"Một trận đấu mà ta không thể thở được…"
---
Buổi tối ở khu ngoại ô phía Tây. Trăng mỏng. Đèn tắt. Không một tiếng người.
Khương Dạ bước đi một mình. Không ai đi theo.
Từ sau nhiệm vụ tiêu diệt dị chủng cấp E, hắn vẫn chưa nghỉ ngơi.
– Ta cần biết… có ai đang theo dõi mình.
Ngay khi bước tới khu nhà cũ bỏ hoang, không khí đột ngột đổi khác.
---
Sát khí tràn ra.
Giống như đẩy toàn bộ không khí sạch rút khỏi khu phố. Cơ thể Khương Dạ ngay lập tức tăng phản xạ, co bóp nhịp tim, mồ hôi túa ra không theo chủ đích.
Một bóng người ngồi vắt vẻo trên trạm điện, không cao hơn 4 mét.
Hắn mặc áo đen bó sát, tay dài phủ kín, mái tóc rũ ngang vai, màu bạc ngả đen. Mắt vàng.
Mắt của một dị chủng. Nhưng tròng mắt ấy… đầy nhận thức.
---
– Cuối cùng cũng gặp. Kẻ được chọn.
Giọng nói bình thản, như kẻ đang ngồi quán cà phê.
– Tên ngươi? – Khương Dạ hỏi.
– Tên à? Dị chủng như ta không có tên. Nhưng nếu tiện gọi… thì cứ gọi ta là gì cũng được. Miễn là ngươi còn thở.
Hắn nhảy xuống.
Không có tiếng động. Không chấn động. Nhưng Khương Dạ biết, đất dưới chân mình vừa bị ép xuống nửa phân.
> – Trọng lực biến dị? Không. Là khí áp của dị chủng cấp cao.
---
– Ta đến để kiểm tra. Có tin đồn rằng kẻ được chọn mang trong mình khả năng khiến thế giới này xoay chiều.
– Ta không tin mấy chuyện đó. Nhưng ta tò mò. Ngươi… mạnh tới mức nào?
Hắn bước tới. Nhẹ như nước, nhưng mỗi bước chân khiến bản năng sinh tồn của Khương Dạ gào lên.
---
> – Cách chiến đấu của dị chủng thông thường là bản năng. Nhưng hắn…
> – Hắn có ý thức. Hắn có chiến thuật.
> – Hắn là... thứ gì đó khác.
---
Trận đấu bắt đầu. Không báo hiệu. Không đếm ngược. Không luật lệ.
---
Khương Dạ tung dao găm trước – động tác giả. Tay trái lập tức vung dây kim loại quét vòng qua vai phải đối phương.
Kẻ kia ngửa người ra sau, không lùi bước – mà trượt chân sang trái, dùng đòn gối bật lên cằm Khương Dạ.
Bốp!
Một đòn trúng. Máu bật ra khỏi khoé môi. Khương Dạ lùi ba bước, chống tay xuống đất để giữ thăng bằng.
> – Phản xạ bằng con mắt – không phải dự đoán.
---
– Ta thấy từng đường gân của ngươi siết lại trước khi ra đòn.
– Cơ thể con người thật dễ đọc.
---
[Kích hoạt kỹ năng: Đồng hoá dị chủng – Lv1]
[Vô hiệu. Dị chủng có năng lực kháng hoà nhập – cấp S trở lên.]
---
> – Không dùng kỹ năng được. Phải đánh cận.
Khương Dạ bật tốc, nghiêng người dùng chiêu "Lưỡi ngược", đâm vào phần ngực trái từ góc hạ thấp. Kẻ kia giơ tay lên – chặn bằng cánh tay trần.
Keng!
Dao bị bật ngược. Cánh tay của dị chủng có lớp xương cường hoá dưới da, như thép đen.
Hắn không đáp trả ngay. Chỉ cười nhẹ:
– Dao thép thường à? Ngươi phải làm gì tốt hơn thế.
---
Lúc ấy, một cánh tay thứ hai mọc ra từ vai trái của hắn.
Lưỡi dao mọc ra từ cổ tay.
Khương Dạ trượt người, bật lùi. Nhưng tay dị chủng kia vươn dài thêm 40cm, như rắn bắn tới.
Xoẹt!
Một vết cắt xé ngang vai Khương Dạ. Không đủ sâu để gãy xương, nhưng máu trào ra như suối.
> – Tay hắn có thể biến đổi cấu trúc. Thay đổi mô cơ và xương ngay khi tấn công.
> – Đây là... dị chủng cấp SS thực sự.
---
– Vẫn sống à?
– Được. Ta sẽ nghiêm túc.
---
Dị chủng kích hoạt kỹ năng: "Trọng Âm Sát Ý"
Không khí bị nén. Sát khí từ hắn trở thành âm thanh tần số thấp, truyền trực tiếp vào não.
Khương Dạ cảm thấy đầu như bị bóp bởi ngón tay vô hình. Thị giác lệch, tay trái run.
> – Không thể dùng dao trong tình trạng này...
Hắn cắn lưỡi. Một giọt máu bật ra. Hệ thống lập tức tiêm nội tiết cứu nguy.
Khương Dạ bật người xoay tròn, dùng tốc độ thay cho sức mạnh – vòng ra sau dị chủng, định đâm vào gáy.
Nhưng dị chủng như đã thấy trước.
Hắn giậm chân, mặt đất nứt vỡ, trọng lực đổi hướng. Cơ thể Khương Dạ bị kéo ngược lại, bật thẳng vào tường.
ẦM!
---
Khương Dạ gục xuống. Hơi thở dồn dập. Một chân bị trật khớp.
> – Không đánh nổi. Không đủ cấp. Không đủ kỹ năng.
> – Nhưng... vẫn còn sống.
---
Dị chủng bước tới, chậm rãi, giọng nói không còn giễu cợt.
– Ngươi có đôi mắt của một kẻ từng chết. Nhưng cơ thể ngươi… chưa đủ để đi tiếp.
– Khi nào ngươi thực sự… hiểu được lý do vì sao mình còn tồn tại, ta sẽ gặp lại.
---
Hắn quay đi. Không giết. Không nhìn lại.
Khương Dạ nằm lại giữa bóng tối, ngón tay rỉ máu vẫn siết chặt chuôi dao găm.
> – Ta thua.
> – Nhưng ta chưa chết.
> – Và ta sẽ quay lại. Mạnh hơn.