Ficool

Chapter 17 - ARC 1 - ( Hồi 2 ) - Phần 1

CHƯƠNG 17 : THƯƠNG KHUNG QUYẾT NGHỊ – MANH MỐI NGÀN NĂM

Cuộc đời non nớt của Uyển Nhi vừa khép lại một chương đầy biến động, để mở ra một hành trình mới với những thử thách và cơ duyên còn chưa thể lường trước nơi trần thế. Nhưng cõi Đa Vũ Trụ này vốn bao la vô tận, ẩn chứa vô vàn những bí mật và những dòng chảy vận mệnh khác nhau, vận hành song song và đôi khi giao cắt theo những cách không ai ngờ tới. Trong khi một mầm sống nhỏ bé bắt đầu hành trình của riêng mình, thì tại những chốn xa xôi, nơi các Pháp Tắc cổ xưa ngự trị và quyền năng tối cao hội tụ, những quyết định mang tầm ảnh hưởng đến ngàn vạn sinh linh, đến sự hưng vong của cả các Triều Đại, cũng đang âm thầm được định hình.

Và một trong những nơi như thế, chính là Triều Đại Thương Khung.

Bên trong đại sảnh nghị sự trung tâm của Triều Đại này, không gian toát lên vẻ trang nghiêm và quyền lực tuyệt đối. Kiến trúc nơi đây cổ kính mà hùng vĩ, mỗi một đường nét điêu khắc trên các cột ngọc thạch khổng lồ hay trên những bức tường bằng kim loại quý hiếm đều ẩn chứa Pháp Tắc huyền ảo, minh chứng cho sự huy hoàng và khác biệt của một triều đại đã tồn tại qua vô tận năm tháng, tách biệt khỏi Quy Củ của các vũ trụ thuộc Trụ Đạo Tâm. Ánh sáng từ những viên Dạ Minh Châu cực phẩm, lớn như đầu trẻ nhỏ, tỏa ra thứ quang mang dịu nhẹ mà uy nghiêm, chiếu rọi từng góc của đại điện. Các Pháp Trận phòng hộ tối cao vận hành trong im lặng, khiến cho từng hơi thở trong không gian này cũng mang theo một áp lực vô hình.

Trên chín tầng bảo tọa cao nhất, làm bằng Hỗn Nguyên Ngọc Tủy, Vạn Pháp Quy Nhất Lão Tổ – Thủy Tổ của Thương Khung, cảnh giới Vô Ngân Bỉ Ngạn – lặng lẽ ngồi đó. Dung mạo ngài cổ xưa, không rõ vui buồn, đôi mắt nhắm hờ tựa như đã hòa làm một với thiên địa, nhưng sự hiện diện của ngài khiến cả đại điện như ngưng đọng lại. Dưới một bậc, trên ngôi vị Tông chủ, Tinh Diệu Chân Nhân (Thiên Tôn Cảnh, hơn 20.000 tuổi) vận pháp bào trắng tuyền thêu kim tuyến hình tinh tú, mái tóc bạc được búi cao bằng một cây trâm phượng hoàng, ánh mắt bà sâu thẳm, ẩn chứa trí tuệ và sự quyết đoán.

Dưới nữa là hàng chục ghế dựa bằng bạch ngọc, nơi các Trưởng Lão cốt cán của Thương Khung tề tựu. Khí tức của mỗi người đều thâm sâu khó lường. Nổi bật có Trưởng Lão Diệp Vấn Thiên (Chưởng Giới Thiên Quân Đại Viên Mãn), râu tóc bạc phơ, thần thái nghiêm nghị. Bên cạnh là Hàn Phong Lãnh (Chưởng Giới Thiên Quân Đại Viên Mãn), gương mặt lạnh như băng nhưng ánh mắt lại sắc bén vô cùng. Còn có Mặc Thương Khung (Chưởng Giới Thiên Quân Đại Viên Mãn), trầm mặc ít lời. Xa hơn một chút là những vị như Lãnh Ngạo Sương (Chưởng Giới Thiên Quân Đỉnh Phong), khí chất kiêu hãnh, hay Thạch Phá Quân (Chưởng Giới Thiên Quân Đỉnh Phong) với thân hình cường tráng. Các vị khác như Mộ Thanh Ảnh (Chưởng Giới Thiên Quân Hậu Kỳ), Tử Tâm Liên (Chưởng Giới Thiên Quân Trung Kỳ), và cả những vị trẻ tuổi hơn nhưng tài năng xuất chúng như Lâm Thanh Tuyết (Hóa Thần Quy Nguyên), tất cả đều đang tập trung chờ đợi.

Khi không khí đã đạt đến độ tĩnh lặng cần thiết, Tinh Diệu Chân Nhân khẽ hắng giọng, thanh âm trong trẻo mà uy nghiêm của bà vang lên:

"Kính bẩm Thủy Tổ, thưa chư vị Trưởng Lão. Hôm nay, con có một đề xuất hệ trọng, mong được Thủy Tổ và chư vị xem xét, góp ý."

Bà hướng mắt về phía Vạn Pháp Quy Nhất Lão Tổ, người vẫn nhắm mắt như đang trong trạng thái du ngoạn thái hư, rồi tiếp: "Con dự định, sẽ mở rộng cánh cửa của Thương Khung, cho phép chiêu mộ những nhân tài kiệt xuất từ các vũ trụ chủ thể khác."

Lời vừa thốt ra, cả đại điện vốn đang yên lặng bỗng xôn xao hẳn lên. Nhiều Trưởng Lão không khỏi kinh ngạc, đưa mắt nhìn nhau. Trưởng Lão Diệp Vấn Thiên, người luôn coi trọng quy củ truyền thừa, khẽ chau mày, cất giọng trầm ổn:

"Bẩm Tông chủ, việc này đi ngược lại với tổ huấn hơn một trăm ngàn năm của Thương Khung ta. Từ xưa đến nay, chúng ta chỉ tuyển chọn người mang huyết mạch thuần túy để đảm bảo sự tinh thuần của Pháp Độ và lòng trung thành tuyệt đối. Chiêu mộ người ngoài, liệu có quá nhiều biến số khó lường?"

Trưởng Lão Hàn Phong Lãnh cũng tiếp lời, giọng lạnh như băng tuyết: "Đúng vậy, Tông chủ. An ninh của Thương Khung là trên hết. Người ngoài tâm tư khó đoán, Pháp Tắc tu luyện lại khác biệt, e rằng sẽ gây ra những xung đột không đáng có, thậm chí là mang mầm họa gián điệp vào nội bộ."

Tinh Diệu Chân Nhân bình thản lắng nghe, chờ cho những ý kiến ban đầu lắng xuống. Bà biết đề xuất này sẽ vấp phải sự phản đối. Bà nhẹ nhàng đáp:

"Những lo lắng của Diệp Trưởng Lão và Hàn Trưởng Lão, con đều đã suy xét. Truyền thống là nền tảng, nhưng thời thế đổi thay, có những lúc chúng ta cần những bước đi táo bạo hơn để nắm bắt cơ duyên."

Lúc này, Vạn Pháp Quy Nhất Lão Tổ từ trên bảo tọa cao nhất khẽ mở mắt. Một tia sáng gần như không thể nhận biết lóe lên rồi vụt tắt trong đôi mắt cổ xưa của ngài. Không ai rõ ngài đang nghĩ gì, nhưng cả đại điện lại càng thêm im phăng phắc.

Tinh Diệu Chân Nhân cảm nhận được sự chú ý từ Thủy Tổ, bà tiếp tục trình bày lý do sâu xa hơn, giọng trở nên có phần bí ẩn:

"Hơn một nghìn năm trước, một sự kiện kinh thiên động địa đã xảy ra, một 'gã tóc trắng' vô danh đã xuất hiện, náo loạn càn khôn, liên quan đến một bảo vật có khả năng định hình lại Pháp Tắc. Kẻ đó, hoặc những gì liên quan đến kẻ đó, nắm giữ một bí mật có thể ảnh hưởng đến vận mệnh của cả Thương Khung chúng ta, thậm chí là cán cân quyền lực của nhiều Triều Đại khác. Đây vừa là hiểm họa tiềm tàng, cũng vừa là một cơ duyên vô tiền khoáng hậu mà chúng ta không thể bỏ qua."

"Con đã dò xét," Tinh Diệu Chân Nhân nói tiếp, "không chỉ chúng ta, mà nhiều thế lực khác cũng đang ráo riết truy tìm manh mối về sự kiện năm đó. Nếu chúng ta tự giới hạn mình, e rằng sẽ chậm chân. Việc chiêu mộ nhân tài từ các vũ trụ chủ thể, đặc biệt là những người có lịch duyệt phong phú, hoặc những người đến từ những nơi từng xảy ra biến động lớn, hoặc những người có kiến thức uyên bác về các dị sự cổ xưa, chính là một phương cách để chúng ta thu thập thêm thông tin, những mảnh ghép quý giá về 'gã tóc trắng' và bí mật kia."

Các Trưởng Lão nghe vậy, nhiều người bắt đầu trầm tư. Sự kiện "gã tóc trắng" tuy đã xa, nhưng dư âm của nó vẫn còn là một bí ẩn lớn.

Bất chợt, giọng nói của Vạn Pháp Quy Nhất Lão Tổ vang lên, không lớn nhưng lại khiến từng chữ như khắc sâu vào tâm thức mỗi người:

"Tinh Diệu."

"Dạ, Thủy Tổ." Tinh Diệu Chân Nhân kính cẩn đáp.

"Con đường con chọn, ắt hẳn đã có sự suy tính kỹ càng." Giọng Thủy Tổ không chứa cảm xúc rõ rệt. "Nguồn gốc của 'kẻ đó' và 'vật đó' quả thực không tầm thường. Thương Khung chúng ta dù đứng ngoài vòng xoáy thế tục, nhưng cũng không thể mãi mãi đóng cửa tự bảo vệ. Gieo một vài hạt giống ra bên ngoài, thu về một vài thông tin, cũng là một cách."

Ngài ngừng lại, rồi nói tiếp, ánh mắt như nhìn thấu tâm can Tinh Diệu Chân Nhân: "Tuy nhiên, 'nước có thể nâng thuyền, cũng có thể lật thuyền'. Việc chiêu mộ người ngoài, con phải tự mình nắm chắc, đặt ra Quy Củ rõ ràng, sàng lọc cẩn thận. Đừng để mầm họa từ bên ngoài làm suy yếu gốc rễ ngàn vạn năm của Thương Khung."

Lời của Thủy Tổ như một sự chấp thuận có điều kiện. Tinh Diệu Chân Nhân cảm thấy một tảng đá trong lòng được gỡ xuống.

"Con xin ghi nhớ lời dạy của Thủy Tổ. Nhất định sẽ không phụ sự tin tưởng của ngài."

Lão tổ Diệp Vấn Thiên và các trưởng lão khác thấy Thủy Tổ đã có ý, cũng không còn dám phản đối thêm. Họ hiểu rằng, dù có nhiều rủi ro, nhưng đây có lẽ là con đường cần thiết để Thương Khung không bị tụt lại phía sau trong cuộc đua tìm kiếm những cơ duyên và đối mặt với những thách thức mới của Đa Vũ Trụ.

Tinh Diệu Chân Nhân sau đó liền ra chỉ thị cụ thể cho các Trưởng Lão phụ trách, bắt đầu triển khai kế hoạch chiêu mộ, đặt ra những tiêu chí khắt khe và phương hướng cụ thể để tìm kiếm những nhân tài thực sự từ các vũ trụ xa xôi.

Buổi nghị sự kết thúc, các Trưởng Lão mang theo những suy tư riêng rời khỏi đại sảnh. Tinh Diệu Chân Nhân đứng một mình, nhìn về phía khoảng không vô tận bên ngoài Thương Khung. Ánh mắt bà kiên định, gánh nặng trách nhiệm và niềm hy vọng tìm ra bí mật của Linh Căn Ánh Kim đè nặng lên vai, nhưng cũng thắp lên một ngọn lửa quyết tâm chưa từng có.

Một trang mới cho Thương Khung sắp được mở ra.

More Chapters