Ficool

Chapter 3 - Chương 5 -Con Rối Trong Bóng Tối

Tối hôm đó, tôi không về ký túc ngay.

Tôi lang thang trên con đường ven hồ, ánh đèn vàng phản chiếu xuống mặt nước lăn tăn. Trong đầu vẫn vang lên câu nói của Lưu Minh:

"Không chỉ Vân Khê… còn nhiều hơn thế."

Nếu kiếp trước tôi mù quáng yêu, thì kiếp này tôi phải tỉnh táo mà sống.

Ba ngày sau

Trường đại học tổ chức buổi giao lưu tân sinh viên. Sân khấu rực sáng, nhạc sôi động, tiếng cười nói vang khắp hội trường.

Tôi đứng ở cuối khán phòng, lặng lẽ quan sát.

Và rồi… tôi thấy hắn.

Một gã đàn ông mặc vest đen, bước đi giữa đám đông với nụ cười lịch lãm. Hắn không phải sinh viên, nhưng mọi người đều né tránh như gặp lãnh đạo.

Trong ký ức kiếp trước… đây chính là Trần Phong – chủ một công ty cho vay tài chính, kẻ đã đẩy gia đình tôi xuống vực nợ nần.

Và hắn… là "người bảo trợ" của Vân Khê.

Lúc đó, Vân Khê xuất hiện bên cạnh hắn, ánh mắt lấp lánh như đang khoe chiến lợi phẩm.

Họ cười với nhau, giống hệt một đôi tình nhân bí mật.

Tôi nắm chặt cốc nước trong tay, hơi lạnh xuyên qua da.

Kiếp trước, tôi từng ngu ngốc tưởng rằng Vân Khê chỉ là nạn nhân bị ép buộc… nhưng sự thật?

Cô ta tự nguyện.

Đang suy nghĩ, tôi cảm nhận một ánh nhìn.

Nguyệt Hàn đứng ở tầng trên của hội trường, lặng lẽ quan sát toàn cảnh.

Ánh mắt cô không hướng vào sân khấu… mà dừng thẳng ở tôi.

Dường như cô đã biết tôi đang nhìn ai.

Sau buổi giao lưu, tôi cố tình đi vòng ra bãi xe.

Ở đó, tôi nghe thấy giọng Vân Khê:

– "…em sẽ tìm cách tiếp cận cậu ta. Đúng theo kế hoạch."

Giọng Trần Phong trầm ấm nhưng lạnh:

– "Tốt. Nhớ, đừng để cậu ta nghi ngờ. Khi thời điểm đến… mọi thứ của hắn sẽ là của chúng ta."

Tôi khẽ nhếch môi.

Muốn diễn lại bi kịch kiếp trước sao?

Lần này… tôi sẽ đóng vai khán giả cho đến phút cuối. Và khi màn hạ, kẻ ngã sẽ không phải là tôi.

Đêm đó

Tôi nhắn tin cho Lưu Minh:

"Tôi đã thấy con rối… và cả kẻ giật dây."

Phía bên kia trả lời chỉ một câu:

"Tốt. Trò chơi chính thức bắt đầu."

More Chapters