Ficool

Chapter 62 - Chap 62: thám hiểm

Ayaka bắn mũi tên ra....

Lớp sương mù lập tức bị xé toạc, mũi tên năng lượng xuyên qua. Lớp sương tác ra hai phía, bao thành một khoảng không trống rộng lớn chỉ có cây.

Mũi tên tiếp tục bay vút đi và đâm sầm vào một chiếc cây lớn.

Ầm!!!

Thân cây không chịu nổi và lập tức bị xuyên và thổi bay. Lập tức mất đi một khoảng, cái cây lớp đổ "ầm!"xuống trước sự chứng kiến của mọi người.

Cả nhóm liền đi ra cô phía quan sát, ai lấy đều bất ngờ.

Kazuka:" Mạnh quá"

Takeshi gật gù theo lời nói của Kazuka.

Ayaka cũng tự bất ngờ trước phát bắn ấy của mình, cô quay lại, biểu cảm vẫn chưa hết sốc.

Elyssia mỉm cười.

" Làm tốt lắm"

Airi:" Mạnh đó"

Ayaka:" Nó mạnh quá"

Ayaka nhìn vào cây cung trên tay mình.

" Cây cung này xịn thật"

Airi:" Một phần của cây cung thôi, vẫn là cậu mà"

Ánh mắt của Ayaka liền trở lên tự tin.

" Ừ, cảm ơn nha"

Elyssia:" Cậu được cây cung chấp nhận, tức là một phần của cậu rồi"

" Cậu chỉ cần tưởng tượng cây cung tan biến thì nó sẽ biến mất. Và mở rộng bàn tay ra tưởng tượng cây cung để triệu hồi ra nó"

Ayaka bất ngờ.

" Tiện lợi vậy sao?"

Kazuka than vãn, cúi xuống và cầm vào thanh kiếm trên hông, giọng nói có chút ghen tị:

" Trời ơi, sao ai cũng có mấy đồ xịn rồi vậy. Tôi vẫn phải cài thanh kiếm này theo nè"

Aoto đứng đó liếc mắt qua.

" Có sao đâu, mai sau bọn tôi sẽ tìm cho cậu là được"

Takeshi bật cười.

" Tôi còn chả thèm nè"

Ayaka tập trung nhìn cây cung trên tay mình chằm chằm, trong đầu cô đang tưởng tượng cây cung của cô cũng biến mất như thanh kiếm của Elyssia.

Và rồi. Cây cung như một viên đá đã đến giới hạn, nó lập tức như vỡ bung toả và tan biến, khiến Ayaka giật mình lùi lại.

Elyssia:" Như vậy là cậu làm được rồi đó"

Airi:" cậu thử biến ra cây cung đi"

Ayaka nghe theo lời Airi.

Cô nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay đang được mở ra của mình. Trong đầu là hình ảnh cây cung sẽ hiện ra.

Một chút ánh sáng trắng nhẹ hiện ra, mọi người xung quanh cũng phải nheo mắt lại đôi chút.

Cây cung từ lúc nào đã xuất hiện trên tay Ayaka khiến cô vô cùng bất ngờ. Cô há hốc miệng khi thấy cây cung.

Elyssia vỗ tay nhẹ, như để khen thưởng cho Ayaka.

" Làm tốt lắm"

Ayaka liền mỉm cười, cô nhanh chóng làm cây cung biến mất trên tay mình và chạy đến Elyssia với vẻ vui mừng.

" Cảm ơn cậu nha"

Elyssia vội đưa hai tay ra ngăn cản Ayaka áp sát.

" Được rồi, không cần đâu"

Ayaka liền ngừng lại.

Đúng lúc, Aoto cũng lên tiếng:

" Được rồi đi tìm xe để lấy cho Elyssia bộ đồ nhanh nên. Chúng ta ở đây lâu lắm rồi, chắc ngoài kia trời sáng rồi"

Sau một lúc, cả nhóm đang đứng ở chỗ có chiếc xe ngựa bị đè bẹp.

Elyssia bước ra từ sau bụi cây với bộ trang phục khác.

Bộ trang phục khá đơn giản với chiếc áo trắng vừa rộng thoả mái. Chiếc quần đen rộng và chiếc giày cao cổ màu nâu. Chiếc quần được nhét vào ống giày giúp gọn gàng hơn. Mái tóc bạch kim được buộc bổng lên như đuôi ngựa giúp gọn gàng hơn.

Airi và Ayaka gật gù, như để thấy Elyssia rất hợp.

Ba chàng trai thì đang ngồi dưới đất, mỗi người một chiếc que nhỏ đang chọc một con sâu có kích thước khá lớn. Cả ba cười khúc khích khi chêu đùa con sâu này.

Elyssia tiến lại gần Ayaka và Airi.

" Ổn không?"

Ayaka gật đầu.

" Hợp lắm"

Nhưng Elyssia chú ý về phía sau, nơi ba chàng trai đang nghịch con sâu.

Airi và Ayaka liền chú ý đến ánh mắt của Elyssia và quay lại.

Airi thở dài ra một hơi.

" Haizzz, có đi không hay vẫn muốn chơi?"

Cả ba chàng trai giật mình liền đứng dậy, ném chiếc que nhỏ đi.

Aoto:" xong rồi à? Đi thôi"

Cả ba quan sát Elyssia thấy cô đã mặc đồ xong.

Aoto:" Đi nhé"

Đi một lúc, sương mù càng trở nên dày đặc hơn, không khí như bị lớp sương mù này lén lại đặc quánh.

Cả nhóm bám sát theo nhau để tránh bị lạc vào làn sương.

Không khí đang trở nên im lặng hơn.

Kazuka:" Này Aoto, cậu có chắc trong lớp sương này không có gì không?"

Aoto:" Tôi không biết, sương mù dày đặc như vậy ngăn chặn khả năng cảm nhận năng lượng của tôi"

Aoto như nhận ra điều gì đó.

" Khoan đã, đây chắc chắn là sương mù của thứ gì đó tạo ra rồi, sương mù đi kèm với năng lượng để làm giảm khả năng cảm nhận của những người bên trong mà"

Airi phía sau liền lên tiếng.

" Cứ cho là thế, nhưng chúng ta ở đây lâu như vậy mà vẫn chưa bị tấn công. Chắc là không có ác ý"

Kazuka:" hay bây giờ như này đi. Chúng ta sẽ dùng đòn đánh của mình thổi bay lớp sương mù này đi cho dễ cảm nhận"

Takeshi:" Nó cũng là một ý tưởng tốt đó, nhưng nếu có sinh vật ác nào đó quanh đây và làm vậy thì lại không ổn lắm"

Elyssia:" Tôi nghĩ là nên thổi bay lớp sương mù này đi, nếu ở trong đây và bị giới hạn tầm nhìn như vậy mà bị tấn công bất ngờ là không ổn đâu. Thà chủ động còn hơn"

Aoto:" Tôi thấy cũng có lý đó, thử đi"

" Elyssia với Kazuka nhá, hai người dùng đòn chém của mình sẽ có phạm vi rộng hơn á"

Elyssia không tỏ ra chút lưỡng lự, nhưng bên trong là một đống suy nghĩ:

-" Phối hợp với cậu ta sao?"

Nhưng hình ảnh Kazuka từ nãy giờ đi cùng và mấy câu nói hiện lên, cô liền gạt bỏ sự lưỡng lự đó đi.

-" Mà cũng không sao đâu, dù gì giờ cũng là bạn rồi mà"

Elyssia và Kazuka đứng ở hai phía, ở sau lưng hai người là bốn người đang đứng đó quan sát.

Kazuka:" Tôi vung đòn từ bên trái qua bên phải, cậu vung ngược lại nhé"

Elyssia gật đầu.

" Được"

Kazuka rút kiếm ra khỏi vỏ, âm thanh kim loại cọ sát vào nhau vang lên, cậu bao quanh cơ thể mình và thanh kiếm bằng một nguồn năng lượng lớn.

-" Cứ bọc cơ thể bằng năng lượng cho chắc, nhỡ đâu lát nữa có con gì lao ra thì rách việc"

Elyssia đưa tay phải ra, bàn tay mở lớn. Thanh kiếm lập tức xuất hiện trên tay cô, năng lượng của một thiên thần toả ra bao bọc lấy thanh kiếm.

Cả hai cùng lúc vào tư thế.

Đứng phía sau lưng, Aoto liền nhận ra có chút không ổn, ánh mắt liếc qua Airi như tìm kiếm người cùng chung suy nghĩ. Và Airi cũng vậy, cả hai chạm mắt như hiểu ra chuyện. Lập tức quay qua muốn ngăn cản, nhưng đã muộn.

Vút!!!

Âm thanh sắc lẹm vang lên khi lưỡi kiếm lướt qua, tựa tiếng gió rít của một cơn bão nhỏ.

Hai nhát chém không tạo hình nhỏ mà cố gắng phát ra nguồn năng lượng rộng nhất.

Từ dưới mặt đất cho tới qua đầu. Lớp sương mù lập tức bị thổi bay. Xung quanh giờ là một khoảng không trống, với những cái gốc cây đã chết từ lúc nào do không có ánh sáng chiếu tới.

Mặt đất khô cằn và có chút màu tím. Cho thấy nơi đây khắc nghiệt không cả có cỏ mọc, chỉ có những vết nứt dưới đất nối tiếp nhau như một tấm mạng nhện khổng lồ.

Đúng lúc này.

Elyssia và Kazuka gục xuống dưới đất, tay ôm lấy ngực, một cảm giác khó thở vô cùng khó chịu.

Airi và Ayaka liền chạy đến chỗ Elyssia hỏi han với sự lo lắng.

Airi:" Ổn chứ?"

Ayaka:" Làm sao vậy?"

Elyssia lắc đầu. Nhưng cô cũng nhận ra.

" Đừng lo, tôi ổn mà"

Takeshi và Aoto cũng chạy đến chỗ Kazuka và ngồi xuống, Takeshi nhìn thấy Kazuka có chút khó thở, liền vỗ lưng cậu.

" Có sao không?'

Kazuka lấy những hơi thật dài hít vào bên trong. Cậu lắc đầu ra hiệu không sao.

Aoto và Airi quay lại và nhìn nhau như hiểu những gì đang diễn ra.

Hai người họ từ từ đứng dậy. Kazuka là người đi đến chỗ Elyssia.

" Có sao không?"

Elyssia có chút bất ngờ, nhưng cô cũng lắc đầu ra hiệu đã ổn.

" Không sao?"

Takeshi:" Chuyện này là sao vậy?"

Aoto:" Không biết nữa, nhưng có vẻ do lớp sương mù này khiến mọi người dùng năng lượng nên cảm thấy khó thở"

Aoto buộc phải nói dối để chấn an những người không hiểu.

-" Hôm nào phải thảo luận với Airi nói với Ayaka và Takeshi thôi. Không, phải cân nhắc cả Kazuka luôn quá, cứ như vậy không ổn chút nào"

-" Nếu mai sau có làm nhóm, hay sự kiện gì đó. Khả năng phải tách cả hai ra thôi"

Airi và Elyssia cũng ngầm hiểu việc Aoto đang làm và đều im lặng nhìn cậu.

Ayaka lúc này quan sát xung quanh, không gian trống chải đang dần bị làn sương mù chảy vào và lấp đầy khoảng chống mà hai người Kazuka và Elyssia tạo ra.

" Tôi thấy chúng ta nên nhanh chân đi thôi, không nhanh sương mù sẽ lại bao bây nơi đây đó"

Takeshi với ánh mắt hoài nghi, cậu bước ra, ánh mắt chuyển qua nghiêm túc.

" Hai người kia yếu rồi, lát nữa tôi sẽ dùng mấy cú đấm của mình mở đường ở khoảng cách ngắn vậy"

Ayaka gật đầu.

" Ừ, chắc xíu nữa tớ cũng giúp"

Aoto liền quan sát hành động của Takeshi, ánh mắt có chút nghi ngờ.

-" Không lẽ cậu ấy muốn kiểm chứng?"

Cả nhóm tiếp tục đi. Takeshi và Ayaka đi phía trước. Bốn người còn lại đi phía sau.

Takeshi vừa đi vừa suy nghĩ:

-" Airi và Aoto có chút gì đó rất lạ từ khi gặp Elyssia"

Cậu liền nhớ lại những khung cảnh mình nhìn thấy Airi và Aoto trao đổi ánh mắt.

-" Chắc chắn có một thứ gì đó đang muốn giấu cả nhóm"

Cảm nhóm đi tới rìa lớp sương mù, Takeshi lập tức tiến vào, Ayaka muốn gọi lại thì....

Vụt!!!

Takeshi tung ra cú đấm khiến lớp sương mù phía trước lập tức bị thổi bay, tạo thành một con đường.

Takeshi sờ tay vào ngực mình.

-" Có làm sao đâu chứ?"

Tiếng gọi của Ayaka gọi Takeshi liên tiếp, nhưng có vẻ cậu đang khá tập trung vào suy nghĩ của mình.

" Takeshi...takeshi...?"

Cô liền gọi lớn hơn khiến Takeshi gật mình:

" Takeshi?"

Takeshi giật mình quay qua và mỉm cười.

" Có chuyện gì sao?"

Ayaka với vẻ mặt lo lắng.

" Có chuyện gì sao? Trông cậu cứ như người mất hồn ý?"

Takeshi mỉm cười và gãi đầu.

" Hahaha, vậy hả, xin lỗi nhá"

Kazuka vừa đi vừa ngó nghế xung quanh.

Elyssia ánh mắt hướng thẳng về phía trước, Airi nhìn Elyssia với sự lo lắng.

Aoto vừa đi, vừa quan sát các hành động của Takeshi, Aoto vuốt cằm hoài nghi.

-" Khả năng là cậu ấy biết rồi, hoặc đang kiểm chứng nghi ngờ"

-" Nói chung thì sớm muộn cũng sẽ biết thôi, nói chung là cũng sắp nên nói rồi"

-" Mình nghĩ là mọi người sẽ đón nhận thôi"

Aoto liếc mắt nhìn Kazuka.

-" Khả năng là Airi cũng nghĩ vậy rồi, nhưng quan trọng là Kazuka thôi"

Takeshi bước tới lớp sương mù.

Ayaka:" Để mình làm cho"

Takeshi quay lại lắc đầu và bước vào lớp sương mù.

" Không cần đâu"

Vút!!!

Sương mù lại bị cú đấm năng lượng của Takeshi thổi bay, tạo thành một con đường.

Takeshi bắt đầu nhớ lại các thông tin trước đó. Và hình ảnh Elyssia mắng Kazuka là một con quỷ.

-" Thật khó hiểu, mình cũng như Kazuka mà, cũng ở trong sương cùng với cậu ấy, sao lại không cảm thấy khó thở?"

Cậu mở mắt lớn vì bất ngờ trước giả thuyết mình đưa ra:

-" Không lẽ nào, Kazuka là quỷ?"

-" Không thể, năng lượng cậu ấy khác mà. Mặc dù mình chưa tiếp xúc với quỷ, nhưng năng lượng của Kazuka rõ dàng là nhân tộc mà"

Takeshi đang vừa đi vừa suy tư:

-" Tạm thời cứ coi là vậy đi"

-" Không biết là lý do hai người kia làm vậy là gì? Nhưng chắc hẳn mọi người sẽ đón nhận mà"

-" Nếu tất cả các thông tin mình biết trước đây, Airi cũng có kể qua về các tộc rồi"

-" Vậy thì một thiên thần xuất hiện ở đây còn là một điều hiếm thấy hơn một quỷ mà. Tại sao lại che giấu nhỉ?"

Takeshi vừa đi vừa suy nghĩ, không quan sát đường đi. Phía trước cậu là một cái hố nhỏ, nhưng sâu không thấy đáy, chỉ có một màu đen.

Ayaka nhìn thấy Takeshi bước tới cái hố, cô hoảng hốt hộ lớn Takeshi.

Nhưng đã không kịp, Takeshi rơi thẳng xuống hố, và không thấy đâu, chỉ để lại tiếng "aa"

Bốn người đi phía dưới liền chạy tới, với vẻ hoảng hốt. Ayaka lo lắng quỳ dưới đất nơi miệng hố, nhìn vào bóng tối.

Cả 5 ngó vào chiếc hố trong sự hoảng hốt.

Kazuka:" sao cậu ấy rơi xuống cái hố bé như này hay vậy?"

Ayaka:" Cậu ấy vừa đi và có vẻ suy nghĩ cái gì đó và mất tập trung nên không để ý"

Aoto tạo ra một quả cầu năng lượng trên tay mình, ánh sáng xanh lá cây phát sáng mạnh mẽ. Và thả nó xuống để soi sáng.

Airi thở dài phàn nàn.

" Biết ngay sẽ có chuyện mà, nhóm mình đúng đen"

Bất ngờ, âm thanh của Takeshi gọi từ phía dưới chiếc hố vọng lên.

" Các cậu...dưới này an toàn... có thể nhảy xuống... Có thứ này các cậu cần xem"

Cả nhóm khá bất ngờ trước giọng nói của Takeshi.

Ayaka:" Có nên nhảy xuống không?"

Kazuka:" Nếu cậu ấy đã xác nhận an toàn thì lo gì chứ?"

Kazuka là người đầu tiên nhảy xuống, cả nhóm liền nhìn theo cậu biến mất vào bóng tối.

Elyssia:" Nhảy thôi"

Cả ba cô gái đều lần lượt nhảy xuống. Chỉ còn Aoto đứng ở trên.

" Cái nối ra này bé quá, nếu gặp nguy hiểm sao thoát được?"

Kazuka từ phía dưới hô lớn lên trên:

" Xuống đi Aoto"

Aoto có chút lưỡng lự nhìn miệng hố, nhưng rồi cậu cũng nhảy.

Cái hố thẳng đứng và nhỏ, khi rơi xuống, tay cậu còn chạm vào các rễ cây xung quanh.

Mọi người đều đã đứng ở đây.

Một khung cảnh hùng vĩ hiện ra.

Một lâu đài dưới lòng đất, lâu đài lớn, có màu chủ đạo màu đen hoà thêm chút tím. Những hoạ tiết uốn lượn trên các bức tường. 

Nối đến lâu đài là một cây cầu lớn, bắc qua khe nứt khổng lồ với dung nham nóng hổi đang chảy ở dưới và kêu lên những tiếng " ục ục".

Nhóm kazuka đang đứng ở một khu đất nhỏ, và nhìn về phía lâu đài.

Tất cả mọi người đều bất ngờ với khung cảnh này.

Aoto:" Là một Mạch Hiểm Tích sao?"

Kazuka:" Trông nó lớn quá, cái lâu đài kia là của ai xây vậy?"

Takeshi:" Lúc tôi ngã xuống đây, tôi cũng rất bất ngờ đó"

Airi:" Tôi nghĩ chúng ta không nên đi đâu"

Cả nhóm nghe vậy liền im lặng và lắng nghe.

Airi:" Mạch hiểm tích nguy hiểm lắm, bên trong toàn là bẫy với quái vật. Sơ hở một cái là toi ngay"

" Với lại nhóm mình cũng rất đen nữa. Ai mà biết sẽ gặp chuyện gì bên trong chứ?"

Aoto gật đầu.

" Có lý đó, nhưng có vẻ chúng ta tìm được một nơi mà chưa ai đến cả. Có nghĩa là bên trong có rất nhiều kho báu và các bảo vật"

" Khả năng cái hố mà chúng ta xuống, là do Takeshi đấm, và chỗ đó đất khá yếu nên chịu chút tác động từ năng lượng đã sập rồi"

Aoto vừa nói, vừa chỉ tay vào đống đất rơi xung quanh.

Airi nhíu mày.

" không, tôi chả thích kho báu gì, tốt nhất nên đi lên thôi"

Aoto bình tĩnh phản bác lại:

" Tôi thấy nên đi, chúng ta vừa tìm được kho báu đó"

Elyssia lập tức cắt ngang cả hai.

" Bây giờ như này. Chúng ta sẽ đi vào, nhưng đi sâu thì phải an toàn mới đi"

" Nói chung là đi một chút thôi, đi sâu hơn thì không"

Kazuka:" Tôi thấy hợp lý đó"

Airi đành chịu thua và thở dài ra một hơi.

" Thôi được"

Aoto:" Được, quyết định vậy đi"

Cả nhóm từ từ di chuyển đến gần cây cầu, Takeshi ngó xuống khe nứt dung nham. Rồi quay đầu lại.

" Trông nguy hiểm phết"

Takeshi quỳ xuống dưới đất, hai tay chống xuống. Năng lượng liên tục toả ra và truyền xuống mặt đất.

Một vài rung động nhỏ khiến những viên sỏi cũng phải nảy lên.

Lớp đất đá mà Takeshi tạo ra lập tức tạo thành những cái cột và bao bọc cây cầu. Giúp ra tăng độ vững chắc.

Cậu đứng dậy và quay đầu lại, gật nhẹ một cái ra hiệu đã ổn.

Cả nhóm từ từ bước nên cây cầu gỗ lớn, những lần bước chân là những lần âm thanh "kẽo kẹt" vang lên, cho thấy cây cầu này đã qua nhiều năm tháng.

Kazuka ngó xuống dưới và quan sát dung nham nóng chảy.

Khí nóng bốc nên khiến ai cũng phải nhăn mặt vì khó chịu.

Bước qua bên kia cây cầu, cả nhóm đứng trước cánh cửa không lồ.

Cánh cửa với các hoạ tiết kì quái, như bàn tay và đầu lâu lớn nằm ở hai bên cánh của.

Ayaka:" Như vậy ổn không? Mấy hoạ tiết này cho cảm giác nguy hiểm quá"

Kazuka bước lên phía trước.

" Mọi người lùi lại đi, để tôi mở cửa cho"

Takeshi đứng chống tay nhìn Kazuka.

" Ổn không đó?"

Kazuka:" Đừng lo"

Cả nhóm đứng nín thở nhìn Kazuka bước tới gần cánh cổng.

Cậu đang bước đi, chân trái chuẩn bị hạ xuống thịt đột nhiên ngừng lại.

Cậu cúi xuống để quan sát kĩ hơn.

-" Bẫy?"

Đó là một sợi dây bắt ngang qua, bé và gần như rất khó nhìn thấy bằng mắt thường.

Cậu giụt chân lại và quay lại hô lớn:

" Mọi người, vào tư thế chiến đấu đi. Tôi thấy ở đây có một dây bẫy"

Cả nhóm có chút hoang mang, nhưng vẫn làm theo.

Takeshi đứng lên phía trước, cậu vào tư thế chiến đấu. Aoto ngay phía sau, thần hộ được triệu hồi, hai tay cầm theo ngọn thương năng lượng to lớn.

Airi và Elyssia triệu hồi ra thanh kiếm ở tay mình và đứng ở hai. Ayaka đứng phía sau, kéo cung, một mũi tên năng lượng hiện ra.

Kazuka rút thanh kiếm bên hông mình ra, cậu lùi lại hai bước, hai chân vào sẵn tư thế quay người chạy.

Tay phải cầm kiếm, cố với ra. Cậu nuốt một ngụm nước bọt trong sự lo lắng. Kazuka hất thanh kiếm lên, chạm vào sợi dây bẫy khiến nó đứt.

Cạch cạch.

Một âm thanh như vừa khởi động thứ gì đó vang lên.

Vèo!...vèo!...

Hàng loạt các mũi tên lao ra từ toà thành lớn.

Cả nhóm có chút hoang mang. Kazuka quay người bỏ chạy về phía mọi người.

Aoto lập tức đáp hai cây thương về hai bên Kazuka, nối theo hai cây thương là một sợi dây bằng năng lượng.

Lập tức, năng lượng từ hai cây thương phóng về phía nhau, tạo thành một tấm khiên năng lượng lớn bảo vệ Kazuka.

Thần hộ lập tức bao phủ lấy cả nhóm xung quanh.

Aoto:" Đừng lo, mấy mũi tên thường thôi, chỉ là số lượng lớn ý mà"

Cả nhóm liền hạ cảnh giác, Kazuka đứng sau lớp năng lượng mà Aoto tạo cho liền thở phào ra một hơi.

Cậu quay lại và ho lớn:

" Cảm ơn nha"

Takeshi:" Tôi tưởng gì cơ, mấy mũi tên này sao xuyên qua lớp năng lượng của chúng ta chứ?"

Sau một lúc, cơn mưa tên cũng đã ngừng lại. Cả nhóm bước ra và quan sát xung quanh toàn là mũi tên nằm la liệt trên mặt đất.

Elyssia:" Chắc là ổn rồi đó, giờ sợ lúc mở cổng thành cũng có bẫy thôi"

Cả nhóm từ từ bước tới cổng thành và quan sát.

Takeshi:" Cứ đẩy là mở được à?"

Kazuka:" Chắc là vậy đó"

Kazuka quay lại, thông báo cho cả nhóm:

" Tôi mở nhé"

Cả nhóm cùng lúc gật đầu đồng ý, với ánh mắt tin tưởng.

Kazuka ngẩng đầu lên trên và nhìn phía trên, sát với cổng thành.

" Có khi nào lúc tôi mở thì sẽ có gì rơi xuống không?"

Cả nhóm cũng liền ngẩng đầu lên.

Aoto:" Có thể lắm"

Kazuka:" Thế mọi người lùi lại đi"

Cả nhóm liền làm theo và lùi lại vài bước.

Kazuka vào tư thế, năng lượng truyền xuống dưới tay cậu. Cậu vung cú đấm, một đòn năng lượng được tung ra.

Đâm thẳng vào cánh cửa, sức mạnh lớn khiến cánh cửa lập tức bị đẩy và mở ra, đập mạnh vào bức tường. Âm thanh của kim loại va vào bức tường vang lên.

Lập tức cậu nhảy lùi lại phía sau với sự cảnh giác và ánh mắt hưởng lên trên.

" Có vẻ không có bẫy"

More Chapters