Aoto đang đi những bước chân nhẹ tựa lông vũ, cậu liền cảm nhận được bọn chúng đang di chuyển và tiến gần.
-" bọn chúng phát hiện mình rồi, không gian hẹp này không ổn"
Cậu liền quay người bỏ chạy thật nhanh. Đang chạy, cậu quay đầu lại thì thấy bọn chúng ngay phía sau.
Cậu dùng năng lượng phong của mình nâng cơ thể lên, cơ thể chuyển qua tư thế nằm úp đầu hướng về phía trước. Cậu bay đi với tốc độ nhanh.
-" Không gian hẹp này đánh nhau gần như chắc chắn chúng rồi, còn phải đỡ nữa. Nhưng bọn chúng ba người lận"
Aoto chạy thật nhanh ra ngoài trong khi ba tên kia đuổi theo ngay phía sau, cậu cắn răng quay lại. Dồn năng lượng chuẩn bị tung ra đòn tấn công.
-" Đây là cơ hội"
Cậu liên tiếp vung ra hàng loạt đòn tấn đòn chém...đòn chém ngang, đòn chém dọc, đòn chém chéo... Các đòn băng liên tục vào đường hầm.
Cậu căn rất chuẩn khi không để đòn nào va chạm vào bức tường bên trong hầm.
Cả ba tên thấy liền dừng lại. Tay đưa ra tạo một lớp năng lượng cực dày để chặn các đòn tấn công.
Mask:" Dựng năng lượng lên"
Các đòn chém liên tiếp bay vào lớp năng lượng mà chúng ta ra. Các đòn chém liên tục bào mòn lớp năng lượng đó mỏng dần.
Aoto đứng ngoài vẫn liên tiếp cua tay, tung ra các đòn chém.
Cả ba tên cắn răng chống đỡ.
Kasp:" ta sẽ kích nổ nó"
Yuio quay qua, và quát lớn.
" Ngươi điên à? Nếu làm vậy thì con đường này đi kiểu gì?"
Kasp:" Nhưng chúng ta cần giải quyết hắn.
Mask:" Không được, nếu làm vậy chúng ta sẽ bị chia cắn với hắn"
Kasp không quan tâm, hắn truyền năng lượng gây nhiễu vào....
Ầm!!!!
Một vụ nổ khủng khiếp diễn ra. Cả ba tên kia lập tức bị hất văng đi xa, cơ thể bốc lên làn khói đen sau vụ nổ mà bay về sau đoạn đường hầm không chịu vụ bổ.
Yuio cắn răng quát lớn.
" Tên già kia, ngươi không nghe à?"
Phía bên kia, Aoto dùng năng lượng của mình bao bọc lấy cơ thể tạo thành một hình thù như một vị thần đang bảo vệ cậu. Cậu bị hất văng đi ra xa.
Đó là "thần hộ" của Aoto, nó không phải là một chiêu thức gì, hay một vật phẩm gì... Nó chỉ đơn giản, là khả năng điều khiển năng lượng của cậu ấy đạt đến một mức đỉnh cao nào đó. Cho phép cậu tạo ra một nửa cơ thể khổng lồ bằng năng lượng, với sự tập trung cực cao và độ khéo léo ở một mức khó người đạt được, mới có thể suy trì và tạo thành nó.
Một nửa cơ thể thần hộ là phần trên, với tạo hình rất chi tiết cho thấy sự tập trung và khéo léo trong việc sử dụng năng lượng của cậu.
Phần thân với các đường nét sắc vét, hai bên eo thon lại giúp dễ dàng khi chiến đấu, tránh cồng kềnh. Hai cánh tay khổng lồ, được cậu tạo ra, cổ tay cần bé để linh hoạt, cậu ấy đã có. Phần vai cần lớn để làm điểm dùng lực, cậu ấy cũng đã có.
Đặc biệt là phần đầu, được tạo ra như một vị thần, có bộ dạng hung dữ.
Cậu ấy không tạo thêm các chi tiết thừa để làm nổi bật, như tóc hay những nét múi bụng. Bởi vì nó không cần thiết và lại phải tăng thêm độ tập trung...
Vụ nổ lớn đã khiến mặt đất phía trên rung chuyển dữ dội. Takeshi đang ngồi trên ghế chơi bài liền ngã ngửa ra sau.
Cả quán trọ hoang mang trước rung chấn này.
" Cái quái gì vậy?"
" Chuyện gì xảy ra vậy?"
Takeshi lồm cồm bò dậy, cậu lấy tay ôm đầu. Khuôn mặt có chút khó chịu.
" Chuyện gì vậy? Động đất à?"
Lúc này, năng lượng của Aoto cũng đã lan toả ra một chút. Takeshi mở mắt lớn, cậu đã cảm nhận được năng lượng của Aoto.
Ba người ngồi đối diện cậu chơi bài, bọn họ đều mang theo vũ khí. Có vẻ như là biết đánh nhau, chúng cũng cảm nhận được năng lượng lạ đối với chúng.
Một tên trong số đó liền nói với giọng nghi ngờ:
" Chắc là có ai đó đánh nhau ở đâu rồi"
Takeshi với sự lo lắng, cậu quay lại và nói:
" Tôi không chơi nữa đâu, các người chơi đi nhá"
Cậu liền chạy ra bên ngoài, chạy thật nhanh về hướng mà mình cảm nhận được.
-" Cậu ta đang đánh nhau sao? Rốt cuộc là làm gì vậy? Vụ nổ lớn như vậy không biết có làm sao không nữa? Mà đi đâu cũng chả nói mình"
Cậu chạy tới ở giữa của một khu chợ đang nhộn nhịp và tấp lập người qua lại.
-" Năng lượng ở đây. Không lẽ nào cậu ta ở phía dưới sao?"
Takeshi liếc nhìn xung quanh.
-" Ở đây có cái cống nào không?"
Đột nhiên, cậu nhìn thấy có 5 người mặc áo choàng đen, nhưng vẫn để lộ ra trang phục màu trắng bên trong. Chúng liền di chuyển nhanh đi về một hướng nào đó.
-" hử?"
Cậu không quan tâm và tiếp tục đi tìm một cái cống để xuống.
-" Nơi đây không có cổng hả?"
Trở lại với Aoto, cậu đứng dậy và quan sát đống đổ nát trước mắt.
-" Với đống đổ nát này chắc phải một lúc nữa chúng mới có đường đi. Bây giờ Kazuka và Ayaka ngay phía trước rồi, vậy mà không thể làm gì"
-" phải làm sao đây, dọn đống đổ nát cùng bọn chúng à?"
-" không được, nhưng hiện tại hai người kia đang khá an toàn. Lão người lùn cũng đi rồi, chúng không có lão ông ấy, hay bây giờ rút lui đi gọi hai người kia nhỉ?"
-" Nhưng sợ mất nhiều thời gian và bọn chúng di rời đi quá. Nhưng nếu chỉ có một mình mình, đánh cũng khó và tốn thời gian. Ai mà biết chúng có thứ gì phòng thân chứ? Tốt nhất lên đi gọi người vậy"
Aoto quay lưng, gió quấn lấy người cậu và nhấc cơ thể lên. Cậu bay ra, hướng về phía lối ra. Bay đến cầu thang, cậu chợt nhận ra đó là năng lượng của Airi.
-" năng lượng của Airi? Và có 5 kẻ khác"
-" Không lẽ cậu ấy cảm nhận được và đến đây sao?"
Cậu liền phóng lên thật nhanh, vẻ mặt mang theo sự lo lắng.
-" không lẽ nào là 5 tên ở bên ngoài mà tên người lùn đã nói?"
Tay cậu biến ra một ngọn thương năng lượng màu xanh lá.
Cậu lao lên trên, và phóng ra bên ngoài. Đó là Airi, cô ấy đang đứng đó thở dốc và bị 4 tên bao vây, một tên còn lại đang nằm trên đất có vẻ đã bị hạ.
Aoto từ phía sau phóng ngọn thương trên tay mình ra. Bọn chúng thấy vậy liền nhảy ra xa và quan sát cả hai.
" Chúng ta có nên đánh tiếp không? Hay đi nói cho tên đó"
Tên đứng ở giữa lắc đầu.
" Không được, nếu để tên đó biết thì chết chắc"
" Vậy giờ cần làm gì?"
" Đánh tiếp"
Một âm thanh lớn từ phía xa vang lên.
" Không cần phải vậy đâu"
Vèo!!!
Một đòn chém ngang cực mạnh lao tới xé gió với tốc độ cực nhanh, cắt đôi cả bốn tên kia mà chưa kịp phản ứng. Máu văng tung toé khắp nơi, cơ thể bay tứ tung.
Aoto và Airi đứng đó, mở to mắt vì ngỡ ngàn.
Airi:-" Cái quái gì vậy?"
Đòn chém cắt qua chúng và tiếp tục lao đi về phía Airi, nhưng cô ở xa hơn và đã cảnh giác từ trước nên đã nhảy lên và tránh đi đòn chém chết người vừa rồi.
Aoto bước tới.
" Có sao không?"
Airi lắc đầu, ánh mắt vân tập trung về phía trước.
" Không sao"
Hai tiếng chân từ từ bước tới. Một kẻ đeo mặt lạ và một cô gái đi cùng.
Cả hai bất ngờ vì trên tay cô ta đang nắm lấy áo của Takeshi và xách cậu tới. Takeshi có vẻ đã bất tỉnh.
Tuy rất tức giận, nhưng họ cũng hiểu giờ cần bình tĩnh.
Airi nói lớn:" Các người là ai?"
Cô gái đi cùng tên đeo mặt lạ liền thả Takeshi xuống dưới mặt cỏ. Cô ta rút lưỡi kiếm ra khỏi vỏ, âm thanh của kim loại cọ vào nhau vang lên. Hướng mũi kiếm sáng loáng xuống dưới mặt cỏ.
Tên đeo mặt:" Không cần biết ta là ai đâu, chỉ cần biết là ta thấy chán"
Hắn gằn giọng ở mấy chữ cuối. Cô gái kia liền lao đến, khuôn mặt không cảm xúc và ánh mắt sắc lạnh khiến cô ta vô cùng nguy hiểm.
Airi cũng lao lên phía trước để tiếp chiêu.
Keng!!!
Hai lưỡi kiếm va chạm vào nhau sau khi xuyên qua lớp năng lượng của nhau, tạo ra một làn gió nhẹ. Airi bị hất văng bay ra xa.
Rầm!!!
Cô ta lập tức lao đến khiến mặt đất dưới chân nứt toác, muốn áp sát Airi một lần nữa khi Airi chưa đáp đất, nhưng Aoto không cho làm như vậy.
Tay cậu lại biến ra một cây thương năng lượng và lao lên muốn đối đầu trực diện trên không.
Hai vũ khí va chạm vào nhau, năng lượng của cô ta có vẻ đã nhiều hơn khi đối đầu với Airi.
Năng lượng cô ta lập tức xuyên qua lớp năng lượng bao quanh cây thương năng lượng. Aoto cũng cảm giác được cây thương chút nữa thì bị cắt. Cả hai liền lùi lại phía sau.
Tên đeo mặt lạ bước tới chỗ cô gái.
" Đừng giết nhé"
Cô ta liền gật đầu.
" Được"
Năng lượng màu xanh dương bắt đầu bao phủ lấy thanh kiếm và cơ thể cô ta cực kì dày đặc.
Airi và Aoto đứng đó cũng bất ngờ với nguồn năng lượng này.
Aoto:" Cô ta rất mạnh"
Airi:" Ừ, tôi nghĩ nên thăm dò thêm chút nữa, nếu cảm thấy vẫn có thể thì đánh. Nếu không chúng ta sẽ quay qua cứu Takeshi và chạy. Hiện giờ chắc cậu ấy cũng đang ngất thôi"
Aoto:" Được"
" Quái lạ, tại sao tôi không thể cảm nhận được năng lượng của tên đeo mặt lạ kia"
Airi:" Tôi có cảm giác hắn sẽ không tấn công chúng ta và chỉ muốn xem. Tạm thời vẫn cứ đề phòng là được nhé"
Cả hai bên cùng lao lên phía trước với tốc độ rất nhanh, bụi cát bị thổi bay.
Một cú vung thương quét ngang qua của Aoto được vung ra, đòn năng lượng với phạm vi cực rộng lao tới. Cô ta cúi xuống, lập tức tăng tốc khiến cả hai hoang mang.
Cô ta xuất hiện ở phía sau Aoto và áp sát Airi, thanh kiếm tràn ngập năng lượng áp sát cổ. Huyết xích lập tức quấn lấy cơ thể Airi và bảo vệ cô.
Thanh kiếm chém vào và lập tức bật ra, cô ta nhảy lùi lại nhưng Aoto phía sau lao tới. Liếc ánh mắt sắc lạnh về phía sau.
Vèo!!!!
Tay phải của cậu đang cầm thương và vung đột nhiên nhói lên. Và nó rụng xuống như một chiếc lá mùa thu. Aoto ốm lấy cánh tay, cắn răng nhìn cô ta với vẻ đau đớn. Cậu đá cánh tay của mình ở dưới đất theo hướng mình chạy, khi nó bay bổng lên, cậu liền bắt lấy nó và gép vào vết thương. Năng lượng đang liên tục chữa thương cho cậu.
Cô ta tiếp tục áp sát ngay trước mặt Aoto, không muốn cho cậu thở.
Aoto giật người về sau theo bản năng.
Aoto:-" Không ổn"
Năng lượng cậu toả ra biến thành một hình thù như một vị thần, với vẻ mặt hung dữ, cao khoảng 2 tharn, cậu đứng bên trong đó và phất tay. Cánh tay năng lượng liền hạ xuống.
Lúc này cánh tay vừa vị cô ta chém cũng đã được lối lại bình thường.
" Thần Hộ!!"
Cô ta mở mắt lớn vì bất ngờ, đòn chém chưa kịp tung ra liền khựng lại. Và nhảy ra phía sau.
Đột nhiên, hàng loạt sợi xích lao tới, khiến cô ta vào thế gọng kìm.
Vẻ mặt vô cảm liền chuyển biến, vẻ mặt khó chịu hiện rõ.
-" Vốn tính pha trò cho vui, nhưng xử lẹ lẹ cho lành"
Năng lượng cô ta bùng phát mạnh hơn khi đang lơ lửng trên không. Tạo ra một âm thanh như một vụ nổ nhỏ.
Cô ta xoay người trên không, hàng loạt cú chém được tung ra, huyết xích bay tới liền bị cắt đứt thành trăm mảnh. Bàn tay năng lượng hạ xuống thì bị chém đứt và biến mất.
Cô ta đáp xuống mặt đất, xoay hông.
Vèo!!!!
Đòn chém ngang với sức mạnh cực lớn lao đi. Airi biết rằng đòn này không bình thường, cô đưa hai tay ra phía trước và gồng sức.
" Không tránh kịp"
Hàng loạt các lớp xích muốn chặn bị chém qua mà không gây cảm trở. Airi đưa Huyết Dạ Kiếm lên với ý định chắn đòn, nhưng một nhát chém nhỏ khác bay tới và chém bay bàn tay của Airi ra.
-" Cái quái gì chứ?"
Airi muốn nhảy lên, nhưng chân chưa kịp nhún thì...Đòn chém lướt qua, cơ thể Airi cong lại khi nhận đòn chém này. Nó xuyên qua cơ thể cô và cắt Airi ra làm đôi.
Miệng cô phun ra máu đỏ tươi, mắt trợn trắng, miệng há hốc. Phần thân trên và phần dưới liền bay xa nhau. Máu đỏ tươi vung tung toé khắp nơi.
Aoto ngỡ ngàng khi chứng kiến cảnh Airi bị chia làm đôi, cánh tay năng lượng vừa bị chém liền mọc lại. Lập tức triệu hồi ra 1 ngọn giáo cực lớn và nguồn năng lượng khổng lồ.
-" Ma cà rồng hồi phục được mà nhỉ? Nhưng cậu ấy đã có khả năng hồi phục như vậy chưa?"
Cậu liền nghiến răng, điều khiển cơ thể thần hộ của mình đáp ngọn giáo về phía cô ta.
Cô ta không hề hoảng sợ mà rất bình tĩnh. Tay trái liền cầm vào chuôi kiếm cùng tay phải. Năng lượng toả ra mạnh hơn.
Một đòn chém dọc được cô tay tung ra, chia đôi mặt đất thành một cái rãnh lớn. Nó lập tức lao đi cực nhanh và xẻ đôi ngọn giáo năng lượng của Aoto và hướng tới chỗ cậu.
Cơ thể năng lượng nửa thần của cậu liền tung ra cú đấm đối đầu với đòn chém đang lao tới. Khi tung ra cú đấm, năng lượng từ người cậu như đang tiếp nhiên liệu cho đòn đánh, có thể thấy rõ gợn sóng năng lượng mà Aoto truyền lên cánh tay thần hộ.
Nhưng, cánh tay thần hộ lập tức bị cắt đôi. Nhát chém vẫn lao tới, Aoto đứng phía dưới liền bị dính đòn. Nhưng năng lượng bao bọc rất dày khiến cậu không bị chia đôi.
Nhưng máu đã được nhổ ra từ miệng cậu, trên người hiện ra một đòn chém dài chạy dọc từ trên xuống, cắt đôi chiếc áo của cậu, để lộ ra vết thương sâu. Năng lượng vẫn đang chữa lành nhưng đòn chém này rất mạnh khiến cậu vô cùng chật vật.
Cậu loạng choạng như bị choáng và quỳ gục xuống. Tiếng thở dốc vang lên từng hồi như một bản nhạc nhẹ nhàng, yếu ớt, đang cố chống cự.
-" Ahh, đòn chém đó mạnh quá,... Ahhh cảm giác như nó gần đánh bật năng lượng trong người mình ra ngoài ý. Cô ta mạnh quá"
Cậu cắn răng với sự khó chịu.
-" Phải giúp những người bạn của mình"
Cô ta đi lại gần tên đeo mặt lạ và cúi đầu xuống với vẻ cung kính.
" Tôi xử lý xong rồi ạ"
Tên đeo mặt lạ ngó qua cô ta và nhìn về phía Airi đang nằm đằng xa với hai phần cơ thể tách nhau.
" Con ma cà rồng kia có chết không đó?"
" Không, cô ta đang tự hồi phục đó"
Nơi Airi đang nằm, năng lượng đang giúp cô ấy cầm máu, huyết xích lập tức vung ra và kéo phần thân đã đứt rồi ghép lại.
Cô nằm đó, mắt nhắm tịt, tuy bị chia đôi cơ thể nhưng cô vẫn còn ý thức.
-" Nhanh nên, không có thời gian đâu"
Ngay lúc này, năng lượng đang toả ra không ngừng quanh phạm vi cô nằm. Rồi phần thân dưới lập tức đứng, phần thân trên được huyết xích kéo bay lên và ghép vào nhau. Năng lượng bao quanh dày đặc đến nỗi khó nhìn xuyên qua.
Đôi mắt đang nhắm lập tức mở ra, con mắt đỏ nhìn thẳng về phía trước. Huyết dạ kiếm đang nằm dưới đất lập tức bay vào tay cô.
Tên đeo mặt lạ liền chỉ tay về phía sau.
" Maia, con ma cà rồng kia đứng dậy rồi kìa"
Thì ra, cô ta là Maia.
Maia liền quay lại, vẻ mặt vẫn lạnh lùng đến vô cảm như thể đã biết trước.
" Đừng lo, em biết là vậy mà"
Ánh mắt Maia hướng xuống dưới thanh kiếm mà Airi cầm, ánh mắt có chút hoài nghi.
Airi lập tức đạp mạnh xuống dưới đất, mặt đất nứt ra một khoảng lớn. Cô bật thẳng về phía trước, gió cũng phải rẽ ra nhường đường cho kẻ muốn chống trả.
Tên đeo mặt lạ liền từ từ lùi lại.
Maia có chút bất ngờ. Airi lao về phía trước và tung ra một đòn tấn công với thế đứng và cách tung ra giống y hệt với cô. Nhưng cảm giác mà nó mang lại thì mạnh hơn.
Đòn chém quét ngang lao vút đi với phạm vi cực lớn. Những cái cây ở khu rừng ngay bên cạnh nơi họ đánh nhau lập tức bị cắt đi.
Maia vung kiếm, một đòn chém theo chiều dọc với hình vòng cung được tung ra. Cô tung ra một đòn chém còn mạnh hơn nữa. Đòn chém đi đến đâu thì mặt đất bị cắt đôi đến đó.
Đòn chém của Maia lập tức áp đảo đòn chém mà Airi tung ra, ngay lập tức cắt đôi và hướng về phía Airi đang lao tới.
Airi nhảy qua bên trái và tránh thành công. Maia thấy vậy lập tức áp sát Airi với tốc độ cực nhanh chỉ trong một cái chớp mắt của Airi.
Airi mở mắt lớn vì bất ngờ, lưỡi kiếm của Maia một lần nữa áp sát Airi.
-" Nhanh quá"
Airi đưa kiếm ra phía trước, với ý định chắn đi.
Đường kiếm quá nhanh, Airi chắc chắn không thể chắn được. Nhưng bất ngờ lưỡi kiếm đi chậm lại.
Keng!!!
Hai lưỡi kiếm va chạm vào nhau, gió cùng với bụi bay tứ tung. Hai nguồn năng lượng đang cố gắng tiêu chiệt tiêu nhau.
Airi nghiến răng chống trả.
Bất ngờ, tay trái của Maia kéo về sau như thể chuẩn bị cho một cú đấm. Năng lượng dồn vào nắm đấm Maia một cách dày đặc.
Airi biết điều đó. Nhưng hai tay cô đang chống để thanh kiếm thì không thể đỡ được.
-" Không ổn rồi, không triệu hồi được huyết xích"
Huyết xích đòi hỏi sự tập trung cao độ, nhưng trong trận chiến căng như vậy, tập trung đã rất tốt rồi, không thể nói đến tập trung cao độ.
Airi đã tập trung cao độ chưa? Hay có điều gì đó?.
Maia tung cú đấm được bao quanh bởi năng lượng ra, hướng thẳng về phía bụng cô.
Bụp!!!
Bụng Airi co thắt lại khi nhận lấy cú đấm vào bung, cổ họng nghẹn cứng, mắt trợn trắng. Khuôn mặt hiện rõ sự đau đớn. Miệng phun ra một ngụm máu lớn đỏ tươi.
Năng lượng dày đặc bao quanh cô không thể bảo vệ được, nó bị xuyên qua một cách quá dễ dàng cho thấy sự chênh lệch.
Airi bay bổng lên không trung, và rơi từ từ xuống đất.
Airi rơi xuống đất, cơ thể cô có dấu hiệu của co giật.
Thực ra, Maia đã tung một đòn với cực nhiều năng lượng rối loạn vào người Airi. Bây giờ, hai nguồn năng lượng bên trong cô đang liên tục đối đầu với nhau mới dẫn đến hiện tượng co giật này.
Aoto đứng phía xa cũng bất lực, chỉ đành nhìn theo với ánh mắt lo lắng.
Maia đi tới Aoto từ từ.
Aoto cắn răng, hai tay đưa lên phía trước. Cậu nghiến răng rồng sức.
Maia lùi lại vài bước khi thấy gió bắt đầu nổi lên và quấn vào nhau.
Maia:-" Xem nó làm trò gì chút vậy"
Maia quay đầu lại và nhìn tên đeo mặt lạ.
" Có chặn không ạ?"
Tên đeo mặt lạ liền lắc đầu.
" Cứ để nó phá đi"
Thực ra, thành Kari này gần biên giới và không hề có lính canh hay đội cảnh vệ nào, nó chỉ là một nơi để giao dịch. Vì ở đây từng bị cướp, nên các thương nhân mới xây dựng thành. Mặc dù đã thử lập ra người đứng đầu và đội cảnh vệ, nhưng mọi người ở đây lại không muốn bị kiểm soát. Vài người đứng trên thành lúc nhóm Kazuka mới vào thành, thực chất chỉ là người quan sát, họ ở trên đó và phân biệt xem đâu là cướp để đóng cổng thành.
Lúc này, các luồng gió xoáy điên cuồng đang tụ hội lại, cuộn thành hai vòi rồng khổng lồ. Chúng xoay tròn quanh nhau như hai con mãng xà trên trời, gầm rú trong tiếng gió rít buốt. Aoto đứng bất động ở giữa, mái tóc vàng và áo choàng bị gió giật tung, nhưng ánh mắt cậu vẫn lạnh lùng như thể đang điều khiển tất cả.
Gió nổi lên cuồn cuộn như muốn xé toạc không gian. Không khí nặng nề đến ngột ngạt, dường như đang rít lên vì sợ hãi.
Maia thấy vậy liền lùi lại vài bước, cô nhường sân khấu cho Aoto diễn và mình là một vị khách vô cảm đang xem người biểu diễn như một tên hề đang cố gắng làm cô cảm thấy chút thú vị.
Những vật thể nhỏ xung quanh—lá, cành, đá vụn—bị hút lên bầu trời như bị một bàn tay vô hình kéo giật đi. Cả những thân cây lớn cũng bắt đầu nghiêng ngả, rễ bật tung khỏi mặt đất, bị xé khỏi rừng như những que củi nhỏ.
Aoto chỉ phẩy nhẹ tay—một động tác tưởng như đơn giản, nhưng khiến cả hai cơn lốc đồng loạt gầm lên, tốc độ tăng vọt. Chúng lao về phía Maia như hai hung thần lồng lộn.
Âm thanh gào rít của gió vọng vang như tiếng thét của ngàn linh hồn bị kéo vào vòng xoáy. Cây cối bật gốc liên tục, xoay tít trên không trung trước khi bị nghiền nát hoặc ném tung đi. Hai vòi rồng đã cao đến mức chạm mây, thân lốc như hai cột trụ khổng lồ vươn thẳng lên bầu trời, nuốt trọn mọi thứ trên đường đi.
Maia bình thản nhảy lùi lại. Cô hai tay cầm kiếm, năng lượng toả ra và bao bộc lấy thanh kiếm. Lần này, năng lượng còn dày đặc hơn nữa, chĩa mũi kiếm xuống mặt đất. Khi năng lượng bao quanh thanh kiếm chạm xuống mặt đất," rắc" mắt đất nứt toác như một tấm kính bị tác đông.
Aoto lúc này đứng phía xa, cậu cắn răng duy trì hai cơn lốc xoáy này. Ánh mắt kiên định và thù địch nhìn Maia.
Vèo!!!!
Maia tung ra một đòn chém cực mạnh và lớn lao đi, xé toạc không khí. Hai cơn lốc xoáy lập tức bị chém bay, gió lập tức yếu đi, hình dạng lốc xoáy biến mất.
Một cảnh tượng vừa hùng vĩ, vừa hủy diệt của thiên nhiên cứ vậy mà bị đánh tan, cảm giácc dễ dàng ấy như thể chỉ một cái búng tay vậy.
Aoto mở mắt lớn vì bàng hoàng.
-" Cái... Cái gì?"
Chưa kịp định hình lại. Maia áp sát Aoto và tung ra một cú đấm với năng lượng gây nhiễu còn lớn hơn đòn mà tung vào Airi.
Cú đấm cực mạnh xuyên qua lớp năng lượng bao quanh cơ thể cậu, ngay khi xuyên qua, và cú đấp ấy lập tức đẩy năng lượng rối loạn vào.
Aoto miệng phun ra máu, cơn đau đớn kinh khủng khiến cậu lập tức ngất đi, cơ thể cong lại và bay vút đi về phía xa. Đâm vào một cái cây lớn khiến nó lập tức đổ ra, cậu cứ vậy bay tiếp và lăn vài vòng trên đất.
Maia liếc nhìn xung quanh, rồi quay người bỏ đi về phía tên đeo mặt lạ.
Maia cúi người xuống với vẻ cung kính.
" Lần này là chắc chắn rồi ạ"
Tên đeo mặt lạ gật đầu hài lòng.
" Được, vậy bắt chúng lại đi"
Maia:" Ngài định làm gì sao?"
Tên đeo mặt lạ đi đến chỗ Takeshi đang nằm và ngồi xuống quan sát.
" Ta thấy khá thú vị với nhóm này"
Maia mặt vẫn bình thản, nhưng tông giọng cho thấy cô khá tò mò.
" Chỉ vậy thôi sao?"
Tên đeo mặt lạ lắc đầu, hắn định nói gì đó. Nhưng đột nhiên, hàng loạt các tảng đá và cây cối rơi xuống bên canh hắn khiến hắn giật mình co người lại. Bộ dạng lạnh lùng liền biến mất, giờ là liếc nhìn lên bầu trời và quan sát cảnh tượng cơn mưa sỏi đá, cây cối rơi xuống.
Vài ngày sau, một âm thanh gào thảm thiết vang lên vang vọng khắp nơi. Kazuka, Airi, Aoto, Ayaka đang ở trong một kết giới hình hộp trong suốt, tại chân của mỗi kết giới là một cái hộp gì đó, trông nó như một chiếc đèn, nó phát ra một chút ánh sáng vàng yếu ớt, có thể đó là năng lượng để nó duy trì kết giới. Xung quanh là một căn phong tối đen, chỉ có một ngọn nến trên một cái bàn lập loè trong bóng tối.
Họ nghe thấy tiếng gào thét của Takeshi, cả bốn người liên đứng sát bức tường kết giới, ánh mắt lo lắng nhìn về hướng phát ra âm thanh.
Kazuka với sự tức giận, cậu đập tay vào kết giới, nó lập tức nảy lại khiến cậu ngã ra sau.
" Khốn kiếp, rốt cuộc hai tên đó muốn làm gì Takeshi vậy?"
Aoto liền ngồi xuống, cậu đang cởi trần, sau trận chiến trước đó, áo cậu đã rách và vứt một góc ở kết giới, cơ thể có chút săn chắc. Aoto liếc ánh mắt sang Kazuka đang nhìn xuống dưới đất với sự lo lắng và buồn bã.
Aoto hiểu Kazuka đang rất lo lắng, nhưng cậu cũng không thể làm gì được.
Airi và Ayaka vẫn hướng ánh mắt về phía âm thanh vừa phát ra, họ vẫn rất lo lắng.
Bàn tay phải nắm chặt lại, máu từ lòng bàn tay nhỏ xuống nền như những giọt mực đỏ chói. Cậu không nhìn ai, chỉ cúi đầu, ánh mắt trống rỗng như đang bị nuốt vào một vực sâu vô hình.
Âm thanh gào thét của Takeshi vẫn còn vang vọng đâu đó trong bóng tối… từng đợt, từng đợt, như cứa vào tim cậu bằng lưỡi dao cùn.
"Đáng...đáng lẽ mình không nên kéo mọi người vào chuyện này..."
Lời nói vang lên như gió thở, yếu ớt, nghẹn lại trong cổ họng. Kazuka cắn răng, hai vai run nhẹ.
"Đáng lẽ… mình phải đi một mình… Mình ngu ngốc… quá ngu ngốc…"
Airi quay sang, ánh mắt lo lắng nhưng không biết nên nói gì. Ayaka cũng đã rời khỏi bức tường kết giới, ngồi xuống bên cạnh, lặng im.
Aoto vẫn không rời mắt khỏi Kazuka. Cậu định mở miệng, nhưng rồi lại thôi. Cậu biết mình mới vào nhóm, và chưa biết được khoảng thời gian trước đó nhóm đã làm gì, để cậu có thể đưa ra một lời khuyên.
Kazuka nghiến chặt răng. Gân xanh nổi rõ trên trán.
"Takeshi… đang phải chịu đựng điều gì ngoài kia? Bị chúng tra tấn? Bị biến thành vật thí nghiệm? Nếu có chuyện gì xảy ra với cậu ấy thì sao?"
Cậu đập mạnh nắm đấm xuống nền, nhưng dưới nền cũng là một lớp màng vô hình, không cho bất kì một cơ hội nào. Cậu không thèm bảo vệ tay bằng năng lượng, máu lại phun ra từ các khớp ngón tay.
" Phải làm sao đây? Nếu cậu ấy xảy ra chuyện không hay thì mình biết phải làm sao?"
Giọng cậu nghẹn lại. Đôi mắt đỏ hoe, đầy giận dữ và tội lỗi.
"Thật nực cười... Mình luôn nghĩ mình mạnh mẽ. Rằng chỉ cần có năng lượng, có ý chí thì có thể vượt qua tất cả. Nhưng giờ thì sao? Một tiếng hét thôi... cũng đủ để khiến mình sụp đổ."
Cậu ngẩng đầu nhìn lên ngọn nến đang cháy lập lòe giữa bóng tối. Ánh sáng mờ nhạt phản chiếu trong đôi mắt mệt mỏi, thẫn thờ của cậu.
"Mình đã sai... tất cả là lỗi của mình."
Giọng cậu bé lại hơn một chút.
" Thế giới ngoài này... Vẫn chưa có chỗ cho một thằng nhóc như tớ"
Cậu lấy hai tay ôm mặt mình, nước mắt chảy ra từ mắt cậu từng giọt. Lăn qua tay, ngoặc rơi xuống mặt phẳng trong suốt như một tấm kính.
" Luôn miệng bảo mình không sợ chết... Nhưng khi bạn mình chưa rõ sống chết, chỉ có tiếng hét đau đớn. Lúc này tôi lại sợ, rất rất sợ"
Thực ra, Kazuka không nói mình sợ chết, sợ của cậu là sợ bạn mình sẽ chết.
Giọng cậu lúc này chán nản, giống như muốn buông bỏ mọi thứ.
" Mong rằng Takeshi sẽ ổn...nếu... Nếu được thì tôi nghĩ chúng ta nên ngừng ở đây thôi"
" Tôi không thể chịu nổi đâu, chỉ với những tiếng la hét đã khiến tôi như vậy rồi. Nếu có ai đó chết, thì sao tôi chịu nổi chứ?"
Airi cắn răng với sự tức giận, cô bước tới gần Kazuka không nói một lời nào. Ánh mắt tức giận và khó chịu nhìn xuống Kazuka đang ôm lấy mặt mình đối diện với mặt đất khóc.
Airi tung ra một cú đá khiến Kazuka phun ra máu, cậu ngửa người ra sau và đập đầu vào kết giới, lớp kết giới liền bật đầu cậu ngược lại.
Airi túm lấy cổ áo Kazuka và hét lớn vào mặt cậu.
" Cậu đang nghĩ cái quái gì vậy? Sao lại dừng chứ? Nếu mà dừng ở đây, cậu đang phá hủy hết ước mơ của toàn bộ bọn tôi dó"