Lilith lúc này đang ở trong phòng mình, cô ngồi trên ghế ở chiếc bàn có những trồng sách nhỏ. Lilith một tay trống cằm, tay còn lại được năng lượng của cô bao phủ với màu đen.
Cô đưa tay lại gần mặt bàn. Một con vật từ từ được hình thành.
Sinh vật nhỏ bé chỉ bằng một nắm tay này với bộ lông màu trắng, có vài chấm đen ở đôi.
Đột nhiên nó cất tiếng, âm thanh như của một đứa trẻ:
" Chị muốn làm gì vậy Lilith?"
Lilith tay chống cằm, mắt liếc theo chuyển động của sinh vật nhỏ bé này đang đi loanh quanh trên bàn và nhìn về phía cô.
" Ta cảm thấy chán Pu à"
Pu nghiêng đầu khó hiểu.
" Chán?"
" Lẽ ra chị không nên cho họ vào đây mới phải chứ?"
Lilith lặng lẽ trả lời:
" Thì ta đang chán nè, ở đây lâu quá rồi. Ta còn không biết thời gian là bao lâu nữa. Tự dưng có người đến cũng vui'
Đột nhiên, Pu đi đến mép bàn và một ánh sáng hiện lên.
Pu biến thành một cô bé nhỏ với thân hình như một đứa trẻ 10 tuổi. Mặc một chiếc váy có chút sặc sỡ, mái tóc trắng dài qua vai một chút, được pha thêm các sợi tóc đen, tạo thêm chút điểm nhấn, trên đỉnh đầu là hai chiếc tai màu trắng bé bé. Chân cô đung đưa dưới bàn.
" Em biết là vậy, nhưng mà chị giấu viên đá vào thư viện có ổn không?"
Lilith liền đưa tay ra và bế Pu nhấc bổng lên và đặt vào lòng mình, một tay cô xoa đầu Pu.
" Ổn mà, cho họ ở đây lâu xíu cho vui"
Pu liền ngoái đầu lại, ánh mắt có chút lo lắng.
" Nhưng mà nếu họ tò mò đi lên trên thì sao? Thân xác cậu chủ đang ở đó mà"
Giọng nói Lilith hiền dịu trấn an Pu:
" Đừng lo, họ sẽ không nên đâu"
Pu phồng má, có ý muốn trách.
" Ai mà biết được chứ? Thân xác cậu chủ làm sao thì cậu ấy quay về kiểu gì chứ?"
Lilith đưa hai tay lên và tóm vào má Pu, và nhào má cô bé như một cục bột mềm dẻo.
" Đừng lo, cậu chủ mạnh mà. Cậu ấy chắc đang sống với cô chủ rồi"
" Với cả...có 44 thân xác thì lo gì chứ?"
Pu liền lắc đầu để thoát khỏi hai tay của Lilith đao nhào lặn má mình.
" Chị ở bên trong này không biết là phải. Có 4 thân xác đã được phát hiện rồi đó"
Lilith có chút bất ngờ.
" Vậy sao? Không biết những người canh trừng thân xác khác đâu? Sao lại để họ tìm thấy dễ dàng vậy?"
Pu:" Em làm sao biết chứ? Có thể cậu chủ cũng nói với những người khác như chị. Và họ đợi lâu quá nên đã quyết định rời đi"
Lilith với ánh mắt trầm lặng:
" Ồ, ra vậy"
Pu liền nhảy ra khỏi đùi Lilith và chạy ra kệ sách với lấy một quyển sách trên cao. Cô bé liền mở ra, nhưng không đọc mà ánh mắt lại hướng về Lilith.
" Quay lại đi, vấn đề ở thư viện ý"
" Thư viện nguy hiểm lắm"
Lilith mỉm cười, như thể không quan tâm.
" Đừng lo, họ kẹt trong đây mà. Chị sẽ cảnh báo họ là thư viện nguy hiểm với một vài quyển sách là được. Họ vẫn phải liều thôi, họ cần ra ngoài mà"
Pu liền nhảy lên chiếc giường với chăn và nệm màu xanh dương của Lilith, rồi mở quyển sách ra.
" Nhưng nhỡ đâu họ kẹt trong đó thì sao? Họ có thể sẽ tấn công chúng ta đó"
Lilith vẫn giữ nụ cười trên môi.
" Lo gì chứ? Họ không phải đối thủ của chị đâu"
Pu:" Mà em cũng có chút tò mò khi cái nhóm với các tộc khác nhau lại đi cùng nhau ghê. Lại còn thiên thần với quỷ nữa chứ"
Lilith đứng dậy khỏi ghế, và bước lại gần chiếc giường.
Vừa đi cô vừa nói:
" Ai mà biết chứ? Có khi ở trong đây lâu quá, bên ngoài thay đổi thì sao?"
Nói xong, Lilith liền nhảy lên giường và ôm lấy Pu đang đọc sách.
Pu:" Nhưng em vẫn ở ngoài mà. Bên ngoài qua bao nhiêu lâu vẫn vậy"
Lilith liền ngẩng đầu dậy, giọng điệu có chút trách móc.
" Mà nói đến thời gian mới nhớ, em chả nhắc chị gì. Làm chị không cả biết đã qua bao nhiêu năm"
Pu liền hạ cuốn sách xuống và quay về phía Lilith rồi mỉm cười.
" Chị không hỏi nên em cũng chả nhớ luôn"
Lilith mỉm cười rồi đưa ta lên búng một cái vào trán Pu.
"Ư"
Pu ôm đầu có chút đau, nhưng không trách gì Lilith.
Sau một khoảng thời gian cả nhóm nghỉ ngơi mà không rõ được bao lâu.
Cả 6 người với bộ dạng buồn ngủ, bước xuống cầu thang với những tiếng " cộp cộp" nhẹ. Miệng vẫn ngáp ngủ, tay vẫn dụi mắt.
Bước xuống phía dưới, Lilith đã đứng đợi sẵn bên dưới. Cô cúi đầu chào cả nhóm.
" Chào các vị, giấc ngủ tuyệt đúng không?"
Takeshi gật đầu mỉm cười.
" Tuyệt lắm ạ"
Kazuka liền bước lên phía trước, vẻ mặt ngái ngủ liền chuyển qua nghiêm túc. Giọng nói đanh thép.
" Cho bọn tôi biết cần gì để vượt tìm được viên đá đi cô Lilith?"
Lilith bình thản, cô mỉm cười.
" Nếu các vị đã sẵn sàng rồi. Vậy thì đi theo tôi"
Họ lại đi lên cầu thang, nhưng lần này là bước lên tầng trên.
Cả nhóm có chút bất ngờ trước cánh cửa lớn trước mặt.
Lilith quay lại và mỉm cười.
" Tôi từng dùng viên đá đó, sau đó đã làm mất. Tôi có dùng một món bảo vật để hỏi xem vị trí viên đá ở đâu. Và vị trí viên đá nằm ở đây thưa các vị"
" 1 quyển sách đanh giữ viên đá đó, và chắc hẳn nó là quyển sách trộm viên đá của tôi"
" Để tôi nhắc các vị một số điều cần lưu ý"
" Đây là một thư viện khá rộng lớn. Bên trong có rất nhiều loại sách khác nhau. Và đặc biệt là có một vài cuốn rất nguy hiểm"
" Nếu các vị không may chạm vào nó có thể dẫn đến cái chết hoặc bị mắc kẹt trong cuốn sách mãi mãi. Mặc dù một phần vẫn tùy thuộc vào quyển sách ra sao, nhưng nói chung là rất nguy hiểm"
Cả nhóm mở lớn mắt có chút hoang mang.
Kazuka nhíu mày, cảm thấy có chút không ổn liền lên tiếng hỏi:
" Vậy tại sao cô biết viên đá trong đây mà không tìm. Còn nữa, tại sao cô không dọn đống sách nguy hiểm đi"
Lilith vẫn giữ nụ cười đó trên môi.
" Tôi không muốn tìm, là vì tôi không cần ra ngoài"
" Còn việc tại sao tôi không sắp xếp lại. Tại vì cách sắp xếp bên trong đó là của chủ nhân tôi. Ngài ấy thích như vậy và không muốn tôi sắp xếp. Bởi vì tự ngài ấy sắp xếp sẽ dễ hiểu cho ngài ấy hơn"
Lilith liền quay người và bước tới cánh cửa. Cô đưa tay ra và đẩy mạnh cánh cửa lớn. Âm thanh hai khối kim loại lớn di chuyển liền vang lên.
Cánh cửa được mở ra, bên trong là một không gian rộng lớn với các kệ sách cao chọc thẳng lên trần nhà. Và những chiếc thang được đặt sẵn ở đây để dễ dàng lấy sách trên cao hơn.
Lilith quay lại và cúi người.
" Mời các vị, nếu cần gì thì có thể nói với tôi. Tôi xin phép không làm phiền ạ"
Cả nhóm vừa bất ngờ, vừa hoang mang khi bước vào bên trọng. Hàng loạt kệ sách kéo dài đến tít về phía xa.
Airi:" Cái thư viện này còn to hơn thư viện của cả tộc ma cà rồng nữa. Rốt cuộc kẻ xây nên nơi này đã thu thập được bao nhiêu sách vậy?"
Takeshi ngắm nhìn xung quanh, miệng gượng cười.
" Bảo sao cô ấy lại không muốn tìm"
Ayaka cũng bật cười khúc khích.
" Cậu nói đúng đó, giờ chúng ta bắt đầu tìm từ đâu giờ?"
Aoto liếc nhìn qua bên phải, có một chiếc bàn lớn ở đó. Cậu liền tiến lại gần và nhảy vào bên trong.
-" Không biết có gì không nhỉ? Có danh sách hay gì không?"
Aoto bắt đầu lục đồ, mở các cánh cửa tủ để tìm. Nhưng không hề có gì bên trong. Aoto đứng dậy, có chút chán nản.
-" Chắc cô ấy cất hết đi rồi, dù gì cũng có thể có bí mật mà"
Elyssia quan sát xung quanh.
" Hay chúng ta chia nhau ra đi, mỗi người một hàng nhé. Hiện tại cũng chưa nghĩa ra cách nào khác mà"
Airi liền gật đầu.
" Chắc là nên vậy đi"
Kazuka mở to mắt khi nhìn một hàng kệ sách dài đến tận mãi phía xa.
" Cậu chắc không đó, tôi thấy một hàng chắc cả nhóm tìm cũng phải mất vài ngày rồi"
Elyssia:" Chia ra vẫn ổn hơn mà, với lại tìm kĩ chắc chắn rất lâu rồi, nên tôi nghĩ giống như đọc nhanh một cuốn sách thôi. Đọc lướt qua thôi"
" Với lại tìm mấy ngóc ngách nữa"
Kazuka chạy về phía bên trái và tới một kệ sách nằm sát tường. Cậu quay lại và hô lớn:
" Vậy bắt đầu từ đằng này nhé"
Takeshi có chút thắc mắc:
" Ơ? Sao mỗi người không hai kệ đi, như vậy vẫn được mà"
Airi lắc đầu.
" Một kệ đã rất lâu rồi, thay vì hoàn thành một khoảng dài như vậy. Chúng ta hoàn thành một khoảng ngắn thôi, như vậy cho đỡ nản"
Takeshi bĩu môi.
" Chắc là vậy ha?'
Takeshi gượng cười nhìn một hàng sách phía trước.
-" Chắc là một hàng không nản đâu hahaha"
Vậy là họ quyết định chia ra.
Kazuka hàng đầu, Aoto hàng hai, Takeshi hàng ba, Airi hàng bốn, Ayaka hàng năm, và Elyssia hàng sáu.
Aoto vừa đi, vừa suy nghĩ. Cậu nhìn qua khe sách thấy Kazuka đang mở từng quyển sách và ngó vào các khe để tìm. Quay lại thì takeshi cũng đang làm tương tự.
-" Bộ không có cách nào giúp tìm cái này dễ dàng hơn à?"
Cậu nhìn xuống phía cuối, mãi phía xa của tầm mắt. Rồi lại ngẩng đầu lên, nhìn lên phía trên cao vót.
-" Tìm từng quyển như vậy không ổn chút nào"
-" Nhưng mình chả nghĩ ra cách nào cả. Thôi cứ tìm thủ công vậy"
Lilith bước trở lại phòng, một lốc xoáy đen nhỏ hiện ra. Đó là Pu đang ngồi trên đầu Lilith.
Pu:" Nếu họ gặp chuyện thì chị có cứu không?"
Lilith mở cửa và ngồi xuống giường.
" Cứu làm gì? Cho họ tự tìm chứ"
Pu liền nhảy xuống giường và cuộn người lại.
" Nhưng em thấy họ có làm gì đâu, chị để họ bị làm sao em cứ thấy tội ý"
Lilith mỉm cười.
" Tội thật hả?"
Pu:" Vậy chị tính để họ ở đây bao lâu?"
Lilith đưa một ngón tay lên đẩy cằm, vẻ mặt suy tư. Rồi lại mỉm cười.
" Chị nghĩ nếu họ không tìm được, thì chắc khoảng 1 năm thôi"
Pu có chút thương hại cho cả nhóm Kazuka.
" Gì mà lâu vậy, mà chúng ta ở đây có biết giờ đâu mà khoảng 1 năm chứ?"
Lilith:" Chị vẫn còn một chiếc đồng hồ cách trong kho mà, nó vẫn hoạt động"
Pu nheo mắt lại.
" Nhưng mà ai mà nhớ cứ một lúc lại lật đồng hồ cát được?"
Lilith mỉm cười, cô đứng dậy và kéo trong tủ ra một bộ đồ được gấp gọn khá đơn giản.
" Vậy thì cứ ước tính thôi. Nói chung là chị không dữ họ lâu đâu"
" Họ ở thư viện mà không gặp chuyện gì và không mất ai là được. Chị giữ họ lại vì lâu không được nói chuyện với ai thôi"
Lilith vừa nói, vừa thay bộ đồ hầu gái của mình sang một bộ đồ đơn giản màu trắng. Có vẻ như là đồ ngủ của cô ấy.
Pu loé sáng và biến thành người. Cô bĩu môi nhìn Lilith.
" Vậy chị nói chuyện với mọi người và em chán rồi sao?"
Lilith liền mỉm cười và xoa đầu Pu.
" Chị không có ý đó, chỉ là lâu không gặp ai khác thôi"
Pu:" Vậy chị đã bảo với mọi người chưa?"
Lilith gật đầu.
" Chị bảo rồi, họ sẽ không làm hại mấy người họ đâu. Trừ khi là đụng phải mấy cuốn sách nguy hiểm thì đành chịu thôi"
Pu phồng má.
" Vậy thì khác gì cầu may chứ?"
Lúc này. Cả nhóm đang đang mỗi người ngồi một góc, người thì nằm ra sàn, người thì dựa lưng vào kệ sách khổng lộ này. Ai cũng khuôn mặt chán nản và mệt mỏi.
Có thể thấy, họ đã đi được một đoạn khá dài của hàng sách họ tìm. Nhưng đó là không đáng kể.
Uớc tính đi được khoảng 10 tharn.
Takeshi hô lớn trong sự mệt mỏi:
" Ai tìm được chưa?"
Airi giọng nói yếu ớt đáp trả:
" Tìm được thì đã hô lên rồi, không đợi cậu hỏi đâu"
Takeshi:" Tôi mệt quá"
Bất ngờ, phía Kazuka nghe thấy một âm thanh lạ, âm thanh cọ sát vang lên.
Kazuka đang nằm dưới đất liền bật dậy.
Từ phía xa xa, một thứ gì đó đang đi đến rất gần, chậm dãi.
Kazuka đứng thủ thế, cậu hoang mang nhìn sinh vật đang từ từ đi tới.
Đó là một bức tượng đá. Có một sinh vật với toàn thân là đá, không nhúc nhích, được đặt trên một khối đá lớn và di chuyển một cách khó hiểu. Khi không có tách động gì mà nó lại di chuyển được.
Sinh vật với chân như một con ngựa, thân hình gầy lộ ra sương sườn. Khuôn mặt hung dữ với hàm răng sắc nhọn được nhe ra. Đôi tai nhọn dựng đứng lên trời. Phía sau lưng là đôi cánh chỉ toàn là sương, không có lớp màng hay lông.
Thấy nó tiến lại gần, nhưng nó lại không hề tấn công. Kazuka hạ cảnh giác và đứng lép vào sát kệ sách để bức tượng đá cứ vậy di chuyển qua. Cậu có chút hoang mang, nhưng cũng chả hiểu chuyện gì xảy ra.
Kazuka liền hô lớn về phía mọi người:
" Mọi người, có một bức tượng đá đang di chuyển đó, có vẻ nó không tấn công. Cứ đứng lép qua một bên là nó đi qua thôi"
Bức tượng đá liền vòng qua phía Aoto, cậu có chút hoang mang nhưng cũng đứng lép qua một bên theo lời Kazuka. Mắt cậu vẫn nhìn theo nó di chuyển từ từ.
-" Nó là cái gì vậy? Năng lượng của nó là con người, nhưng hình dạng lại như yêu tộc vậy. Nó được tạo ra sao?"
-" Nó chỉ đi qua quan sát à?"
Sau khi nó đi qua cả sáu người, tất cả đều có chút hoang mang. Nhưng rồi lại quay trở lại tìm đá bình thường.
Aoto lấy một quyển sách trong kệ với tự đề:" khu rừng ban đêm" và lật nó một cách qua loa và nhìn lại chỗ mà quyển sách từng để. Không có gì ở đó.
Cậu lấy một cuốn sách bên cạnh, với tựa đề:
" Đoạn đường chưa từng đặt chân"
Aoto lật nó liên tục, nhưng rồi, những dòng chữ đột ngột biến mất. Aoto mở to mắt hoang mang.
" Hử? Chữ đâu?"
Rồi Aoto có một cảm giác buồn ngủ không thể cưỡng lại, mắt cậu từ từ khép lại. Nhưng cậu không cho phép và lại mở mắt ra.
" Có gì đó không ổn"
Nhưng cơn buồn ngủ lập tức khiến Aoto chìm vào giấc ngủ, cậu ngã xuống mặt sàn và nằm úp.
Cùng lúc này. Kazuka vừa leo lên trên đỉnh của kệ sách khổng lồ này. Một tay vòng qua chiếc thang, một tay với lấy quyển sách với tựa đề:" Phán xét bởi chính ta".
Tay phải cậu mở cuốn sách ra và đặt vào chỗ đứng cửa chiếc thang, cậu vừa nhìn vào. Lập tức cơn buồn ngủ ập tới. Kazuka cùng quyển sách, rơi thẳng từ trên xuống.
Rầm!!!
Cả nhóm liền nghe thấy tiếng động và chạy qua phía Kazuka. Bốn người vừa chạy đến thấy Kazuka đang nằm bất tỉnh trên sàn cùng với một cuốn sách.
Elyssia chạy sau liền để ý phía bên Aoto. Cậu cũng đang nằm bất tỉnh trên sàn với một cuốn sách được mở.
Takeshi và Airi chạy đến chỗ Kazuka với sự hoảng hốn và lay người cậu. Nhưng Kazuka không hề tỉnh dậy, mắt vẫn nhắm.
Takeshi có chút gấp gáp gọi lớn:
" Này, làm sao đấy? Dậy đi Kazuka"
Bên kia, Elyssia và Ayaka hoảng hốt chạy tới chỗ Aoto đang nằm bất tỉnh. Cả hai cô gái lay người Aoto và gọi lớn:
" Aoto..."
"Aoto..."
Ayaka liền chạy qua bên có Kazuka đang bất tỉnh, giọng nói gấp gáp:
" Hai cậu...bên này Aoto cũng bất tỉnh rồi"
Airi và Takeshi hoang mang quay lại.
Takeshi:" Bất tỉnh sao?"
Ayaka gật đầu.
" Phải"
Takeshi liền vác Kazuka lên và mang ra bên ngoài chỗ kệ sách. Và đặt Kazuka trước cửa.
Rồi Takeshi lại chạy về phía có Aoto, nơi Ayaka và Elyssia đang ở đó. Takeshi vác Aoto lên và đặt cạnh Kazuka.
Airi liền hô lớn:" Ayaka, đi gọi Lilith đi"
Ayaka gật đầu và chạy đi.
Cả ba đứng đó quan sát Kazuka và Aoto đang nằm bất tỉnh trên mặt đất, vẻ mặt cả ba có chút lo lắng.
Takeshi:" Như này là sao đây?"
Airi cầm theo hai cuốn sách mà trước đó Kazuka và Aoto đã xem, cô đưa ra phía trước.
" Nhìn này, các cậu nhớ Lilith đã cảnh cáo gì không?"
Giọng nói chả Airi liền trầm xuống với vẻ nghiêm trọng:
" Không may chạm vào mấy cuốn sách nguy hiểm sẽ chết hoặc vị mắc kẹt đó"
Takeshi và Elyssia hoang mang hiện rõ trên khuôn mặt cả hai.
Takeshi liền đưa hai tay ra rất nhanh và giật hai cuốn sách khỏi tay Airi. Cậu mở hai cuốn sách ra. Elyssia liền ngó vào.
Nhưng bên trong không có một dòng chữ nào, chỉ có một khoảng không trắng với mặt giấy mịn.
Takeshi hoảng hốt, cậu lật liên tục, nhưng cả hai đều chỉ có giấy trắng.
Takeshi:" Như này là sao chứ? Tại sao lại không có chữ"
Takeshi liền đóng cuốn sách lại, vẻ mặt nghiêm trọng nhìn Aoto và Kazuka đang nằm bất tỉnh trên đất.
" Vậy thì phải làm sao đây?"
Airi lắc đầu.
" Cậu nên bình tĩnh đi, đợi Lilith đến giải thích, chúng ta sẽ nắm rõ được tình hình hơn"
Takeshi liền hít một hơi thật sâu và thở ra để bình tĩnh.
" Ờ"
Ayaka và Lilith đang chạy đến với vẻ gấp rút.
Khi cả hai chạy đến, Lilith liền quan sát Aoto và Kazuka đang nằm trên đất bất tỉnh.
Ayaka:" Cô giúp bọn tôi với"
Lilith bước tới và đưa tay ra.
" Đưa tôi hai cuốn sách"
Takeshi liền đưa cho Lilith.
Lilith nhận lấy, cô vẫn thể hiện thái độ cung kính khi cúi đầu.
Lilith đọc tựa đề của hai cuốn sách, vẻ mặt nghiêm trọng. Cô đặt hai cuốn sách xuống góc tường và đứng dậy.
Airi:" Sao rồi?"
Lilith lắc đầu nhẹ.
Chỉ một hành động cũng khiến những người khác hoang mang.
" Với tiêu đề của cuốn sách, tôi nghĩ đây là hai cuốn sách thử thách"
Airi:" Sách thử thách?"
Lilith gật đầu.
" Phải, cuốn sách sẽ đưa ra thử thách cho các vị, và các vị sẽ phải giải nó. Nếu không giải được thì sẽ mắc kẹt vĩnh viễn trong đó"
Ayaka với sự lo lắng.
" Vậy có cách gì không?"
Lilith lắc đầu.
" Dạ không, sách thử thách thì phải giải thử thách, xin thứ lỗi nhưng tôi cũng không thể giúp"
Cả nhóm hoang mang, ánh mắt trùng xuống và hướng về Aoto và Kazuka đang nằm bất tỉnh dưới đất.
" Điều các vị cần làm hiện tại là hi vọng cả hai người họ sẽ hoàn thành thử thách"
Lilith cúi đầu xuống.
" Nếu các vị cần gì, có thể nhắc tôi. Tôi xin phép ạ"
Lilith liền quay đi.
Cả nhóm chỉ biết đứng im lặng, không ai nói một câu nào.
Trong sự im lặng, Takeshi liền mỉm cười và nói:
" Mau đưa các cậu ấy về phòng đi, không thể để ở đây được"
Mọi người bất ngờ trước hành động của Takeshi, nhưng cũng làm theo.
Takeshi:" đặt hai cậu ấy qua phòng riêng khác nhau nhé, chúng ta cần chăm sóc họ đặc biệt"
Sau một lúc, Takeshi và mọi người đã mang Aoto và Kazuka, mỗi người một phòng, ngay bên cạnh hai phòng mà cả nhóm đã lấy.
Takeshi đang nằm trong phòng, nhìn lại nơi mà Aoto và Kazuka từng nằm. Vẻ mặt cậu đang rất u buồn.
" Các cậu phải giải được thử thách đó, đừng thất bại"
" Tôi sẽ đợi các cậu"
Ba cô gái đang ở trong phòng, ai cũng có một vẻ mặt buồn.
Elyssia ngồi ghế lặng im suy nghĩ:
-" Tuy mới vào nhóm không lâu, nhưng cảnh này đúng là buồn thật"
-" Có vẻ như nhóm lần này gặp đại nạn đây. Không biết hai người kia có thoát được không nữa?"
Ayaka chán nản ngồi trên giường.
" Tự dưng chả muốn tìm viên đá kia ghê"
Airi thở dài.
" Vừa nãy tôi có đến phòng Lilith, tôi cũng có hỏi: ' tại sao họ lại bị mà chúng mình không bị?' nhưng Lilith lắc đầu, cô ấy bảo:' những cuốn sách chọn ngẫu nhiên, không thể biết được'"
" Chúng ta vẫn cần tìm thôi, chỉ cầu mong là không được chọn thôi"
Một lúc sau, cả nhóm ngồi vào bàn ăn, với các món ăn khác lạ, nhưng vô cùng hấp dẫn.
Tất cả đều không ai ăn một miếng, ai cũng chán nản.
Lilith đứng đó, cô cũng biết tại sao mọi người lại như vậy.
Cô mỉm cười.
" Tôi biết các vị đang gặp tình cảnh khó khăn, nhưng thử thách có thể sẽ rất dài. Nếu cảm thấy chán, có thể nên tầng bốn, trên đó là một sân tập đó. Đừng lo, lâu đài này thiết kế vững chắc lắm. Rồng tấn công cũng không làm sao đâu, nên cứ bung sức mạnh"
" Xin lỗi vì không thể giúp các vị thêm"
Nói xong, Lilith liền lùi lại và trở lại phòng. Để lại sự yên tĩnh và không khí u buồn ấy.
Cả nhóm vẫn chán nản, Elyssia chưa biết nhiều về nhóm. Cô cảm thấy khá đói, nhưng mọi người không ăn, vậy nên cô cũng không dám ăn.
Airi liền lên tiếng:
" Thôi mọi người ăn đi, ăn xong chúng ta còn tìm tiếp. Không có thời gian đâu"
Cô liền đứng dậy, múc một thìa súp vào bát của mình.
Phía Lilith, cô đang trò chuyện với Pu, Pu đang ở trạng thái người và nằm trên giường.
Pu:" Chị nghĩ họ thoát được không?"
Lilith lắc đầu.
" Ai mà biết chứ?'
Pu:" Vậy thì nếu họ thoát, chị sẽ thả họ ra nhé? Nhìn họ không ăn mà em thấy tội cho họ ghê"
Lilith mỉm cười.
" Được thôi"