Ficool

Chapter 45 - chap 45: kuralak chạy thoát.

Cô liền nhảy xuống đất và tiếp tục chạy, với lấy mũi tên đằng sau. Cô quay người, bắn hai mũi tên về phía con ma. Nhưng năng lượng bao quanh nó quá dày, với năng lượng nhỏ đó là không thể xuyên qua.

Ayaka chạy hết sức, năng lượng mà cô dồn xuống dưới chân là cực lớn. Bất ngờ, dưới chân cô liền xuất hiện một cái hố, Ayaka đang tập trung chạy thì bất ngờ mở mắt lớn, rồi xuống trong sự hoang mang.

"Aaaa"

Con mồi lại bị biến mất trước tầm mắt. Con ma tức giận gào lớn.

" Khốn kiếp"

Nó liền quay lại và đối đầu với Kazuka, quyết tâm sẽ giết cậu. Thấy vậy, cậu đang chạy liền dừng lại, ánh mắt cảnh giác, hai tay cầm chặt kiếm.

-" Hên quá, Takeshi cứu cô ấy rồi.

Nuốt một ngụm nước bọt vào trong, trong sự lo lắng, tim cậu đập thình thịch.

-" Còn bây giờ mình phải một mình đối đầu với một kẻ có thể tiêu diệt niềm kiêu hãnh của một quốc gia"

-" Mong là mình không chết, hồi nãy đánh hắn, hắn toàn bị thương hoặc mất cảnh giác bởi người khác. Bây giờ thì trực diện và một đấu một. Mọi thứ sẽ khác hoàn toàn"

-" Bình tĩnh nào, làm được thôi, thắng hắn thì chắc chắn không rồi. Mình cần đợi bọn họ hồi phục"

Cậu cắn răng thật chặt trong sự lo lắng, nhưng rồi cũng gạt nó qua một bên. Quyết tâm đối đầu với nó.

Rầm!!!

Mặt đất nơi hai bên đang đứng liền nứt toác, cả hai bên với cú bật cực mạnh lao vào nhau.

Kazuka nắm chặt thanh kiếm bằng hai tay. Lấy đà ngược ra sau bên phải, tay trái đang cầm kiếm cùng tay phải vắt qua cổ cậu. Một đường kiếm với nguồn năng lượng cực lớn được vung ra, nhát chém chéo từ bên phải qua bên trái.

Con ma với chân trái nhâng lên, một đòn tát cực mạnh dáng đi. Giống như một con hổ lao đến trấn áp con mồi của mình bằng một cú tát cực mạnh.

Ầm!!!

Hai bên va chạm vào nhau, kiếm và chân không hề chạm vào nhau. Chỉ có năng lượng của họ.

Kazuka không phải là đối thủ của Kuralak khi đấu một mình, mọi thứ đều bị vượt trội hơn...

Cậu liền bay ra xa, lăn vài vong trên mặt đất, rồi lại bật dậy, ánh mắt sắt đá vẫn nhìn chằm chằm vào con ma. Những vết cước cũng đang lành lại do năng lượng đang chữa trị.

-" Quả nhiên mình không thể đối đầu trực diện với hắn"

Cậu đã sơ hở khi liếc nhìn xuống dưới vết xước trên tay mình, và chỉ trong khoảng khắc đó... Nó liền biến mất trong tầm mắt của cậu, và xuất hiện ngay bên cạnh cậu. Miệng nó mở lớn và muốn cắn cậu.

Ầm!!

Kazuka tự tạo ra vụ nổ để bảo vệ chính mình. Khói bụi bay mù mịt, con ma nhảy ra xa, miệng nó đang bị thương khi tiếp súc gần vụ nổ năng lượng ấy. Nhưng nhiêu đó là không đủ, trong chớp mắt, vết thương đã hồi phục lại.

Kazuka vẫn đứng đó, và quan sát động tĩnh của con ma.

-" Hiện giờ chắc có mỗi chiêu tự phát nổ này mới bảo vệ được mình thôi. Mình không thể so tốc độ với sức mạnh với nó được"

-" Có nên tung ra đòn chém không nhỉ? Chắc là không đâu, tung ra làm gì cho tốn năng lượng ra, cứ phát nổ và câu giờ vậy"

-" Nếu nó vẫn bao quanh năng lượng của nó khắp cơ thể lúc áp sát thì tuyệt. Như vậy lúc áp sát vụ nổ, thì năng lượng bình thường của nó sẽ tiếp xúc với năng lượng rối loạn do mình tạo ra. Nhưng nó khôn quá, khi vụ nổ bắt đầu, năng lương xung quanh nó liền bị hút vào trong"

Con ma lại lao đến một lần nữa.

Ầm!!!

Cái hố cậu đang đứng lại sâu hơn nữa.

Với vẻ bình thản hiện ra, nhưng bên trong Kuralak là rất khó chịu với Kazuka.

-" Thằng nhóc này muốn câu giờ sao?"

Con ma đứng ở xa mở miệng lớn, phóng ra cột năng lượng hướng về phía cậu. Kazuka nhanh chóng nghiêng người, né qua một bên.

Bất ngờ, con ma xuất hiện ngay sau lưng cậu và mở miệng lớn.

Kazuka:" Vẫn kịp"

Ầm!!!!

Cái hố lại sâu hơn nữa, vẫn là khung cảnh như bao vụ nổ. Khói bụi bay đay đặc, và cái hố cũ lại trồng lên cái hố cũ.

Con ma với chiếc miệng bị thương lại lùi lại, nó nghiến răng tức giận.

-" Thằng nhóc khốn kiếp"

Kazuka đứng giữa trung tâm cái hố mà thở phào.

" Xíu nữa thì toang rồi, phải cảnh giác hơn nữa"

Ầm!!! Ầm!!!

Một lúc sau. Sau hàng loạt vụ nổ. Kazuka đứng trong một cái hố sâu và lớn( sâu khoảng 5 tharn và rộng 12 tharn). Con quái vật đứng phía trên miệng hố và nhìn cậu.

Kuralak với vẻ khó chịu, không thể làm gì để áp sát.

-" Cứ như vậy quá tốn thời gian, mặc dù trong nó có vẻ mệt, nhưng chắc phải nổ được vài lần nữa"

Kazuka hiện giờ đang đứng ở trung tâm cái hố, cậu đang thở dốc không ngừng vì mệt.

-" Mệt ... Mệt quá, mình chắc còn khoảng ba phần năng lượng nữa. Vẫn nổ trên 10 lần nữa được. Nhưng... Nhưng có khi mình sẽ ngất trước khi nổ đủ quá"

Ở phía xa. Ayaka đang giúp Takeshi hồi phục năng lượng. Takeshi đang nằm dưới đất, mắt nhắm chặt, Ayaka thì ngồi bên cạnh và lọc năng lượng cho Takeshi dễ hấp thụ hơn.

Sau một lúc, Takeshi mở mắt tỉnh dậy, cậu ngồi dậy và nghe được âm thanh nổ từ đằng xa.

Ayaka:" Tỉnh rồi à?"

Takeshi:" Ừ, cảm ơn cô nha. Chúng ta mau đi thôi"

Cả hai liền chạy đến chỗ Kazuka đang đối đầu với Kuralak. Cả hai đều bất ngờ, phía trước là một cái hố rộng và sâu. Nơi Kazuka đang đứng ở đó.

Ayaka liền chạy ra chỗ một chiếc cây, cô nhảy lên các cành, và lên cành cây cao nhất và quan sát.

" Tôi chỉ có thể hỗ trợ thôi, các ngươi hãy chiến đấu đi"

Takeshi gật đầu.

" Được"

Takeshi với một chút lo lắng.

" Mong là cậu ấy vẫn ổn"

Takeshi lao tới. Con ma đang đứng ở miệng hố, ở đầu bên kia liền cảm nhận được năng lượng của cậu. Rồi hắ đánh mắt qua, một tia vui sướng loé lên bên trong hắn.

Hắn chạy vòng qua cái hố, với tốc độ cực nhanh và lao vút đi.

Takeshi không ngại đối đầu, cũng lao tới và đối mặt với con ma.

Kuralak:-" Nhất định phải hấp thụ được tên nhóc này, trong lần này. Mình mất quá nhiều thời gian rồi"

Kuralak bật tới, nhâng móng vuốt lên như một con hổ vồ con mồi. Lần này, trong lúc hắn di chuyển tới, hắn đã dồn nhiều năng lương hơn vào chân phải, với mục tiêu tiêu diệt Takeshi trong một đòn.

Takeshi nhảy lên, đối đầu ngang trên không với hắn ( Cách mặt đất 0.5 tharm). Đưa nắm đấm tràn ngập năng lượng chuẩn bị tấn công, vai cậu dồn sức, lấy đà mãi ra phía sau.

Vèo!!

Mũi tên mang theo lượng năng lượng lớn bay tới. Con ma liền nhận ra mũi tên đang bay tới, thông quan việc cảm nhận.

Hắn buộc phải ngừng cú vả bên chân phải lại. Chân trái cua qua, mũi tên liền chệch hướng và bay qua một bên và xuyên vào mặt đất, khiến mặt đất nứt toác.

Kuralak:-" Không nổ sao?"

Hắn nghĩ rằng mũi tên sẽ phát nổ, và Takeshi lại ở sát hắn. Vì vậy, khi chân trái hắn vung đi, đánh văng mũi tên. Hắn đã dồn năng lượng ra chân trái, muốn cùng Takeshi chịu chung vụ nổ.

Takeshi thấy hắn sơ hở liền tấn công, hai hàm răng cắn chặt vào nhau, dùng hết sức lực. Cú đấm cực mạnh lao thẳng vào cổ Kuralak.

Hắn bay ra một khoảng, nhưng vẫn giữ được thăng bằng, chỉ có chút choáng. Takeshi không cho hắn định hình lại, cậu lao tới cực nhanh áp sát, biết rằng cơ hội là rất ít và cần tận dụng và một chút liều trong phán đoán.

Áp sát Kuralak khi hắn còn chưa kịp ngẩng đầu lên sau cú đánh, Takeshi vung ra một cú đấm móc thẳng vào sườn hắn.

kuralak nghiến răng, biểu cảm có chút nhăn nhó khi phải chịu đòn của Takeshi.

Bị văng ra xa có vẻ choáng váng, hắn lắc đầu vài cái như để lấy lại sự tỉnh táo.

Hắn ngẩng đầu lên, mở cái miệng với những cái răng sắc nhọn ra.

-" Mấy tên nhóc này có năng lượng khá mạnh, năng lượng của bọn chúng đã hình thành khả năng chống gây rối nhận thức của mình rồi"

-" Giờ cần phải hấp thụ thằng nhóc Takeshi càng nhanh càng tốt"

Con ma lần này quyết định gồng nhiều năng lượng hơn. Quả cầu ở trước miệng nó đang trở lên lớn dần.

Takeshi đứng đối diện cũng cảm thấy đòn này mạnh hơn những đòn khác, và sát ý mà hắn dành cho cậu. Cậu lập tức quay người bỏ chạy, muốn dữ khoảng cách xa hơn.

Nguồn năng lượng từ miệng của Kuralak phóng ra với sức công phá cực lớn mà lao đi, bụi và đất bên dưới rẽ qua hai bên, nhường đường cho sự hủy diệt.

Takeshi đang chạy, cậu quay người lại, năng lượng dồn xuống chân, tay vung ra một quả cầu năng lượng nhỏ vào đòn tấn công của Kuralak đang lao tới.

Lập tức cậu giậm mạnh xuống dưới đất, khiến mặt đất nứt ra. Cậu thành công nhảy lùi lại.

-" phải bảo vệ dày hơn"

Đất đá từ dưới mặt đất xung quanh cậu bay lên, mặt đất rung lên từng hồi. Chúng bay lên và bao phủ lấy Takeshi, tạo thành một quả cầu phòng thủ bằng đất đá cực lớn.

Khi quả cầu nhỏ mà trước đó cậu tung ra, và chạm với nguồn năng lượng đang lao tới. Đó là một quả cầu với năng lượng gây nhiễu.

Ầm!!!!!

Ayake đứng mãi phía xa cũng bị áp lực từ vụ nổ thổi tới, cô phải bám thật chặt vào thân cây để không bị thổi bay đi.

" Vụ nổ lớn quá"

Khói bụi mù mịt khắp không gian rừng rộng lớn, như một lớp sương khổng lồ.

Ayaka đứng phía trên phải nheo mắt lại quan sát.

" Cậu ta đỡ được đòn đó không?"

Khi khói bụi dần tan đi, một cái hố cực lớn đè lên cái hố mà Kazuka đã tạo ra. Tuy không sâu bằng, nhưng phạm bi vụ nổ là lớn hơn.

Quả cầu đất đá bảo vệ Takeshi chỉ còn lại nhỏ xíu, sau khi hấng chịu sức nổ khủng khiếp và bị bào mòn dần. Lớp đá từ quả cầu hé ra, âm thanh" rắc rắc" vang lên. Takeshi thở dốc bước ra ngoài. Cậu đã tiêu tốn rất nhiều năng lượng.

Thực ra, chỉ quả cầu đó là không đủ để bao vệ cậu, khi vụ nổ diễn ra. Lớp đất đá bị thổi bay đi, và Takeshi ở bên trong phải liên tục lấp lại.

" Nguy ... Nguy hiểm quá, xíu nữa thì toi rồi,... tốn năng lượng quá"

Không muốn kéo dài thời gian, làn khói chỉ vừa tan đi một nửa, con ma lao tới áp sát ngay phía trước mặt Takeshi.

Bất ngờ, một nhát chém bay tới từ phía xa, chặn đứng việc Kuralak áp sát Takeshi, nó bay ngang qua mặt con ma khiến nó dừng lại, sau đó nhảy lùi lại phía sau. Đánh ánh mắt cảnh giác qua bên phải, nhìn lên phía trên, hướng mà đòn chém bay tới.

Hiện tại, Kuralak và Takeshi đang đánh nhau dưới một cái hố của vụ nổ. Và Kazuka, xuất hiện ở trên cao, chỗ đất sát với vụ nổ.

Thực ra, hắn đã cảm nhận được năng lượng ấy là của Kazuka rồi.

Kazuka xuất hiện, tay phải cầm chặt thanh kiếm, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Kuralak, cậu đã từ lúc nào đó mà trở lại.

Trở lại với khoảng thời gian trước, lúc Takeshi chạy đến, Kazuka vẫn ở trung tâm của cái hố sâu, không nhúc nhíc, chỉ có tiếng thở dồn dập.

Takeshi đã dùng năng lực của mình, bao bọc lấy Kazuka bằng lớp đất đá, đưa cậu ra xa chỗ đánh nhau một khoảng bằng đường lòng đất.

Lúc này, tình thế đang là ba đánh một, Kuralak lại rơi và tình thế bất lợi.

-" Hừ, rách việc luôn, bọn nhóc này hỗ trợ nhau rất tốt, có khi mình thua chúng luôn quá"

Rầm rầm!!!

Ngay lúc này phía trong rừng, một nhát chém màu đỏ bay đi theo chiều ngang, nó bay có chút chéo từ trên hướng xuống dưới. Nó quét sạch toàn bộ những cái cây trên đường đi của nó.

Phạm vi nhát chém lên tới 12 tharn.

Ayaka đứng từ xa, cô cảm nhận được nhát chém đó đang bay tới, liền hô lớn.

" Hai người, mau lùi lại phía sau 10 bước đi"

Tuy không hiểu rõ tình hình, nhưng ngay khi nghe thấy vậy. Cả hai liền nhảy lùi về phía sau.

Kazuka:" Có chuyện gì sao?"

Takeshi:" sao lại lùi?"

Nhưng đột nhiên, cả hai đều cảm nhận được thứ gì đó đang bay tới. Họ cùng lúc quay qua hướng cảm nhận được. Nguồn năng lượng của Airi từ phía xa đang lao tới cực mạnh.

Con ma Kuralak cũng vậy, nó liền cúi đầu xuống.

Vèo!!!!!

Một nhát chém màu đỏ bay ra khỏi khu rừng, hướng về phía con ma. Tất cả đều sững người một khoảng trước nhát chém với phạm vi lớn và nguồn năng lượng khủng khiếp ấy.

Tuy Kuralak đã cũi xuống, nhưng hắn cũng không ngờ nhát chém ấy lại bay nhanh như vậy. Nhát chém liền cắt đứng hai chiếc tai của con mà. Sau đó bay tiếp vào khu rừng phía sau và tiếp tục phá hủy.

Con ma hoảng hốt. Hắn không ngờ nhát chém ấy lại bay nhanh đến vậy.

-" Tai mình? Cái quái gì vậy?"

Ngay lúc này, Airi liền bước ra khỏi khu rừng, trên người cô có rất nhiều máu, nhưng điều đó không quan trọng. Bởi vì cô đã chữa trị xong hết rồi, máu đó chỉ là của vết thương chảy ra thôi.

Cả ba đứng từ xa đều bất ngờ với bộ dạng có chút khác của Airi. Trên người có rất nhiều máu, đó là máu từ vết thương mà con ma gây ra.

Năng lượng màu đỏ bao quanh Airi cực kì dày đặc, giống như giếng năng lượng và cửa năng lượng đã lớn hơn.

Con mắt đỏ ngay lại phát sáng mạnh mẽ hơn.

Trên tay là một thanh kiếm có chút khác lạ.

Toàn bộ lưỡi kiếm mang màu đỏ sẫm như máu đông, thi thoảng ánh lên tia sáng âm u như ngọc hồng lựu dưới đáy vực sâu.

Lưỡi kiếm mảnh, sắc và thẳng, không to quá, nhưng mỗi cạnh cắt đều được rèn thành những răng nhỏ li ti như móc câu – khiến bất kỳ vết chém nào cũng sẽ rách toạc thịt và khó lành lại. Dọc sống lưng kiếm là một khe rãnh mảnh uốn lượn, như mạch máu chảy xuyên qua, và trong những khoảnh khắc yên tĩnh, có thể nghe thấy tiếng " tí tách" như máu nhỏ từng giọt trong tim người chết.

Trên bề mặt lưỡi có khắc đầy cổ ngữ của ma cà rồng, một loại chữ viết uốn lượn và nhấp nháy mờ ảo như sống, không thể đọc bằng mắt thường. Mỗi lần thanh kiếm hấp thụ năng lượng, những ký tự ấy sáng lên trong chốc lát rồi lại chìm vào tối đen.

Phần giao nhau giữa lưỡi và chuôi kiếm là một con mắt đỏ rực, không phải đá quý, mà là một con mắt thật sự, chớp khẽ theo từng cảm xúc của chủ nhân.

Chuôi kiếm được tạo từ xương trắng xám, lạnh như băng, điêu khắc hình bốn ngón tay bám ngược vào tay cầm, như thể một cánh tay quái vật đang giữ chặt người dùng.

Ánh mắt Airi hướng thẳng xuống phía dưới, nơi con ma đang đứng.

Kuralak với biểu cảm hoang mang, đứng nhìn Airi từ đằng xa, hắn bắt đầu có một chút sợ hiện dần ra.

-" Cái quái gì chứ? Nó thức tỉnh khả năng gì à? Cảm giác khác hẳn so với lúc nãy. Mà không, lẽ ra nó phải chết rồi chứ? Mình đã dùng rất nhiều năng lượng cho chắc rồi mà"

-" Khốn kiếp, với tình thế này, khả năng mình bỏ mạng ở đây chắc rồi"

Takeshi và Kazuka cùng đồng thanh hô lớn với nụ cười tươi khi biết Airi vẫn ổn.

"Airi"

Cô quay qua, sau đó ánh mắt lại đưa về phía con ma.

Giọng cô nghiêm túc, không có một chút cảm xúc, ánh mắt mang theo sự chết chóc dành cho Kuralak.

" Giết nó nào"

Cả hai đều cùng gật đầu.

" Ừ"

Cô đưa thanh kiếm lên phía trước, mũi kiếm hướng về phía con ma.

Airi:-" Thì ra đây là Huyết Dạ Kiếm sao? Cảm giác lúc này mình mạnh lên rất nhiều khi cầm thanh kiếm này trên tay vậy"

Ayake đứng phía sau,cô bắn mũi tên đi để mở đầu cuộc chiến một lần nữa.

Vèo!!

Mũi tên tràn ngập năng lượng bay qua đầu của Kazuka và Takeshi và hướng tới con ma.

-" Khốn kiếp, quyền năng ở dạng này quá ít và yếu, không có cái gì giúp mình lật kèo được, mình phải cắn trúng mới rút được lình hồn bọn chúng cơ, nhưng chúng hỗ trợ nhau quá tốt"

-" Con nhóc ma cà rông kia có vẻ mạnh hơn rồi. Hiện tại chắc là chạy thôi, nhưng trước hết phải lấy bàn tay ở tế đàn đã"

Kazuka chạy qua phía bên trái, Takeshi chạy phía bên phải, sau đó nhảy xuống cái hố mà Kazuka đã tạo ra trước đó, khi đang rơi xuống, mặt đất liền hút cậu vào trong.

Takeshi:-" Mình phải thử chiêu này, vừa mới nghĩ ra trong đầu nhưng không biết có được không nữa"

Airi phóng xuống chỗ con ma đang đứng thanh huyết dạ kiếm liền phát sáng mạnh khi cô muốn chuẩn bị vung đòn.

Airi đưa vai ra sau để lấy đà, một nhát chém theo chiều dọc được Airi tung ra, nhát chém đi đến đâu, mặt đất bị chia đôi thành một cái rãnh lớn.

Con ma thấy vậy liền lợi dụng đòn chém của Airi và mũi tên của Ayaka đang bay tới, nó cào hai đòn năng lượng ra, mang theo năng lượng rối loạn.

Ầm!!!

Hai vụ nổ lớn diễn ra, nhưng nổi bật vẫn là vụ nổ từ đòn chém của Airi. Khói bụi bay mù mịt.

Kazuka liền đứng lại và quan sát, Airi không do dự mà lao vào làn khói. Nhát chém của cô phát nổ làm mặt đát lõm xuống, cô buộc phải nhảy xuống dưới và chạy trong làn khói, thứ dẫn đường cô chính là cảm nhận của cô về năng lượng của Kuralak.

Mặt đất liền rung chuyển, các khối đá liền hợp lại với nhau và tạo thành một con golem đá. Nó cao khoảng 4 tharn.

Kazuka ở gần liền hoảng hốt và lùi lại.

" Thì ra đây là chiêu của ngươi sao?"

Giọng của Takeshi liền vang lên.

" Bình tĩnh nào Kazuka, đây là khả năng thổ nguyên tố của tối thôi"

Kazuka với ánh mắt ngạc nhiên.

" Ồ, tuyệt vời thật đó" nói xong, cậu lại vào trọng thái cảnh giác.

Airi ở trong đám khói bụi liền hô lớn ra bên ngoài.

" Các cậu, hắn chạy rồi"

Cả hai hoảng hốt liếc nhìn vào làn khói và xung quanh.

" Cái gì? Hắn chạy sao?"

Ayaka phía sau hô lớn.

" Này các người, hắn chạy về hướng này"

Kazuka lao đi trước.

" Hướng nào?"

" Hướng cái tế đàn"

Takeshi liền hoá giải hình dạng đó và chui xuống lòng đất. Airi cũng chạy ngay theo sau.

Một cuộc rượt đuổi diễn ra. Cả bốn đang đuổi ngay phía sau con ma.

Kazuka cắn răng, mắt mở lớn. Cậu quyết tâm không để nó chạy.

" Đừng có chạy"

Cậu phi thanh kiếm của mình về phía con ma đang ở phía trước. Sau đó nhảy lên một sợi dây leo và đu liên tiếp qua các sợi dây leo khác.

Nhưng con ma này có bốn chân, nó chạy rất nhanh. Ayaka chạy trên những cành cây, cô là người chạy phía sau cùng, nhưng thị lực cực tốt khiến chô vẫn nhìn thấy con ma đang chạy.

Cô kéo cung, bắn liên tiếp nhiều mũi tên bay đi.

Thanh kiếm mà trước đó Kazuka đã phóng đi, đã đâm xuống dưới đất vì không đuổi kịp.

Airi với sức mạnh mới của mình, đang chạy ngay sau Kazuka đang đu dây.

Kazuka đu thật mạnh sợi dây khiến cậu bay lên cao. Tay triệu hồi ra một ngọn giáo năng lượng và phóng đi.

Con ma thấy vậy liền nhảy qua một bên.

-" Bọn nhóc chết tiệt, Tại sao mình lại thua bọn chúng chứ? Từng đứa đều yếu hơn mình mà. Khốn kiếp"

Ngay phía trước mắt, chính là cái tế đàn đã đổ nát. Nó mở miệng lớn, vừa chạy vừa phun ra năng lượng thổi vào đống đổ nát.

Ầm!!!

Bàn tay dưới đống đổ nát liền bay lên.

Cả ba đuổi phía sau liền mở mắt lớn vì biết chắc chắn đây không phải điều tốt lành gì.

Nó chạy tới và ngập bàn tay vào miệng.

Đột nhiên mặt đất rung lên.

" Thổ Hồn Cự Nhân!!!!"

Cự nhân đá mà Takeshi ở bên trong liền chui lên từ mặt đất và chặn đầu Kuralak, bàn đá tay lớn khủng khiếp được vung xuống.

Nó liền ngoành qua bên trái và tiếp tục chạy. Thấy vậy, Takeshi bên trong cự nhân đá liền đuổi theo. Mỗi bước chân lớn là mỗi lần mặt đất phải rung chuyển.

Phía trước con ma là một khoảng đất trống, và ở giữa là một cái cây lớn, cự nhân đá lần này của Takeshi triệu hồi là 5 tharn. Nhưng cái cây lớn với tán lá rộng khủng khiếp kia cao tận 20 tharn.

Con ma vung móng vuốt về phía cái cây.

Ầm!!!

Nhát cào phóng thẳng vào thân cây lớn.

Ayaka chạy phía sau liền hoảng hốt và hô lớn:

" Các người, mau dừng lại, nơi đó không tới được đâu"

Lúc này, ngay dưới mặt đất, những rễ cây liền bật lên từ mặt đất, đất đá vụn rơi lả tả, và những cái rễ này mọc lên ở khoảng cách rất xa so với cái cây. Cho thấy, rễ của nó lớn và đâm xa tới cỡ nào.

Những cái rễ cây phải to bằng thân của những cái cây khổng lồ khác. Chúng liền quấn lấy Takeshi khi cậu chạy vào khoảng trống ấy, chúng quấn chặt lấy cự nhân và siết chặt. Cậu bị nhâng bổng lên trên không. Những chiến rễ lớn siết chặt khiến các bộ phận của cự nhân rời ra và rơi mạnh xuống dưới đất. Nơi bãy cỏ xanh tươi này này liền bị những khối đá đè lên.

Con ma thấy vậy liền rẽ qua một hướng khác. Kazuka và Airi muốn đuổi theo nhưng những cái rễ cây đã lấp đường đi khiến họ phải ngừng lại. Như thể nó đang muốn ngăn cản họ đuổi theo Kuralak vậy.

Kazuka với sự tức giận.

" Khốn kiếp, như vậy là để hắn thoát sao?"

Airi cũng đành bất lực.

" Chỉ đành vậy thôi, chúng ta làm sao vượt qua được đống rễ cây này chứ?"

Ayaka chạy tới hô lớn.

" Các người chạy vào lãnh địa của cây cổ thụ lớn nhất khu rừng rồi đó, mau chạy đi"

Phía Takeshi, những cái rễ quấn chặt khiến hai tay và hai chân của cự nhân rơi ra. Cậu liền chui từ lồng ngực của cự nhân và nhảy xuống dưới đất.

Kazuka lo lắng mà hô lớn:

" Takeshi"

Airi liền triệu hồi huyết xích, lao đến, quấn lấy người Takeshi và kéo cậu về, giúp cậu tránh đi cái rễ cây khổng lồ chuẩn bị đập tới.

"AAAAAA"

Ngồi dưới đất ở khu rừng, ngay cạnh lãnh địa của cây cổ thụ. Takeshi thở hổn hển.

" Cái cây kia... Là sao vậy?"

Ayaka đáp đát xuống và nói:

" Nó là cây cổ thụ của cả khu rừng này, cậu nhìn xem xung quanh nó làm gì có cây nào được sống không"

Airi liền ngồi dựa vào gốc cậy, liếc mắt nhìn Ayaka.

" Cô là Ayaka phải chứ?"

Ayaka đứng đó cũng gật đầu.

" Ừ"

Airi:"Cô là người đã bắn mũi tên vào bọn tôi lúc bọn tôi ở ngoài rừng đúng không?"

Ayaka:" Phải"

Airi:" Tại sao cô lại làm vậy?"

Ayaka:" Tôi chỉ muốn đuổi các người ra khỏi rừng thôi"

Kazuka đứng đó cũng nói chen vào:

"Tại sao chứ? Bọn tôi đã làm gì đâu?"

Ayaka nhếch mép cười, nhưng lại không hề vui.

" Các cậu đã triệu hồi con quái vật đó"

Kazuka nói lớn hơn.

" Hả? Tôi có làm đâu chứ?"

Ayaka:" Cậu không làm nhưng cậu ta làm"

Ayaka đánh mắt qua Takeshi. Cậu thấy vậy liền gãi đầu gượng cười.

" Haha, Kazuka à, là tôi lỡ triệu hồi nó"

Kazuka nhăn mặt.

" Hả? Là cậu làm thật sao?"

Takeshi:" Để tôi kể lại cho..."

" Đó, là vậy đó"

Ayaka liền lên tiếng.

" Cái đó tôi giải thích cho, có vẻ như mấy cái cây có ý thức đã giúp con ma đó, nó biến thành tôi để dụ cậu. Tại vì trong rừng này chỉ có mỗi tôi thôi"

Kazuka:" Mỗi mình cậu sống trong đây không thấy chán hả?"

Ayaka bình thản trả lời:

" Nó là nhiện vụ của tôi"

Kazuka:" Nhiệm vụ gì chứ? Ở đây mà cũng có nhiệm vụ gì sao?"

Ayaka:" Là canh gác con quái vật đó"

Ayaka hít một hơi vào, rồi ngỏ lời:

" Mà các cậu có muốn đến nhà tôi không? Dù gì cũng đã hợp tác lúc nãy"

Airi:" Được đó, bọn tôi cũng không biết ở đâu trong rừng này nữa"

More Chapters