Ficool

Chapter 2 - CHƯƠNG 2 – MỤC TIÊU ĐẦU TIÊN

Gió thổi u u qua những tòa nhà đổ nát. Nền bê tông nứt toác, rêu phong bám dày, cột đèn gãy rạp như vừa trải qua một cơn giông quét qua.

Khương Dạ bước chậm trong hành lang hoang vắng giữa khu dân cư ngoại ô. Bàn tay hắn đút túi áo, dáng đi không vội, nhưng ánh mắt lại lướt từng góc một — quan sát, ghi nhận, đánh giá.

> – Dị chủng cấp D. Nhiệm vụ đầu tiên. Nhưng ta cần kiểm tra thực lực hiện tại trước đã.

Hắn dừng lại trước một bãi xe hoang. Những chiếc xe phủ bụi, cửa kính vỡ, vết trầy loang lổ trên lớp sơn gỉ sét.

Khẹc…

Âm thanh bật ra từ phía sau chiếc xe tải. Khương Dạ không rút vũ khí. Hắn chỉ xoay người, khom nhẹ đầu gối, chuyển sang tư thế thủ.

Từ bóng tối, một cơ thể khập khiễng bước ra.

Dị chủng cấp E. Tay chân gầy rộc, cổ gập lệch, đôi mắt trắng dã như mất thị giác. Nó di chuyển theo bản năng, nhưng từng bước đều mang theo sát ý.

---

[CẢNH BÁO: Dị chủng cấp E phát hiện.]

– Không đủ để hoàn thành nhiệm vụ chính, nhưng có thể dùng làm khởi động đánh giá.

---

> – Tốt. Cho ta xem khả năng phản ứng còn bao nhiêu phần trăm.

Con dị chủng gào lên, phóng tới. Dáng lao thô kệch, trọng tâm lệch hẳn về trước.

Khương Dạ lùi nửa bước, nghiêng người. Bàn tay trái giơ ra, tạt ngang vào khuỷu tay phải của nó — một cú đánh nhỏ, nhưng chuẩn xác. Cơ thể dị chủng lệch trục, lao đầu vào thân xe phía sau.

Bốp!

Âm thanh vang lên chát chúa. Không có máu. Nhưng dị chủng chấn động mạnh, lưng đập vào vỏ sắt, trượt xuống nền đất.

> – Khớp vai lỏng. Phản xạ chậm hơn 0.7 giây. Cơ thể không có trọng tâm cố định.

Dị chủng gầm lên, trườn dậy, lao tới lần hai — nhanh hơn. Nó vung tay quét ngang, móng tay dài như móc sắt.

Khương Dạ ngả người ra sau, thoát đường quét trong gang tấc, rồi xoay chân trái, lấy đà đạp thẳng vào bụng sinh vật. Lực đạp dồn đủ để hất nó văng ngược vào vách tường phía bên trái.

Hắn không đuổi theo.

Chờ.

Dị chủng lồm cồm đứng dậy, lần này gào rống lớn hơn — như một phản ứng hung dữ sau hai lần thất thế.

> – Tốt. Bắt đầu thể hiện bản năng phòng vệ.

Khi nó lao tới lần thứ ba, Khương Dạ không tránh nữa.

Hắn áp sát.

Tay trái đỡ đòn, tay phải chém thẳng vào cổ sinh vật — đòn tay cong như lưỡi dao, đánh đúng điểm xoay cổ.

Cốc!

Âm thanh nặng, tròn. Dị chủng chao đảo, mất thăng bằng.

Hắn xoay người, gập cùi chỏ đánh ngược ra sau — trúng giữa xương ức. Dị chủng gục xuống, ngã quỵ.

Khương Dạ khụy gối lên lưng nó, siết cổ bằng cánh tay phải, tạo thế khóa chặt.

Dị chủng vùng vẫy như con thú sắp nghẹt thở.

> – Kết thúc rồi.

Hắn dồn lực. Cổ sinh vật răng rắc. Cơ thể run lên lần cuối rồi nằm im.

---

[HỆ THỐNG: ĐÁNH GIÁ TẠM THỜI]

– Mục tiêu tiêu diệt: Dị chủng cấp E

– Yêu cầu nhiệm vụ: Dị chủng cấp D

– Ghi nhận: Đây là trận chiến đầu tiên. Hệ thống tạm tính hoàn thành điều kiện khởi động nhiệm vụ.

– Phần thưởng: +1.5 điểm Nhanh Nhẹn

---

[CẬP NHẬT TRẠNG THÁI]

Nhanh Nhẹn: 26 → 27.5

---

Khương Dạ đứng dậy, chỉnh lại tay áo.

Không cảm xúc. Không hưng phấn. Chỉ là đánh giá. Cơ thể vẫn còn phản ứng tốt. Hệ thống vận hành ổn. Từng động tác đều ổn định, không một nhịp dư thừa.

> – Một phần năm tốc độ trước kia. Nhưng đủ dùng.

> – Dị chủng cấp D sẽ khó hơn gấp ba lần. Cần chuẩn bị lại nhịp thở và phản xạ.

Hắn quay đầu, lướt qua khu dân cư đổ nát. Nắng nhạt len vào khe tường vỡ. Bóng hắn đổ dài trên nền gạch loang lổ. Không khí vẫn tĩnh lặng, nhưng trong lòng hắn — đã có chuyển động.

---

[NHIỆM VỤ TIẾP THEO MỞ SAU: 12:00:00]

Ghi chú: Từ nhiệm vụ kế, hệ thống chỉ chấp nhận đúng cấp độ trở lên. Không ngoại lệ.

---

> – Đây chỉ là khởi đầu.

> – Còn rất nhiều thứ đang chờ ngoài kia.

More Chapters