**CHƯƠNG 13
KHI CỔNG KHÉP LẠI**
Hành Lang Đổ Nát ra từng mảng.
Không thể giảm xuống như những tấm kính bị phá hủy bên trong. Những cánh cổng mọc lên xung quanh Kẻ Gõ Cổng lần như nứt, nứt và tan biến thành bụi xám. Tiếng cột… cột… biến mất, thay vào đó là một khoảng yên tĩnh nặng nề đến kiến trúc.
Ông chủ đứng im.
Lần đầu tiên kể từ khi xuất hiện, nó không được nhập.
Noctis đứng đối diện, xông hơi mạnh mẽ. Phong Ấn Hư Không đã rút cạn thứ gì đó trong hộp—không phải HP, mà là ý thức. Đầu đánh bóng lên, tầm nhìn chao đảo.
"Void Reaper… chỉ là mầm mống."
Nếu sử dụng nhiều lần nữa, bạn chắc chắn sẽ không giữ được dạng người dùng.
Kẻ Gõ bước lên một bước.
Không có phía sau nó không mở cổng nữa—chỉ là bóng tối trụi.
"Cổng… đã sụp."
Âm thanh vang lên, không phải từ miệng, mà từ khắp Hành Lang.
"Cuối cùng… sẽ bị nhốt?"
Noctis không trả lời.
Tương lao mở.
Cúi chào chém vào thân thể Boss. Lần này, không còn tiếng kim loại va vào hư vô. Một vết nứt đen chạy dọc theo hình dáng mỏng manh.
Ông chủ lại.
Một thứ tương tự như cốt lõi luật hiển thị—không phải vật chất, mà là một ký hiệu đang tan rã.
[LÕI VỰC XÁC NHẬN]
Noctis ngâm toàn bộ sức lực còn lại.
"Đang lại."
hái thảm xuống.
**CHƯƠNG 14
MẢNH QUY LUẬT THỨ HAI**
Khi Kẻ Gõ Thành tĩnh, Hành Lang Đổ Nát không nổ tung.
Nó… x đẹp xuống.
Như một cơ quan mất chức năng, các đường đi ngang qua co rút lại, hợp nhất thành một khoảng trống trống rỗng. No port. Không còn quái vật tràn ra.
Chỉ còn lại Noctis ở giữa một nền đá.
[BOSS HẠ GỤC]
▸ Kẻ Gõ Cổng
▸ Vực: Hành Lang Đổ Nát
▸ Phần thưởng: +1 Tinh Quy Luật
Hai mảnh.
Noctis cảm nhận chúng tôi không ở trong túi đồ— chúng tôi ở trong Nhóm. Hai quy luật va chạm, không hòa hợp, nhưng tạm thời ổn định.
"Hai mảnh là đủ để… thay đổi một vùng nhỏ."
nhẹ nhàng không biết ý nghĩ đó đến từ đâu. Chỉ biết nó đúng.
Khi Noctis rời khỏi Vực, bầu trời bên ngoài đã đổi màu. Vệ sinh vết nứt bị mất. Không khí nhẹ nhàng hơn, dù vẫn nặng mùi tro.
Hạ bến về khu trũng.
**CHƯƠNG 15
NPC THỨC TỈNH**
Khu An Toàn tạm thời không giảm.
Nhưng nó… khác.
Những người sống tụ tập xung quanh quái vật bị chém nát. Ánh mắt họ không còn chỉ là nỗi sợ hãi—mà có ý kiến. Họ nhìn Noctis như nhìn một thứ không nên tồn tại, nhưng không thể rời mắt.
Lysa tiến tới.
"Anh đi bao lâu?"
"Không lâu," Noctis đáp.
Cô lắc đầu. "Ba người…chết trong lúc anh đi."
Không có chức năng chuỗi. Chỉ là thông báo.
Noctis im.
Một người đàn ông khác—kỵ qua trốn sau Tường—bước lên, tay run run nhưng ánh mắt hiển thị.
"Chúng tôi không thể chỉ trốn," nhẹ nói. "Nếu chết là thật… thì sống cũng phải thật."
Ngay lúc đó, Noctis cảm nhận được sự thay đổi.
Không phải hệ thống.
Không thông báo.
Chỉ là một luồng ý luận ra khỏi nhóm người.
NPC không còn là nền tảng.
Họ bắt đầu có vai trò.
Noctis nhìn họ—những người không cấp độ, không hồi sinh, nhưng bắt đầu tự lựa chọn.
👉 Thế giới không xoay quanh một mình mình.
Và điều đó… nguy hiểm hơn bất kỳ Boss nào.
**CHƯƠNG 16
VỰC THỨ BA MỞ RA**
Sự thay đổi không đến bằng tiếng nổ.
Nó đến bằng sự im lặng kéo dài.
Ba ngày sau khi Kẻ Gõ Cổng bị tiêu diệt, bầu trời Abyssia không nứt ra, không đỏ lên—mà xám lại. Một màu xám đặc quánh, như lớp tro chưa kịp rơi xuống đất.
Noctis cảm nhận được điều đó ngay khi tỉnh giấc.
Không phải báo động.
Không thông báo hệ thống.
Chỉ là lưỡi hái trong tay hắn nặng hơn.
"Có gì đó… đang hình thành."
Hắn đứng dậy, nhìn về phía đông. Xa xa, đường chân trời lún xuống, như thể mặt đất bị kéo tụt vào một hố vô hình. Không có ánh sáng. Không có dấu hiệu quen thuộc của Boss.
Chỉ có sự thiếu vắng.
Lysa bước đến, sắc mặt tái nhợt. "Người gác phía ngoài… không quay về."
Noctis gật đầu. "Vực thứ ba."
Lần này, hắn không đi một mình.
**CHƯƠNG 17
VỰC KHÔNG TÊN**
Vực thứ ba không có cổng vào.
Nó là một vùng đất bị xóa khỏi bản đồ, nơi la bàn không hoạt động, phương hướng mất ý nghĩa. Âm thanh bị nuốt chửng ngay khi phát ra.
Những người đi theo Noctis—ba người, tất cả đều tự nguyện—run rẩy khi bước vào. Không ai bị tấn công. Không quái vật xuất hiện.
Chỉ là mất dần.
Một người trong nhóm dừng lại, mắt mở to. "Tôi… không nhớ vì sao mình ở đây."
Rồi hắn ngã xuống.
Không chết.
Nhưng không còn là chính mình.
Noctis siết chặt lưỡi hái. Đây không phải Vực của giết chóc—mà là Vực của xóa bỏ.
"Boss ở đây… là sự vắng mặt."
Ở trung tâm Vực, một hình dạng mơ hồ đứng lơ lửng—không có hình thể cố định, chỉ là vùng không gian bị khoét rỗng.
[BOSS XÁC NHẬN]
▸ Kẻ Không Tên
▸ Loại: Khái Niệm
▸ Đặc tính: Xóa – Quên – Rỗng
Noctis bước lên.
Mỗi bước đi, ký ức hắn mờ đi một chút.
