Ficool

ký ức khó phai nhòa

DaoistLoAfG5
7
chs / week
The average realized release rate over the past 30 days is 7 chs / week.
--
NOT RATINGS
27
Views
Table of contents
VIEW MORE

Chapter 1 - Khai giảng

" Im mồm đi bọn đần độn. Lũ chúng mày sao có thể nói ra được câu đấy hả!?"

Đây là lần đầu tiên Ed Rothtaylor - một học sinh nhàm chán tẻ nhạt, chỉ nói chuyện được với duy nhất một người ở lớp khác. Đây là lần cậu bộc lộ sự tức giận của mình.

Cậu ta đi xung quanh lớp đến trước mặt từng học sinh đã làm cậu phật ý. Mỗi bước chân như có sức nặng ngàn cân. Cậu đến trước mặt từng người nhìn bọn chúng với ánh mắt tràn ngập sát khí.

Những người biết gì đó về cậu lại co rúm lại một góc không giám nói gì chỉ có thể lẳng lặng trốn ra khỏi lớp học.

Ed Rothtaylor đến trước mặt một cô gái trang điểm diêm dúa dáng đứng trông ẻo lả.

Chỉ thấy cậu nhìn cô ta một cái rồi sau đó bóp mặt cô ta rồi thốt lên:

" Con đĩ như mày thì biết cái đéo gì hiểu cái gì. Mày nghĩ cô ấy làm vậy là vì điều gì hả!?"

Nói xong cậu lập tức rời đi để tìm kiếm ai đó để lại bao lời bàn tán về cậu. Họ không biết cậu là ai, còn những người biết thì chẳng dám nói gì. Vậy rốt cuộc cậu là ai? Một kẻ lo chuyện bao đồng!? Hay lại là một anh hùng... Chả ai biết đến cậu ta cả.

Ngày 5/9 là ngày khai giảng năm học mới bao học sinh nô nức vui vẻ đi học. Và Ed Rothtaylor cũng không ngoại lệ thậm chí trông cậu như có vẻ là lần đầu tiên đến trường.

Năm nay cậu đã trở thành học sinh năm nhất cao trung trở thành học viên của cao trung Haoi.

Cậu hớn hở chạy vào lớp 10-A. Trước mắt cậu là những học sinh mà cậu chưa gặp bao giờ. Điều này càng làm cậu thêm phấn khích. Trong đầu cậu giờ là hàng tá cách để kết bạn với những người bạn mới.

Đang định chào hỏi mọi người thì có một kẻ cao to đi mở cửa bước vào và va vào người cậu.

Ngay khi hắn định xin lỗi thì khi nhìn xuống nhận ra người đó là cậu hắn bỏ đi và không nói gì nữa.

Một lát sau lớp học đã đông đủ giáo viên cũng bước vào lớp giới thiệu bản thân.

" Xin chào các em thầy là giáo viên chủ nhiệm của lớp tên là Glast thầy sẽ dẫn dắt các em trong năm học này."

Mọi người vỗ tay chào đón thầy chủ nhiệm. Sau đó từng người từng người đứng lên giới thiệu bản thân ai nấy cũng nhiệt tình giới thiệu bản thân một cách vui vẻ.

Thế nhưng Ed Rothtaylor hớn hở vui vẻ ban nãy lại biến mất không còn chút vui vẻ nào nữa. Cậu chỉ giới thiệu tên một cách gượng ép nhàm chán làm không khí cả lớp trùng xuống.

Để thoát khỏi tình huống này một cô gái tên Krixi lên tiếng phá vỡ bầu không khí làm không khí thêm vui vẻ.

Hết tiết học mọi người cùng trò chuyện với nhau với mong muốn kết bạn. Krixi đến gần bắt chuyện với cậu mong muốn được làm quen.

" Xin chào tôi là Krixi, hân hạnh được làm qu..."

Chưa dứt câu hỏi một cậu bạn cao lớn nắm tay cô ấy và kéo ra ngoài chỗ khác. Cậu bạn ấy chính là người đã va vào Ed Rothtaylor khi cậu mới vào lớp.

Ed Rothtaylor cảm thấy khó hiểu. Trong lòng cậu cảm thấy tò mò họ định làm gì. Cậu quay sang nhìn hai người họ thấy họ nói gì đó khiến mặt Krixi trở nên tối xầm lại vẻ mặt ấy chứa nhiều sự ghê tởm thù ghét.

Cô ta đến chỗ cậu lườm cậu một cái rồi vô duyên nhổ một bãi nước bọt lên bàn cậu.

" Ghê tởm. Chết mẹ đi."

Cô ta chửi cậu một cái rồi quay lưng bỏ đi. Mọi người trong lớp bàn tán xôn xao về chuyện của cậu. Có người đến hỏi thăm cũng có người chọn cách làm ngơ. Nhưng tất cả bọn họ đều có chung một câu hỏi rằng tại sao tên đó không nói bất cứ điều gì.

Đến giờ ăn trưa Ed Rothtaylor lại lủi thủi một mình không có một ai đi với cậu trong khi tất cả mọi người đều có bạn bè đi cùng.

" Đó là Bạch Nữ."

Có một nhân vật quần chúng đột nhiên hét lên một tiếng khiến cậu cũng phải quay lại nhìn.

Đập vào mắt cậu là một cô gái với một mái tóc màu bạch kim, đôi mắt đỏ như có lửa bên trong. Và cô gái ấy còn đeo một chiếc khẩu trang nữa.

Trong đầu lại nảy ra một câu hỏi ngây thơ. " Tại sao phải đeo khẩu trang trong khi đáng lẽ phải đeo len mắt cho đỡ nổi bật."

Nhưng cũng chỉ là suy nghĩ trong phút chốc.

Cậu lại từ từ bước đến căng tin. Cao Trung Haoi có ba tòa nhà hai tòa là lớp học mỗi tòa có 5 tầng để học sinh học tập. Toà thứ ba là hội trường và căng tin cùng với đó là phòng cho giáo viên. Trường rộng đến mức là đi bộ từ lớp học đến căng tin cũng phải mất 20 phút.

Cậu đi bộ mãi mới đến nơi. Căng tin khá rộng nhưng lại quá đông khiến cậu xếp hàng mãi mới mua được đồ ăn.

" Mẹ kiếp..."

Cậu bất mãn chửi thề một tiếng. Đơn giản vì cậu không còn chỗ để ngồi. Căng tin không còn chỗ để ngồi cậu quyết định rời đi.

Địa điểm cậu chọn để ngồi ăn trưa chính là nhà thể chất. Ed Rothtaylor lập tức dùng thang máy để di chuyển lên tầng 6 của tòa nhà 3. Sau đó cậu đi thang bộ lên.

Bên trên khá nắng dù gì cũng đang trong giai đoạn hè. Cậu tìm chỗ có bóng mát ngồi.

" Vãi thật à..."

Cậu đã gặp lại được người quen người ấy đang đứng trước mặt cậu.

Người ấy không ai khác chính là bạn thân thời sơ trung của cậu tên là Vang.

" Eto, mày là thằng nào ý nhỉ... Ra chỗ khác ngồi ăn đi."

Câu nói phũ phàng của Vang làm Ed Rothtaylor đơ cả mặt ra không biết nói gì. Cậu cũng quen với việc này rồi nên lại bình thường ngay lập tức. Tại sao lại vậy thì đơn giản vì chỉ có cậu coi Vang là bạn thân thôi còn Vang thậm chí còn không coi cậu là bạn.

" Này đại ca anh phũ phàng thế!" ( Biệt danh cậu hay gọi trước đây)

Với vẻ mặt tươi cười cậu đến gần Vang và ngồi xuống bên cạnh vừa ăn vừa nói chuyện một cách vui vẻ. Ed khá buồn vì không liên lạc được với Vang trong thời gian hè. Cậu cũng quên mất là Vang cũng học chung trường với mình.

Nói chuyện một lúc thì biết rằng Vang học ở lớp 10-D cách chỗ Ed hai lớp và Vang cũng không có ý định kết bạn với ai nữa. Đột nhiên Vang nghĩ đến một việc:

" Này, không thấy mày nói gì về chuyện lớp học của mày, có chuyện gì à!?"

Để mà nói trên đời này có ai hiểu Ed thì chỉ có ba người trong đó là Vang và hai người bạn cũ của hai người họ.

Không khí đang vui vẻ bỗng chốc lại thay đổi bởi sắc mặt của Ed đã trắng bệch cả là Vang cũng đã hiểu.

" Lại nữa à, mày chả có gì thay đổi cả. Haizz, thôi được nếu không muốn nói thì thôi không ép."

Nghe vậy Ed cũng bình tĩnh lại rồi hai người chuyển chủ đề và nói về hai người bạn thân đang học trường khác.

Sắp hết giờ ăn trưa nên hai người bắt đầu di chuyển về lớp.

Khi mới đi đến gần lớp 10-D thì hai người bắt gặp cảnh một đám người đang tụ tập xem cái gì đó.