Ficool

Chapter 100 - Chap 100: thoát khỏi lớp sương mù. ( end 2).

Sau khi cả nhóm ăn xong.

Cả nhóm đi theo sau Lilith, bước từng bậc lên cầu thang và dẫn lên trên thảm.

Kazuka:" Ở trên sao?"

Takeshi lắc đầu.

" Chắc vậy"

Họ bước lên trên và bước tới một khoảng không rộng lớn. Như thể có thể chứa một đội quân nhỏ ở đây.

Khắp nơi là đá phát sáng, sáng rực đến chói mắt.

Tại trung tâm căn phòng:

Đó là một cấu trúc lớn. Có khối đá rộng, thấp( 50 cm) và lớn, bên trên là rất nhiều các kí tự lạ khó hiểu. Xung quanh là những cái cột cao màu trắng, đang đỡ lấy phần mái bằng đá vô cùng lớn.

Lilith quay lại và đưa tay ra giới thiệu:

" Đây là cổng dịch chuyển"

Airi cũng nhận ra nó khá giống với tộc của mình.

Ayaka bước tới và đưa viên đá cho Lilith.

Lilith nhận lấy và quay người bước lên ba bậc đá, rồi cô đi tới trung tâm.

Tại trung tâm, có một khe nhỏ ánh lên ánh sáng xanh lá, nhìn thôi cũng thấy nó vừa với viên đá xanh này rồi.

Cô cúi xuống và đặt viên đá vào cái khe nhỏ, rồi cô quay lại và bước từ từ ra.

Khi viên đá được đặt vào. Ánh sáng xanh từ viên đá sáng mạnh lên. Những kí tự và đường vẽ kì lạ đang sáng lên và lan dần về tứ phía. Rồi chúng lan ra hết, những ánh sáng xanh ấy lan lên những cột trụ khiến chúng phát sáng.

Rồi một cơn lốc xanh hiện ra và xoáy mạnh ở trung tâm. Rồi bất ngờ nó như bị thứ gì phá vỡ từ bên trong, tạo ta một làn gió mạnh tạt thẳng về phía cả nhóm và Lilith. Sức gió mạnh khiến tóc tất cả đều bị hất ngược lên để lộ trán.

Khi cơn lốc tan biến, một lớp màng xanh bao quanh lấy toàn bộ sàn đá, chúng trong suốt và đốm sáng trắng cứ loé lên từng hồi

Như thể đây là một khung cảnh bầu trời đầy sao với sắc xanh mạnh mẽ. Chúng nhìn vô cùng bắt mắt và đẹp.

Takeshi cũng bất ngờ thốt lên:

" Nhìn đẹp nhỉ?"

Lilith quay lại, vẫn giữ nụ cười trên môi.

" Vậy là kích hoạt xong rồi, các vị muốn rời đi lúc nào cũng được"

Kazuka chống tay hai bên.

" Làm phiền cô cho bọn tôi ở đây để giữ sức nhé"

Lilith cúi đầu.

" Nếu các vị muốn"

Trở lại quãng thời gian nào đó, bên trong thư viện.

Vilkel chuyền hai sợi dây năng lượng vào đầu của Lilith và Pu. Họ đang xem diễn biến trong thử thách.

Lilith thì rất tập trung xem.

Pu quay lại và chỉ vào mặt Vilkel, giọng nói đầy sự không hài lòng:

" Này, ta đã bảo là dễ thôi mà. Sao ông lại cho khó vậy hả?"

Vilkel nhếch mép cười.

" Có sao đâu, như vậy mới vui chứ. Mà thực ra như vậy là dễ mới đúng"

Pu khá tức giận, mặt đỏ lên và hét lớn:

" Đã khó như vậy rồi mà ông còn cho họ trả giá nữa. Khi ra ngoài trả hết lại cho tôi, người thì mất gần hết kia ức tuổi thơ, người thì mất đi tinh thần. Ông tính biến họ thành cái gì nếu xong thử thách vậy hả?"

Thấy Pu khá tức giận, Vilkel vội xua tay.

" Bình tĩnh...bình tĩnh. Thôi được, ta sẽ trả mà, nhóc nóng tính quá vậy?"

Pu lại gần và chỉ gần hơn.

" Và làm họ nhớ mờ nhạt mấy cảnh trong thử thách thôi."

Vilkel cố gắng chiều theo Pu.

" Thôi được... Thôi được. Ta sẽ làm, không cần phải lo đâu, xem đi "

Pu khoanh tay trước ngực và phồng má." Hừ " lạnh một tiếng.

Lúc này ở phía xa, có hai kẻ nào đó đang gào lớn cãi nhau.

Một kẻ với thân hình cao lớn, vẻ mặt thanh tú. Mái tóc vàng và bộ đồ như một quý tộc ăn chơi. Cơ thể là làn khói trắng nối liền với quyển sách.

Một kẻ ăn mặc bình thường đến giản dị. Có vẻ cũng khá trẻ.

Hai bên cãi nhau liên hồi.

" Ngươi thì biết cái quái gì chứ? Thử thách của ta mới hay"

" Của ta mới hay"

" Mê cung gương của ta mới hay, cái căn phòng chết tiệt đó của ngươi là cái quái gì chứ? Cho trẻ con chơi à?"

" Ngươi mới là trẻ con ý"

Cả hai bên nổi gân mặt, áp sát lại gần và chửi không ngừng.

" Ngươi thì biết cái con khỉ gì chứ?"

" Người thì biết cái chó gì?"

" Người mới là chó ý"

" Tên khốn là ngươi mới là chó ý"

" Ta tặng thằng nhóc kia không giới hạn bản sao trong tâm trí để không cần hỏi ai, chúng sẽ đưa ra ý kiến, nó tốt hơn nhiều"

" Của ngươi là đồ đểu, ta tặng thêm một người nữa làm bạn đồng hành cùng luôn mới hữu ích nhá"

...

Airi và Ayaka đang đấu tập với nhau.

Bằng cây cung mới mà Elyssia tặng. Ayaka có thể liên tiếp bắn ra hàng loạt các mũi tên cùng một lúc như một cơn mưa tên nhỏ.

Airi muốn tiếp cận nhưng cũng khó, cô chém hàng loạt cái mũi tên và phải chạy vòng quanh Ayaka để tìm cơ hội phản công.

Bốn người còn lại thì ngồi bên trên và quan sát trận đấu.

Aoto thì cứ có cảm giác lạ lạ trong đầu, cậu ngồi im lặng như đang cảm nhận.

Kazuka đang chăm chú quan sát trận chiến mà không rời mắt.

Bất ngờ có một thứ gì đó chui ra từ trán cậu và áp sát mặt cậu khiến Kazuka giật mình và nhảy ngược ra sau, rồi hét lớn:

" Aaaaa"

Takeshi, Aoto, Elyssia liền quay qua.

Bay lơ lửng trên không trung là cô bé. Đó là cô bé bên trong thử thách của Kazuka. Nhưng điều kì lạ là cô bé chỉ bé chưa bằng một nắm tay.

Kazuka hoang mang, rồi cậu nhận ra và chỉ tay gọi lớn:

" Cô bé trong căn nhà?"

Takeshi tò mò chỉ vào cô bé đang bay lơ lửng trên không nhìn Kazuka chằm chằm.

" Hả? Là thứ gì đây?"

Elyssia nghiêng đầu tò mò.

Aoto nhíu mày quan sát.

" Trông như một tinh linh vậy, nhưng lại không hề có chút năng lượng nào của tinh linh và cũng không có cánh nữa"

Kazuka tiến làn gần để xem kĩ hơn. Cô bé bỗng bắt đầu bay lượn xung quanh Kazuka và cười khúc kích.

Kazuka đầy hoang mang.

" Này đừng bay nữa, rốt cuộc là sao vậy?"

Cô bé liền ngừng bay, mặt tươi cười đáp:

" Ta là Lin, từ giờ ta sẽ đi theo ngươi"

Kazuka ngơ ngác, không hiểu chuyện gì.

" Hả? Sao lại theo ta?"

Lin tươi cười trả lời:

" Bởi vì ta chọn ngươi"

Takeshi chỉ tay về phía Lin.

" Có vẻ có thêm bạn đồng hành rồi"

Kazuka gãi đầu vẫn khó hiểu.

-" Sao lại chọn mình vậy? Không lẽ mình cứu cô bé xong rồi cô bé chọn mình à?"

Cậu chỉ tay vào Lin.

" Vậy ngươi có tác dụng gì?"

Lin lắc đầu.

" Gọi ta là Lin thì ta sẽ trả lời"

Kazuka gật đầu qua loa.

" Được, vậy Lin"

Lin chống tay hai bên hông và ngẩng mặt cao trả lời:

" Cái đó sau này ta sẽ giúp ngươi thì ngươi sẽ biết"

Takeshi và Aoto cười phá lên. Elyssia cũng cạn lời không biết nói câu gì.

" HAHAHAHA..."

Lin tức giận chỉ tay về phía Takeshi và Aoto.

" Cười gì chứ? Mai sau ta sẽ giúp, chỉ là bây giờ ta chui ra giới thiệu và làm quen thôi, đừng khinh thường ta"

Nói xong, Lin chui thẳng vào trong trán của Kazuka khiến Kazuka có chút hoang mang và sờ vào trán mình.

Aoto và Takeshi từ từ lau nước mắt.

Aoto:" Có vẻ thú vị hơn đây"

...

Sau một khoảng thời gian không rõ là bao lâu. Nhóm Kazuka quyết định đến lúc rời đi.

Họ đang đứng gần cổng dịch chuyển và đối mặt với Lilith.

Kazuka như đại diện cho cả nhóm và đứng đầu.

" Bọn tôi đi đây, ở đây tập luyện cũng khá lâu và làm phiền cô rồi. Tạm biệt"

Lilith mỉm cười, nhưng thực ra cô đang không muốn những vị khách rời đi sớm như vậy.

" Vậy, tôi rất vui vì các vị đến lâu đài này"

Cả nhóm cùng lúc nói lời tạm biệt với Lilith.

" Tạm biệt..."

" Có dịp bọn tôi sẽ quay lại"

" Cảm ơn nha"

Lilith cúi đầu thấp và chào nhóm Kazuka quay đi và bước lên cổng dịch chuyển.

Kazuka mỉm cười tươi.

" Bọn tôi rất vui vì được ở đây cùng cô. Bọn tôi đi đừng buồn đó"

Ayaka:" Ở lại đừng buồn nha"

Airi:" Tạm biệt"

Takeshi thì vẫn tay và nụ cười rạng làm sáng cả khuôn mặt cậu

Khi cả nhóm đứng vào cổng dịch chuyển, nó loé sáng mạnh lên ánh sáng xanh dương.

Nhóm Kazuka lậo tức biến mất. Cổng dịch chuyển trở về trạng thái ban đầu, trống không không có gì.

Pu lúc này xuất hiện ở dạng thú từ tay Lilith và nhìn về phía cổng dịch chuyển, sau đó lại nhìn mặt Lilith có vẻ rất buồn.

" Họ đi rồi"

Lilith quay người và bước trở lại về lâu đài, vẻ mặt vẫn tỏ ra rất bình thản như bao ngày.

" Ừm"

Pu:" Chị không buồn sao?"

Lilith:" Em nhìn mặt chị có buồn không?"

Pu:" Nhìn là biết buồn rồi"

Lilith thở dài.

" Trở lại đúng là chán thật"

Pu:" Vậy ra ngoài chơi với em đi"

Lilith:" Không, chị còn canh giữ nữa chứ"

Pu:" Thôi nào, nơi này thì làm sao mà bị tìm được chứ? Chị ở đây lâu lắm rồi đó, ra ngoài đi"

Lilith bật cười thành tiếng.

" Thôi được, để chị ra chơi cùng em nhé."

....

Cả nhóm lúc này được dịch chuyển tới một khu rừng. Không có sương mù hay mặt đất nứt khô.

Bầu trời xanh thẳm trải dài vô tận, một tấm lụa khổng lồ được dệt nên từ màu xanh của ngọc bích và biếc lam, không chút vẩn đục.

Mặt trời đã lên cao, ngự trị uy nghiêm ở chính giữa vòm trời, tỏa ra ánh sáng chói chang, vàng rực.

Hàng triệu tia nắng như những mũi tên vàng óng ả xuyên qua tầng không khí trong suốt, chiếu rọi xuống mọi vật.

​Trên nền trời xanh ấy, những đám mây trắng tinh khôi, bồng bềnh như những bông hoa cúc trắng khổng lồ. Chúng trôi lững lờ, chậm rãi, tạo nên muôn vàn hình thù kỳ ảo: khi là một con rồng đang vờn mây, khi là một đàn cừu đang gặm cỏ trên đồng cỏ xanh, và khi lại là những lâu đài tráng lệ của thần tiên.

Ánh nắng mặt trời rọi vào, làm cho viền của mỗi đám mây lấp lánh như dát vàng, tạo nên một khung cảnh tráng lệ, đẹp đến nao lòng.

​Phía dưới, khu rừng điệp trùng hiện ra với một màu xanh tươi, mướt mát. Hàng triệu tán lá xanh, từ xanh non tơ đến xanh thẫm, chen chúc nhau tạo thành một tấm thảm xanh khổng lồ.

Dưới chân các cây cổ thụ cao vút, những đốm nắng len lỏi, nhảy múa trên thảm lá khô, tạo nên một trò chơi ánh sáng và bóng tối đầy mê hoặc.

Tiếng chim hót líu lo, tiếng suối chảy róc rách hòa quyện vào nhau, tạo nên một bản giao hưởng của thiên nhiên, vừa sống động vừa êm đềm.

Không khí tràn ngập mùi hương của đất ẩm sau cơn mưa đêm, mùi gỗ mục, và mùi hoa dại, mang đến cảm giác thanh bình và trong lành đến tuyệt đối.

More Chapters