Ficool

Chapter 73 - chap 73: đường hầm

Ba cô gái chạy đến, có chút lo lắng cho Takeshi và sợ bên trong sẽ có thứ gì đó.

Airi với giọng trách móc, chống hai tay ở hai bên hông:

" Này? Sao lại tự tiện hành động mà không có bọn tôi vậy?"

Takeshi mỉm cười quay qua, cậu gãi đầu.

" A, xin lỗi nha"

Airi cũng cạn lời, và thở dài ra một hơi.

Elyssia giọng thản nhiên, nhưng cũng có ý không muốn Takeshi làm một mình.

" Cậu nên hành động cẩn thận đó, chúng ta không được rời nhau đâu. Biết đâu cái thử thách này lại có thứ gì đó biến thành cậu thì sao?"

Takeshi chỉ biết gượng cười, biết mình đã sai khi tò mò. Chỉ đành đứng im nghe họ nói.

Ayaka thở dài.

" Haizzz, không sao đâu, dù gì cũng an toàn mà"

Takeshi chỉ tay xung quanh phòng.

" Nè, có khi nào lần xoá kí ức trước chúng ta kiểm tra vẫn còn sót không? Giờ chúng ta thử lật tung chỗ này lên đi"

Ba cô gái liền bước vào phòng và quan sát một lượt.

Elyssia:" Tôi thấy hợp lý đó, nhưng nếu lần xoá kí ức trước chúng ta tìm rồi và không thấy, thì bây giờ chúng ta tìm không phải là phí thời gian à?"

Takeshi gật gù, hiểu ý Elyssia muốn nói.

" Ra vậy, nhưng cũng có thể không mà. Tôi sẽ kiểm tra nhanh thôi"

Airi gật đầu, hai tay chống hai bên và liếc nhìn xung quang.

" Ừ, tôi nghĩ cũng nên thử đi"

Takeshi mở tung tủ ra nhưng không có gì. Cậu bật nhảy thật cao để quan sát trên đỉnh chiếc tủ lớn. Nhưng cũng không có gì. Cậu qua bên cạnh chiếc tủ với sự nghi ngờ.

-" Không biết ở lưng tủ có gì không nhỉ?"

Cơ thể yếu ớt cố gắng dùng sức và kéo chiếc tủ gỗ nhẹ ra trong sự khó khăn. Ngó vào để kiểm chứng, và vẫn không có gì.

Ayaka lật tung chiếc giường lên và tìm ở chiếc tủ nhỏ cũng không có gì. Cô bò dưới đất và ngó vào trong gầm giường. Gầm giường sạch sẽ một cách kì lạ, nhưng cũng chả có gì.

Elyssia đứng giữa phòng quan sát, sẵn sàng viết bất cứ thứ gì vào.

-" Căn phòng này cũng ít đồ, khả năng là không có rồi. Có vẻ như thử thách này sẽ không cho bất kì manh mối nào và buộc phải tự tìm rồi ghi lại sau mỗi lần xoá kí ức à? Nghe dài dòng quá vậy?"

Đột nhiên, giọng Airi cất lên. Cô đang bò nằm dưới đất và quan sát gầm bàn của chiếc bàn ở cửa sổ.

" Các cậu...lại đây. Tôi tìm thấy rồi"

Airi từ từ đứng dậy, cô phủi áo quanh người, nghĩ rằng người mình đã bẩn, nhưng thực ra sàn nhà rất sạch.

Elyssia, Takeshi và Ayaka lập tức chạy đến. Ai lấy đều mong chờ và có chút căng thẳng.

Elyssi:" Có chuyện gì?"

Takeshi:" tìm được gì rồi sao?"

Ayaka:" Đồ gì?"

Airi với ánh mắt nghiêm trọng, nhưng tâm trí cũng có chút suy nghĩ về nó.

" Dưới gầm bàn ghi: Ngươi...không được, và đừng cho nó vào."

" Khả năng là manh mối"

Elyssia lập tức ghi vào tờ giấy.

Takeshi và Ayaka cúi xuống xem thử, Airi nhìn xuống và hỏi:

" Thấy chưa?"

Takeshi và Ayaka từ từ đứng dậy.

Takeshi gật đầu.

Ayaka:" Thấy rồi, chữ màu đỏ luôn"

Elyssia gật đầu.

Airi:" Nó viết khá lạ. Từ ' ngươi ' sau đó có ba chấm, rồi thêm vào ' không được'. Sau đó là dấu phẩy, rồi ' và đừng cho nó vào'. Khả năng đây là ẩn ý rồi"

Elyssia vội sửa lại, sau đó đứng nhìn mọi người, vẻ mặt trầm tư suy nghĩ.

" Từ ' Ngươi ' chắc là chỉ chúng ta rồi. Còn ' không được ' là khả năng là ngăn cản chúng ta hoặc cũng có thể là ám chỉ điều gì đó. Tiếp nữa là ' đừng cho vào ' khả năng là nói tên đã giết chúng ta"

Takeshi gật gù cũng thấy hợp lý.

" Ra vậy, vậy thì khả năng chúng ta có thể chắc chắn đây là thử thách giữ mạng rồi. Nếu không giữ được mạng thì sẽ kẹt trong đây nãi mãi"

Airi thở dài ra một hơi.

" Cứ cho là vậy đi, nhưng làm như nào? Khả năng tiếng động lớn trong tờ giấy ghi, có thể là kẻ giết chúng ta đã đạp tung nó. Và đạp tung nó thì cho gì ngăn cản cũng vậy"

Airi quay người bước ra bên ngoài, ánh mắt nghiêm túc đến khó chịu nhìn xuống dưới nhà và quan sát. Nhưng đầu cô đang không biết làm gì.

Cả ba trong phòng liền đi ra ngay sau Airi.

Airi:" Hiện tại chúng ta sẽ khám phá toàn bộ căn nhà này đi. Có khi manh mối lại giấu đâu đó thôi"

Cả bốn từ từ bước xuống cầu thang, mỗi bước chân là nhiều lần đánh mắt quan sát khắp nơi một cách cẩn thận.

Tiếng " cộp cộp" khi họ bước lên nền đá.

Takeshi đi đầu, chỉ tay vào căn bếp nhỏ.

" Chúng ta kiểm tra nó đi"

Elyssia thận trọng nhắc nhở.

" Nhớ làm cái gì cũng cần chậm xíu, để tôi còn ghi nữa"

Airi và Elyssia đứng ngoài quan sát vì căn bếp khá bé, bốn người vào sẽ hơi trật.

Takeshi và Ayaka kiểm tra từng cánh tủ một, bên trong chỉ có bát, đĩa và nồi, chảo...

Takeshi nhăn mặt và đứng dậy, cậu gãi đầu cố gắng lướt mắt tìm kiếm xung quanh với chút hi vọng.

" Ở đây là bếp mà không có dao à?"

Ayaka cũng đứng dậy và không có thu hoạch gì.

" Chắc là không cho chúng ta dùng rồi. Tôi nghĩ Vilkel nghĩ chúng ta bị giảm sức mạnh và độ nhanh nhẹn đi, nhưng khả năng sử dụng vũ khí thành thạo vẫn còn"

Elyssia ghi thêm vào tờ giấy: Bếp an toàn và không có dao.

Airi liếc nhìn xung quanh.

" Khả năng là vậy rồi..."

Elyssia:" Tớ thấy chúng ta có ít manh mối quá, nếu cứ như vậy thì có mà xoá kí ức thêm 10 lần nữa cũng chưa thể xong được đâu. Chả có một cái gì cả"

Ayaka và Takeshi lần lượt bước ra khỏi bếp.

Takeshi vừa đi vừa liếc nhìn, mong muốn sẽ có gì đó.

" Ừ, phải đó. Bên ngoài mưa như vậy, chúng ta cũng không thể ra ngoài được. Nếu mấy manh mối mà ở bên ngoài sẽ khá rách việc đấy"

Elyssia vuốt mái tóc bạch kim lên cho đỡ vướng.

" Thời điểm hiện tại chả nhẽ ngồi đợi cho thứ gì đó sẽ đến và ghi lại đợi lần xoá kí ức tiếp theo à? Như vậy không được, tớ nghĩ chúng ta vẫn cần tìm ra nhanh"

Ayaka chẹp miệng một cái, có chút khó chịu trước tình cảnh này.

" Nhưng vấn đề là không có gì mới khó chứ, nếu có mà để đoán có khi không phải như tình hình hiện tại"

Takeshi đang đứng quan sát mọi người nói chuyện. Vì khung cảnh này lạ lẫm, nên cậu thường xuyên liếc nhìn xung quanh. Bất ngờ, cậu đánh mắt trúng...

Đó là khe của chiếc cầu thang, vì đây là cầu thang làm bị gập, nó đã để ra một khoảng trống nhỏ. Và ở đó còn mờ mờ nhìn thấy cánh cửa.

Takeshi tò mò và im lặng bước tới với những bước chân nhẹ tệnh.

-" Hả? Ở cái khe kia có cánh cửa kìa, là tầng hầm hay nối đi bí mật sao?"

-" Khả năng đây sẽ là manh mối tiếp theo cho bọn mình rồi, tuyệt. Vậy mà lúc đi xuống dưới cầu thang không ai để ý"

Đứng trước cái khe nhỏ, nhìn kĩ sẽ thấy cậu có khả năng sẽ đi vừa. Takeshi nghiêng người ngó vào.

Một cánh cửa gỗ khá bé, lớp sơn chầy xước và cũ nát, thậm trí còn bị hỏng vài chỗ.

Takeshi nhíu mày quan sát, sờ tay vào cánh cửa khiến cậu cảm nhận rõ sự sần sùi và không hoàn hảo.

" Cửa cũ vậy? Chắc là lâu lắm rồi"

Cả ba cô gái cũng ngừng bàn bạc từ lâu, bước tới phía sau lưng Takeshi và ngó vào xem.

Ayaka có chút ngạc nhiên.

" Ồ, là cửa sao? Có vẻ là đường hầm rồi"

Elyssia lập tức ghi vào tờ giấy: Dưới cầu thang có một cánh cửa.

Airi bình tĩnh phân tích.

" Khả năng là hầm rồi. Chúng ta có thể sẽ tìm thấy thứ gì đó kinh khủng dưới đây cho mà xem"

Takeshi người lại, nhăn mặt suy nghĩ.

" Thử kiểm tra không?"

Elyssia:" Cứ kiểm tra đi, chúng ta cần manh mối mà. Nếu làm sao thì có khả năng chúng ta sẽ bị quay về như ban đầu mà không chết đâu"

Airi quay qua Elyssia.

" Nhớ ghi nhanh nhất có thể nhé Elyssia?"

Elyssia gật đầu nhẹ.

" Ừ, tôi vẫn sẵn sàng mà"

Ayaka có chút lo lắng.

" Nói chung cứ chậm thôi, chậm mà chắc đó. Chúng ta cứ đi những bước chậm, và thấy bất kì dưới đó cố gắng không hoảng sợ nhé"

Airi ậm ừ.

" Nói chung là giữ bình tĩnh nếu gặp chuyện, và cố gắng đừng bị chết trong một đòn đó. Nếu không Elyssia không ghi kịp thì toang đó"

Takeshi:" được"

Cả bốn đang đứng trong khe nhỏ và nối tiếp nhau dẫn tới cánh cửa. Đầu tiên là Takeshi, thứ hai là Airi, thứ ba là Ayaka, và cuối cùng là Elyssia. Elyssia sẽ đứng cuối và những người khác câu kéo thời gian cho viết.

Ai lấy cũng đều căng thẳng, ánh mắt hướng về phía cánh cửa.

Takeshi bám tay vào cánh cửa không khoá hay chốt, một cảm giác thô dáp truyền vào tay cậu khi lớp gỗ ấy như thể khi làm cửa không hề bào gọt vậy.

Từ từ kéo cánh cửa nhẹ và mỏng ra một cách nhẹ nhàng. Cảm giác như chỉ cần dùng sức mạnh, cánh cửa có thể sẽ rơi ra mất.

Không gian bên trong tối om như tiền đồ cả nhóm, không một chút ánh sáng nào cả. Chỉ có bóng tối sâu thẳm không thể nhìn vào.

Cả 4 im lặng và ngó vào quan sát.

Takeshi nói khẽ:

" Ai lấy đá phát sáng đi, tối quá. Như này còn không nhìn thấy, huống chi là cảnh giác có thứ gì lao ra"

Elyssia lùi lại, để Ayaka bước ra bên ngoài. Không ai nói một lời, nhưng họ cũng hiểu mình cần làm gì.

Cô đi lên cầu thang, hai bên rất nhiều những cây gậy được gắn đá phát sáng ở trên, phát ra những ánh sáng cam nhạt.

Ayaka cầm lấy hai cây, ở hai bên cầu thang và đi xuống. Hai cây gậy có đá phát sáng được cô cầm trên tay phát sáng ngay gần cô khiến làn da trắng chuyển qua màu cam.

Ayaka bước qua Elyssia đang đứng ở ngoài khe. Cô đưa cho Airi đang đứng phía trước một cây, để Airi và Takeshi đi trước có thể quan sát rõ hơn. Còn một cây là để cô soi cho Elyssia viết, bởi vì bên trong rất tối mà, nhưng đó là Ayaka nghĩ vậy. Thực ra mắt của thiên thần thì không bị ảnh hưởng bởi màn đêm rồi.

Airi đưa cho Takeshi cây gậy có đá phát sáng. Cậu quay lại và cầm lấy, đưa ra phía trước mặt và hướng vào trong bóng tối.

Không gian tối bên trong hiện ra, ánh sáng cam phát sáng hắt lên bức tường khô khốc ở xung quanh, làm lộ ra những vết nứt, bụi bẩn và mạng nhện chăng kín đầy tường. Nơi đây giống như là không còn một ai đi với khiến bụi bẩn như vậy.

Bên trong là có một chiếc cầu thang đi xuống dưới và rẽ qua bên phải của Takeshi, có vẻ như là đường hầm nối đến nhà ai đó, hoặc bên cạnh, chiếc cầu thang không quá cao, nó chỉ 15 bậc. Sau đó là một đoạn đường thẳng tắp về phía trước

Airi nói khẽ, sợ rằng sẽ có thứ gì đó phát hiện:

" Hiện tại là ổn"

Cả bốn từ từ bước vào bên trong với những bước chân lặng lẽ và không phát ra tiếng động. Họ rất cẩn thận, hiểu và sợ rằng nếu gây tiếng sẽ có thể bị phát hiện, tuy không rõ, nhưng cảnh giác vẫn là trên hết.

Họ đi xuống dưới cầu thang. Từng bước chân đều bước rất chậm, họ nhâng lên cao và mãi mới đặt xuống. Trong cái nhìn của ánh sáng cam từ đá phát sáng, rung rung theo chuyển động của họ, trong ánh sáng mờ ảo, lúc này chỉ có không khí của sự cẩn thận.

Ở bên trong một lúc, họ cũng ngửi thấy mùi bụi rất khó chịu, cho thấy nơi đây đã bị bỏ hoang rất lâu.

Ánh sáng hạ dần theo từng bước chân, bước xuống dưới bậc thang tiếp theo...

Họ xuống xong cầu thang, giờ đây trước mắt họ là một con đường lớn và thẳng. Phía xa tầm mắt, thoát khỏi phạm vi soi sáng của viên đá, chỉ có màu đen.

Không ai nói một câu nào, nhưng họ ngầm hiểu ý nhau là đi tiếp. Airi đi cạnh Takeshi và quan sát. Ayaka cầm cây gậy có đá phát sáng soi cho Elyssia sẵn sàng viết.

Lại là những bước chân chậm dãi và không phát ra tiếng, ai cũng rất cẩt thận. Ánh sáng hắt lên mặt khiến cho khuôn mặt nghiêm túc của họ lại trở lên đáng sợ.

Đi thêm một đoạn, phía trước mắt cả nhóm là một cánh cửa khác. Có vẻ như là đầu bên kia của đường hầm. Cả bốn đứng lại quan sát.

Cánh cửa sơ sài, chỉ có lớp gỗ mỏng, có vẻ cũng không khoá.

Takeshi và Airi quay lại, Ayaka và Elyssia đi phía sau cũng dừng lại.

Takeshi chỉ ngón tay cái của mình ngược về phía sau và gật đầu. Có vẻ cậu ấy muốn hỏi: mở cửa nhé.

Ayaka gật đầu nhẹ, ánh mắt thận trọng.

Elyssia cũng gật đầu theo.

-" Khả năng đây là đường hầm dẫn đến nhà ai đó rồi. Chắc chắn sẽ có bí mật gì cho xem. Chỉ sợ là gặp nguy xong mình lỡ đánh rơi tờ giấy thôi...."

Takeshi quay lại đối diện với cánh cửa trong sự im lặng, ánh mắt loé lên ánh sáng không sợ sệt.

Airi đứng cạnh cũng im lặng chờ đợi.

Takeshi bám tay trái vào cánh cửa gỗ thô dáp. Cậu không do dự kéo cánh cửa về phía mình.

Đó là lại là một không gian tối om, nhưng đá phát sáng đã soi sáng được gần hết căn phòng.

Họ đi ra từ sau khe nhỏ của những chiếc thùng gỗ cũ kĩ đã che đi cánh cửa cao lên tận trần.

Ở giữa căn phòng là khối đá lớn hình tròn, nhô lên (0.5 tharn).

Khối đá như bàn pháp trận. Bên trên được đặt một chiếc đầu lâu ngay giữa trung tâm, chiếc đầu lâu khá nhỏ, có vẻ như là của một đứa trẻ.

Xung quanh là 10 ngọn nến cắm sát mép khối đá, những ngọn nến cháy phát ra những ánh sáng yếu ớt.

Mỗi chân nến, được vẽ các kí tự kì lạ và nối với nhau. Như thể đây là một phong ấn, phong ấn những sinh vật không tồn tại.

Cả bốn đứng lặng người trước khung cảnh này, ai cũng có chút hoang mang. Chỉ trừ Elyssia, cô đang rất tập trung và không thèm suy đoán gì về những thứ này. Cô biết, nếu chậm là chết.

Takeshi nhíu, đứng vẫn cách khá xa khối đá, có chút hoang mang, và sợ mình sẽ làm gì sai và sẽ có thứ gì đó xuất hiện.

Airi với vẻ mặt suy tư, ánh mắt chằm chằm nhìn vào chiếc đầu lâu.

-" Gì chứ? Đây là cái quái gì? Một bàn triệu hồi? Hay phong ấn? Hay nghi thức quái dị nào à? Nếu vậy, khả năng đây là tầng hầm của nhà kẻ đang ở bên trên, và những thứ này do hắn làm"

Airi bước lên phía trước và cầm lấy tay Takeshi rồi kéo lại.

Takeshi đang đứng, liền bị kéo đi cũng khá bất ngờ. Nhưng cậu biết là cô ấy muốn nói gì đó.

Họ đối mặt với Elyssia và Ayaka. Đến lúc này chắc chắn cần thảo luận, nếu đây là tầng hầm chắc chắn nói bé cũng không sợ bị nghe.

Airi nói khẽ:" Đi tiếp không?"

Takeshi đứng cùng Airi, cậu liếc qua bên trái và thấy những bậc thang và con đường khá bé, chúng có chút dốc, có vẻ dùng để đi lên trên.

Elyssia vừa ghi xong, cô cất giấy và bút vào ngực mình, mặc dù có chút khó chịu, nhưng sẽ tiện.

Cô nói khẽ:" Vẫn đi thôi"

Ayaka nghiêng người, chỉ tay vào cái bàn đá.

" Cái bàn kia ai biết dùng, hay giải được nó không?"

Takeshi quay lại và chỉ tay ra phía chiếc cầu thang.

" Mọi người, ở kia có cầu thang kìa"

Bọn họ đánh mắt theo hướng Takeshi chỉ.

Airi gật đầu.

" Thấy rồi, vậy có vẻ là đường đi lên nhà đó"

Elyssia có một linh cảm là cần phải nhanh, cảm giác như có ai đó đứng bên cạnh mình và liên tục thúc giục cô phải nhanh.

" Cứ tìm thôi, sợ gì chứ? Khám phá càng nhanh càng tốt là sự lựa chọn duy nhất chúng ta làm rồi"

Airi gật đầu nhẹ, đồng tình với những gì Elyssia nói.

Takeshi gật gù.

" Vậy thì đi"

Takeshi và Airi quay người và bước tới hướng có cầu thang. Ayaka và Elyssia bước đi ngay sau và quan sát

Bước tới cầu thang dẫn lên trên là một cánh cửa được soi mờ mờ bằng ánh sáng từ đá phát sáng. Vẫn là kiểu cánh cửa thô kệch ấy, như thể kẻ làm ra cánh cửa này mắt thẩm mĩ khá tệ, và chỉ làm cho có.

Takeshi ngoái lại gật đầu và bước lên phía trước. Airi cũng đi ngay bên cạnh. Bước lên 15 bậc một cách nhẹ nhàng, và sự im lặng đến đáng sợ.

Bước tới cánh cửa và không do dự mở cửa, chỉ cần một lực rất nhẹ là cánh cửa đã kéo về phía cậu mà không có một tiếng động nào.

Bước lên trên với sự cảnh giác và chậm dãi, ánh sáng mờ ảo của nơi đây quả thật là khó nhìn.

Họ bước ra từ một cánh cửa từ một chiếc cầu thang. Chính là cầu thang của căn nhà này.

Đây là ngôi nhà của một ai đó, nơi đây khá bẩn và bừa bộn. Bát đĩa rơi vỡ, các mảnh vụn, đồ ăn và nằm rải rác khắp nơi, những chiếc tủ đổ và ghế gãy. Mạng nhện chăng kín tường. Nhưng xung quanh có khá nhiều đá phát sáng, giúp sói sáng cũng đỡ hơn.

Ánh sáng từ chớp loé lên từ cửa sổ bên ngoài, hắt lên khuôn mặt nghiêm túc và cẩn trọng của cả 4.

Ầm!!!

Ngay sau ánh sáng từ chớp. Một tiếng sấm lớn vang lên như một tiếng chống gõ vào tim họ khiến trái tim ấy nhanh hơn một cách bất giác.

Trước mặt là một chiếc bàn khá lớn và dài, nhưng cực kì bẩn thỉu. Chỉ có trai rượu và xương của đông vật được thịt ăn.

Họ từ từ đi tiếp với những bước chân chậm dãi và chậm chạp. Quan sát nơi đây một lượt nữa như để chắc chắn.

Takeshi nói khẽ:" đây sẽ là manh mối tiếp theo của chúng ta rồi. Tìm thôi, nhanh nên"

Elyssia với tờ giấy lớn trên tay được ghi đã gần một nửa, cây bút vẫn vào vị trí viết.

Airi ngẩng đầu lên nhìn tầng trên.

" Chúng ta sẽ lục soát nơi này đi"

Ayaka:" Không biết đây có phải nhà hoang hay không? Nếu không có thứ gì thì tuyệt"

Takeshi nhún vai, cũng có chút bất lực.

" Ai mà biết chứ?"

" Nhìn cái ngôi nhà này tôi thấy còn vừa bộn hơn bên nhà kia, mặc dù đồ có chút mới hơn"

Họ bước ra giữa nhà và nhìn một lượt. Sau đó tính quay lại để bước lên cầu thang đi lên tầng tên...

Nhưng ở bên ngoài, đột nhiên có một tiếng ho lớn vang lên, nghe thôi cũng biết đó là của một người đàn ông. Cả nhóm giật mình, vào trạng thái cảnh giác.

Ho liên tiếp mấy tiếng, âm thanh ấy đang dần gần hơn, có vẻ là chủ nhân của ngôi nhà này đang trở về.

Lập tức, cả nhóm nhanh chân quay người, nhưng vẫn không quên phải im lặng, ai lấy đều hoang mang. Họ bước những bước đi lớn, nhưng phải thật nhẹ nhàng. Họ lập tức chạy tới cánh cửa dưới cầu thang rồi chạy vào đó, không quên đóng cánh cửa một cách cẩn thận, tránh bị phát hiện.

Lạch cạch...

Tiếng mở cửa nhẹ nhàng vang lên.

Cánh cửa mở ra khi hắn đẩy vào trong, đó là người đàn ông mà đã hai lần giết cả nhóm trong những lần xoá kí ức trước. Hắn đi vào trong nhà với cơ thể có chút ướt, và những bước chân nặng nề của sự chán nản. Ánh mắt thất thần và bất cần đời cử động nhẹ quanh căn phòng.

Hắn đi tới cánh cửa tầng hầm ở bên dưới cầu thang mà cả nhóm đã đi.

Hắn im lặng không nói một câu nào, lặng lẽ bước.

Hắn bước tới cánh cửa và mở ra một cách thản nhiên, có vẻ là quá quen với ngôi nhà này rồi. Hắn không vào vội, bởi vì quá tối mà. Hắn đi tới chân cầu thang và cầm lấy một cây gậy có đá phát sáng, rồi quay người đi xuống tầng hầm.

Khụ...khụ...

Hắn ho lên vài tiếng, có vẻ cơ thể khá ốm yếu, khuôn mặt hắn hiện rõ sự tiều tụy. Trước ánh sáng của đá phát sáng, càng làm nổi bật điều đó hơn.

Bước những bước xuống cầu thang không quá chậm, nhưng cũng không quá nhanh. Như thứ gì đó đang dần tìm đến, tưởng nguy hiểm, nhưng lại ẩn chứa nguy hiểm tiềm tàng.

Khi xuống đến phía dưới, hắn bước lại gần khối đá lớn ấy, vẻ mặt có chút cau có.

...

Khựng lại một nhịp...vẻ mặt cứng đơ như đô g đá.

Đứng đó với ánh mắt khó tin, hắn mở mắt lớn, có vẻ có thứ gì đó rất khủng khiếp đối với hắn. Hắn đứng lặng một hồi lâu, mặt tối lại. Hơi thở trở nên nghe rõ hơn.

Hắn liếc nhìn một lượt một lần nữa. Miệng hắn lẩm bẩm trong sự hoảng hốt.

" K-Không có...không có...tại sao lại không có?"

Hắn nhấc tay lên và chỉ tay thằng vào khối đá, đôi mắt mở lớn như không tin vào mắt mình, lòng đen dãn ra rung lên trong hốc mắt. Đầu ngọn tay nhìn thấy rõ là đang run run.

Lập tức hắn quay người và bước nhanh ngược lại về phía cầu thang trong sự gấp rút.

More Chapters