Ficool

Chapter 91 - chap 91: Elyssia B V

Cô áp sát cánh cửa nhưng không thèm ngó vào qua khe cửa. Cô cứ vậy mà đẩy cánh cửa vào bên trong, không ngại đối đầu với bất cứ chuyện gì, cùng với đó là đang đứng bên ngoài, rất dễ dàng thoát lui.

Bên trong, vẫn là khung cảnh bốn người quen thuộc. Họ đang đứng trên cầu thang và cùng lúc nhìn về phía Elyssia đang đứng ngoài với ánh mắt hoang mang, liên tục nhìn qua nhìn lại giữa hai Elyssia.

( Elyssia bên ngoài là A, Elyssia bên trong là B).

Bất ngờ, Takeshi nhìn về phía chiếc đồng hồ cát đang đặt trên bàn, những hạt cát cuối cùng đang rơi xuống.

Không gian xung quanh méo lại, Airi, Elyssia và Ayaka lập tức biến mất.

Takeshi và Elyssia đứng im, mở mắt lớn nhìn nhau, họ đều hiểu cả hai là người ngoài vào căn nhà này.

Elyssia:" Vậy, người ngoài như cậu thu thập được những cái gì rồi?"

Takeshi bước xuống dưới và đi tới chiếc bàn, cậu cầm chiếc đồng hồ cát đã đầy từ lúc nào không hay, rồi ngồi xuống.

" Tôi chưa, cũng chỉ vài thông tin lẻ tẻ thôi. Chắc cậu cũng biết rồi"

Elyssia:" Xem ra nơi đậy không thuộc về tôi rồi"

Takeshi gật đầu.

" Phải, nơi đây đủ người rồi"

...

Cô quay người và bỏ đi, lại tiếp tục đi. Đôi khi thì bị chính những người mang khuôn mặt bạn mình đuổi, mặc dù mới quen, nhưng cô khá buồn... Sốc lại tinh thần đi tiếp, cô chứng kiến những cái chết đẫm máu ngay cả khi vừa mới bước vào trong nhà.

Sau một lúc, cô lại bước tới một căn nhà. Nhìn căn nhà một hồi, cô khá mệt mỏi, nhưng cô không cho phép mình gục xuống.

Nhìn xung quanh toàn các bản sao đang đi lại, cô đã quá quen nhưng cũng không bất ngờ nữa.

-" Sao mình cứ có cảm giác là việc nhìn thấy hay không như phụ thuộc vào may mắn vậy"

Nhớ lại những lần cô bước vào trong nhà chỉ một bước thì lập tức bị truy sát, đuổi ra. Lúc thì thấy, lúc thì không.

-" Không, đây giống như là một thứ gì đó đặc biệt vậy"

-" Theo mình nghĩ là nhìn thấy là đặc biệt hơn tất cả rồi. Mà thử thách lại có nhiều bản sao như nhau. Điều này chứng tỏ việc nhìn thấy chính là bản gốc"

Cô bước tới một ngôi nhà, không do dự. Đẩy cánh cửa vào bên trong chậm rãi và cẩn thận.

Mùi rượu sộc thẳng vào mũi cô, khung cảnh bên trong vô cùng bừa bộn. Và đây là nhà của gã đàn ông.

Cô vẫn im lặng quan sát...không có ai bên trong cả. Cô không lưỡng lự, lập tức chạy lên trên cầu thang và thẳng tới căn phòng cuối.

-" Không ngờ nhà của hắn mà cũng vào được, mình tưởng là không chứ. Vậy là khó tìm"

...

Không biết từ lúc nào, cô đã ở bên ngoài căn phòng cuối mà cô từng bước vào, vẻ mặt có vẻ mệt nhưng cũng mãn nguyện.

Bước xuống dưới và đi thẳng tới cánh cửa, mở ra và bước ra bên ngoài sau một khoảng thời gian dài.

Elyssia hít một hơi thật sâu khi ngửi lại mùi mát của mưa, như muốn làm quen lại.

" Được rồi, mình nghĩ là mình nên tiếp tục thôi."

Liếc nhìn xung quanh, trước mắt cô là rất nhiều chính mình đang đi lang thang khắp nơi, cô không thèm suy nghĩ và bước đi trong cơn mưa.

Bước tới một căn nhà, cô đẩy cửa vào trong mà chẳng cần quan sát gì.

Trước mắt cô là ba Elyssia khá đang ngồi ở bàn, mỗi người một cốc nước, trên người họ vẫn còn ướt.

( Elyssia bên ngoài là Elyssia A, mấy người khác là B, C và D).

Cả hai bên im lặng nhìn nhau, không ai sốc cả. Có vẻ như họ đã quá quen với việc này rồi.

Elyssia A bước vào bên trong. Cô có vẻ lại cảm thấy cái cảm giác chán chường mà mình đã trải qua rất nhiều, sau khi vào căn phòng thứ ba khiến cô quên đi điều đó.

" Ở đây bàn bạc sao? Tôi tham gia với?"

Elyssia B gật đầu.

" Vào ngồi đi"

Elyssia A ngồi vào ghế, cả bốn nhìn nhau.

Elyssia A:" Vậy mọi người đang nói đến đâu rồi?"

Elyssia D:" Tôi đang nói đến đoạn không biết các cậu có nhìn thấy bên ngoài có rất nhiều Elyssia khác không?"

Elyssia A mặt có chút căng khi nghe như vậy.

-" Cậu ấy cũng nhìn được sao?"

Elyssia C:" Tôi nghĩ là một khả năng đặc biệt do thử thách cho đó"

Elyssia D lắc đầu.

" Không rõ, nhưng tôi bước ra ngoài cái là nhìn thấy. Nhưng sau vào trong nhà, sau đó đi ra lại không thấy nữa"

Elyssia A im lặng, đầu cô đang suy nghĩ.

-" Giống mình quá"

Cô mở mắt lớn khi nhận ra điều gì đó. Nhưng vẫn tạm thời gạt qua và nói chuyện để tránh bị nghi ngờ.

" Cái này tôi chưa thấy"

Elyssia C:" Tôi cũng chưa"

Mặc kệ cho họ bàn bạc. Elyssia A ngồi nghĩ:

-" Nếu những gì cậu ấy nói là thật, tức có nghĩa là việc ban đầu ở bên ngoài có thể nhìn rõ, nhưng khi ra ngoài lại là hết, chứng tỏ có một hệ thống"

Elyssia D nói tiếp:" Nhưng lạ là đôi lúc tôi vào trong xong ra ngoài lại không"

Elyssia mở mắt to khi nghe.

-" Khoan đã, cứ coi việc nhìn thấy là có khả năng đặc biệt. Vậy có nghĩa cách trao đổi là khi vào trong"

-" Khi cậu ấy ở trong và ra ngoài nhưng lại nhìn thấy là vì chưa có ai ra ngoài, và cậu ấy vẫn còn khả năng đặc biệt"

-" Nhưng nếu có ai đó ra ngoài trong lúc cậu ấy ở trong phòng, khả năng đặc biệt lập tức được chuyển đi"

Cô bình tâm lại suy nghĩ của mình.

-" Được rồi, đưa ra kết quả nào"

-" Luật là nếu bước ra bên ngoài mà nhìn thấy các bản sao khác, thì lúc này mình chính là bản gốc"

" Khi bản gốc bước vào nhà, nếu ở đâu đó có ai ra bên ngoài. Quyền bản gốc lập tức được trao đi. Nhưng nếu điều hiếm xảy ra khi không một ai ra ngoài, quyền bản gốc khi ấy của người đang nắm vẫn giữ nguyên"

Mắt cô lúc này lạnh tanh, vẻ mặt bình tĩnh. Cô quay lại và nhìn về phía cánh cửa.

-" Tức có nghĩa là bây giờ có thể quyền bản gốc đã được trao cho một ai đó rồi. Hoặc nếu ba người này ra ngoài trước mình là mình cũng sẽ mất quyền luôn"

Elyssia A đứng bật dậy. Cô im lặng, cúi gằm mặt xuống và tối lại. Cả ba Elyssia khác cũng hoang mang nhìn cô.

Elyssia A lập tức quay người và chạy tới cánh cửa, cô mở tung nó và chạy ra bên ngoài trong sự ngỡ ngàng của cả ba Elyssia.

Bên ngoài, Elyssia đang quan sát các Elyssia khác đang đi xuyên qua nhau, mặt cô lạnh tanh hoà với nước mưa đang rơi như thác đổ.

-" Vẫn nhìn được, vậy là sao? Không lẽ trong khoảng thời gian đó không có một Elyssia nào bước ra ngoài à?"

Cô bước tới một căn nhà và đẩy cửa vào. Cả bốn người: Airi, Elyssia, Ayaka và Takeshi trong đó đều hoang mang nhìn cô.

Elyssia bước vào bên trong và đứng lặng im nhìn cả bốn một hồi lâu.

Ayaka thở dài ra một hơi, có vẻ cô đã quá quen.

" Sao mà nhiều quá vậy, hết Airi lại đến Elyssia sao? Hồi nãy là mười người, bây giờ không biết là bao nhiêu nữa?"

Elyssia đứng im, tay vẫn còn đặt trên tay nắm cửa. Vẻ mặt cô thản nhiên như không có gì lo lắng.

" Chào mọi người, tôi chỉ đến đây để trú mưa thôi"

Takeshi:" Trú mưa? Nghe không hợp lý nhỉ? Cậu muốn vào đây để cùng đi khám phá sao?"

Elyssia lắc đầu nhẹ.

" Không, tôi khám phá ba căn phòng nhà gã đàn ông rồi. Giờ chỉ còn tìm mấy món đồ dùng để phong ấn thôi"

Airi:" Bọn tôi phong ấn con quái vật rồi, nhưng không hề có gì xảy ra cả"

Elyssia có chút bất ngờ, lông mày nhếch lên một chút rồi lại trở về bình thường.

" Phong ấn rồi sao? Vậy mấy món đồ đó tìm ở đâu?"

Airi:" Tìm ở gầm giường của nhà gã đàn ông ý."

Elyssia nhíu mày, cô nhớ lại mình cũng chưa kiểm tra, nhưng cũng thấy nó khá đơn giản.

" Vậy các người không mắc lỗi sao? Và tìm con quái vật ở đâu?"

Airi:" Con quái vật tìm ở trên trần nhà gã đàn ông. Còn về lỗi thì đương nhiên là có rồi..."

Elyssia:" Vậy sao các người còn ở đây?"

Airi:" Quả thật một khi làm sai là hỏng phong ấn luôn. Nhưng ban nãy bọn tôi đã cùng bốn nhóm khác ở đây và cùng thực hiện nó"

" Bốn nhóm đó cũng là bốn nhóm thất bại luôn, có mỗi bọn tôi là thành công cuối thôi"

Elyssia lẩm bẩm trong miệng:

" Chưa thoát được ra?"

Airi lắc đầu.

" Chưa thoát được"

Elyssia như hiểu ra.

" Vậy thì tôi nghĩ các người nên đợi đi"

Airi gật đầu.

" Bọn tôi đang làm vậy đây"

Elyssia gật đầu, cô quay người và đi ra ngoài mà không nói lời nào.

Bước ra bên ngoài, cô vẫn thấy các bản sao đang đi lang thang.

" Hiểu rồi, việc nhìn được các bản sao chính là bản gốc. Lý do họ không thoát được đơn giản vì trong căn phòng đó không hề có một bản gốc nào"

" Có bốn người tham gia tức có nghĩa là bốn bản gốc, với cái không gian thử thách này không biết gặp được nhau hay không. Nhưng có vẻ phải có một bản gốc hoặc khi đủ cả bốn mới thực hiện được"

Liếc nhìn theo chuyển động của các bản sao đang đi lang thang.

" Có vẻ như việc mình suy đoán những thứ trước kia đều là đúng, và đó là lý do mình có thể nhìn được bọn chúng rồi. Và trở thành bản gốc vĩnh viễn"

" Mình đã ở trong nhà rất lâu, việc không có ai ra ngoài trong khoảng thời gian đó là không thể. Điều này chứng tỏ từ giờ mình chính là bản gốc"

Cô bước đi trong cơn mưa tầm tã sau khi đã biết được các thông tin cần thiết và mục tiêu rõ dàng...

Bước qua rất nhiều căn phòng và cố gắng tìm kiếm, cô bị đuổi giết, chứng kiến bị giết...cô vẫn kiên trì bước tiếp, mặc cho cơ thể đã mỏi rời bởi trời mưa, mỗi lần bước vào nhà lại như ban đầu, cô dần quên đi các loại cảm giác... Cô thất bại trong việc đồng hành cùng mọi người hết lần này tới lần khác.

Đứng giữa cơn mưa, cô cảm giác như càng về cuối, khi mọi thứ sáng tỏ. Mọi thứ như không còn dễ dàng nữa, nó đang rất khó. Cô thất bại và chạy không biết bao nhiêu lần, đến lỗi mỗi lần cô bước đi tới một căn nhà, đầu cô như trống rỗng mà chỉ còn trí nhớ cơ bắp tự động bước đi, cô quên đi số lần mình đi tới các căn nhà rồi.

Đứng giữa trời mưa, nhưng cô khựng lại khi nghĩ đến quãng thời mà mình đã trải qua. Chứng kiến gần như tất cả những cảnh máu me và chết chóc, mọi cách chết cô đều đã xem trong thử thách này.

Cô từ một người bất ngờ với việc một ai đó giống hệt mình xuất hiện, bị người đàn ông truy đuổi, thấy mọi người bị phong ấn. Cảm xúc cô chai sạn đi.

....

Trở lại, Elyssia A chuẩn bị quay đi thì Elyssia B lại lên tiếng như đang líu kéo.

" Để ta kể cho ngươi những gì ngươi cần làm nhé. Chỉ cho ngươi là bản gốc thì toang mất"

Elyssia B:" Phong ấn con quái vật cần tìm đồ dưới gầm giường gã đàn ông, lúc thực hiện phong ấn phải có bốn người trong nhà, con quái vật ở trên trần nhà gà đàn ông.

" Lúc thực hiện phong ấn nhớ đừng lại gần phong ấn cũ, nếu không ngươi sẽ bị phong ấn đó, ai cũng là quái vật mà, nhớ nhắc họ đó"

" Và nhớ đến căn phòng số ba hoàn thành nốt nhé"

Elyssia A không quay lại, cô vẫn im lặng nhìn ra ngoài trời mưa và nghe.

Elyssia B:" Khi thực hiện xong phong ấn thì không cần làm gì cả, chỉ cần cố gắng sống sót và đợi ba bản gốc còn lại phong ấn thôi"

Elyssia A:" Vậy sao ngươi không thực hiện xong rồi đợi, mà lại đưa cho ta?"

Elyssia B mỉm cười.

" Ta biết ngươi mới là người cần. Đi đi"

Elyssia A không quay lại, nhưng cô mỉm cười rất tươi và bước ra bên ngoài.

Elyssia B ở bên trong, giọng thều thào và nhắm mắt lại.

" Ta màu đỏ rồi"

More Chapters