Ficool

Chapter 26 - [ Chương 26] - Năm mới hạnh phúc nơi quê hương

Khi chiếc xe khách rẽ vào tuyến đường tỉnh lộ dẫn về huyện Gia Bình, một mảnh ký ức quen thuộc ùa về trong tâm trí A Tân. Dù chỉ mới rời xa quê nhà chưa đến một năm, nhưng cảm giác trở lại trong dịp Tết Nguyên Đán vẫn khiến lòng người chộn rộn lạ thường.

---

🎋 Khung cảnh Tết quê – Gia Bình nhộn nhịp

Qua ô cửa kính xe khách, hình ảnh làng quê Bắc Ninh hiện lên rực rỡ và đầy sức sống:

Trên các con đường làng, người người chen nhau đi chợ, mua sắm Tết. Trẻ con cười nói ríu rít, chạy đùa bên những sạp hàng.

Các bà các mẹ tay xách lá dong, cẩn thận lựa chọn từng bó một để gói bánh chưng. Bên cạnh đó là quầy hàng bán thịt lợn đông nghịt người, chủ hàng tất bật chặt thịt, đóng gói, gọi tên từng khách một.

Những chiếc xe máy chở đầy mía, giò, hoa quả, bánh kẹo bon bon lướt qua như dòng chảy vội vã trước Tết.

Tiếng loa phát thanh xã vẫn đều đều vang lên: “Kính mời bà con nhân dân tranh thủ đi chợ Tết, đề phòng giá cả tăng cao, đảm bảo đủ thực phẩm trong ba ngày đầu năm…”

---

🚍 Chuyến xe dừng lại – Về đến nhà

Xe dừng trước đầu ngõ quen thuộc, A Tân cùng A Quỳnh bước xuống, kéo hành lý, hít một hơi không khí quê trong lành đầy mùi hương Tết đặc trưng — mùi khói rơm, mùi bánh chưng luộc lan trong gió.

A Tân mỉm cười:

> “Quê mình đấy, A Quỳnh! Mỗi lần Tết về, lại thấy lòng yên bình lạ thường…”

A Quỳnh nhẹ gật đầu, ánh mắt lấp lánh:

> “Thật khác hẳn thành phố… ấm cúng và rộn ràng nữa…”

---

🏡 Chuẩn bị đón Tết cùng gia đình

Khi A Tân về đến cổng nhà, người thân ùa ra, cha mẹ, ông bà, cả em họ và hàng xóm thân thiết đều bất ngờ:

“Tân về rồi đấy à! Trời ơi, lớn quá rồi!”

“Cháu về đúng dịp nhé, cả năm nay ông bà mong đấy!”

“Còn đưa bạn gái về nữa kìa…” (mọi ánh mắt đổ dồn về phía A Quỳnh, khiến cô đỏ mặt)

A Tân cười xòa, đỡ hành lý vào trong nhà. Trong sân đã sẵn nồi bánh chưng to đang sôi lục bục, hương thơm lan tỏa khắp không gian.

---

> Tết này, không chỉ là cái Tết đầu tiên A Tân trở về sau khi trở thành Ngự Sử Sư trung cấp, mà còn là lần đầu tiên cậu mang theo người đồng hành đặc biệt — A Quỳnh — về ra mắt quê hương.

🌅 Chiều 30 Tết – Không khí rộn ràng khắp làng trên xóm dưới

Bóng chiều dần buông, nhưng cả làng Gia Bình như đang bừng sáng bởi những sắc màu Tết.

Nhà nhà dọn dẹp bàn thờ tổ tiên, treo câu đối đỏ, treo đèn lồng.

Khói hương nghi ngút lan tỏa, mùi gừng, mùi mứt thơm lừng, tiếng quét nhà, tiếng gọi nhau í ới vang khắp nơi.

Các sủng thú được đưa ra sân, tắm gội sạch sẽ, mặc thêm phụ kiện đỏ, thắt dây may mắn.

---

🍲 Bữa cơm Tất niên – Bữa cơm đoàn viên trọn vẹn

Trong sân nhà A Tân, chiếc bàn dài được kê ra giữa sân, đèn treo cao, bên cạnh là lồng dưỡng của mấy sủng thú đang nằm nghỉ ngơi.

A Tân cùng cha mẹ, ông bà, A Quỳnh và vài người thân trong họ quây quần bên nhau:

Mâm cỗ Tết truyền thống đầy đặn: bánh chưng, gà luộc, nem rán, canh măng, giò lụa, hành muối...

A Quỳnh khẽ thì thầm với A Tân:

> “Lâu rồi em mới được ăn bữa cơm Tết kiểu truyền thống thế này…”

Mặc Hỏa Long và Lưu Tinh Hắc Thiểm (đang ẩn thân bên góc sân), Cự Thần Địa Động thì ngồi im lặng như tượng đá canh nhà, nhưng vẫn cúi đầu lễ phép trước bàn thờ tổ tiên khi A Tân làm lễ.

A Tân trong lòng cũng cảm khái:

> “Thế giới càng rộng lớn, càng trải nghiệm nhiều thứ… càng thấy giây phút bên gia đình là đáng quý nhất.”

---

🕛 Giao Thừa – Giao thời giữa năm cũ và năm mới

Khi kim đồng hồ điểm 12 giờ đêm, cả làng vang lên tiếng pháo giấy và tiếng reo hò chúc mừng:

Người dân xếp hàng đi lễ đền, cầu an, cầu tài cho năm mới.

Ông nội A Tân rút ra tờ giấy đỏ lì xì, mừng tuổi Tân và Quỳnh:

> “Chúc các cháu năm mới học hành tấn tới, sủng thú tiến hóa đại thành, khỏe mạnh như rồng như hổ!”

A Tân cũng lì xì lại cho người lớn và các em nhỏ, ánh mắt ánh lên sự trưởng thành:

> “Cháu hứa sẽ cố gắng… để sau này không phụ lòng ông bà, bố mẹ.”

---

🐉 Cảnh đặc biệt: Lôi Viêm Đọa Long (Vương) rít vang giữa trời đêm

Khi giao thừa vừa điểm, Lôi Viêm Đọa Long (Vương) – sủng thú đầu đàn của A Tân – bay lên cao, gầm vang một tiếng long trời, phá vỡ màn đêm, như tuyên bố năm mới bắt đầu với khí thế hừng hực!

Dân làng xôn xao:

> “Trời ơi! Con sủng thú kia là của A Tân nhà bác Minh à?”

“Chẳng trách nó Top 1 trường Đại học Thanh Lam, đúng là dòng rồng cháu tiên!”

Sáng Mùng 1 Tết – Truyền thống sum vầy, ngập tràn tiếng cười

Tiếng gà gáy vang lên khi mặt trời còn chưa ló rạng. Cả xóm làng Gia Bình đã dậy sớm, áo quần tươm tất, sẵn sàng cho ngày mùng Một – ngày đầu tiên của năm mới.

Tại sân nhà bác cả, đại gia đình dòng họ A Tân tụ họp đầy đủ:

Bác cả – người lớn tuổi nhất trong họ chỉnh lại khăn đóng, áo dài đỏ, tay cầm bao lì xì đứng dẫn đầu.

Theo sau là các bác trai, chú út, các cô thím, rồi đến thế hệ trẻ – các anh chị em họ của A Tân, một vài đứa cháu nhỏ líu lo chạy quanh, tay xách quà, tay cầm bánh.

Còn A Tân và A Quỳnh cũng mặc áo dài tân thời, phía sau là Cự Thần Địa Động đi rón rén theo, dù to lớn nhưng đã đeo dây đỏ và cờ Tết trông khá… ngố nhưng đáng yêu.

---

🏡 Hành trình chúc Tết – Dọc làng trên xóm dưới

Họ đến từng nhà trong họ, từ cụ tổ ở cuối xóm đến các ông bà cao tuổi trong dòng họ, lễ phép chúc:

> “Chúc ông bà sang năm mới dồi dào sức khỏe, vạn sự như ý!”

“Chúc gia đình làm ăn phát đạt, con cháu học hành tấn tới!”

Tiếng cười nói, tiếng trẻ con reo hò vì được lì xì, tiếng chén đũa lanh canh từ nhà này vang sang nhà khác.

Một số sủng thú của các nhà trong làng cũng được dẫn ra đứng bên bậc cửa, được treo dây đỏ, mang yếm Tết khiến không khí thêm phần sinh động.

---

🌇 Chiều buông – Đoàn chúc Tết trở về

Khi mặt trời ngả bóng, ai nấy cũng đã thấm mệt sau chuyến chúc Tết dài khắp làng. Quần áo có chút nhăn, nhưng nụ cười vẫn rạng rỡ trên môi.

---

🍲 Buổi tối tụ họp – 3 nhà quây quần ở nhà bác cả

Trong nhà gỗ truyền thống của bác cả, một bàn dài bằng gỗ mít được kê ra giữa nhà:

Mâm cơm tất niên mùng Một được bày biện: thịt đông, giò thủ, gà trống thiến, bánh chưng, nem, canh bóng…

A Tân phụ trách cắt bánh chưng, A Quỳnh thì giúp dọn bàn, bưng món.

Cự Thần Địa Động nằm ngoài sân canh cửa như thần hộ mệnh, đôi mắt sáng lấp lánh dưới ánh đèn vàng.

Giữa bữa ăn, mọi người kể chuyện ngày xưa – ngày còn nghèo khổ, so sánh với hiện tại, rồi quay sang khen ngợi A Tân:

> “Thằng Tân nhà mình giỏi thật đấy! Mới tí tuổi đầu mà sủng thú đã lên 4*, 5*, lại còn có cửa hàng riêng!”

> “Nghe nói trên Hà Nội thi đỗ cái chức gì cơ mà… Ngự gì đấy?”

> “Ngự Sử Sư trung cấp đó bác! Giờ là hàng hiếm đấy, không phải ai muốn cũng có thể thi được đâu.”

---

💫 Kết thúc cảnh – Tình thân là món quà lớn nhất

Trong tiếng cười nói rôm rả, ánh đèn vàng hắt lên gương mặt từng người. A Tân chậm rãi nhấp ngụm trà, trong lòng cảm thấy yên bình khó tả.

> “Có lẽ… đây là điều mà dù sau này bản thân có đi bao xa, cũng không thể nào quên được…”

🌞 Mùng 2 Tết – Ấm áp đoàn viên, vui như hội

Khác với sự trang nghiêm truyền thống của mùng 1, ngày mùng 2 Tết ở quê A Tân lại là một ngày hội thực sự. Ngay từ sáng sớm, đường làng đã nhộn nhịp tiếng cười, tiếng xe máy lạch cạch đưa người thân từ xa về quê ăn Tết.

---

🏘️ Người về – Nhà vui

Cô Sáu, bác Bảy, chú Chín…, những người làm ăn ở tận miền Nam, miền Trung… đã trở về cùng với cả gia đình.

Các anh chị họ của A Tân cũng dẫn theo con cái nhỏ xíu, lém lỉnh chạy nhảy khắp sân.

Mỗi người đều tay xách nách mang, nào là đặc sản vùng miền, nào là quà Tết, bánh kẹo, mứt dừa…

> “Thằng cu Bin sang chào ông bà đi con!”

“A Tân, dạo này lên tivi chưa? Nghe bác cả nói con làm ăn lớn lắm rồi đấy!”

---

🧨 Khung cảnh ngoài sân – Rộn ràng tiếng pháo tép và trò chơi Tết

Đám nhỏ trong họ tụ lại chơi bịt mắt bắt dê, kéo co, nhảy bao bố…

Mấy đứa trẻ được A Tân cho cưỡi thử Cự Thần Địa Động – tất nhiên dưới sự canh chừng cẩn thận. Chúng hét lên vui sướng như cưỡi voi ngày hội.

Cự Thần Địa Động cũng được đeo thêm dây pháo giả, lá cờ đỏ, cành đào, trông cực kỳ nổi bật như một “thú trấn Tết”.

---

🍲 Bữa cơm trưa – Đại tiệc ngày xuân

Hai chiếc bàn lớn kê nối dài giữa sân, bên trên là các món đặc sản quê: bánh chưng, giò thủ, thịt đông, nem rán, canh măng, gà luộc, nộm…

Chén rượu rót đầy, các bác các chú mời nhau:

> “Năm mới phát tài nhé!”

“Cạn ly, mừng cháu A Tân có cửa hàng riêng nha!”

A Tân được “rót đầy” cả rượu lẫn lời khen. A Quỳnh ngồi bên chỉ cười trêu:

> “Lên như diều gặp gió rồi đấy nhé, Tân!”

---

💬 Buổi chiều – Ngồi quây quần, kể chuyện, ôn lại kỷ niệm

Các cô bác ngồi quây quanh ấm trà, kể chuyện năm xưa, chuyện ngày đầu lập nghiệp.

Mấy đứa nhỏ nằm lăn ra ngủ trưa sau khi chơi thỏa thích.

Còn A Tân tranh thủ lấy hệ thống ra ghi chú lại một vài công thức tiến hoá đang nghiên cứu dở, ẩn trong lòng vẫn không quên mục tiêu tu luyện.

---

🌙 Kết thúc một ngày – Bình dị nhưng đong đầy

Tối đến, mọi người lại tụ họp ở sân nhà bác cả, đốt lửa trại nhỏ, nướng ngô, nướng khoai, hát vài bài dân ca quen thuộc.

Ánh lửa bập bùng phản chiếu lên gương mặt từng người, sưởi ấm không chỉ cơ thể mà cả những tâm hồn xa quê trở về.

---

> “Tết không chỉ là một thời khắc, mà là cảm giác… được trở về.”

🌙 Cuối ngày mùng 2 – Tiếng cười thưa dần, lòng người đọng lại

Sau bữa tối vui vẻ tại nhà bác cả, không khí nhộn nhịp ban ngày dần lắng xuống. Tiếng cười nói đã không còn dồn dập, thay vào đó là những lời tạm biệt, hứa hẹn cho năm sau.

Một vài chiếc xe máy, xe ô tô đã nổ máy từ sớm, đưa những người họ hàng phải trở lại thành phố để kịp ca trực, kịp chuyến xe, chuyến tàu.

Ánh đèn vàng hắt nhẹ lên cánh cổng sắt khép hờ, từng cái vẫy tay tiễn biệt thoáng buồn.

> “Sang năm về sớm hơn đấy nhé!”

“Ừ, nhớ giữ gìn sức khỏe!”

---

🌌 Đêm quê sau Tết – Yên bình, se lạnh, thoáng chút tiếc nuối

Trên trời, ánh trăng mùng 3 dọi xuống nhẹ nhàng, lặng lẽ hơn hẳn so với những tiếng pháo tép, tiếng trống ngày đầu năm.

Gió xuân thổi nhè nhẹ, mang theo chút mùi hương còn sót lại của bánh chưng, hương trầm, cùng hương khói nhang từ các bàn thờ tổ tiên.

---

🧳 A Tân – Thu dọn đồ đạc, sẵn sàng rời quê

Tối đó, A Tân về phòng mình, cẩn thận thu xếp hành lý.

Bộ đồng phục học viện, vài quyển sổ tay về Ngự Sử Sư, cùng mấy món quà quê của mẹ gói sẵn.

Cậu kiểm tra trạng thái của các sủng thú, nhất là Cự Thần Địa Động, vẫn đang yên tĩnh nằm ngủ gần bậc thềm như một tòa núi nhỏ.

> “Sắp phải trở lại guồng quay rồi...” – A Tân lẩm bẩm, nhìn lên bầu trời quê lần cuối trước khi đi ngủ.

---

🌄 Sáng hôm sau – Lên đường

Khi trời còn mờ sương, cả nhà tiễn A Tân ra bến xe nhỏ nơi đầu làng.

Bác cả, mẹ và vài người thân ra tận nơi dặn dò, dúi thêm vào tay cậu vài món bánh chưng nhỏ và lì xì Tết.

> “Lên đó nhớ giữ gìn sức khỏe, ăn uống đầy đủ nhé con!”

“Yên tâm đi bác, cháu quen rồi mà.”

Chiếc xe khách lăn bánh, chầm chậm rời khỏi làng, để lại sau lưng lũy tre, cánh đồng, và tiếng gọi “về ăn Tết sớm nhé!”.

---

🚌 Quay lại thành phố – Một hành trình mới bắt đầu

Trở lại Bắc Ninh Thành, A Tân không vội về nhà ngay mà hướng thẳng về cửa hàng của mình.

Tết đã qua, nhưng cuộc hành trình chinh phục những đỉnh cao mới của Ngự Sử Sư – vẫn chỉ mới bắt đầu.

More Chapters