Ficool

Chapter 93 - chap 93: đi săn ếch

Họ bước lên trên nhà của gã đàn ông. Đi quanh nhà, đều cảm thấy khó chịu bởi mùi rượu nồng nặc và sự bừa bộn¢.

Elyssia bước lên cầu thang và nhìn về phía ba cánh cửa. Quay lại và nói:

" Nè, trên này có ba cánh cửa, chúng ta vào bên trong đi"

Ayaka bước lên cùng Elyssia và tới căn phòng đầu tiên. Airi và Takeshi đi theo ngay sau.

Airi với giọng cẩn trọng:

" Mong là không có gì"

Takeshi:" Một căn phòng thì có gì chứ?"

Chợt Ayaka khựng lại, cô mở mắt lớn trong sự hoảng hốt, tay đưa lên và chỉ, cơ thể run run.

" M-M mọi người..."

Cùng lúc quay lại, đó là gã đàn ông đang đứng bên dưới, hắn vừa đi từ nối đi dẫn xuống tầng hầm lên. Có vẻ hắn vừa đến ngôi nhà của cả nhóm và đi tìm con quái vật.

Trên tay hắn vẫn còn siết chặt thanh kiếm khiến xương của tay trắng lại như muốn lòi ra. Trên lưỡi kiếm sắc lẹm và ánh lên trong ánh sáng mờ ảo ấy.

Elyssia lùi lại hoang mang, cô biết rằng sắp có chuyện mà bất giác.

" Mọi người, chạy về phía cuối đường đi, có khi còn cơ hội để nhảy xuống khi hắn chạy lên đây"

Ayaka và Elyssia quay người chạy, phía sau Takeshi và Airi cũng chạy theo. Vừa chạy, họ vừa quay lại nhìn.

Nhưng gã đàn ông chạy quá nhanh, hắn đã áp đuổi theo ngay phía sau.

Ayaka đang muốn nhảy xuống tầng dưới thì lập tức Elyssia tóm lấy cổ áo cô và kéo ngược lại, khiến cô có cảm giác như bị siết cổ trong khoảng thời gian ngắn.

Rầm!!!

Thanh kiếm bay qua mặt Ayaka và đâm thẳng vào bức tường.

Elyssia quay người và mở tung cánh cửa cuối ra và lập tức chạy vào.

" Chạy vào mọi người"

Cả bốn người họ nhanh chóng chạy vào trong căn phòng khi mà gã đàn ông chạy sau chỉ cách vài bước.

...

Mở bừng mắt trong sự hoang mang, cả bốn đang đứng lặng im và nhìn xung quanh.

Xung quanh, cây cối màu nâu đen, đầm lầy bùn nhão, những cái cây tản rễ mình ra như một chiếc nón rễ cây. Họ đang đứng tại một con đường đất, hai bên là đầm lầy.

Elyssia ngơ ngác.

" Đây là đâu đây?"

Airi cảm thấy mọi thứ không hề đơn giản.

" Đừng nói là trong thử thách có thử thách nhá?"

Ayaka liếc nhìn xung quanh và đi tới rìa con đường đất, nhìn xuống lớp bùn có một lớp nước mỏng ở trên, chúng có màu đen xám.

" Đây là đầm lầy à?"

Takeshi:" Lại nữa à?"

Bất ngờ từ phía xa, Lilith bước tới một cách chậm rãi và bình thản, nụ cười nhẹ hiện rõ trên môi cô ấy, hai tay nắm hờ vào nhau.

Airi hoang mang, nhìn theo Lilith bước tới.

" Sao cô ấy lại ở đây?"

Elyssia nhíu mày.

" Có thể thử thách dùng hình ảnh của cô ấy"

Lilith dừng lại trước mặt cả nhóm đang khá hoang mang, giọng trong trẻo:

" Đây là một thử thách nhỏ cho các vị trong thử thách lần này"

Đưa tay lên và búng tay kêu " tách" một cái có thể nghe rất rõ. Xuất hiện trước mặt cả nhóm là bốn bộ cung tên bằng gỗ rất đơn giản nằm ngay ngắn dưới đất.

Ayaka:" Vậy bọn tôi phải làm gì?"

Lilith vẫn bình tĩnh trả lời:

" Nhiệm vụ mọi người trong đây khá đơn giản thôi."

Cô chỉ tay vào bốn bộ cung tên dưới mặt đất, và ánh nhìn hướng vào khu rừng của đầm lầy.

" Các vị sẽ đi săn những con ếch trong đây, và mục tiêu chính là săn được con ếch vua. Nó đang giữ viên đá của cổng dịch chuyển có thể đưa các vị ra khỏi lớp sương mù ạ"

Cả nhóm mở mắt lớn vì bất ngờ, tất cả đều biết mục tiêu của họ ban đầu vẫn luôn là viên đá.

Elyssia:" Vậy khi tìm được viên đá, bọn tôi sẽ thoát ra ngoài sao?"

Lilith mỉm cười, cô lắc đầu chậm rãi.

" Đương nhiên là không rồi. Các vị vẫn cần hoàn thành nốt thử thách và cầm viên đá ra bên ngoài nữa"

Ayaka:" Vậy mấy con ếch có mạnh không?"

Lilith lắc đầu.

" Không ạ, chúng khá yếu. Các vị cũng có lại một chút sức mạnh cơ bắp rồi, đừng lo"

Lilith lùi lại từ từ và biến mất, vẫn không quên để lại lời chúc:

" Chúc các vị may mắn."

Takeshi gãi đầu bối rối.

" Vậy là chúng ta phải lội xuống đầm lầy và săn ếch à? Nghe kì quá đó."

Airi thở dài.

" Biết sao giờ, thử thách cho sao thì làm vậy thôi"

Takeshi:" Nhưng mà tôi không có biết bắn cung"

Ayaka cúi xuống và nhặt hộp đựng tên và cung lên.

" Vậy để tôi bắn cho, tôi nghĩ mình vẫn bắn ổn đó"

Elyssia nhìn về phía xa, thấy bóng dáng một ngôi nhà ở xa tầm mắt.

" Nè các cậu, ở đằng kia có nhà phải không?"

Takshi chống tay hai bên hông và nhìn về phía Elyssia đang nhìn, cậu lắc đầu.

" Không, làm gì có gì đâu"

Airi:" Cứ đi theo cậu ấy đi, mắt cậu ấy nhìn xa lắm"

Cả bốn người họ cầm cung và đeo hộp đựng tên lên người và bắt đầu đi.

Đi dọc con đường đất với hai bên là những cái cây màu đen và mặt bùn đọng lại một lớp nước mỏng.

Ayaka:" Nhìn cảnh này cũng thấy dễ chịu đó"

Takeshi cầm cây cung, cậu đặt mũi tên vào và muốn kéo thử với sự hậu đậu. Kéo căng cây cung nhưng bất ngờ sợi dây tuột ra khỏi mũi tên khiến Takeshi khá khó chịu.

Airi đi trước cũng nói lại:" Lúc trước bảo học bắn cung mà không chịu đó"

Takeshi thở dài.

" Ai mà biết được chứ?"

Ayaka cầm cây cung và nhìn chằm chằm.

" Có vẻ như chúng ta có thêm một chút sức mạnh cơ bắp cho linh hoạt thì phải"

Takeshi:" Nó là vậy mà"

Phía trước cả bốn lúc này đã có thể nhìn rõ mấy ngôi nhà.

Elyssia chỉ tay và nói:

" Thấy chưa mọi người?"

Airi đi bên cạnh cũng gật đầu.

" Thấy rồi"

....

Họ nhanh chóng đến cổng của ngôi làng. Ngôi làng chỉ có vài ngôi nhà gỗ bé và mái rơm, nằm trên một đất khá bé được bao quanh bởi hàng rào gỗ thấp. Đang có vài người đi lại xung quanh sinh hoạt một cách bình thường.

Takeshi nhìn lên cái cổng làng chỉ là mấy khúc gỗ ghép lại.

" Vậy chúng ta vào hỏi họ cái gì à?"

Airi: " Cứ vào xem có gì không"

Takeshi:" Nhưng mà cô Lilith bảo chúng ta đi săn ếch mà"

Airi thở dài.

" Nhỡ đâu có mẹo hay cái gì đó trong ngôi làng này thì sao? Nói chung là vào hỏi"

Airi nói xong, cô bước lên phía trước. Thấy vậy, Takeshi, Ayaka và Elyssia cũng bước theo.

Airi quay lại, bé giọng dặn dò:

" Ở đây có nhiều người, mọi người cư sử cận thận đó"

Vừa bước vào trong làng, những người trong làng liền dừng mấy công việc của mình lại như: tưới cây, phơi đồ, làm cung tên, nghiền gạo... Rồi họ chú ý đến cả bốn người đi vào.

Họ nghe thấy rõ tiếng ếch và ngửi thấy mùi bùn.

Một cậu bé đi ngang qua, bộ quần áo nâu và mái tóc nâu, khoảng 12 tuổi. Đứng trước cả bốn, giọng tò mò hỏi:

" Các anh chị là ai vậy? Tại sao lại đến đây?"

Airi cúi xuống và mỉm cười thân thiện.

" Bọn chị đang muốn đi săn vua ếch, em biết gì không?"

Cậu bé vẻ mặt ngây ngô cũng hiểu đôi chút.

" Cái đó mấy anh chị nên đi gặp trưởng làng để biết nhé, em không nắm rõ đâu" Nói xong, cậu bé quay người và chạy đi.

Airi đứng dậy và nhìn xung quanh một lượt, ai cũng đang nhìn vào họ.

Bất ngờ, một cô gái với mái tóc đen, ánh mắt long lanh và vẻ mặt khá dễ thương, mặc một chiếc máy trắng hoà với màu cam bước tới. Cô mỉm cười và tự giới thiệu:

" Xin chào các vị? Mọi người đang muốn săn vua ếch sao?"

Airi đi đầu vẫn là người lên tiếng thay cho cả nhóm, cô gật đầu:

" Phải, cô đây là...?"

Cô gái như nhớ ra mình chưa giới thiệu, liền mỉm cười và cúi nhẹ đầu xuống.

" A, xin lỗi. Tôi quên không giới thiệu với các vị đây rồi. Tôi là Mimi, con gái của trưởng làng."

" Ban nãy tôi đứng ở xa, tình cờ thấy mọi người nói chuyện với cậu bé hồi nãy và biết được mục đích cả nhóm vị đến đây. Vì vậy muốn đến và hỏi, cũng như mời đến nhà tôi để bàn bạc"

Airi tỏ ra rất bình tĩnh, cô mỉm cười và gật đầu hiểu.

" Ra là vậy sao? Vậy đúng là bọn tôi đang cần trợ giúp đó, rất mong cô hỗ trợ chúng tôi"

-" Sao lịch sự quá vậy?"

Mimi mỉm cười và nghiêng người, chỉ tay về phía sau.

" Vậy các vị đi theo tôi"

Họ bước đi ngay sau Mimi.

Mimi:" Ngôi làng của bọn tôi khá nhỏ, chỉ có khoảng ba mươi người thôi. Và cũng chỉ có vài người đi săn ếch thôi"

Takeshi tò mò.

" Vậy các mọi người ở đây ăn gì để sống?"

Mimi mỉm cười.

" Đương nhiên là ăn ếch rồi, cũng là món chính không bao giờ thiếu luôn. Thực ra là nếu không có thì cũng chẳng có gì ăn cả"

Nói được vài câu thì họ đã tới một ngôi nhà có chút to hơn những ngôi nhà khác. Mimi đẩy cửa và quay lại:

" Mời vào, cha tôi bên trong "

Bước vào trong nhà, bên trong khá đơn giản. Có một chiếc bàn lớn thấp ở giữa nhà, xung quanh là những chiếc ghế thấp đến sát đất. Xung quanh có rất nhiều thịt ếch được phơi quanh nhà.

Trưởng làng, cũng là cha của Mimi ngồi đó và chỉ tay phía đối diện khi thấy cả nhóm bước vào, ông ra hiệu hãy ngồi.

Người đàn ông này khá già, mái tóc bạc trắng, da nhăn nheo, khuôn mặt tiều tụy.

Cả bốn người cùng lúc cúi đầu chào trưởng làng.

Mimi chỉ tay vào cả bốn và quay qua cha mình.

" Là họ nè cha"

Trưởng làng gật đầu, giọng khàn khàn:

" Các vị hãy ngồi xuống và nói chuyện đi"

Cả bốn người họ đều ngồi xuống và nhìn trưởng làng. Mimi thì đang giót nước mời cả bốn người họ.

Bộ cung tên được tháo ra và đặt tại một góc.

Trưởng làng cười nhẹ và nhìn cả bốn người.

" Vậy các vị đến đây săn vua ếch sao?"

Airi gật đầu lên tiếng:

" Phải ạ, bọn tôi hiện tại chưa biết các thông tin về việc săn ếch cũng cần sự giúp đỡ ạ"

Trưởng làng gật đầu hiểu ra.

" Vì các vị đến đây khá thân thiện, tôi cũng có thể nhìn qua gương mặt các vị mà biết. Vậy nên tôi sẽ giúp các vị"

Ông thở dài ra một hơi, cũng có chút khó.

" Hiện tại những người đàn ông trong làng đều đi săn ếch cho bữa tiệc sắp tới rồi. Vậy nên nếu các vị kiên nhẫn, hãy đợi họ về để được truyền tải những kinh nghiệm tốt nhất"

" Còn nếu các vị muốn đi săn luôn, chúng tôi chỉ có vài kĩ năng cơ bản cho các vị mà thôi"

Ayaka nghe thấy bữa tiệc, cô khá hào hứng.

" Bữa tiệc gì vậy ông trưởng làng?"

Lão trưởng làng trả lời:

" À, là bữa tiệc một năm một lần ý mà"

" Vào khoảng ba ngày nữa, bữa tiệc khá vui nhộn, các vị cũng có thể tham gia"

" Còn về việc vua ếch, nó sống trong đầm lầy rất xa ngôi làng. Nếu các vị muốn săn, có thể sẽ phải đi rất xa"

Airi:" Vậy các vị ở đây từng săn được vua ếch chưa?"

Trưởng làng mỉm cười.

" Đương nhiên là có rồi. Nhưng săn cũng khá khó đó"

Elyssia:" Vậy các mọi người ở đây từng bị vua ếch tấn công chưa?"

Trưởng làng lắc đầu.

" Chưa, ngôi làng bọn tôi được bao quanh bởi đầm lầy rất sâu, cũng như có mũi tên tẩm độc nên bọn chúng có vẻ sợ mà không dám tấn công"

More Chapters