗi sợ đang dâng lên dần dần.
Đâm mạnh thanh kiếm vào tủ, thanh kiếm lập tức xuyên vào, rồi lập tức rút ra và đâm về bên còn lại. Nhưng không có cảm giác khi kiếm đâm vào cơ thể. Hắn rút kiểm ra, chỉ còn gầm giường là chưa kiểm tra.
Hắn mỉm cười nhẹ, cảm nhận được sự run rẩy ở bên dưới.
Hắn cúi người xuống, nhưng sai lầm của hắn là nghiêng đầu vào bên trong và mông hướng ra ngoài.
Đúng lúc đó, một tiếng động lớn vang lên như có ai đó đang chạy. Hắn lập tức ngẩng đầu lên, quay mặt qua phía cửa.
Nhưng đón chờ hắn là chân của Takeshi đang lao tới.
Một cú đá mạnh dáng thẳng vào mặt hắn, khiến hắn theo lực mà ửa người ra sau, mặt nhăn nhó vì đau, mắt nhắm chặt.
Takeshi tóm lấy chiếc chăn trên giường và kéo theo, trùm lên đầu hắn. Airi và Ayaka lao theo ngay phía sau, cùng với Takeshi cả ba lao vào ôm và khống chế hắn.
Elyssia đang viết những chữ cuối cùng, trên tờ giấy có ghi:
Bọn tôi trốn trên mái nhà, và có một thằng nhóc gõ cửa, sau đó nó chạy vào trong và chạy tới căn phòng cuối cùng của hàng lang. Có một người đàn ông có vẻ đang tìm kiếm cậu nhóc đó, rất có thể là muốn giết.
Chúng tôi khống chế hắn khi hắn tới căn phòng cuối cùng.
Ngay khi vừa viết xong chữ :" cùng".
Elyssia vội cất tờ giấy và cây bút vào giày mình.
Takeshi, Airi và Ayaka đang cố gắng ôm chặt lấy người đàn ông đang bị chăn trùm lên đầu. Ayaka ôm chặt lấy tay phải đang cầm kiếm của hắn trong sự khó khăn.
Cả bốn vật lộn dưới đất, một bên cố gắng thoát ra, một bên cố gắng khống chế.
Takeshi đang đè lên người hắn, hai đầu gối đè vào phần vai hắn, nhưng sức hắn phản kháng là rất mãnh liệt.
Elyssia chạy tới và cố gắng giúp.
Đúng lúc này, Takeshi nhảy ra khỏi người hắn. Airi và Ayaka ôm chặt tay không thể bì lại sức mạnh lớn. Hắn bật dậy và kéo lớp chăn ra.
Nhưng Takeshi nhảy ra phía sau hắn, tay cậu quàng qua cổ như một con rắn yếu ớt. Lập tức siết chặt.
Tên đàn ông bị siết cổ với sự đau đớn và khó chịu, tay hắn buông kiếm ra, hai tay và chân vùng vẫy. Mặt nhăn nhó, lớp chăn đã được kéo ra.
Gã đàn ông mở mắt khi nhìn thấy cả bốn, có vẻ rất sốc, nhưng hắn đang không hề có sức chống trả khi đang bị siết cổ.
Đột nhiên, từ dưới gầm giường, một tiếng động vang lên, một cậu bé chui ra khỏi đó, ánh mắt vẫn chưa hết sự sợ hãi.
Người đàn ông hai tay cua trong không khí trong sự bất lực, đôi mắt mở lớn. Cố gắng nói với giọng khàn khàn và ngắt quãng khi đang bị siết cổ.
" T-Tao...sẽ giết...
Cả bốn lập tức quay qua và thấy cậu bé này. Ai cũng nhíu mày, vẫn rất cảnh giác. Nhưng vì cảm nhận cũng khá rõ mục đích của người đàn ông này. Cả nhóm cũng hạ cảnh giác.
Tên đàn ông cố gắng dùng sức thoát ra. Hai tay hắn liên tục đấm ngược về phía sau khiến Takeshi phía sau đang dốc hết sức siết cổ, còn phải tập trung né.
Airi và Ayaka cố gắng giữ tay hắn lại, nhưng không thể, tay hắn quá khoẻ.
Elyssia đi lại gần cậu bé đang ngơ ngác. Giọng nói nhỏ nhẹ:
" Nè, em có sao không?"
Cậu bé đứng im lặng, đột nhiên giật mình khi Elyssia hỏi. Mỉm cười nhẹ.
" Em không ạ, nhưng chúng ta cần giết hắn"
Elyssia rất khó hiêu và bất khi một thằng nhóc lại nói như vậy, hoặc do gã đàn ông đã làm gì với cậu bé.
Ayaka đang cố tóm lấy tay hắn nhưng hắn vẫn thoát ra. Một cú đấm mạnh được tung ra khi Takeshi mất cảnh giác, cú đấm mạnh khiến Takeshi ngửa người về sau, máu mũi chảy ra, ánh mắt bàng hoàng.
-" Sơ hở quá"
Hắn thành thoát ra khi Takeshi bị đấm và mất cảnh giác.
Cả nhóm mở mắt lớn hoang mang, không ngờ hắn lại thoát ra được. Cậu bé với bộ dạng sợ hãi lùi lại vài bước.
Hắn đứng dậy một cách loạng choạng và khó khăn, nhưng Takeshi đang ngồi dưới sàn không cho làm vậy.
Takeshi đang nằm dưới đất liền đạp thẳng vào chân phải hắn. Hắn mất thăng bằng và ngã ngửa ra sau. Nhân cơ hội đó, Airi tung cú đá thật mạnh vào mặt hắn, hắn ngã ra và ôm mặt đau đớn.
Takeshi chạy qua hắn và ôm lấy cậu bé đang ngơ ngác sau pha đánh hạ gã đàn ông kia.
" Mau chạy đi, chúng ta không đánh lại đâu"
Cả 3 cô gái theo sau ngay đó.
Cậu bé vẫn quay lại nhìn người đàn ông. Giọng gấp gáp:
" Hắn nguy hiểm lắm...phải giết hắn"
Takeshi vừa chạy, vừa nói:
" Không có khả năng giết hắn đâu, bọn ta yếu lắm"
Chạy dọc hành lang, Takeshi ôm cậu nhóc nhảy xuống cậu thang, tay với lấy cây gậy có đá phát sáng và mở cửa, lập tức lao vào không chút do dự.
Cả 3 cô gái cũng chạy theo ngay sau.
Người đàn ông lao ra khỏi cửa, vẻ mặt hung giữ cực kì tức giận, hắn nghiến chặt răng. Mắt đảo liên hồi trong hốc mắt...rồi dừng lại ở một cái khe, cánh cửa vẫn đang lung lay khi Takeshi mở và dùng lực mạnh.
Tay nắm chặt kiếm, đuổi theo ngay sau.
" Tao sẽ giết tất cả chúng mày...lũ quái vật"
Takeshi dẫn đầu cả nhóm chạy theo đường hầm. Chạy ra bên kia của đường hầm, và tới nhà gã đàn ông đó.
Cả nhóm quan sát xung quanh căn nhà.
Ayaka với giọng hoảng hốt:
" Trốn chỗ nào bây giờ?"
Takeshi chỉ tay về phía cánh cửa, cậu biết thời gian không cho cậu lưỡng lự nữa.
" Chạy ra bên ngoài đi"
Takeshi ôm cậu bé đang ở trong lòng mình. Ánh mắt mắt lặng lẽ quan sát mọi người.
Takeshi và mọi người không còn lựa chọn nào khác, đành phải chạy ra bên ngoài. Takeshi ôm cậu nhóc chạy trước, 3 cô gái chạy theo ngay sau.
Lạch cạch...