Ficool

Chapter 90 - chap 90: Elyssia B IV

"Tôi và bạn của mình chèo lên trần nhà khi nghe thấy tiếng gõ cửa, rồi ở trên đó quan sát. Thấy một cậu bé chạy vào trong và tới phòng bên cạnh mà các cậu ở đó."

"Sau đó gã đàn ông chạy vào và tìm cậu bé đó, khi hắn tới phòng cuối nơi cậu bé đó trốn. Tôi và mọi người đã bất ngờ áp chế hắn, nhưng vì không có sức mạnh nên không thể làm gì"

" Bọn tôi sau đó buộc phải bỏ chạy qua bên nhà gã, nhưng vì hết đường, bọn tôi chạy ra ngoài và không còn thấy nhau nữa"

Elyssia B:" Tại sao ngôi nhà này lại có đường hầm dẫn tới nhà gã đàn ông mà cô kể?"

Elyssia A:" Thực ra ở cuối đường hầm có một khối đá lớn, trên đó có chiếc đầu nâu khá bé, những ngọn nến và những nét vẽ như một trận pháp vậy."

" Rồi mới có một đoạn bậc thang dẫn lên nhà gã đàn ông. Có vẻ đó là tầng hầm nhà hắn. Còn nối đi thì bị che lấp bởi mấy cái thùng gỗ"

Elyssia B:" Đó là nhà hắn mà hắn lại không biết sao?"

Elyssia A lắc đầu.

" Không biết nữa, nhưng đại khái tôi vừa kể rồi đó. Các cậu cho tôi đi cùng đi, ở bên đó lúc chạy, tôi thấy có ba căn phòng mà"

Airi:" Tôi nghĩ nên tin đi, cho cậu ấy đi trước dẫn đường và tiện xem xét bên kia luôn"

Elyssia B:" Nói luôn là: mặc dù vẫn nghi ngờ, nhưng tạm thời vẫn tin cô"

Elyssia A gật đầu hiểu ý.

" Tôi biết"

Elyssia B đứng dậy, lấy tờ giấy và bút trong giày ra, cô bắt đầu ghi chép lại những thông tin mới, vừa ghi vừa nói:

" Vậy thì tìm luôn đi, chúng ta hiện tại cũng chưa biết làm gì mà"

Takeshi ra tới cầu thang và lấy ba cây gậy có đá phát sáng trên đỉnh.

" Được"

Elyssia A biết mình phải làm gì, cô bước lên phía trước và đi vào khe nhỏ.

Takeshi đưa cho Ayaka một cây gậy có đá phát sáng. Cậu bước tới và đưa cho Elyssia A, cô lắc đầu.

" Mắt tôi nhìn được trong bóng tối, không cần đâu"

Takeshi ngơ mặt ra không hiểu.

Elyssia B:" Đại khái là thiên thần có thể nhìn trong bóng tối là được"

...

Bên dưới đường hầm, họ vừa đi vừa cảnh giác. Nhưng Elyssia A thì vẫn bước, cô không thèm quay đầu lại nhìn.

Elyssia A:-" Phải nhanh mới được"

Bước tới cánh cửa, cả bốn người đi phía sau thì đang chuẩn bị tinh thần. Nhưng Elyssia A đã nhanh chóng mở cánh cửa và bước lên phía trước.

Bốn người đi phía sau khá hoang mang, nhưng cũng lần lượt bước lên.

Phía trước mặt họ lúc này là một khối đá lớn với một chiếc đầu nâu đặt ở giữa, những cây nến cháy xung quanh mép của khối đá, và những đường vẽ kì lạ màu đỏ, như một phong ấn nào đó. Cảnh tượng khiến cả 5 người họ vô cùng hoang mang.

Elyssia A nói khẽ thật cẩn thận:

" Bọn tôi cũng chưa rõ thứ này dùng để làm gì nữa"

Nói xong, Elyssia A chỉ tay về góc căn phòng, nơi có thể nhìn thấy một phần nhỏ của một cái cầu thang.

" Còn ở kia là đường lên"

Cả bốn ở phía sau đánh mắt theo.

Airi:" Vậy thì chúng ta nên xem thử cái phong ấn này như nào, hay là lên trên xem thử? Mọi người nghĩ xem"

Takeshi chỉ tay vào khối đá.

" Xem thử nó đi, dưới đây cảm giác an toàn hơn"

Ayaka gật đầu.

" Phải đó, nếu có chuyện gấp là quay người chạy luôn về nhà"

Elyssia B gật đầu.

" Ừm, vậy cũng được á. Dù gì vẫn phải xem xét hết mà, cái này sớm hay muộn vẫn đến lượt thôi"

Airi gật đầu.

" Được, vậy quyết định vậy nhé"

Elyssia A hiện đang là người đứng xa nhất, tạo cảm giác an toàn cho họ, cô đứng tại gần cầu thang là nối đi lên trên, im lặng và quan sát.

Elyssia B thì lấy giấy bút ra và chuẩn bị ghi những thông tin tiếp theo vào.

Takeshi, Ayaka, Airi cùng lúc bước lại gần khối đá, muốn xem xét xem khối đá có gì.

Airi:" Có khi đây lại là thứ đưa chúng ta ra bên ngoài và giờ chúng ta cần tìm những thứ để kích hoạt nó đó"

Đột nhiên, một ánh sáng đỏ loé lên và soi sáng toàn bộ căn phòng. Chiếc đầu nâu rung lắc dữ dội, những ngọn nến đang cháy rất bé đột ngột bừng cháy lớn.

Cả 5 người đều hoang mang, nheo mắt lại trước ánh sáng chói mắt.

Takeshi, Ayaka, Airi lập tức biến mất mà chưa kịp làm gì, rồi ánh sáng đỏ ấy tắt dần đi, trả lại ánh sáng ban đầu cho căn phòng.

Cả hai Elyssia đứng lặng đến đơ người, ánh mắt bàng hoàng vẫn không rời khỏi khối đá lạnh lẽo.

Đột nhiên, một giọng cười lớn vang lên từ phía sau Elyssia A, giọng cười vô cùng thoả mãn và điên loạn:

" HAHAHA..."

Elyssia A lập tức quay phắt lại về phía sau với vẻ hoang mang, cô lùi lại trong sự sợ hãi.

Elyssia B thì quay qua và nhìn, cô đang không hiểu chuyện gì, rồi lại nhìn Elyssia A đang lùi lại, có thể thấy rõ cơ thấy ấy đang run run.

Người đàn với vẻ mặt thích thú, hắn từ từ rút kiếm ra khỏi vỏ, âm thanh ma sát của kim loại vang lên trong căn hầm im ắng, lạnh lẽo và vô cùng sắc bé. Tại lưỡi kiếm, vẫn còn vương máu đỏ tươi của ai đó.

" Mấy con quái vật ngu xuẩn, các ngươi biết lại gần phong ấn thì bị phong ấn là tốt đó, đỡ tốn công ta giết, hồi nãy đuổi theo con quái vật kia đúng mệt"

Elyssia A cô vẫn lùi từ từ về phía nối đi. Elyssia B thấy vậy cũng hiểu ra.

Lập tức, Elyssia A quay người và bỏ chạy ngược lại vào trong khe nhỏ của mấy thùng gỗ và chạy vào trong đường hầm.

Người đàn ông thấy vậy cũng lập tức hành động.

Elyssia A chạy mà không dám quay đầu lại. Những bước chạy vội vã và đầy sợ hãi cứ vang vọng trong đường hầm và hoà cùng với tiếng thở gấp gáp, như một bản nhạc hỗn loạn.

Đầu cô rối như tơ vò, rất nhiều suy nghĩ, nhưng không dám nghĩ, vì hiện tại thứ duy nhất cô cần là phải chạy thoát bằng được.

Elyssia đang chạy lên trên những bậc thang, cô cảm thấy không gian xung quanh như méo lại, cô biết rằng có vẻ Elyssia B kia đã bị giết.

Mở tung cánh cửa ra, cô biết mình cần chạy ra bên ngoài. Nhưng rồi cô khựng lại, như nhớ ra cái gì đó.

" Khoan đã, nếu vậy thì người đàn ông cũng sẽ biết mất nhỉ?"

Đứng trước cánh cửa, cô quay lại và nhìn xuống bên dưới những bậc thang với vẻ lo lắng... Nhưng sau khi đứng một khoảng nhỏ, không thấy người đàn ông nào cả, điều này khiến cô có chút an tâm hơn với suy nghĩ của mình.

-" Vậy có nghĩa là chỉ còn mỗi Elyssia trong căn nhà này thôi sao?"

Cô thở chậm lại từ từ và bình tĩnh.

" Vậy bây giờ mình có thể xem ba căn phòng kia có gì rồi, mọi thứ vừa được làm lại mà"

Cô quay người và lập tức chạy ngược lại một lần nữa, vừa chạy vừa suy nghĩ.

" Hiểu rồi, khối đá đó là phong ấn chứ không phải là nối thoát nào cả."

Cô nhớ lại vết máu trên thanh kiếm của gã đàn ông. Vừa chạy, vừa mở mắt lớn với vẻ khó tin.

" Hắn đi săn cậu bé, và vết máu đó...."

Cô đang bắt đầu xâu chuỗi lại sự việc và những thông tin quan trọng nhất.

" Cả bốn người đều là quái vật, cậu bé kia thực chất cũng là quái vật. Gã đàn ông đó chỉ là đi săn"

" Không lẽ nào đây là bí mật của thử thách sao?"

Cô chạy qua khối đá lớn, nhưng cô không quan tâm, tiếp tục chạy lên trên và tới nhà gã đàn ông. Cô không nghĩ ngợi mà chạy lên trên cầu thang.

Chạy tới trước căn phòng đầu tiên, cô mở tung cánh cửa ra và chạy vào bên trong. Mùi rượu sộc thẳng vào mặt cô, nhưng cô không quan tâm mà đảo mắt quanh một lượt căn phòng bừa bộn này.

-" Nhiều kệ sách quá"

Cô cúi xuống và nhặt một quyển sách lên, mở nhanh hàng loạt các trang ra sau đó lại vứt đi.

" Liệu ở đây có nơi bí mật không?"

...

Cô tìm khắp những kệ sách, mở từng quyển ra và xem xét, nhưng vẫn không có gì.

Tiếp tục lấy liên tiếp bốn quyển sách, nhưng bất ngờ chúng rơi xuống dưới đất.

Cô cúi xuống với vẻ khó chịu sau khi tìm mãi không thấy. Bất ngờ có một quyển sách nằm dưới gầm bàn, có vẻ là bị rơi dưới đó.

Cô đứng dậy và bước tới rồi cúi xuống nhặt quyển sách lên. Quyển sách có rất nhiều bụi khiến cô cầm quyển sách, bụi bám vào lớp da trắng nhợt của cô phải đổi màu.

Cô mở quyển sách ra và đọc.

....

Elyssia đọc rất nhanh, mắt cô lướt qua những dòng chữ một cách nhanh chóng, rồi lại hạ xuống và đọc dòng tiếp theo, như thể cô đọc không có khoảng nghỉ vậy. Ánh mắt cô hiện rõ sự bất ngờ.

Gập quyển sách lại, cô vừa hoang mang, nhưng cũng khá phấn trấn hơn vì có thêm manh mối hữu ích.

Liếc nhìn những quyển sách mà cô chưa đọc ở trên kệ một lượt.

" Chắc đây là manh mối duy nhất của căn phòng này rồi"

Cô không đi, lập tức quay người và chạy ra bên ngoài và tới căn phòng tiếp theo. Cô biết thời gian đang rất gấp.

Mở cánh cửa ra, cô chạy vào bên trong. Nhìn một lượt quanh căn phòng, điểm đáng chú ý nhất chính là hình vẽ lớn trên mặt sàn với màu đỏ máu.

" Sao mình cứ cảm giác cái hình này giống với cái hình phong ấn ở dưới hầm nhỉ? Mình không dám lại gần quan sát kĩ nên không nhớ"

" Nếu vậy vòng tròn này có giống như bên dưới không nhỉ?"

Cô không dám bước vào, chỉ dám đi xung quanh chiếc vòng lớn.

Cúi xuống và gạt mấy viên đá có nhiều màu qua một bên, cô cầm lên một quyển sách và mở ra, xen bên trong nhưng cô không hiểu trong đó có gì cả...

Cô liên tiếp tìm, những quyển ở xa thì cố gắng với. Cuối cùng cũng có một quyển có thông tin hữu ích....

Cô đọc xong, rồi lại cầm quyển sách cuối cùng trong phòng nên và đọc, nhưng không có gì.

Cô quay người và chạy ra bên ngoài, đi tới căn phòng cuối cùng. Nhưng trong lúc chạy, mắt cô đã đánh trúng thân hình quen thuộc.

Người đàn ông đứng ở nối ra của đường hầm, hắn đang khá bất ngờ vì có người đột nhập vào nhà mình.

Elyssia đã biết chuyện đó, cô lập tức nhảy từ trên lầu hai xuống dưới.

Huỵch!

Người đàn ông mở rộng vai và lấy đà muốn phóng kiếm, hắn cười lớn:

" Hahaha...chết đi"

Nhưng Elyssia đã lập tức mở cánh cửa và chạy ra bên ngoài thanhh công, tránh đi cái chết.

Chạy ra bên ngoài, cô đứng giữa con mưa lớn và thở phào nhẹ nhõm sau khi thoát chết.

" Xíu nữa thì chết rồi, may là khoảng cách ấy cũng xa, với lại có vẻ tâm trí hắn ta không ổn nữa, nếu không là toi mạng"

Trước mắt cô lúc này lại trống không, không có một Elyssia nào đang đi và xuyên qua nhau cả, chỉ có mưa là thứ duy nhất.

Elyssia không quá tỏ ra bất ngờ, cô vẫn rất bình tĩnh như thể biết chắc.

" Biết ngay sẽ như vậy mà. Vậy là vấn đề là việc mình ra ngoài hoặc ở bên trong hay không thôi"

" Vậy thì nó sẽ có một cái quy luật nào để vận hành chứ nhỉ?"

Liếc nhìn xung quanh và nhìn lại chính mình, cô lập tức chạy trong cơn mưa tầm tã và muốn tìm tiếp một căn nhà sau đó là suy luận tiếp.

Cô chạy tới một căn nhà, cánh cửa vẫn vậy, không có bất kì thay đổi gì. Nhìn lại bộ quần áo chưa ướt hẳn nhưng nó lại khá khó chịu.

More Chapters