Ficool

Chapter 126 - Chap 126: Chuẩn bị

Selena bước tới một nghĩa địa, nơi những tấm bia đá lạnh lẽo trải dài xa khỏi tầm mắt một màu trắng khắc trên những cái tên đang hoà mình cùng với đất.

Cô không bước vào nghĩa địa mà chỉ đứng sau một gốc cây và nhìn vào bên trong một cách lặng lẽ.

Hiện giờ đã là chiều tối, chỉ hết ngày mai nữa sẽ đến ngày chiến tranh. Ban ngày cô không rung động chỉ với ai là vì đang cố gắng gượng giữ lại bình tĩnh, mặc dù đoán được sẽ có tình huống ngày, nhưng quả thật cô vẫn rất bất ngờ. Cô chỉ cố không chạy tới và quỳ xuống khóc mà thôi, dù sao Wafta cũng là người quen, chết đi quả thật là mất mát to lớn về mọi mặt.

Ánh mắt đượm buồn nhìn về phía mặt trời đang treo trên ngọn cây phía xa tầm mắt. Cô đang rất bận, thậm chí đám tang của Wafta cô còn không thể đến, vậy nên bây giờ cô mới ở đây. 

Bước về đến phòng của mình khi trời đã tối. Cô thả cơ thể vào chiếc giường êm ái, đầu cô đau như có thứ gì đó đập vào đầu, mà cơn đau còn dai dẳng mãi không thôi khiến cô vô cùng mệt.

Bỗng nhiên tiếng gõ cửa " cộc...cộc..." Vang lên từ bên ngoài.

Isek và Takeshi đang đứng phía bên ngoài. Isek lên tiếng:

" Tiểu thư, bọn tôi vào được chứ?"

Cô vùng dậy, muốn ra bàn ngồi nhưng như có thứ gì đó kéo cô lại khiến cô ngồi lại chiếc giường êm, cũng nghĩ không sao cả toàn người quen.

" Vào đi."

Bước vào bên trong có cả Takeshi khiến Selena cũng khá bất ngờ.

Isek chỉ tay qua Takeshi.

" Bọn tôi hoàn thành rồi ạ, tiếp theo cần làm gì thưa tiểu thư?"

Selena gật đầu.

" Xong là tốt, cứ tiếp tục thuê sát thủ giết những kẻ mạnh hay đầu lĩnh của chúng, đặc biệt phải tìm đến cửa phòng Varlen cho ta."

Takeshi lên tiếng:

" Vậy thì ngày mai sẽ càng nguy hiểm, tôi sẽ gia cố thêm toà thành này cho."

Selena gật đầu, liếc nhìn Aoto một cái.

Cô biết rằng Takeshi được dựng lên để làm bù nhìn tạm thời mà thôi, khi trận chiến xảy ra, cả nhóm họ sẽ lập tức rời khỏi thành này để tránh chiến tranh và đảm bảo an toàn cho họ ngay.

Người cầm đầu thì không có, cô quá yếu để chỉ huy đội quân, so với Mythyr thì mấy phó đội trưởng này lại quá yếu, nếu làm đội trưởng chắc chắn là không ổn và ai lại cần chứ. Hiện tại cô thuê được những kẻ mạnh, nhưng chỉ là thuê, nếu phía thành mà không có kẻ trấn áp, bọn lính đánh thuê sẽ khó mà nghe lời, tồi tệ hơn là phản lại nếu Varlen đưa ra cái giá cao hơn. Cô đang muốn trả cho lính đánh thuê thêm, nhưng tình hình hiện tại chi thêm là không ổn, thế giới này nếu quyền lực chưa đủ cao thì phải có sức mạnh mới trấn áp được mấy tên mạnh. 

Cố nhớ lại, phía Roam, trước kia Mythyr từng đấu với người dữ thành bên đó. Mặc dù nhìn là Mythyr chiếm thế hơn, nhưng thực ra là cũng chẳng hề chênh lệch quá nhiều. Vậy là hiện tại Selena đang lo lắng vì đang bị thiếu một lỗ lớn về sức mạnh.

Hiện tại Takeshi đã lén lút đi cùng Isek, họ đã tới thành Roam. Bằng thổ nguyên tố của mình, Takeshi đã tại ra một bức tường đá che đi cánh cổng thành Roam, và tạo ra một cái hố sâu lớn ở trước cổng cùng với những hố lớn nhỏ khác sẽ gây khó khăn trong việc di chuyển.

Selena lên tiếng sau khi im lặng nhớ lại:

" Vậy thì ngày mai sẽ khá nguy hiểm vì là ngày cuối, vậy nên Takeshi và Isek cậu đi tuần tra và soát lại một lượt, nếu có lỗ hổng hoặc điểm đáng nghi hãi báo và sửa chữa lại."

Isek gật đầu.

" Vậy cô hãy nghỉ ngơi đi ạ."

Sự hiện diện của Takeshi chính một biện pháp trấn an lớn, cậu chỉ cần đi quan sát thôi là đủ. Vậy nên có khá ít việc, chưa kể chỉ là giúp phòng thủ mà thôi.

Selena ngồi trong phòng và lặng nhìn ra bên ngoài cửa sổ, căn phòng không một ánh sáng. Thường có những quý tộc không thích dùng đá phát sáng, và cô là trong số đó, phòng cô chỉ dùng là những cây nến lớn.

Tự nhẩm lại trong đầu những gì mình có:

" Hiện tại quân đội và lính đánh thuê đã sẵn sàng, chỉ sợ là bị tập kích. Nhưng với phòng thủ này thì chắc là tạm ổn, nhưng tốt nhất vẫn nên cảnh giác vậy."

" Mỗi quý tộc chỉ được tối đa sở hữu ba mươi khẩu pháo thôi, vậy nên là ngang nhau, đây là lệnh cấm vậy nên không ai dám cả."

Khẩu pháo là một vũ khí chính dùng để công thành và tấn công phạm vi lớn rất mạnh mẽ. Nó được tạo ra từ rất lâu trước cuộc thống nhất của một người là Naturru. Ông ta là một trong những người có phát minh vĩ đại chính là khẩu pháo này, được đặt tên theo tên của ông ấy.

Cô lại tiếp tục suy nghĩ:

" Trang bị dự phòng đã có, bây giờ chỉ thiếu là người mạnh mà thôi."

Cô chợt nhớ ra việc cha cho gọi các những anh chị em của cô từ rất lâu nhưng hiện giờ vẫn chưa về tới thành. Cô chợt nảy nên một suy nghĩ không may cho họ.

" Mong là mọi người sẽ về được."

Ánh mắt cô chuyển qua sự quyết tâm và không nhượng bộ.

-" Nếu ngươi dám làm gì họ, Varlen. Ta sẽ giết ngươi."

Cô cắn môi dưới mình vì lo lắng, vẫn sợ sẽ có chuyện không may diễn ra. Nhưng cô khá mạnh mẽ, như vậy giống như là cô đang chuẩn bị sẵn tinh thần cho trường hợp xấu nhất.

Người thông minh nhanh nhẹn thì đầu óc thường hay suy nghĩ nhiều, đôi khi có những việc phải nghĩ ra cách giải quyết mới thôi cho tới khi mình mỏi tới buồn ngủ hoặc đau đầu, đôi khi là suy nghĩ đi suy nghĩ lại, nhớ lại tất cả những cảm giác vào một đoạn trong quá khứ. Đó là lý do cô dạo gần đây thường xuyên mệt mỏi và đau đầu.

Hình bóng Wafta cười bỗng hiện lên trong đầu cô, những trận chiến đấu tập cùng cô và Mythyr. Trong lòng quả thực vẫn không cam lòng, không thích, không ưa với Kazuka khi mà cậu đã khiến cho thầy của cô rơi vào hiểm cảnh, hiện giờ không thể di chuyển và chỉ có thể nằm hôn mê hết ngày này tới ngày khác. Nhưng cô cũng tôn trọng quyết định của thầy mình, cô không thể làm gì cả, chưa kể nhóm Kazuka có tới sáu người, tuy chưa rõ nhưng nếu mạnh ngang nhau thì quả thật là vẫn e ngại.

-" Làm sao đây? Đánh trực diện thì khó mà có lợi thế. Khả năng cho lính đánh thuê lên đánh trực diện cùng với một nửa số quân. Sau đó còn nửa còn lại sẽ là để lên kế hoạch vậy."

-" Bàn với lính đánh thuê có thể sẽ có gián điệp là lộ mất, cứ đưa chúng lên đầu."

-" Chắc là sẽ để Takeshi lên phát biểu sao cho hiếu chiến chút, như vậy cho bọn chúng nghĩ rằng mình mạnh và sẽ chỉ đánh trực diện."

-" Ai cũng nghĩ là Tharros có thể thắng dễ dàng, mình cũng mong vậy. Nhưng nếu không có thế lực mạnh thì ai lại đi đối đầu làm gì chứ? Chỉ có thể là có át chủ bài thì mới dám làm vậy mà thôi."

Cô bỗng mở mắt và nhìn lên trần nhà, ánh sáng từ cửa sổ hất lên cơ thể cô, ánh mắt sắc lạnh rồi nghiến răng một cái.

" Khốn kiếp, đang đâu bị như vậy."

...

Ánh trăng dịu dàng đổ xuống, trải một tấm chăn bạc lên vạn vật. Gió ngừng thổi, cây cối đứng im lìm như đang say ngủ. Bầu trời đen thẳm điểm xuyết hàng triệu vì sao lấp lánh, chúng dường như đang thì thầm những câu chuyện cổ tích về vũ trụ. Dưới mặt đất, mọi âm thanh của cuộc sống ban ngày đều đã chìm vào cõi lặng. Chỉ còn lại tiếng côn trùng rả rích, như một bản nhạc giao hưởng êm đềm của đêm. Không gian tĩnh mịch đến lạ, mang lại một cảm giác bình yên sâu thẳm, khiến con người muốn hòa mình vào sự tĩnh lặng tuyệt đối này.

Varlen với năm kẻ đang đứng trước mặt gã. Gã đang quan sát và đánh giá. 

Một kẻ với thân hình cao lớn, cơ thể vững chắc như tường đá đầy cơ bắp, ẩn hiện rõ trên bộ giáp màu đen bóng. Vẻ mặt tên này khá dữ tợn, trên mặt là những vết sẹo chằng chịt khắp nơi, hắn cười nhếch mép đến lạnh gáy như thể đang phấn khích, sau lưng là thanh kiếm lớn màu đỏ đen che kín tấm lưng lớn của hắn. Kẻ này là một lính đánh thuê, tên là Hufu.

Đứng bên canh là tên đầu trọc trung niên với bộ đồ đơn giản chỉ màu nâu nhẹ. Hắn là Rom, cũng là người đã chặn đường con gái Funa của Cavensyl và giết cô ta. Hắn tỏ ra rất bình tĩnh, nhìn vào mặt hắn tưởng trừng là nhà sư nhưng không cần ngồi thiền mà đứng thôi cũng giống như đang thiền.

Bên cạnh nữa là tên cầm thương với vóc dáng nhỏ bé, mặc bộ giáp màu xanh dương. Cây thương dài đeo ngay sau lưng hắn cùng với vóc dáng nhỏ bé của hắn trông vô cùng mất cân đối, vẻ mặt hờ hững, miệng vẫn ăn thịt nướng nhai ngấu nghiến như thể không coi Varlen là ai. Tên này là Yahama, là người đi cùng với Rom và chặn đường nhóm của Funa và tiêu diệt cô ấy.

Bên cạnh là một cô gái với thân hình gợi cảm chỗ nồi chỗ lõm, mái tóc tím đậm càng khiến cô ta trở nên quyến rũ hơn, mặc rất hở hang với bộ đồ tím đậm như mang một sự quyến rũ và bí ẩn mê người. Cô ta mặc hở hang như vậy mà không sợ bất kì thứ gì cũng là vì ả ta rất mạnh chẳng sợ điều gì. Mỗi hơi thở của ả lạnh giá như băng nhưng lại có màu tím. Tên Yahama liếc qua bộ ngực lớn của cô ta chỉ che đi một chút xíu, nhưng khi cô ta liếc qua hắn cũng phải giật nảy mình mà quay đi khi cảm lấy ánh mắt của ả như lưỡi dao sắc lạnh. Cô ta là Sasori.

Người cuối cùng là Hita. Một tên trẻ tuổi, có khi chỉ bằng tuổi với món Takeshi. Hắn toát lên một sự lạnh lùng, ánh mắt vô hồn một màu đen sâu thẳm như vực không đáy. Vẻ ngoài như một đẹp đến khó tin với mái tóc dài màu tím qua vai. Bộ đồ trên người hắn rất gọn gàng chỉnh chu, ánh mắt hướng về phía trước và chẳng thèm quan tâm đến những người bên cạnh đang ngó nghiêng và quan sát nhau. 

Có vẻ cả năm người họ chính là lính đánh thuê chứ không phải là một nhóm tổ đội hay người quen gì của nhau, toàn là người xa lạ. Bọn chúng im lặng không nói lời nào quan sát và đánh giá lẫn nhau, kẻ thì không quan tâm, kẻ thì thích thú phấn khích,...

More Chapters