Ficool

Chapter 63 - chap 63: lâu đài.

Cả nhóm liền tiến vào. Lâu đài ngay trước mặt cao chót vót chọc thẳng lên trên.

Một không gian không quá nhỏ là sân của lâu đài. Đi thêm một chút là một cảnh cửa đã được mở sẵn. Ánh sáng bên trong toả ra khá bắt mắt.

Kazuka vừa đi, vừa chỉ tay về phía nối vào.

" Mong là bên trong không có gì"

Airi gật đầu.

" Cứ cầu nguyện như vậy đi"

Khi vừa bước vào cánh cửa, bên trong là một không gian rộng lớn đến khó tin.

Ở trên trần nhà cao, là một chiếc đèn trùm khổng lồ, phát sáng mạnh và chiếu rọi xuống. Xung quanh là các trụ cột nhỏ đặt các viên đá phát sáng.

Ở giữa nhà là một cái bàn lớn và dài. Hàng loạt những cái ghế chải dài. Với các hoa văn vàng như thể nó được làm từ vàng vậy. Vô cùng sang trọng.

Xung quanh là những chiếc bình, những cây kiếm...và các món đồ được trưng bày vô cùng bắt mắt và rất quý giá.

Cả nhóm đứng im bất động, ai cũng ngạc nhiên trước khung cảnh này.

Kazuka bước tới một chiếc bình được đặt trong một hộp kính, vẻ ngoài rất sang trọng. Cậu áp sát lại gần, ánh mắt tò mò.

" Mấy cái này chắc quý lắm nhỉ?"

Bất ngờ, một cuộn xoáy đen xuất hiện ngay trước mặt cả nhóm.

Ánh mắt ngạc nhiên liền chuyển qua cảnh giác và nhìn chằm chằm vào lốc xoáy nhỏ ấy.

Lốc xoáy nhỏ to hơn, một cơ thể được tạo ra từ cơn lốc xoáy đó. Một cô gái với ngoại hình trẻ xuất hiện, gió nhẹ thổi qua.

Cô gái với mái tóc đen được buộc gọn, khuyên tai dài treo lủng lẳng. Mặc một bộ váy giúp việc. Cô ấy có vẻ là hầu gái của nơi này.

Cô người hầu cúi đầu thấp xuống chào cả nhóm, như để thể hiện sự cung kính cho những vị khách đến lâu đài này.

Cả nhóm đứng lặng quan sát có chút hoang mang.

Cô người hầu ngẩng đầu lên từ từ, nở ra một nụ cười nhẹ, thái độ rất chuyên nghiệp. Hai tay nắm hờ vào nhau.

" Chào các vị khác của lâu đài Velmoura. Tôi là người hầu ở đây, các vị có thể gọi tôi là Lilith"

Kazuka từ phía chiếc bình bước tới chỗ cả nhóm quan sát.

Airi từng sống trong những nơi như vậy, cô liền bước lên phía trước trong sự hoài nghi của cả nhóm về cô người hầu Lilith này.

" Vậy, Lilith, chủ nhân nhân của lâu đài này là ai?"

Lilith cúi đầu thấp, thể hiện sự trân thành xin lỗi, cô vừa ngẩng đầu lên vừa nói:

" Thứ lỗi, chủ nhân của lâu đài này rất bí ẩn. Ngài ấy không muốn tôi tiết lộ về ông ấy"

Airi có chút hoài nghi, cô lại bắt đầu một câu hỏi khác:

" Vậy tại sao nơi đây, một nơi hẻo lánh như vậy lại có một lâu đài. Mà lại còn giấu dưới lòng đất nữa"

Lilith mỉm cười, trậm dãi trả lời:

" Tại vì chủ nhân thích yên tĩnh, nên ngài ấy đã chọn nơi này"

Airi:" Vậy là nơi đây không phải là một mạch hiểm tích sao?"

Lilith gật đầu nhẹ.

" Đúng vậy, nơi đây là không phải"

Airi im lặng suy nghĩ.

-" Cứ cảm thấy không ổn ý nhỉ?"

Aoto phía sau liền đi lên phía trước, và cúi đầu nhẹ.

" Vậy thì cho bọn tôi xin lỗi, bọn tôi chỉ nghĩ rằng đây là một mạch hiểm tích và muốn đến để xem có thu hoạch gì không. Vậy thì cho bọn tôi xin phép"

Aoto lập tức quay người đi, nhưng ánh mắt vẫn liếc lại phía sau.

Cả nhóm nhìn biểu hiện của Aoto, cũng chỉ biết im lặng. Mọi người đều hiểu, Aoto đang có suy tính.

Airi cũng đành quay người và đi về phía bốn người đứng phía sau đợi.

Lilith:" Có phải các vị đang không thể thoát khỏi lớp sương mù không?"

Aoto quay lại và nở một nụ cười thật tươi.

-" Biết ngay sẽ có cái gì đó mà"

" Đúng vậy, bọn tôi đang bị lạc"

Airi cũng quay lại và lặng im đứng nghe.

Lilith:" Chỉ có ở nơi đây mới có cách thoát khỏi lớp sương mù thôi"

Aoto nhíu mày, ánh mắt hoài nghi nhìn vào Lilith.

" Vậy thì cô có cách giúp bọn tôi sao?"

Lilith bình thản đáp:

" Có thể nói là có, nhưng cũng có thể nói là không"

Aoto có chút khó chịu, nhưng cậu vẫn tỏ ra rất bình tĩnh.

" Nói rõ hơn đi"

Lilith:" Lâu đài này trước kia có cách ra, nhưng bọn tôi đã bị thất lạc một món đồ ở đây, nên hiện giờ không có cách"

Aoto:" Chi tiết hơn đi"

Lilith:" chỗ này có một cổng dịch chuyển và nó sẽ dịch chuyển ra bên ngoài. Nhưng phải có một viên đá mới kích hoạt được và nó đã nằm ở một chỗ nào đó trong lâu đài này"

" Nếu các vị muốn thoát, buộc phải tìm giúp tôi viên đá đó"

" Tôi sẽ đính chính đây là một giao dịch"

Aoto với vẻ suy tư không hiện ra trên khuôn mặt.

-" Nghe cứ thấy không ổn nhỉ? Cứ như là đợi bọn mình đến ý"

" Vậy thì lúc bị mất thì cô ra ngoài kiểu gì?"

Lilith bình thản đáp lại không do dự:

" Tôi không ra ngoài"

Kazuka ngó lên trên thắc mắc:

" Thế cô ăn gì để sống?"

Lilith mỉm cười.

" Tôi nuôi một vài con quái vật trong suốt khoảng thời gian ở đây"

Cả nhóm mở to mắt vì bất ngờ.

Aoto và Airi vẫn giữ bình tĩnh đứng đối mặt với Lilith.

Airi:" Vậy chủ nhân cô ra kiểu gì?"

Lilith:" Chủ nhân tôi đã ra ngoài cách đây rất lâu rồi, và vẫn chưa trở về. Tôi đang đợi ngài ấy"

" Nếu các vị không muốn tìm viên đá, thì phải đợi chủ nhân tôi về mới thoát được"

Airi:" Vậy chủ nhân cô đi ra ngoài từ bao giờ?"

Lilith:" Tôi không thể nhớ rõ, nhưng ngài ấy đã tạo ra nơi này và rời đi vào khoảng khi... cuộc thống nhất kết thúc được 55 năm"

Cả nhóm mở to mắt vì bất ngờ. Không ai giữ nổi bình tĩnh khi nghe cả.

Aoto lắc đầu vài cái.

" Khoan đã...khoan đã. Nếu vậy thì cô có biết giờ là khoảng thời gian nào không?"

Lilith nhắm mắt lắc đầu nhẹ.

" Thứ lỗi, nhưng tôi không biết"

Cả nhóm liền chuyển sắc, khuôn mặt có chút buồn cho cô người hầu này.

Airi cúi thấp mặt xuống, giọng ngập ngừng.

" Lilith này? Cô nghe xong đừng sốc nhé?"

Lilith bình tĩnh gật đầu.

" Được ạ"

Airi:" Cứ tính theo các đời cai trị của các đời quỷ vương từ lúc bắt đầu cuộc thống nhất. Thì hiện tại là quỷ vương thứ 43 đang cai trị quỷ tộc"

Airi ngẩng mặt lên quan sát Lilith, nhưng khuôn mặt Lilith lại cực kì điềm tĩnh.

Lilith nở ra một nụ cười nhẹ. Ánh mắt không hề có chút cảm xúc nào.

" Ra là vậy, thực ra chủ nhân cũng bảo tôi không cần đợi. Nhưng tôi vẫn muốn đợi đó"

Airi với sự khó hiểu và sốc nặng trước những lời nói của Lilith.

Cả nhóm đứng phía sau cũng sốc nặng, biểu cảm hoang mang.

Airi:" Vậy thì tại sao cô phải đợi?"

Lilith:" Tôi muốn đợi...vậy thôi, các vị đừng bận tâm"

Vừa nói xong, Lilith nghiêng người và chỉ hai tay về phía chiếc bàn lớn, miệng mỉm cười. Thái độ rất cung kính.

" Chắc các vị cũng đói rồi, mời ngồi. Tôi sẽ giúp các vị nấp đầy chiếc bụng đói, nhưng cũng cần đợi một chút đó"

Aoto đứng lặng im, ánh mắt hoài nghi.

-" Có thể nói là lòng trung thành, nhưng cái vấn đề đó kệ đi. Cái vấn đề là cô gái này là con người, không thể sống lâu như vậy được"

-" Nhưng trên người lại toả ra năng lượng của quỷ, pha lẫn thêm là ma cà rồng. Và cảm giác năng lượng này rất giống với miêu tả là năng lượng của rồng"

-" Nhưng làm thế quái nào mà một người lại sở hữu năng lượng kiểu này chứ? Vô lý quá"

Cả nhóm bước qua Lilith, và đi tới bàn ăn. Aoto vẫn đứng đó suy luận.

Lilith tiến lại gần và mỉm cười.

" Vị khách này, ngài không muốn dùng bữa sao?"

Aoto có chút giật mình, cậu liền định thần lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lilith.

" À không, cái đó thì tôi muốn chứ, nhưng tôi hỏi cô vài câu được không?"

Lilith gật đầu.

" Được chứ"

Cả nhóm đã ngồi vào ghế. Kazuka vẫy tay gọi lớn Aoto:

" Này Aoto, ra đây"

Aoto nghiêng người qua và nói:

" Đợi tôi chút"

Cậu trở lại, ánh mắt nghiêm túc.

" Chắc cô cũng biết tôi là tinh linh chứ?"

Lilith gật đầu nhẹ.

" Dạ vâng, tôi biết"

Aoto nhấn mạnh:

" Vậy cô cũng biết, tộc tinh linh thì nổi tiếng nhất với " Ác mộng của mọi sinh vật sống" chứ?

Lilith liền khựng lại, nhưng nhanh chóng trở lại sự liềm nở. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc đó cũng đã kịp nhìn ra.

" Thứ lỗi, tôi không biết"

Aoto vội giải vây cho chính mình và mọi người.

" Thả lỏng đi, tôi chỉ hỏi xác nhận thôi. Chúng tôi chắc chắn không thể đánh bại cô rồi"

Lilith mỉm cười.

" Ngài đánh giá tôi cao quá đó"

Aoto:" Việc cô là một con người, mà lại sống lâu như vậy là đáng nghi quá. Đã vậy còn tồn tại rất nhiều loại cảm giác năng lượng khác nhau"

" Nếu cô là hầu gái của ngài ấy, thì chắc hẳn ngài Loid Kencho đã tăng cô trái tim của cả ba tộc. Tôi nói đúng chứ?"

Aoto liền khựng lại, như nhận ra mình đã nói thêm, và có thể gập nguy.

-" Mình ngu rồi, nói như vậy liệu cô ta có giết mình và cả nhóm không? Cầu mong là không"

Lilith lúc này gượng cười, cô như bị nói trúng.

Aoto tiếp tục chữa cháy, cô gắng cứu nguy sau khi cái mồm của mình đi xa:

" Tôi chỉ xác nhận sự tò mò thôi, bọn tôi sẽ không tiết lộ bất kì cái gì ở đây đâu. Tôi rất xin lỗi"

Lilith liền xua tay.

" A, không sao đâu"

Nhưng mặt Lilith liền chuyển qua nghiêm túc, ánh mắt sắc lạnh nhìn Aoto như muốn đe doạ cậu. Rồi lại chuyển về bình thường.

Nhưng chỉ trong khoảng khắc đó, Aoto cũng đã nổi da gà rồi.

Lilith:" mong là ngài làm vậy"

Rồi Lilith quay người đi, cô bước qua bàn của cả nhóm, đi vào trong bếp.

Aoto liền thở phào ra một hơi, khuôn mặt sợ hãi của cậu giờ mới hiện ra. Cậu lấy tay tát vào miệng một cái, như để trừng phạt chính mình.

" Lần sau tốt nhất không nói bậy nữa, chút nữa là cả nhóm chết rồi"

Aoto bước tới nơi mọi người đang ngồi, cậu đi tới phía Takeshi và Kazuka đang ngồi và kéo ghế ra. Rồi ngồi xuống.

Kazuka tò mò hỏi:" Cậu vừa nói gì với cô ấy vậy?"

Aoto thở dài.

" Hỏi xem có món nào ngon hay không ý mà"

Kazuka áp sát, nhìn chằm chằm vào mắt Aoto, giọng nói tra khảo:

" Phải không đó?"

Aoto gượng cười.

" Thật mà"

Kazuka liền ngồi ngay ngắn lại.

" Tôi tạm tin thôi, trông là biết không phải rồi"

Aoto chỉ biết gượng cười.

Aoto cảm thán:

" Cái bàn này to thật, nhìn từ bên này qua bên kia mà thấy xa rồi"

Takeshi nghiêng đầu qua muốn bắt chuyện.

" To là phải thôi, nghe vẻ chủ nhân lâu đài này lai lịch không bình thường"

Airi ngồi phía bên liền nói qua:

" Cô ấy trông nguy hiểm quá"

Ayaka:" Chúng ta cũng chỉ biết cảnh giác thôi, mong là cô ấy không tấn công chúng ta"

Elyssia ngồi giữa, tay xoa bụng đói.

" Chắc các cậu cũng cảm nhận được năng lượng của cô ấy toả ra rất khác đúng không? Nhưng tôi thấy cô ấy sẽ không làm gì đâu, mọi người đừng tò mò đi lung tung hay sờ mó mấy món đồ ở đây là được"

Elyssia thở dài ra một hơi.

" Tôi đói qua đi, mong cô ấy nấu nhanh"

Aoto dựa người vào chiếc ghế, cảm giác êm ái khiến cậu cảm thấy dễ chịu.

-" Khả năng, đây là một căn cứ chả ngài Loid rồi, vậy thì khả năng sẽ có nó..."

-" Nhưng tốt nhất không nên tò mò, tò mò là chết chắc"

Lilith lúc này đang ở trong bếp. Chỉ là một cái bếp, nhưng không gian lại rất lớn.

Có đầu đủ lò nướng và tất cả các dụng cụ khác ở trong bên.

Lilith đang vừa cắt thịt, khuôn mặt cô đang rất nghiêm túc, có vẻ khá khó chịu khi bị Aoto nói trúng.

-" Mình có nên giết hết bọn nhóc đó không nhỉ?"

-" Nhưng cậu chủ không cho giết tinh linh, bọn nhóc kia mặc dù là các loại tộc, nhưng khá yếu. Chắc là thôi vậy"

-" mặc dù có lớp sương, nhưng nếu mình tung vài đòn chắc hủy luôn nơi này mất"

Một khoảng lặng diễn ra.

Những giọt nước mắt từ từ rơi xuống những miếng thịt mỏng mà cô đang thái.

Vẻ mặt buồn bã hiện rõ. Giọng cô run run.

" Cậu chủ à...Người đâu rồi?... Em nhớ người quá"

Cảm thấy không ổn, cô vội lau nước mắt đi. Nhưng chiếc bàn phía sau là những củ hành cô vừa bóc, và cô lại đưa tay mình lên mắt.

Một cảm giác cay mắt khiến cô vội nhắm mắt lại, đôi mắt mở ra chút xíu và chạy ra chỗ bể nước, cô liền cầm lấy chiếc gầu múc nước và rửa lại mắt.

Cảm giác tủi thân và phải ở một mình trong suốt thời dài đằng đẵng ấy. Câu nói của Airi vọng lên trong đầu Lilith.

Cô bật khóc trong sự cô đơn.

" Về với em đi...cậu chủ..."

Giọng nói của Loid trong trẻo vang lên trong đầu Lilith.

" Nếu em cảm thấy cô đơn thì có thể rời đi, không cần canh giữ đâu"

Lilith:" Sao em có thể đi được chứ? Em biết đi đâu chứ?"

Cô từ từ lau nước mắt đi và quay trở lại làm việc.

-" Ngài sẽ quay trở về thôi...Em vẫn sẽ đợi"

Lilith tự trấn an mình, ánh mắt trở lên quyết tâm và trông chờ, các thao tác chế biến đồ ăn rất chuyên nghiệp và nhanh nhẹn.

Sau khi đợi một lúc, Kazuka liền đứng dậy. Cậu xoa tay vào bụng, cho thấy rất đói. Cả nhóm thấy chuyển động liền ngẩng đầu lên quan sát.

" Tôi sẽ vào bếp xem cô ấy làm như nào nhé. Tiện giúp cô ấy luôn, cứ đợi như vậy chắc tôi nản chết mất"

Airi với vẻ mặt nghiêm túc, giọng nói mang theo sự nghiêm trọng cảnh báo Kazuka:

" Vào đó nhớ lựa lời đó"

Kazuka bước ra khỏi ghế và quay lại mỉm cười.

" Tôi không phải trẻ con mà cái này cũng phải nhắc"

Airi liếc mắt theo.

" Ai mà biết được"

Aoto, Takeshi và Ayaka lúc này đã ngục xuống bàn và ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Chỉ còn Airi và Elyssia còn thức.

Nhưng cả hai cũng khá chán nản, Elyssia một tay ôm bụng vì đói, một tay chống xuống bàn.

" Tôi đói quá Airi"

Airi quay qua và mỉm cười.

" Đợi thêm xíu nữa đi, mới đợi chưa nổi một nén hương mà các cậu đã gục với chán rồi sao?"

Bất ngờ, Kazuka bước tới với một trồng bát đĩa, cậu đi chậm dãi đến bàn và đặt xuống, âm thanh vang lên có chút to khiến Aoto, Takeshi và Ayaka giật mình tỉnh dậy.

Khuôn mặt ngái ngủ của cả ba ngơ ngác quan sát xung quanh.

Aoto ngơ ngác:

" Có đồ ăn rồi à"

Kazuka liền thở phào ra một hơi và cười lớn.

" Hahaha, chuẩn bị ăn nào"

Airi và Elyssia vội đứng dậy bước tới và cầm lấy trồng đĩa và rĩa.

Kazuka liền quay người đi, cậu quay người lại nói:

" Chia đi, tôi đi lấy đồ ăn"

Chả mấy chốc, một bàn đồ ăn lớn được dọn ra. Cả nhóm sáng bừng mắt khi thấy đồ ăn.

Chiếc bàn lớn được phủ bởi các loại món ăn ngập tràn, như trên đó là cả một thế giới ẩm thực sống động. Không rượu, không xa hoa cầu kỳ, chỉ là những món ăn được chế biến công phu từ rau củ tươi xanh và thịt đủ loại, tỏa hương thơm nghi ngút, gợi lên sự gần gũi và thỏa mãn.

Ở trung tâm là một đĩa thịt hầm rau củ, được ninh cùng cà rốt, khoai tây, cần tây và hành tây, nước dùng sóng sánh, phủ lớp mỡ mỏng óng ánh. Bên cạnh là một khay thịt gà được chặt và xếp rất đẹp, rắc vừng trắng và vài lát ớt tươi xếp đều.

Thịt được chế biến theo nhiều cách: có đĩa thịt nướng than hoa, phần da xém cạnh và xếp đều tăm tắp, có món thịt luộc thái lát mỏng, ăn kèm rau sống, bánh tráng và một chén nước chấm đậm màu.

Rau củ được biến hóa phong phú: đĩa rau xào tỏi xanh mướt, tuy không rõ loại rau nhưng rất bắt mắt.

Bữa tiệc không cần rượu để trở nên sang trọng, chỉ với sự phối hợp tinh tế giữa sắc xanh của rau, sắc nâu vàng của thịt và mùi hương lan tỏa trong không khí.

Cả nhóm miệng mở thành hình chữ o vì bất ngờ.

Kazuka liếc nhìn qua góc tường phía xa, nơi túi thịt hun khói và tiền nằm ở đó.

" Tuyệt, vậy là không phải ăn thịt hun khói rồi"

Cả nhóm như hổ đói, lập tức lao vào đánh chén, ai cũng cố gắng ăn thật nhiều.

Lilith bước tới và mỉm cười.

" Tôi chỉ có nhiêu đây chiêu đãi các vị thôi, mong các vị không chê"

Takeshi vừa gặm một chiếc đùi gà, vừa nói. Giọng hơi khó nghe:

" Không...sao đâu, như vậy là được rồi. Cảm ơn cô rất nhiều"

Airi nhâng cao bát súp lên và húp, cô sản khoái đặt chiếc bát xuống.

" Tuyệt quá đi"

Airi liền liếc mắt qua Lilith đang đứng đó quan sát mọi người ăn.

" Cô không ăn sao?"

Lilith mỉm cười và giải thích:

" Tôi là người hầu, các vị là khách. Tôi không nên làm vậy đâu"

Cả nhóm đang ăn liền ngừng lại, ánh mắt hướng về Lilith, trên miệng ai cũng phồng lớn vì thức ăn.

Airi:" Có sao đâu, tôi trước kia cũng hay ăn cùng hầu gái của mình mà. Ngồi ăn cùng bọn tôi đi"

Lilith lắc đầu nhẹ từ chối.

" Như vậy không được đâu"

Cả nhóm liền đồng thanh hô:

" Ăn chung đi..."

" Ăn chung đi..."

Airi liền bước ra khỏi ghế và đi tới chỗ Lilith, cô nắm lấy tay Lilith và kéo đi.

Lilith vội lắc đầu từ chối.

" Như vậy không được đâu ạ"

Lilith tính phản kháng, nhưng cô không cảm thấy nguy hiểm liền nghe theo Airi.

Lilith liền được Airi đẩy vào ghế. Cô có chút hoang mang và nhìn mọi người xung quanh.

Airi liền ngồi ngay bên cạnh và kéo đĩa gà về phía Lilith.

" Ăn đi, bọn tôi không quan tâm mấy vấn đề đó đâu"

Mọi người xung quanh nhìn Lilith với ánh mắt mong chờ cô sẽ ăn.

Lưỡng lự một lúc, Lilith liền cần một miếng thịt gà và đặt vào đĩa mình. Cô từ từ đưa lên miệng và cắn một miệng.

Cả nhóm xung quanh liền nở ra một nụ cười thân thiện.

Elyssia vừa ăn, vừa thầm nghĩ:

-" Nhóm này cũng được đó, chắc chắn không phải xấu rồi"

Sau một lúc dùng bữa, cả nhóm đang đi theo Lilith lên cầu thang.

Chiếc cầu thang với thiết kế khá giống gen con người, với hai đường uốn lượn vào nhau và cứ vậy hướng lên trên, nơi có các tầng cao khác.

Với hai hướng đi lên bên dưới và hai hướng đi lên bên trên. Dưới chân là một tấm thảm lớn đỏ trải dài. Mỗi bước đi, là một sự âm ái.

Sau khi đi lên trên, một hành lang rộng lớn và trải dài về phía xa. Hàng loạt các căn phòng trải dài. Cả nhóm bất ngờ mở lớn mắt.

Lilith quay người lại và nở ra một nụ cười, tay hướng về phía sau, nơi có các căn phòng.

" Các vị có thể chọn bất kì một căn phòng tùy thích"

Airi gật đầu.

" Cảm ơn cô nha"

Lilith cúi đầu xuống trước lời cảm ơn.

" Không có gì ạ. Nếu có gì cần, các vị có thể xuống phía dưới, căn phòng dưới cầu thang là phòng của tôi"

Nói xong, cô liền đi xuống cầu thang.

Airi quay lại và nói với cả nhóm:

" 1 phòng chắc chắn sẽ rộng lắm, chúng ta lấy hai phòng thôi được không?"

Cả nhóm liền gật đầu.

Cả nhóm chia ra, nhóm con trai bên phòng bên trái, con gái lấy phòng bên phải.

Kazuka chậm dãi mở cánh của ra. Bên trong là một không gian rộng lớn với ánh sáng vàng chiếu khắp căn phòng từ trùm đá phát sáng trên đỉnh. Giữ phòng là một chiếc giường cực lớn, ba người nằm còn thừa.

Xung quanh là các kệ đồ và tủ đựng đồ trống. Phía góc phòng là một chiếc bàn làm việc. Có những chiếc ghế được đặt ngay ngắn một góc.

Và có những chiếc kệ với những món bảo vật lấp lánh, giúp trang trí căn phòng thêm sinh động hơn. Như những chiếc bình, các thanh kiếm được treo trên tường có vẻ rất quý giá.

Ba chàng trai mở to mắt vì bất ngờ, từ từ bước vào chậm dãi quan sát những thứ xung quanh.

Kazuka:" To quá"

Takeshi:" Đẹp nữa"

Kazuka vừa đặt thanh kiếm của mình dựa vào bức tường thì Aoto đã đứng bên ngoài cửa.

" Qua bên kia đi, chúng ta cần nói chuyện"

Takeshi bước theo ngay sau.

Kazuka phàn nàn, nhưng vẫn đi theo:

" Gì mà gấp vậy?"

Aoto ngó vào phòng ba cô gái.

Người thì nằm, người thì ngồi trên chiếc giường êm ái.

" Chúng ta bàn chút chuyện nhé"

Elyssia đang đứng cạnh cửa liền quay lại và gật đầu.

" Vào đi"

Cả ba chàng trai liền bước vào. Từng người cầm một chiếc ghế và ngồi xuống.

Aoto là người lên tiếng trước.

" Chúng ta nói về một vài vấn đề khi ở đây nhé"

Cả nhóm với vẻ mặt nghiêm túc liền gật đầu. Ánh mắt hướng về Aoto.

" Điều chúng ta cần làm chắc chắn vẫn là cẩn trọng rồi. Cô ấy rất mạnh đó, phải cẩn thận trong cả lời nói và hành động"

" Có vẻ như cô Lilith là người hầu của Loid Kencho, là người tạo ra kết giới cho tộc tinh linh, cũng như rất nguy hiểm"

Airi rất bất ngờ với lời nói của Aoto, nhưng cô vẫn im lặng và lắng nghe.

" Chúng ta tốt nhất không nên lên tầng trên đâu, tò mò sẽ dẫn đến hậu quả đó"

" Cô ấy không nhắc, vì đơn giản. Nếu nhắc thì chúng ta sẽ càng tò mò hơn"

" Chúng ta sẽ chỉ đi vào các căn phòng lạ khác khi có cô ấy chỉ thôi"

" Nghe rõ hết chưa?"

Cả nhóm liền gật đầu đồng ý.

Kazuka liền lên tiếng:

" Được rồi, để tôi nói nhé"

" Hiện giờ là chúng ta không thoát được, và cần tìm viên đá mà cô Lilith nói. Vậy nên tôi nghĩ chúng ta nên khẩn trương tìm"

" Chắc chắn là tôi không muốn ở đây suốt đời đâu"

Airi liền cắt lời, giọng điệu nghiêm túc:

" Chắc chắn là vậy rồi, nhưng cũng cần nghỉ ngơi. Tôi ở ngoài hít sương mệt lắm rồi. Tôi muốn ngủ"

Ayaka bên cạnh liền gật đầu lia lịa.

" Phải đó, phải đó"

Kazuka liên thở dài và đứng dậy.

" Thôi được, vậy sau khi chúng ta nghỉ ngơi xong, chúng ta sẽ tìm nhé"

Ba chàng trai liền lần lượt đứng dậy và bước ra ngoài. Takeshi đi cuối không quên đóng cửa lại.

Cả nhóm lúc này đang ngủ say. Riêng chỉ có Kazuka đang nằm thức, cậu nằm ngoài và quay đầu đi.

Cả ba chàng trai đang nằm trên chiếc giường lớn và đắp chiếc chăn màu tím than ấm áp.

Kazuka nằm suy tư:

Cậu nhớ lại những hành động của mọi người đang có chút khác. Hình ảnh Elyssia hiện lên đang mắng cậu là một con quỷ.

-" Mọi người đang giấu mình sao?"

-" Mình là quỷ?"

Cậu rút tay ra khỏi chăn và nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay mình.

-" Nhưng năng lượng của mình là người bình thường mà, cô ấy nhầm lẫn gì sao?"

Vẻ mặt cậu có chút buồn hiện ra.

-" Vậy tại sao mọi người hành động lạ vậy? Đang giấu mình cái gì sao?"

Rồi cậu lại tự xoá đi những nghi ngờ của mình.

-" Chắc chắn họ phải có lý do gì đó mới làm vậy thôi. Mình tin họ mà"

-" Điều mình cần làm là chuẩn bị tinh thần thôi"

Rồi Kazuka từ từ nhắm mắt lại trong cơn buồn ngủ.

More Chapters